"Bình mình buông xuống
Hoàng hôn cũng sẽ đến,
Mỗi ngày được sống đều phải cố gắn tôn
cuộc sống này
Không biết ngày mai sẽ ra sao
Nên cứ hết mình và đừng bỏ lỡ..."
Một ngày buồn, mới tỉnh dậy đã nghe một tin đau lòng, người yêu của cô em họ bị tại nạn mất rồi, nhớ mới khi đêm còn thấy gọi điện thoại vui vẻ, ngày mai lại là một ngày hơn cả đảo ngược...
Cầu mong sao người đi rồi sẽ được an nghỉ, người ở lại cũng phải manh mẽ để tiếp tục..
https://weibo.com/u/6017645069
Hoàng hôn cũng sẽ đến,
Mỗi ngày được sống đều phải cố gắn tôn
cuộc sống này
Không biết ngày mai sẽ ra sao
Nên cứ hết mình và đừng bỏ lỡ..."
Một ngày buồn, mới tỉnh dậy đã nghe một tin đau lòng, người yêu của cô em họ bị tại nạn mất rồi, nhớ mới khi đêm còn thấy gọi điện thoại vui vẻ, ngày mai lại là một ngày hơn cả đảo ngược...
Cầu mong sao người đi rồi sẽ được an nghỉ, người ở lại cũng phải manh mẽ để tiếp tục..
https://weibo.com/u/6017645069
nếu như tôi nói đây là máu của tôi, có ai tin không
được rồi
thế nếu như tôi lại nói đây là máu của tôi do tay bị đứt thì có ai tin không
được rồi
vậy còn nếu như tôi nói rằng tay tôi đi đứt là do .... giấy cứa phải.... có ai tin không
....
tôi cũng không tin. nhưng tôi biết có một bé gái ngày nhỏ vô cùng thích “chơi đồ hàng” như làm bếp đi chợ nấu ăn dọn dẹp nhà cửa tắm giặt cho búp bê và đưa đón búp bê đi học mỗi ngày. có một lần cô bé đang cầm chiếc dao nhựa chẳng hề có nửa phần nguy hiểm, vô hại một cách không thể an toàn hơn khi người thiết kế và sản xuất tạo ra nó.
xoẹt .... đứt tay thật sự rồi . ơ đứt thật rồi này !
....
tôi tiện thôi thì nói về dao, tôi lại kể chuyện một cô bé khác lớn tuổi hơn. cô bé cũng có sở thích rất giống với cô bé đầu tiên vừa kể, có điều khác biệt một chút là cô bé này bắt đầu không chịu “chơi đồ hàng” giả bằng nhựa nữa, cô bé bắt đầu muốn thử nấu nướng may vá giống như bà hay mẹ vẫn làm, bằng đồ thật. tất nhiên chẳng ai đồng ý vì cô bé nào đã đủ tuổi để sử dụng những vật dụng bếp núc như vậy chứ. duy nhất chỉ khi về quê nội, biết là mẹ đã dặn dò không được nghịch ngợm, biết là mẹ đã nói với ông bà nội đừng chiều quá, nhưng cũng biết luôn là cả nam đến dịp nghỉ hè mới về được với ông bà vài tuần,.... thế là cuối cùng cô bé cũng được thỏa mãn ham muốn ước mơ tưởng tượng bấy lâu nay chỉ nhìn trong thèm thuồng e dè lấm lét. cuối cùng cũng được cầm dao thái rau rồi.
