Có những việc chỉ cần em để tâm đến thì em sẽ tổn thương.
Những mối quan hệ trong cuộc sống, càng đặc biệt sẽ càng dễ nảy sinh sự ích kỉ, mong muốn chiếm đoạt và sự để tâm dẫn đến đau lòng cùng tổn thương. Chúng ta luôn có những lần tự tổn thương chính mình trong một mối quan hệ, chỉ vì chúng ta quá để tâm đến đối phương. Nhưng có những điều được xem như những sự cấm kị trong một mối quan hệ mà có lẽ chúng ta ít nhiều đều đã từng mắc phải.
Điều không nên so đo tính toán nhất chính là việc có hay không quan trọng với một ai đó. Càng là người quan trọng trong lòng sẽ càng nhiều lần ta tự đặt câu hỏi "Với họ mình là gì?" trước những mối quan hệ khác của người ta. Vì mình thương người ta, vì mình xem người ta là người quan trọng của mình nên sẽ có lúc nào đó bản thân cũng vô thức nảy sinh suy nghĩ mưu cầu sự công bằng cho bản thân bằng cách so đo tính toán xem mình có là người quan trọng của người ta hay không. Chỉ dám nghĩ, chẳng dám hỏi mà tổn thương cứ thế hình thành.
Điều không nên dò hỏi nhất chính là vị trí của bản thân trong lòng đối phương. Chúng ta là bạn thân thì chỉ mong mình là thân nhất. Chúng ta là người yêu thì chỉ mong mình là yêu thương nhất. Chúng ta là người thân thì chỉ mong mình là thân thương nhất. Chúng ta là tri kỉ thì chỉ mong mình là tri kỉ duy nhất.
Chúng ta, trong một mối quan hệ hết tâm, hết lòng, tất nhiên cũng sẽ mong đợi một vị trí xứng đáng với những tình cảm mình đã bỏ ra vì đố phương. Thế nhưng, thế giới của một người, tồn tại hàng chục, hàng trăm mối quan hệ có tên lẫn không tên, đâu phải chỉ có thể xoay quanh mỗi mình ta, làm cách nào ta mãi mãi là nhất trong suốt tất cả những năm tháng song hành cùng nhau ấy.
Lắm lúc ta chỉ nên làm tốt bổn phận của mình thay vì dò hỏi đối phương rằng mình ở đâu trong lòng người ta, là nhất là nhì hay là ba, là ở đâu thì cũng hãy cứ hết mình hết lòng hết tâm để rồi sau này có đánh mất mình thì ân hận là người ta chứ không phải bản thân mình.
Cứ dò hỏi mà làm gì, khi chẳng rõ câu trả lời của người ta có thật hay không. Trái tim con người chia làm bao nhiêu ngăn, nhét vào bao nhiêu loại quan hệ, bao nhiêu loại tình cảm, ai cũng dò cũng hỏi cũng đòi mình cao nhất thì biết sao cho vẹn đôi đường. Đừng làm khó người ta, khó người lại tổn thương mình, lại còn tan vỡ một mối quan hệ từng bền chặt, hà cớ gì phải khổ như thế.
Và điều không nên làm nhất là việc để mình trở thành ánh mặt trời và xem người ta như đóa hướng dương, chỉ có thể hướng về mỗi mình mà thôi. Cuộc sống không bao giở chỉ tồn tại một mối quan hệ duy nhất, một người duy nhất và một loại tình cảm duy nhất. Ai cũng là mặt trời vậy ai sẽ là hướng dương.
Trưởng thành, cuộc sống rồi công việc, thế giới ngoài kia rộng lớn bao la là thế, mỗi ngày một người có thêm biết bao nhiêu loại quan hệ mới, quen biết bao nhiêu người mới, trong số những người đó sẽ có người trở thành thân, thành thương, làm sao ta có thể mãi là mặt trời trong lòng người ta được. Hãy cùng nhau làm những đóa hướng dương, ở cạnh nhau, cùng nhìn về một hướng, cùng nhau bước qua sóng gió thay vì là mặt trời được hướng về nhưng chẳng bao giờ có thể thật sự chạm đến.
Những tháng ngày trẻ dại, ta luôn có những sự để tâm, để tâm đến ích kỉ để rồi luôn lo sợ, luôn tự dò hỏi rằng mình là gì, mình quan trọng thế nào, mình ở đâu trong lòng đối phương. Ta luôn không ngừng tìm kiếm cho mình một sự khẳng định chắc chắn, một câu trả lởi vừa lòng vừa ý xứng đáng với tình cảm ta bỏ ra. Nhưng ta lúc ấy lại quên mất rằng, chẳng có điều gì mãi mãi cùng thời gian, cũng chẳng ai có thể là đặc biệt nhất, là tồn tại duy nhất với một người.
