Có những việc chỉ cần em để tâm đến thì em sẽ tổn thương.

Những mối quan hệ trong cuộc sống, càng đặc biệt sẽ càng dễ nảy sinh sự ích kỉ, mong muốn chiếm đoạt và sự để tâm dẫn đến đau lòng cùng tổn thương. Chúng ta luôn có những lần tự tổn thương chính mình trong một mối quan hệ, chỉ vì chúng ta quá để tâm đến đối phương. Nhưng có những điều được xem như những sự cấm kị trong một mối quan hệ mà có lẽ chúng ta ít nhiều đều đã từng mắc phải.

Điều không nên so đo tính toán nhất chính là việc có hay không quan trọng với một ai đó. Càng là người quan trọng trong lòng sẽ càng nhiều lần ta tự đặt câu hỏi "Với họ mình là gì?" trước những mối quan hệ khác của người ta. Vì mình thương người ta, vì mình xem người ta là người quan trọng của mình nên sẽ có lúc nào đó bản thân cũng vô thức nảy sinh suy nghĩ mưu cầu sự công bằng cho bản thân bằng cách so đo tính toán xem mình có là người quan trọng của người ta hay không. Chỉ dám nghĩ, chẳng dám hỏi mà tổn thương cứ thế hình thành.

Điều không nên dò hỏi nhất chính là vị trí của bản thân trong lòng đối phương. Chúng ta là bạn thân thì chỉ mong mình là thân nhất. Chúng ta là người yêu thì chỉ mong mình là yêu thương nhất. Chúng ta là người thân thì chỉ mong mình là thân thương nhất. Chúng ta là tri kỉ thì chỉ mong mình là tri kỉ duy nhất.

Chúng ta, trong một mối quan hệ hết tâm, hết lòng, tất nhiên cũng sẽ mong đợi một vị trí xứng đáng với những tình cảm mình đã bỏ ra vì đố phương. Thế nhưng, thế giới của một người, tồn tại hàng chục, hàng trăm mối quan hệ có tên lẫn không tên, đâu phải chỉ có thể xoay quanh mỗi mình ta, làm cách nào ta mãi mãi là nhất trong suốt tất cả những năm tháng song hành cùng nhau ấy.

Lắm lúc ta chỉ nên làm tốt bổn phận của mình thay vì dò hỏi đối phương rằng mình ở đâu trong lòng người ta, là nhất là nhì hay là ba, là ở đâu thì cũng hãy cứ hết mình hết lòng hết tâm để rồi sau này có đánh mất mình thì ân hận là người ta chứ không phải bản thân mình.

Cứ dò hỏi mà làm gì, khi chẳng rõ câu trả lời của người ta có thật hay không. Trái tim con người chia làm bao nhiêu ngăn, nhét vào bao nhiêu loại quan hệ, bao nhiêu loại tình cảm, ai cũng dò cũng hỏi cũng đòi mình cao nhất thì biết sao cho vẹn đôi đường. Đừng làm khó người ta, khó người lại tổn thương mình, lại còn tan vỡ một mối quan hệ từng bền chặt, hà cớ gì phải khổ như thế.

Và điều không nên làm nhất là việc để mình trở thành ánh mặt trời và xem người ta như đóa hướng dương, chỉ có thể hướng về mỗi mình mà thôi. Cuộc sống không bao giở chỉ tồn tại một mối quan hệ duy nhất, một người duy nhất và một loại tình cảm duy nhất. Ai cũng là mặt trời vậy ai sẽ là hướng dương.

Trưởng thành, cuộc sống rồi công việc, thế giới ngoài kia rộng lớn bao la là thế, mỗi ngày một người có thêm biết bao nhiêu loại quan hệ mới, quen biết bao nhiêu người mới, trong số những người đó sẽ có người trở thành thân, thành thương, làm sao ta có thể mãi là mặt trời trong lòng người ta được. Hãy cùng nhau làm những đóa hướng dương, ở cạnh nhau, cùng nhìn về một hướng, cùng nhau bước qua sóng gió thay vì là mặt trời được hướng về nhưng chẳng bao giờ có thể thật sự chạm đến.