xoẹt .... miếng củ cải trắng phau chạy ngang một vệt màu đỏ thẫm, ướt ướt dính dính và hơi tanh tanh. đứt tay rồi . cô bé vừa hứa với bà sẽ không sao mà ! giờ thì đứt thật rồi này . đứt cũng sâu đấy, hơn nữa đầu ngón tay lại vừa vặn là nơi thừa thãi máu quá rồi,
thuốc lá .... bà chạy vội đi mang bao thuốc, xé lớp giấy bọc điếu thuốc và lấy một nhúm chất gây nghiện ấy bịt chặt đầu ngón tay lại
rọc khoai ngứa .... ông đội nắng hớt hải ra sau vườn nhà tìm khóm khoai ngứa non mới trổ (à, vì bao giờ sinh vật ở độ đang trưởng thành cũng sẽ là lúc sức sống của nó mãnh liệt nhất, trông sẽ“phổng phao” và “mỡ màng”) có thế mới tước được cái vỏ dày và to bản.
rồi bà cứ sợ chưa cầm máu còn cháu lại hiếu kỳ, vậy là cả ba người “lôi nhau” ra giữa vườn trời nắng, bà chịt thuốc còn ông lấy rọc khoai vừa tước cuốn ngón tay bị chảy máu lại, vừa giữ cho nhúm thuốc kia không rơi ra, vừa có tác dụng cầm máu nếu thuốc không đủ giữ được.
....
tôi còn một cô bé nữa muốn kể. cô bé lần đầu tiên xa nhà đi học, lạ lẫm và dè dặt với mọi thứ xung quanh. cô bé (vì hậu đậu mắt trước mắt sau) nên thường xuyên bị va đập chân khắp nơi đến độ vết bầm tím trên chân nhiều như hoa gấm, cô bé còn tự giễu cợt bản thân rằng “tre chưa già măng đã mọc” như thế này mới là có nhiều phúc. ai biết đâu người ta vì thiếu vitamin C cộng với máu loãng nên mới dễ bị như vậy.
....
máu loãng à. lần này không có cô bé nào nữa cả
- Con bé này bác bảo mày, sau này có con cái sinh nở là phải cẩn thận không băng huyết là nguy hiểm lắm đấy. Máu mày loãng lại còn khó cầm nữa. Mày xem người ta tiêm bắp thậm chí còn không cần bông, mày thì giữ miếng bông 5-7 phút rồi mà bỏ ra cái là máu ri rỉ ra. Thấy chưa!
là con bé này, ừ, con bé đang viết những dòng này này, là nó đấy. nó bị chảy máu hay bị bầm, thời gian lành lại cũng gấp vài ba lần người khác nữa.
được rồi
thế nếu như tôi lại nói đây là máu của tôi do tay bị đứt thì có ai tin không
được rồi
vậy còn nếu như tôi nói rằng tay tôi đi đứt là do .... giấy cứa phải.... có ai tin không
....
tôi cũng không tin. nhưng tôi biết có một bé gái ngày nhỏ vô cùng thích “chơi đồ hàng” như làm bếp đi chợ nấu ăn dọn dẹp nhà cửa tắm giặt cho búp bê và đưa đón búp bê đi học mỗi ngày. có một lần cô bé đang cầm chiếc dao nhựa chẳng hề có nửa phần nguy hiểm, vô hại một cách không thể an toàn hơn khi người thiết kế và sản xuất tạo ra nó.
xoẹt .... đứt tay thật sự rồi . ơ đứt thật rồi này !
....
tôi tiện thôi thì nói về dao, tôi lại kể chuyện một cô bé khác lớn tuổi hơn. cô bé cũng có sở thích rất giống với cô bé đầu tiên vừa kể, có điều khác biệt một chút là cô bé này bắt đầu không chịu “chơi đồ hàng” giả bằng nhựa nữa, cô bé bắt đầu muốn thử nấu nướng may vá giống như bà hay mẹ vẫn làm, bằng đồ thật. tất nhiên chẳng ai đồng ý vì cô bé nào đã đủ tuổi để sử dụng những vật dụng bếp núc như vậy chứ. duy nhất chỉ khi về quê nội, biết là mẹ đã dặn dò không được nghịch ngợm, biết là mẹ đã nói với ông bà nội đừng chiều quá, nhưng cũng biết luôn là cả nam đến dịp nghỉ hè mới về được với ông bà vài tuần,.... thế là cuối cùng cô bé cũng được thỏa mãn ham muốn ước mơ tưởng tượng bấy lâu nay chỉ nhìn trong thèm thuồng e dè lấm lét. cuối cùng cũng được cầm dao thái rau rồi.
