仁慈隐恻造次弗离节义廉退颠沛匪亏
【解释】仁义、慈爱,对人的恻隐之心,在任何时候,任何地方都不能抛离。气节、正义、廉洁、谦让这些品德,在最穷困潦倒的时候也不可亏缺。
〖注释〗隐恻(yǐn cè):恻隐,怜悯、同情。颠沛(diān lièi):跌倒,比喻处境窘迫困顿。匪(fěi):非,不是。
性静情逸心动神疲守真志满逐物意移
【解释】保持内心清静平定,情绪就会安逸舒适,心为外物所动,精神就会疲惫困倦。保持自己天生的善性,愿望就可以得到满足,追求物欲享受,善性就会转移改变。

[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.

【止风雨咒】

祈愿文:“祈求十方三世诸佛、菩萨、金刚、护法神祇慈力加被,消我业障,使风雨止息,雨灾停止,灾民蒙救,游子早还,亲人团聚,国泰民安。”

南无金刚光炎 止风雨经 光焰会上佛菩萨(三遍)

【念止风雨咒】

ong a mi li di

hong

di se zh suo ha

嗡 阿 密 力 底

底 瑟 咤 娑 哈 https://t.cn/R2WxHZX


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 6月10日,平台发布了有关定州市文化广电和旅游局召开“文化和自然遗产日”宣传展示暨2022河北非遗购物节活动的文章:明天!来源:定州市文化和旅游【#海南旅游消费
  • #罗永浩再次微博告别# 罗老师现在肉眼可见地沉淀了许多[good][good][good]作为一名科班出身的资深营销人士,凭籍自己的理论基础和多年实践中修炼出来
  • 老头——灭霸~~ 《神灭论》 南北朝 范缜 序: 时竟陵王子良盛招宾客,缜亦预焉。尝侍子良,子良精信释教,而缜盛称无佛,子良问曰:“君不信因果,何得富贵
  • 广东最多海岛的城,比潮汕好吃多了(1)老艺术家 新周刊广东海岛最多的地级市,早该火了毫不夸张,汕尾的海在广东省是可以傲然称绝的。近些年来,我们才发现,粤东海滨城
  • 骂得很难听,后来我回骂了一句,他们两个人就拿四个酒瓶砸我”从店内的监控来看,这两名男子的情绪确实非常激动,幸好当时有其他人拦着,不然后果可能是无法想象的。骂得很
  • 自幼接触了风水八字的文化,家族三哥是风水命理师,在我们那一带名气不小,17岁那年他与我算八字,说:我人生有两条路,第一条是我读了那么多书,将来有一份事业单位的工
  • ●本人非常讨厌“炒房客”“无脑吹”和“尬吹”喜欢发微博讽刺揭穿他们【你们不要因为我讽刺感到寝食难安,没必要,我又不抢你们的韭菜,我微博粉丝又少,流量又小】●我个
  • 不过下个月梨爱与彩花可有的一拼了....小虎的作品与最近前两个相比就显得一般了....难道大家不好奇为什么香水妹子回归到现在的作品封面总是脸部特写呢?不过不安排
  • 节后,我又到北京中医医院看了中医,大夫听说我在喂奶,死活不给我开任何药(西医就不会这样,会认为有些药比如芬必得哺乳期是可以吃的)。郭潇大夫关注到我有头晕心慌的症
  • 这里还可以看森林大马戏,在草地搭帐篷露营,小孩子们绝对会喜欢滴~ 从早到晚的美食 早餐推荐大学美食城:肉夹馍,里脊肉饼,灌汤包,豆浆,八宝粥,生煎……(味道都
  • 愿时光清浅,许你安然,愿流年静好,岁月可期。愿你所到之处,遍地阳光;愿你梦的远方,温暖为向!
  • 1975年属兔人的事业运势在新的一年里,他们的事业运势还算是比较稳定的,只是在工作上会遇到一些阻碍,虽然表面上看着没有什么问题,但是其实并不是那么简单的。197
  •   第二个人在寻找爱情的途中,不知道丢弃,想一生拥有许多美好的东西,可是,如果人人都是优秀的,怎么又能显示出它的好呢?尤其对于爱情来说也是如此,太多的感情介入,
  • 预告一个美丽的lsq同学第一次看她化妆 有丢丢惊艳[熊猫]今天的毕业照拍的有点捣腾也没赶上毕业晚会但是好在经历很难忘,过程真的也很快乐真的好想好想在青岛买间老房
  • 招聘操作工工厂直招❤️‍正式工❤️‍小时工安庆旺旺食品厂上班时间:早8到晚8(2班倒)工作内容:主要做零食包装、辅助生产工资:200元/天(45岁以内)45-5
  • 续航方面,小狗吸尘器官方选择了最简单粗暴的方法电池扩容,采用8*3000mAh第三代锂电池组,在不影响吸力的情况下提升续航。65分钟持久续航】6月9日,宅秘从小
  • 【59】佳佰 凉席三件套150*195cm 【38】VVC 防晒帽 【54.9】蒙牛 纯牛奶250ml*16盒*2箱 叠加领劵中心-折学系-如有250-15全品
  • #电视剧余生请多指教[超话]#[微风]#杨紫余生请多指教# [摇摇马]#杨紫林之校# [微风][摇摇马][摇摇马][摇摇马]有上进心,永远不放弃自己的理想日日行
  • 我上一次坐在马路牙子上烫火锅吃​还是在雾都山城​没想到【曹门地摊火锅】​把这一盛景搬来了郑州​主打重庆码头火锅特色​芝麻酱恐已是最后的妥协​至于鸳鸯锅底 那更是
  • #金道英#咚咚金道英来啦 是一只坐拥1000w粉丝的人气兔宝❤️‍是生日登上了26国推趋值得被爱的甜兔是宠爱粉丝的实力美颜大主唱 ️是白白嫩嫩的鸡蛋仔快来加入貂