Có những khi, nếu đã yêu thương thì chỉ nên yêu thương thôi, chỉ để yêu thương tồn tại dưới hình dáng chân thành và thật lòng nhất, còn lại những điều khác đừng nên để tâm đến. Bởi vì có những điều, chỉ cần một khi đã để tâm thì nhất định sẽ tổn thương, hơn nữa là tự mình tổn thương chính mình.
Những mối quan hệ trong cuộc sống, càng đặc biệt sẽ càng dễ nảy sinh sự ích kỉ, mong muốn chiếm đoạt và sự để tâm dẫn đến đau lòng cùng tổn thương. Chúng ta luôn có những lần tự tổn thương chính mình trong một mối quan hệ, chỉ vì chúng ta quá để tâm đến đối phương. Nhưng có những điều được xem như những sự cấm kị trong một mối quan hệ mà có lẽ chúng ta ít nhiều đều đã từng mắc phải.
Điều không nên so đo tính toán nhất chính là việc có hay không quan trọng với một ai đó. Càng là người quan trọng trong lòng sẽ càng nhiều lần ta tự đặt câu hỏi "Với họ mình là gì?" trước những mối quan hệ khác của người ta. Vì mình thương người ta, vì mình xem người ta là người quan trọng của mình nên sẽ có lúc nào đó bản thân cũng vô thức nảy sinh suy nghĩ mưu cầu sự công bằng cho bản thân bằng cách so đo tính toán xem mình có là người quan trọng của người ta hay không. Chỉ dám nghĩ, chẳng dám hỏi mà tổn thương cứ thế hình thành.
Điều không nên dò hỏi nhất chính là vị trí của bản thân trong lòng đối phương. Chúng ta là bạn thân thì chỉ mong mình là thân nhất. Chúng ta là người yêu thì chỉ mong mình là yêu thương nhất. Chúng ta là người thân thì chỉ mong mình là thân thương nhất. Chúng ta là tri kỉ thì chỉ mong mình là tri kỉ duy nhất.
Chúng ta, trong một mối quan hệ hết tâm, hết lòng, tất nhiên cũng sẽ mong đợi một vị trí xứng đáng với những tình cảm mình đã bỏ ra vì đố phương. Thế nhưng, thế giới của một người, tồn tại hàng chục, hàng trăm mối quan hệ có tên lẫn không tên, đâu phải chỉ có thể xoay quanh mỗi mình ta, làm cách nào ta mãi mãi là nhất trong suốt tất cả những năm tháng song hành cùng nhau ấy.
Lắm lúc ta chỉ nên làm tốt bổn phận của mình thay vì dò hỏi đối phương rằng mình ở đâu trong lòng người ta, là nhất là nhì hay là ba, là ở đâu thì cũng hãy cứ hết mình hết lòng hết tâm để rồi sau này có đánh mất mình thì ân hận là người ta chứ không phải bản thân mình.
Cứ dò hỏi mà làm gì, khi chẳng rõ câu trả lời của người ta có thật hay không. Trái tim con người chia làm bao nhiêu ngăn, nhét vào bao nhiêu loại quan hệ, bao nhiêu loại tình cảm, ai cũng dò cũng hỏi cũng đòi mình cao nhất thì biết sao cho vẹn đôi đường. Đừng làm khó người ta, khó người lại tổn thương mình, lại còn tan vỡ một mối quan hệ từng bền chặt, hà cớ gì phải khổ như thế.
Và điều không nên làm nhất là việc để mình trở thành ánh mặt trời và xem người ta như đóa hướng dương, chỉ có thể hướng về mỗi mình mà thôi. Cuộc sống không bao giở chỉ tồn tại một mối quan hệ duy nhất, một người duy nhất và một loại tình cảm duy nhất. Ai cũng là mặt trời vậy ai sẽ là hướng dương.
Trưởng thành, cuộc sống rồi công việc, thế giới ngoài kia rộng lớn bao la là thế, mỗi ngày một người có thêm biết bao nhiêu loại quan hệ mới, quen biết bao nhiêu người mới, trong số những người đó sẽ có người trở thành thân, thành thương, làm sao ta có thể mãi là mặt trời trong lòng người ta được. Hãy cùng nhau làm những đóa hướng dương, ở cạnh nhau, cùng nhìn về một hướng, cùng nhau bước qua sóng gió thay vì là mặt trời được hướng về nhưng chẳng bao giờ có thể thật sự chạm đến.
Những tháng ngày trẻ dại, ta luôn có những sự để tâm, để tâm đến ích kỉ để rồi luôn lo sợ, luôn tự dò hỏi rằng mình là gì, mình quan trọng thế nào, mình ở đâu trong lòng đối phương. Ta luôn không ngừng tìm kiếm cho mình một sự khẳng định chắc chắn, một câu trả lởi vừa lòng vừa ý xứng đáng với tình cảm ta bỏ ra. Nhưng ta lúc ấy lại quên mất rằng, chẳng có điều gì mãi mãi cùng thời gian, cũng chẳng ai có thể là đặc biệt nhất, là tồn tại duy nhất với một người.
