#NhânThủy.
#02.09.2021##11:15pm#
Từ ngày đổi qua messenger chat ít online hay gọi điện video call rồi chụp hình các kiểu. Mỗi ngày mấy chục mấy chục tấm hình, ngủ cũng chụp, ăn cũng chụp, tắm cũng chụp, vui chụp buồn cũng chụp, ta nói nó mắc cười gì đâu .
Qua nay em cứ khoe cái bụng hoài cái bụng lủm luôn, em bảo em bị mập rồi. Em đổ thừa mình bảo em ăn chay làm em mập, từ 42kg bây giờ lên 46kg rưỡi, em khóc huhu luôn, thương em ghê. Mình có bảo em sáng dậy sớm phụ má lo cho bà hoặc là nấu cơm phụ bếp với má, vận động tay chân để giảm năng lượng thừa của cơ thể lại. Nhưng em không chịu, em bảo em có đi cắt rau rồi, như vậy là đã vận động. Mình nói, phải mỗi ngày liên tục thì mới có tác dụng chứ lâu lâu đi một ngày thì đâu thấm vào đâu. Em lại khóc hu hu,, rồi ăn vạ với mình, thiệt là nhõng nhẽo quá đi.
Bữa nay, phòng trọ của mình bị cúp nước do có rác trong đường ống, nước không xuống được. Gặp như đến bây giờ cũng chưa có nước luôn, chưa tắm chưa lau nhà, rửa chén, hết nước nấu uống luôn. Giống như là gần như hết duyên vậy, nó để cho mình cảm giác không còn lưu luyến nhiều đến chỗ này, nó cho mình cảm giác muốn rời xa chỗ này nhanh hơn. Gặp như trong tình trạng hiện tại, mình đang giữ năm bé mèo, mỏi ngày tụi nhỏ thải ra đủ thứ trong nhà tắm, bây giờ không có nước, quả là chết dở. Dự tính là phải lau cái nhà, rồi ngủ dưới đất chứ không phải nằm võng nữa mà cái nhà dơ quá không nằm được luôn, chịu luôn. Bây giờ mà có em ở đây chắc em la làng quá.
Mới gọi em nói chuyện được chút xíu mà em bảo máy hết pin rồi phải đi sạc pin. Nãy giờ cũng được gần một tiếng, để rồi em coi sao. Mọi người ngủ ngon nhé, bái bai
Yêu Xa Nhớ
#02.09.2021##11:15pm#
Từ ngày đổi qua messenger chat ít online hay gọi điện video call rồi chụp hình các kiểu. Mỗi ngày mấy chục mấy chục tấm hình, ngủ cũng chụp, ăn cũng chụp, tắm cũng chụp, vui chụp buồn cũng chụp, ta nói nó mắc cười gì đâu .
Qua nay em cứ khoe cái bụng hoài cái bụng lủm luôn, em bảo em bị mập rồi. Em đổ thừa mình bảo em ăn chay làm em mập, từ 42kg bây giờ lên 46kg rưỡi, em khóc huhu luôn, thương em ghê. Mình có bảo em sáng dậy sớm phụ má lo cho bà hoặc là nấu cơm phụ bếp với má, vận động tay chân để giảm năng lượng thừa của cơ thể lại. Nhưng em không chịu, em bảo em có đi cắt rau rồi, như vậy là đã vận động. Mình nói, phải mỗi ngày liên tục thì mới có tác dụng chứ lâu lâu đi một ngày thì đâu thấm vào đâu. Em lại khóc hu hu,, rồi ăn vạ với mình, thiệt là nhõng nhẽo quá đi.
Bữa nay, phòng trọ của mình bị cúp nước do có rác trong đường ống, nước không xuống được. Gặp như đến bây giờ cũng chưa có nước luôn, chưa tắm chưa lau nhà, rửa chén, hết nước nấu uống luôn. Giống như là gần như hết duyên vậy, nó để cho mình cảm giác không còn lưu luyến nhiều đến chỗ này, nó cho mình cảm giác muốn rời xa chỗ này nhanh hơn. Gặp như trong tình trạng hiện tại, mình đang giữ năm bé mèo, mỏi ngày tụi nhỏ thải ra đủ thứ trong nhà tắm, bây giờ không có nước, quả là chết dở. Dự tính là phải lau cái nhà, rồi ngủ dưới đất chứ không phải nằm võng nữa mà cái nhà dơ quá không nằm được luôn, chịu luôn. Bây giờ mà có em ở đây chắc em la làng quá.