Những tháng ngày trẻ dại, ta luôn có những sự để tâm, để tâm đến ích kỉ để rồi luôn lo sợ, luôn tự dò hỏi rằng mình là gì, mình quan trọng thế nào, mình ở đâu trong lòng đối phương. Ta luôn không ngừng tìm kiếm cho mình một sự khẳng định chắc chắn, một câu trả lởi vừa lòng vừa ý xứng đáng với tình cảm ta bỏ ra. Nhưng ta lúc ấy lại quên mất rằng, chẳng có điều gì mãi mãi cùng thời gian, cũng chẳng ai có thể là đặc biệt nhất, là tồn tại duy nhất với một người.

Có những khi, nếu đã yêu thương thì chỉ nên yêu thương thôi, chỉ để yêu thương tồn tại dưới hình dáng chân thành và thật lòng nhất, còn lại những điều khác đừng nên để tâm đến. Bởi vì có những điều, chỉ cần một khi đã để tâm thì nhất định sẽ tổn thương, hơn nữa là tự mình tổn thương chính mình.

.GỬI BẠN, NGƯỜI "BÌNH THƯỜNG"

Trong một buổi hội thảo mình đã tham dự cách đây không lâu, anh Hoàng Lê Giang (người Việt Nam đầu tiên thám hiểm Bắc Cực) nói rằng, truyền thông đang kể cho chúng ta nghe quá nhiều câu chuyện về những người vĩ đại đến mức mọi người nghĩ nếu không vĩ đại, chúng ta sẽ chỉ là một kẻ thất bại.

Hồi năm mới vào lớp 10, mình đã bị mắc kẹt với suy nghĩ rằng nếu không vừa học giỏi vừa làm ngoại khóa đỉnh, mình sẽ là một kẻ thất bại. Nếu mình không giỏi đủ để IELTS 8 chấm trở lên và đạt học bổng từ 70-100% để đi du học, mình sẽ là kẻ thất bại. Và mình biết rằng ở ngoài kia, trong từng lớp học đều có một vài người là mình năm 14-15 tuổi, suy nghĩ rằng nếu người ta không nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ, thì mình là một kẻ hoàn toàn không xứng đáng sống trong cõi đời này.

Báo chí không ngừng đưa tin về những chàng trai cô gái đậu đại học 30/30 chỉ bằng cách ôn luyện trong sách giáo khoa, về những người con miền núi được học bổng 100% vào Ivy League, báo chí và truyền thông không nói gì đến những con người bình thường, những con người hoàn thành chỉ tiêu đến mức vừa đủ và đang tự hỏi mình là ai giữa cuộc đời này.

Áp lực của việc là một người "bình thường" rất kinh khủng, mình biết, vì mình là một người bình thường và từng rất ghét sự bình thường của mình. Năm lớp 10, không dưới 10 lần mình muốn tự sát, chỉ vì mình quá bình thường. Chỉ vì mình chưa bao giờ được lên báo hay được nhìn với con mắt ngưỡng mộ.

Mình sẽ không kể các bạn về hành trình thay đổi từ một cô gái bình thường đến một người vĩ đại, bởi vì đến bây giờ mình vẫn chỉ là một con người bình thường. Mình không quyên góp được 5 tỉ cho đồng bào miền núi, mình không chinh phục Everest, mình cũng không đạt học bổng vào Harvard. Nhưng, mình hạnh phúc.

Chúng ta rất ít khi được nghe kể về sự hạnh phúc, cái chúng ta nghe được chỉ là hành trình đáng kinh ngạc của một cô gái GPA 4.0/4.0 đi vòng quanh thế giới, và điều đó khiến chúng ta không biết rằng để sống vui vẻ, chỉ cần tự làm mình hạnh phúc.

Vĩ đại và hạnh phúc không giống nhau, con người ta không cần phải vĩ đại mới có thể hạnh phúc. Hạnh phúc có khi chỉ là được vây quanh bởi bạn bè và uống ly Gong Cha giảm giá 20%, hạnh phúc có khi chỉ là đạt được điểm 3 trong bài kiểm tra Hóa khi mình nghĩ mình chỉ đạt điểm 2.