Có những khi, nếu đã yêu thương thì chỉ nên yêu thương thôi, chỉ để yêu thương tồn tại dưới hình dáng chân thành và thật lòng nhất, còn lại những điều khác đừng nên để tâm đến. Bởi vì có những điều, chỉ cần một khi đã để tâm thì nhất định sẽ tổn thương, hơn nữa là tự mình tổn thương chính mình.
记昨天
发现一家巨好看的书店!
摆满鲜花的那种!
我们仨看了将近二分之一,顶着我姐杀人的目光还是回家了……
魅可的王者荣耀联名卖光了(游戏女孩so niu bi)
还有发现六年级表弟得题目真的难!
晚上吃得超级丰盛幸福!在我姐家就是好!牛肉火锅,烤鸡腿,烤扇贝,烤羊肉串,烤土豆,烤千叶豆腐,还有挂面圆子!我以后开烧烤店好了!
发现一家巨好看的书店!
摆满鲜花的那种!
我们仨看了将近二分之一,顶着我姐杀人的目光还是回家了……
魅可的王者荣耀联名卖光了(游戏女孩so niu bi)
还有发现六年级表弟得题目真的难!
晚上吃得超级丰盛幸福!在我姐家就是好!牛肉火锅,烤鸡腿,烤扇贝,烤羊肉串,烤土豆,烤千叶豆腐,还有挂面圆子!我以后开烧烤店好了!
Em chọn cô đơn
Em chọn bình yên
Và mọi thứ em đổi lại là anh ...
06.28.017 - anh đi đến vùng đất mới, anh bỏ lại cả một thanh xuân tươi đẹp có em mà chẳng hề hấn gì. Anh nói : đợi anh như em đã từng làm, 3 năm thôi anh sẽ về... Nhưng anh này, chắc anh lại quên suốt 2 năm em đợi anh, anh đã đối xử với em ntn. Em biết mọi thứ anh dành cho em luôn là những điều tốt đẹp nhất, an nhiên và hạnh phúc nhất. Nhưng anh này, em chán cuộc sống đó. Chán 1 mình, chán im lặng và chán ghét nhất là xa anh. Có lẽ anh nghĩ em yêu tiền hơn yêu anh. Có lẽ anh nghĩ em thực dụng và chẳng hề quan tâm anh như trước. Có lẽ anh nghĩ em khác rồi chẳng còn là em của trước kia như anh yêu. Vậy tại sao anh không nghĩ anh cũng đã thay đổi. Cũng đã khác với trước kia khi anh yêu em ? Cũng dễ dàng vất bỏ mọi thứ khi không còn giá trị với anh nữa ? Em có mệt không à ? Có chứ em rất mệt nhưng anh nói e phải đối diện với hiện tại này ntn ? Có lúc chính em mất kiểm soát. Em muốn gào thật to tên anh. Em muốn nhấc phone và gọi anh dù chỉ để nghe a nói. Em muốn mình trở về thời gian trước kia. Khi anh và em ta yêu nhau chẳng lo nghĩ cho sau này. Ta vất bỏ hết moii thứ để được ở cạnh và yêu anh.
Anh này, liệu có bao giờ ta trở lại được như phút giây đó không anh ?????
Em chọn bình yên
Và mọi thứ em đổi lại là anh ...
06.28.017 - anh đi đến vùng đất mới, anh bỏ lại cả một thanh xuân tươi đẹp có em mà chẳng hề hấn gì. Anh nói : đợi anh như em đã từng làm, 3 năm thôi anh sẽ về... Nhưng anh này, chắc anh lại quên suốt 2 năm em đợi anh, anh đã đối xử với em ntn. Em biết mọi thứ anh dành cho em luôn là những điều tốt đẹp nhất, an nhiên và hạnh phúc nhất. Nhưng anh này, em chán cuộc sống đó. Chán 1 mình, chán im lặng và chán ghét nhất là xa anh. Có lẽ anh nghĩ em yêu tiền hơn yêu anh. Có lẽ anh nghĩ em thực dụng và chẳng hề quan tâm anh như trước. Có lẽ anh nghĩ em khác rồi chẳng còn là em của trước kia như anh yêu. Vậy tại sao anh không nghĩ anh cũng đã thay đổi. Cũng đã khác với trước kia khi anh yêu em ? Cũng dễ dàng vất bỏ mọi thứ khi không còn giá trị với anh nữa ? Em có mệt không à ? Có chứ em rất mệt nhưng anh nói e phải đối diện với hiện tại này ntn ? Có lúc chính em mất kiểm soát. Em muốn gào thật to tên anh. Em muốn nhấc phone và gọi anh dù chỉ để nghe a nói. Em muốn mình trở về thời gian trước kia. Khi anh và em ta yêu nhau chẳng lo nghĩ cho sau này. Ta vất bỏ hết moii thứ để được ở cạnh và yêu anh.
Anh này, liệu có bao giờ ta trở lại được như phút giây đó không anh ?????
✋热门推荐