Mới gọi em nói chuyện được chút xíu mà em bảo máy hết pin rồi phải đi sạc pin. Nãy giờ cũng được gần một tiếng, để rồi em coi sao. Mọi người ngủ ngon nhé, bái bai
Yêu Xa Nhớ
#NhânThủy.
#16.08.2021##11:20pm#
Tình yêu giống như cuộc rượt đuổi vậy đó, người ta luôn đặt một cái tiêu chí để chạy theo nhưng người ta lại quên đi cách nhìn lại. Thật ra cũng không thể trách được, bởi mỗi một con người đều có cách suy nghĩ riêng của bản thân. Tôi không thể bắt anh làm như vậy và anh cũng không thể bắt tôi làm như vậy.
Mình và em có nhiều điểm chung tuy nhiên cũng có rất là nhiều điểm riêng, mà khó hài hòa. Những điều nhỏ nhặt thôi nhưng nó là một vấn đề mà khó giải quyết bởi một cái tôi nào đó. Em đơn thuần chỉ là một người con gái nũng niệu đòi yêu thương, đít thật là người con gái dỗi hờn. Ừ thì yêu thương nhưng đâu phải yêu thương thì không bị la, yêu thương là không phạm sai lầm sao? Và la hay lớn tiếng là không còn yêu thương? Nhưng mà bây giờ càng nói một vấn đề như vậy thì càng thêm đổ vỡ. Với cái tính của em, em chỉ thấy mình bị thiệt thòi, em chỉ hiểu là mình đang bị một cái gì đó mà em không có thể nhìn nhận lại. Chính vì như vậy mà tự em trói buộc bản thân mình vào những cái nhỏ nhặt nhất.
Mình vốn dĩ có một nếp sống cũng bình dị thôi, thích ăn Ăn gì thì ăn, nói cười đùa giỡn vui vẻ, lời nói có khi chỉ là vui đùa mà thôi nhưng em lại giận. Rồi tới khi em nói đùa, thật sự mình không thích nghe mình có nói một hai lần nhưng em lại nói tiếp. Cách đó thật sự làm bản thân mình khó chịu, mình có hơi lớn tiếng để em đừng nói điều đó nữa. Thế là em giận. Ủa gì kỳ vậy? Mình nói đùa thì em giận, em nói đùa mình không được phép giận, mình không được phép nói lại, mình không được một cái quyền lợi gì cả để bản thân mình được thoải mái sao?
Rõ ràng cả hai suy nghĩ đối lập nhau, không phù hợp nhau, thì hầu như tất cả trong câu chuyện tình yêu các đối phương đều không phù hợp nhau. Cái gọi là phù hợp nhau là phải biết tiết chế lại và cân bằng lại làm sao để cho phù hợp với đối phương. Chưa có gì mà mọi thứ nó đi xa, tự đặt tự để tự quyết định mọi thứ rồi tự dận tự hờn tự ngồi đó khóc, để lại sau lưng sự oán thù.
Bây giờ cũng chẳng biết làm sao nữa, cái gì mà cứ năm ba hôm là dỗi năm ba hôm là hờn. Cũng toàn mấy câu chuyện vặt vảnh lắm thôi, mà nói là mình làm không thì cũng không đúng tại vốn dĩ đôi lúc đâu phải là tự dưng mình như vậy. À mà thôi đi, tự nhiên tối nay lại nói điều không vui cho mọi người nghe rồi, vốn là muốn kể chuyện vui cho mọi người nghe, thôi lỡ rồi. Sau hôm nay, mình sẽ kể chuyện vui thôi, tối nay cho mình xả xì trét chút xíu. Mà thấy nói chuyện giống mấy ông say xỉn quá, mắc cười thiệt, mình nghỉ nha.
Các bạn cũng ngủ ngon nhé, chắc là tối nay mình cũng ngủ sớm luôn rồi, bởi vì đâu có ai nói chuyện với mình nữa đâu, người ta bỏ mình rồi. Người ta nói mình đá người ta nhưng mà không biết mình đá chỗ nào nữa, cách nhau 300 cây số mà, làm sao mà đá được. Mình off đây, bái bai cả nhà.