Hôm qua mình đã đọc lại những dòng viết của chính mình, tại page Hoài, hơn 1 năm về trước, và mình suýt khóc. Các bạn không ngừng hỏi tại sao mình có thể viết những câu chuyện từ ngày này qua tháng nọ mà không biết mệt mỏi. Đó là vì mình đang làm điều khiến mình hạnh phúc. Viết và được đọc. Được trải lòng. Được nhìn cuộc đời. Mình không vĩ đại, mình chỉ là một con người bình thường và từng rất muốn tự tử, điều khiến trang viết này từ chỉ có 69 người biết đến lúc được 1.890 lượt theo dõi, đó là vì mình đang làm điều khiến mình thấy vui. Và có thể nó không vĩ đại như cách truyền thông n ghĩ rằng chỉ có các page từ 1000k likes trở lên mới là thành công, nó cũng không ngăn mình viết và hạnh phúc vì những gì mình đạt được.

Thật ra truyền thông ít kể cho bạn nghe câu chuyện đằng sau những con người vĩ đại, anh Hoàng Lê Giang cũng từng là một người không biết cuộc đời mình đi về đâu và đi du lịch chỉ vì... thích. Bạn sẽ tự vĩ đại theo cách của bạn. Đừng cố gắng trở nên vĩ đại, đừng cố gắng nói chuyện như triết gia nếu bạn chưa từng đọc một cuốn sách nào ra trò hay cố gắng trở thành một người kun ngầu bằng cách hút thuốc hay nghe indie trong khi bạn không hề thích nó. Đừng, đừng và đừng.

Hãy là chính bạn. Hãy đi tìm thứ khiến bạn không tiếc mình bỏ mạng vì nó. Hãy cứ theo đuổi ước mơ thành bà nội trợ mặc kệ người khác nói là quyết định làm nội trợ sẽ chỉ khiến bạn thành kẻ thua cuộc trên đấu trường cuộc đời. Bởi vì bạn đang sống cho mình. Bởi vì một con người không có ước mơ như cây non mất nước.

Bạn không cần vĩ đại như cách truyền thông muốn bạn trở thành. Bởi vì chúng ta không bao giờ có thể vĩ đại nếu chúng ta chưa từng được hạnh phúc. Ai bảo rằng một người bình thường sẽ không đạt được ước mơ của mình? Ai bảo một người bình thường thì sẽ không hạnh phúc?

Mà thật ra, làm gì có ai là người bình thường trong xã hội này? Chúng ta vĩ đại theo cách của mình. Nhân vật siêu anh hùng trong bộ phim Megamind đã từ bỏ tất cả danh vọng, chỉ để có được một cuộc sống thật bình thường, được uống một cốc bia mà không bị làm phiền bởi trách nhiệm. Tại sao anh lại chọn điều đó? Vì trở thành người bình thường mới là khát khao của một siêu anh hùng. Chúng ta có thể chính là những con người vĩ đại trong con mắt những người chúng ta xem là vĩ đại. Vậy sao còn lăn tăn việc vĩ đại hay bình thường làm gì?

Hãy hạnh phúc.

Cap cre: Hoài.

P/s: Phượng ở đây nhưng mình chẳng biết mùa hè của mình ở nơi đâu! :(( Cầu 1 tháng hè để chuẩn bị tâm lý cho những tháng năm cuối cấp! Hichiccc~

