Tôi gặp được một câu nói trong cuốn tiểu thuyết đang đọc dở của tôi. Nói rằng:
"Duyên phận giống như là một chuyến xe bus, trên đường đi sẽ có người lên xe, cũng sẽ có người xuống xe. có người rời đi cũng có người đến, cho nên qua một thời gian dài, em sẽ nhận ra và tìm thấy người bạn tốt của cuộc đời mình".
Đúng vậy, cuộc đời tôi mới trải qua một chặng đường ngắn, còn con đường dài phía trước đang chờ, không nên đặt quá nhiều tâm tư vào một con người, duyên tới duyên đi, là lẽ thường tình, cảm ơn bạn đã đến với cuộc đời mình và dạy mình một vài bài học. Mình đáng ra không nên cưỡng cầu, cũng không nên hy vọng quá nhiều, tôi là cá thể cô độc trên cõi đời này, vậy nên, hay quen dần với nó đi.
"Duyên phận giống như là một chuyến xe bus, trên đường đi sẽ có người lên xe, cũng sẽ có người xuống xe. có người rời đi cũng có người đến, cho nên qua một thời gian dài, em sẽ nhận ra và tìm thấy người bạn tốt của cuộc đời mình".
Đúng vậy, cuộc đời tôi mới trải qua một chặng đường ngắn, còn con đường dài phía trước đang chờ, không nên đặt quá nhiều tâm tư vào một con người, duyên tới duyên đi, là lẽ thường tình, cảm ơn bạn đã đến với cuộc đời mình và dạy mình một vài bài học. Mình đáng ra không nên cưỡng cầu, cũng không nên hy vọng quá nhiều, tôi là cá thể cô độc trên cõi đời này, vậy nên, hay quen dần với nó đi.
[Tớ đang mệt, tớ kiệt sức rồi...]
Tớ biết mình phải cố gắng thật nhiều
Tớ biết ngọn lửa đam mê trong tớ đang bùng cháy
Nhưng tớ chẳng biết, con đường này liệu có đúng hướng hay không.
Tớ bắt đầu thấy sợ Hà Nội
Hà Nội có những con nóng dai dẳng
Có những chập tối đường vẫn nóng bừng bừng
Có những cơn mưa bất chợt
Có những biển nước ngập suốt chặng đường dài
Tớ thấy lạc lõng.
Tớ bắt đầu thấy sợ một mình...
Hôm nay là một ngày tồi tệ, nên tớ cất vào đây
Bao nhiêu chiếc deadline dồn dập
Đủ thứ việc phải làm mà cứ bị xoay vòng giải quyết những thứ không đâu
Rồi dự án trục trặc
Gặp mưa ngập cả nửa người
Tóm lại, tớ ghét ngày hôm nay.
Ngày hôm nay, tớ ghét Hà Nội.
Tớ muốn về lại Thái Bình một chút
Tớ nhớ nhà...
Tớ biết mình phải cố gắng thật nhiều
Tớ biết ngọn lửa đam mê trong tớ đang bùng cháy
Nhưng tớ chẳng biết, con đường này liệu có đúng hướng hay không.
Tớ bắt đầu thấy sợ Hà Nội
Hà Nội có những con nóng dai dẳng
Có những chập tối đường vẫn nóng bừng bừng
Có những cơn mưa bất chợt
Có những biển nước ngập suốt chặng đường dài
Tớ thấy lạc lõng.
Tớ bắt đầu thấy sợ một mình...
Hôm nay là một ngày tồi tệ, nên tớ cất vào đây
Bao nhiêu chiếc deadline dồn dập
Đủ thứ việc phải làm mà cứ bị xoay vòng giải quyết những thứ không đâu
Rồi dự án trục trặc
Gặp mưa ngập cả nửa người
Tóm lại, tớ ghét ngày hôm nay.
Ngày hôm nay, tớ ghét Hà Nội.
Tớ muốn về lại Thái Bình một chút
Tớ nhớ nhà...
“Nguyện lòng con biết ơn mọi vui khổ đã đi qua của một kiếp người, dù ai đó có tệ bạc đến thế nào cũng đem đến cho con một bài học để trưởng thành và lớn khôn.
Nguyện lòng con yêu thương hết những muộn phiền thế gian, thương luôn được cả chính bản thân mình. Vì sau những tổn thương, con cần quay về để khâu lại những rạn nứt trong lòng.
Nguyện lòng con tha thứ hết mọi ân oán, người thương kẻ ghét vốn lẽ thường, trong lòng chỉ giữ duy nhất sự lương thiện để đi đến cuối cuộc đời bình an...” https://t.cn/A6XFHaVr
Nguyện lòng con yêu thương hết những muộn phiền thế gian, thương luôn được cả chính bản thân mình. Vì sau những tổn thương, con cần quay về để khâu lại những rạn nứt trong lòng.
Nguyện lòng con tha thứ hết mọi ân oán, người thương kẻ ghét vốn lẽ thường, trong lòng chỉ giữ duy nhất sự lương thiện để đi đến cuối cuộc đời bình an...” https://t.cn/A6XFHaVr
✋热门推荐