Xa nhớ
#16.08.2021##11:20pm#
Tình yêu giống như cuộc rượt đuổi vậy đó, người ta luôn đặt một cái tiêu chí để chạy theo nhưng người ta lại quên đi cách nhìn lại. Thật ra cũng không thể trách được, bởi mỗi một con người đều có cách suy nghĩ riêng của bản thân. Tôi không thể bắt anh làm như vậy và anh cũng không thể bắt tôi làm như vậy.
Mình và em có nhiều điểm chung tuy nhiên cũng có rất là nhiều điểm riêng, mà khó hài hòa. Những điều nhỏ nhặt thôi nhưng nó là một vấn đề mà khó giải quyết bởi một cái tôi nào đó. Em đơn thuần chỉ là một người con gái nũng niệu đòi yêu thương, đít thật là người con gái dỗi hờn. Ừ thì yêu thương nhưng đâu phải yêu thương thì không bị la, yêu thương là không phạm sai lầm sao? Và la hay lớn tiếng là không còn yêu thương? Nhưng mà bây giờ càng nói một vấn đề như vậy thì càng thêm đổ vỡ. Với cái tính của em, em chỉ thấy mình bị thiệt thòi, em chỉ hiểu là mình đang bị một cái gì đó mà em không có thể nhìn nhận lại. Chính vì như vậy mà tự em trói buộc bản thân mình vào những cái nhỏ nhặt nhất.
Mình vốn dĩ có một nếp sống cũng bình dị thôi, thích ăn Ăn gì thì ăn, nói cười đùa giỡn vui vẻ, lời nói có khi chỉ là vui đùa mà thôi nhưng em lại giận. Rồi tới khi em nói đùa, thật sự mình không thích nghe mình có nói một hai lần nhưng em lại nói tiếp. Cách đó thật sự làm bản thân mình khó chịu, mình có hơi lớn tiếng để em đừng nói điều đó nữa. Thế là em giận. Ủa gì kỳ vậy? Mình nói đùa thì em giận, em nói đùa mình không được phép giận, mình không được phép nói lại, mình không được một cái quyền lợi gì cả để bản thân mình được thoải mái sao?
Rõ ràng cả hai suy nghĩ đối lập nhau, không phù hợp nhau, thì hầu như tất cả trong câu chuyện tình yêu các đối phương đều không phù hợp nhau. Cái gọi là phù hợp nhau là phải biết tiết chế lại và cân bằng lại làm sao để cho phù hợp với đối phương. Chưa có gì mà mọi thứ nó đi xa, tự đặt tự để tự quyết định mọi thứ rồi tự dận tự hờn tự ngồi đó khóc, để lại sau lưng sự oán thù.
Bây giờ cũng chẳng biết làm sao nữa, cái gì mà cứ năm ba hôm là dỗi năm ba hôm là hờn. Cũng toàn mấy câu chuyện vặt vảnh lắm thôi, mà nói là mình làm không thì cũng không đúng tại vốn dĩ đôi lúc đâu phải là tự dưng mình như vậy. À mà thôi đi, tự nhiên tối nay lại nói điều không vui cho mọi người nghe rồi, vốn là muốn kể chuyện vui cho mọi người nghe, thôi lỡ rồi. Sau hôm nay, mình sẽ kể chuyện vui thôi, tối nay cho mình xả xì trét chút xíu. Mà thấy nói chuyện giống mấy ông say xỉn quá, mắc cười thiệt, mình nghỉ nha.
Các bạn cũng ngủ ngon nhé, chắc là tối nay mình cũng ngủ sớm luôn rồi, bởi vì đâu có ai nói chuyện với mình nữa đâu, người ta bỏ mình rồi. Người ta nói mình đá người ta nhưng mà không biết mình đá chỗ nào nữa, cách nhau 300 cây số mà, làm sao mà đá được. Mình off đây, bái bai cả nhà.
Xa nhớ
#NhânThủy.
#15.08.2021##11:10pm#
Tội em ghê, máy giặt nhà em bin hư mà thợ trên Đà Lạt sửa cùi mía quá, sửa xong chưa được 1 tuần bị hư nữa. Sáng nay em phải giặt tay một đóng đồ, em chụp hình cho mình xem thì thấy như là grap với mền thì phải, đồ nặng không àh. Không biết em sử lý có được ko mà làm xong em mất tiêu cả buổi chiều luôn.