#5月6日#*
#生日快樂#*
Sinh Nhật vô cùng vui vẻ và tuyệt vời!
6/5, mỗi một phút giây đều thật ấm áp, may mắn, hạnh phúc, vui đến mức hét thật to lên trong lòng, giống như Nàng Tiên Cá Shim Chung vậy, hihi! [太开心]
Nhật kí của hôm qua, đã đăng FB, do sáng đến tối khuya mới kích hoạt lại được weibo. Thật ra thì, khoảnh khắc đã được ghi lại trong tim, được mình dùng ngôn từ diễn đạt lại, để bổ trợ cho "Bộ sưu tập pha lê kí ức" của mình, cho nên, việc thời gian trên weibo hiển thị là lúc nào, không quan trọng bằng việc từng khoảnh khắc ấy mình đã trải qua, và thật sự cảm thấy rất ấm áp, hạnh phúc! [可爱][心]
#Thu, May 7, 2020#*
#11:35am#*Diary.
-------------
6/5/2020
Happy Birthday!
Sinh Nhật vui vẻ!
11:16am: Phải nói là vui ơi là vui, cực kỳ vui luôn, hihi!
Sáng nay Liên với Xíu tặng mình món quà bất ngờ, vui không tả luôn!
9:01am Xíu nhắn tin Zalo, chúc mình Sinh nhật vui vẻ, xong 9:06am Liên gọi cho mình, số lạ, nhưng mình nhận ra giọng Liên. Liên hỏi mình đang ở đâu, có nhà không, giờ Liên với Xíu ghé qua chơi 1 chút.
Thế là mình vội vàng "dậy", không nằm nướng nữa hihi.
Khoảng 9:45 Liên với Xíu đến, tặng "quà" Sinh Nhật cho mình nè, ổ bánh Sinh Nhật dễ thương y như 10 năm trước.
Hôm đó Liên, Xíu, có cả em trai của Liên cùng đến. 4 đứa kéo nhau ra Công viên Trần Phú chụp hình, đón mừng Sinh Nhật mình, vui ơi là vui.
6 tháng 5 của 10 năm sau, cũng y như thế. Quá vui, hạnh phúc luôn!
Ừ, vì 10 năm qua, 3 đứa mình vẫn chơi với nhau. Mọi người đều luôn được khỏe mạnh, bình an, có những khó khăn trong cuộc sống, nhưng tất cả đều có thể vượt qua để bước đến hôm nay, vậy thì còn gì hạnh phúc hơn nữa.
10 năm thời gian, 2010-2020, Liên, Xíu và mình tuy không phải thường xuyên liên lạc, nhưng mà cảm giác thân thiết này, thật ấm áp.
Cám ơn những người bạn dễ thương đã luôn bên mình, 10 năm trước cũng như hiện tại.
Bữa gặp hồi tháng 3, mình nói vài năm nữa muốn làm single mom, nói rồi quên mất, vậy mà Xíu vẫn nhớ, Xíu mới nhắc lại á, hihi! Xíu nói phải tiết kiệm có dư đi, để thực hiện mục tiêu. Ừ nà, haha!
Nãy "quay" lại đoạn clip ngắn, hành trình 10 năm của 3 đứa. 10 năm sau 3 đứa vẫn như vậy. Liên nói, hông, 10 năm sau còn có 2 đứa độc thân thôi. Mình nói, vậy 10 năm sau không biết cũng còn độc thân vầy không ha. Liên nói, "Không đâu, single mom!"
Ừ nà, hahaha! 10 năm sau, ít nhất cũng sẽ xuất hiện thêm mấy đứa bé trong nhóm mình.
Bất ngờ quá, niềm vui thật sự bất ngờ. Món quà khởi đầu ngày Sinh Nhật thật ấm áp, hạnh phúc!
Mình không nghĩ sẽ nhận được "quà" vầy đâu, nên thật sự bất ngờ.