xoẹt .... miếng củ cải trắng phau chạy ngang một vệt màu đỏ thẫm, ướt ướt dính dính và hơi tanh tanh. đứt tay rồi . cô bé vừa hứa với bà sẽ không sao mà ! giờ thì đứt thật rồi này . đứt cũng sâu đấy, hơn nữa đầu ngón tay lại vừa vặn là nơi thừa thãi máu quá rồi,
thuốc lá .... bà chạy vội đi mang bao thuốc, xé lớp giấy bọc điếu thuốc và lấy một nhúm chất gây nghiện ấy bịt chặt đầu ngón tay lại
rọc khoai ngứa .... ông đội nắng hớt hải ra sau vườn nhà tìm khóm khoai ngứa non mới trổ (à, vì bao giờ sinh vật ở độ đang trưởng thành cũng sẽ là lúc sức sống của nó mãnh liệt nhất, trông sẽ“phổng phao” và “mỡ màng”) có thế mới tước được cái vỏ dày và to bản.
rồi bà cứ sợ chưa cầm máu còn cháu lại hiếu kỳ, vậy là cả ba người “lôi nhau” ra giữa vườn trời nắng, bà chịt thuốc còn ông lấy rọc khoai vừa tước cuốn ngón tay bị chảy máu lại, vừa giữ cho nhúm thuốc kia không rơi ra, vừa có tác dụng cầm máu nếu thuốc không đủ giữ được.
....
tôi còn một cô bé nữa muốn kể. cô bé lần đầu tiên xa nhà đi học, lạ lẫm và dè dặt với mọi thứ xung quanh. cô bé (vì hậu đậu mắt trước mắt sau) nên thường xuyên bị va đập chân khắp nơi đến độ vết bầm tím trên chân nhiều như hoa gấm, cô bé còn tự giễu cợt bản thân rằng “tre chưa già măng đã mọc” như thế này mới là có nhiều phúc. ai biết đâu người ta vì thiếu vitamin C cộng với máu loãng nên mới dễ bị như vậy.
....
máu loãng à. lần này không có cô bé nào nữa cả
- Con bé này bác bảo mày, sau này có con cái sinh nở là phải cẩn thận không băng huyết là nguy hiểm lắm đấy. Máu mày loãng lại còn khó cầm nữa. Mày xem người ta tiêm bắp thậm chí còn không cần bông, mày thì giữ miếng bông 5-7 phút rồi mà bỏ ra cái là máu ri rỉ ra. Thấy chưa!
là con bé này, ừ, con bé đang viết những dòng này này, là nó đấy. nó bị chảy máu hay bị bầm, thời gian lành lại cũng gấp vài ba lần người khác nữa.
#华晨宇[超话]##华晨宇人物封面# #华晨宇下山离岛#
小越来报到啦~[爱你][爱你][爱你]
一起进入华晨宇的精神世界[羞嗒嗒][羞嗒嗒][羞嗒嗒]
Tạp chí Nhân Vật, các cậu đã có trong tay chưa? Nhanh tay tìm địa chỉ đáng tin để order anh ca sĩ đáng yêu ấm áp nhất quả đất này nà
小越来报到啦~[爱你][爱你][爱你]
一起进入华晨宇的精神世界[羞嗒嗒][羞嗒嗒][羞嗒嗒]
Tạp chí Nhân Vật, các cậu đã có trong tay chưa? Nhanh tay tìm địa chỉ đáng tin để order anh ca sĩ đáng yêu ấm áp nhất quả đất này nà
✋热门推荐