Mấy nay kì ghê, tự nhiên nhớ không khí Đà Lạt, cái cảm giác khi ở đất Đà Lạt nó là lạ sao sao áh, cứ như là đang đứng ở một nơi như là nhà vào có cảm giác như nhớ nhà. Nhớ nhất cảm giác hôm 13.01.2021 hồi đầu năm á. Cảm giác khi ở trong quán cafe bên đèo Mimosa, lúc này mình với em ghé đó mua 2 ly nước rồi tâm sự là chủ yếu chứ không có chụp hình nhiều. Ngồi đó từ 2h đến 4h chiều, xong thì mình chia tay với em, mình chạy về lại Sài Gòn. Nhớ vậy á, cái cảm giác nó sao sao mà cứ nôn nao muốn được về. Để hôm nào hết giãn cách, xa hội sinh hoạt lại bình thường mình ghé lại đó coi sao chứ giờ thấy lạ quá.
Nhớ lúc đó em ngồi nghe mình nói đủ thứ về cuộc đời, em nói em muốn khóc. Ờ thì chắc là em sẽ khóc sau đó. Mà thật là từ lúc đó trở đi thấy em khóc nhiều chứ trước đó đâu có bao giờ thấy em khóc đâu . Nhìn em vậy chứ em nhõng nhẽo lắm nè, đáng yêu mà cũng đáng ghét nữa. Em nhiều tật xấu lắm, để bữa nào rãnh kể tật xấu của em cho mọi người nghe hen. Còn giờ thì, mấy bạn đi ngủ đi, còn chờ cái gì nữa. Hôm nay mình không có nói cái gì nữa đâu, đi ngủ hết đi nè . Đếm từ 1 đến 3 mà hông ngủ là chít với tui á.
Một….
Hai….
Ba….
…….
…….
…….
Chúc ngủ ngon nha .
Lại yêu xa nhớ
#15.08.2021##11:10pm#
Tội em ghê, máy giặt nhà em bin hư mà thợ trên Đà Lạt sửa cùi mía quá, sửa xong chưa được 1 tuần bị hư nữa. Sáng nay em phải giặt tay một đóng đồ, em chụp hình cho mình xem thì thấy như là grap với mền thì phải, đồ nặng không àh. Không biết em sử lý có được ko mà làm xong em mất tiêu cả buổi chiều luôn.
Mấy nay kì ghê, tự nhiên nhớ không khí Đà Lạt, cái cảm giác khi ở đất Đà Lạt nó là lạ sao sao áh, cứ như là đang đứng ở một nơi như là nhà vào có cảm giác như nhớ nhà. Nhớ nhất cảm giác hôm 13.01.2021 hồi đầu năm á. Cảm giác khi ở trong quán cafe bên đèo Mimosa, lúc này mình với em ghé đó mua 2 ly nước rồi tâm sự là chủ yếu chứ không có chụp hình nhiều. Ngồi đó từ 2h đến 4h chiều, xong thì mình chia tay với em, mình chạy về lại Sài Gòn. Nhớ vậy á, cái cảm giác nó sao sao mà cứ nôn nao muốn được về. Để hôm nào hết giãn cách, xa hội sinh hoạt lại bình thường mình ghé lại đó coi sao chứ giờ thấy lạ quá.
Nhớ lúc đó em ngồi nghe mình nói đủ thứ về cuộc đời, em nói em muốn khóc. Ờ thì chắc là em sẽ khóc sau đó. Mà thật là từ lúc đó trở đi thấy em khóc nhiều chứ trước đó đâu có bao giờ thấy em khóc đâu . Nhìn em vậy chứ em nhõng nhẽo lắm nè, đáng yêu mà cũng đáng ghét nữa. Em nhiều tật xấu lắm, để bữa nào rãnh kể tật xấu của em cho mọi người nghe hen. Còn giờ thì, mấy bạn đi ngủ đi, còn chờ cái gì nữa. Hôm nay mình không có nói cái gì nữa đâu, đi ngủ hết đi nè . Đếm từ 1 đến 3 mà hông ngủ là chít với tui á.
Một….
Hai….
Ba….
…….
…….
…….
Chúc ngủ ngon nha .
Lại yêu xa nhớ
✋热门推荐