Bánh Sinh Nhật dễ thương từ Liên với Xíu. Hà cũng có quà cho mình nữa kìa, là chiếc dù cổ trang í, thích ơi là thích luôn hihi! Dù của mình cũng cũ rồi, vừa đặt mua dù đỏ mới, cũng tính sẽ mua thêm dù màu trắng khác để dễ phối đồ, vậy mà nay có "quà" luôn rồi.
Ôi, quà Sinh nhật vầy, mình càng không nỡ dùng luôn đó chứ. Cám ơn Hà nhiều nha, thích quá, thích quá hà.
Sinh Nhật thật tuyệt vời! Cám ơn Liên Xíu Hà, những người bạn tuyệt vời đã đem đến cho mình cảm giác tuyệt vời trong ngày Sinh Nhật tuyệt vời, hihi! ❤
Còn rất rất nhiều cảm giác muốn diễn tả, nhưng không nói nên lời. Lưu giữ sự ấm áp tuyệt vời này vào trong tim! Cám ơn các bạn. Cám ơn tất cả hạnh phúc may mắn mà mình luôn may mắn hạnh phúc nhận được. ❤
#Happy Birthday#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#생일축하해#*
#Wed, May 6, 2020#*
#10:57am#*Pics des.
#11:46am#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • #美食[超话]#冰淇淋 泡芙吃几次想几次[给你小心心]今天还试了他们家原味厚切蛋糕 不是很稀饭[doge][doge][doge]不甜很湿的口感很莫名无感[喵喵
  • #30天推木头人挑战# d2 台词主要看这段时间我经常在刷什么最近是魔咩咩的那句“逃走吧 记住吾只给你一次机会”(那个神仙魔情视频刷太多了[苦涩][苦涩])前阵
  • D161应该是昨天无奈小人睡着已经11点半了困的我不行了小人两点醒了吃奶 结果让尿给弄醒了吃完奶就把小人放下搂在怀里也不管他 迷迷糊糊直到3点半才睡着小人一直是
  • 被队骗出去爬山 昨天他给我说纯休闲路线 下了车就在树林里走 旁边是草甸和小溪 走到瀑布和水泡子那就停下 往返八公里 咱们去玩水泡个山泉澡我就信了他的话 我穿着短
  • 可以肯定的一点是:家长们也放低自己的预期值,比如自己身高一般的话,当然不要盲目希望孩子的身高赶上姚明,但是也不必气馁,不妨努力在这20%的影响因素上去激发孩子的
  • [悲伤]缓缓下线..............打扰了………………要好看还要尽可能多的信息还要端水审片是很南很辛苦吧虽然这么想了还是有点伤心[泪]官方同人里怎么玩就
  • #任炫植[超话]##任炫植0307生日快乐# 又到了三月七日我家甜甜的生日啦 第一个让我心动到不能够的优秀的男人啊 从第一次听哥哥嗓音的那一刻起我就认定了 那
  • 术后一个月内,尽量避免做其他项目,具体要看面诊和恢复情况~ 有痘痘,痘坑,毛孔粗大,皮肤下垂,妊辰纹等烦恼的姐妹们,快点收藏这份攻略吧[偷笑R][偷笑R]~
  • (PS:#100人光合作用100天#)节选「云村•一千零一夜」隔壁的那户已经换了七八任租客地铁的开通也让房租的价格涨了三次铁门一开就是为了碎银几两的忙碌工作铁门
  • 想你在朝朝暮暮,用指头掐算着下次见面的日子。无论什么时刻,在什么场合,我都无时无刻不在思念你,站着也想,坐着也想,连梦里都有你的身影。
  • 可是杀青的那一瞬间,我突然有点害怕,哎你别走啊,你走了,我又是谁呢?" ——@吴磊LEO多谢你如此耀眼,做我平淡岁月里的星辰吴磊星汉灿烂月升沧海凌不疑
  • @江苏司法行政在线【#泉州# 因为一声笑,南安民警智擒逃犯】 “只是因为在人群中,多看了你一眼”。此外,还有一位网友透露,周润发在半路上见到一名晨练的婆婆受伤,
  • 目前进度:69000/80000⚠️根据正能量值计算规则,请大家务必暂时取关榜上的其他人哦每人进3-4个即可阅读1群 已满阅读2群 已满阅读3群 已满阅读4群
  • 今天,长相思开机三个月了表哥表妹路透的同框视频就只有两段仅仅就两次高糊路透视频一次之前撕心裂肺的命运12s还有今天犯规用了爱殇的重返轩辕两次,两次我看了都嗷嗷的
  • 晚上依旧不消化跳了20分钟消化操,然后开始翻车做晚饭之路,最后一张我承认我在老父亲面前强词夺理了。因为饺子让我消化不良中午没吃饭,快下午的时候冲了一波外卖,这次
  • 研二了,不用每天挣扎着去上课了,没有了约束,我真的怕放飞自我~不过,好在有了新的任务,也有了新的目标希望自己能够留住自己这股子不安分的劲头,然后,继续加油~ 等
  •  本书由儿童营养专家主编,详实的理论知识+精致的辅食图片+辅食制作视频,让宝宝爱上吃饭! 本书由儿童营养专家主编,详实的理论知识+精致的辅食图片+辅食制作视频,
  • 虾仁日版豆腐— 用 料 —生抽、日本豆腐、鲜虾 、水、黄瓜(或者青豆)、淀粉做 法:1,日本豆腐1袋,鲜虾10只左右、清洗后挑出虾线去除表壳,洗净,加盐、料酒腌
  • 虽然禧度酒店并不临海,但却是难得的一处隐世之所,这里有两个和海水一样清澈湛蓝的泳池,一样可以畅游在夏日的蔚蓝中。如果你喜欢拍照,在禧度酒店的公共区域里有很多可以
  • 每个人心中那把秤并不相同 仅以此条Mark铭记 以后翻到这条还能回忆思考再做判断 所思所见所想所感终究是从自身角度出发 要共情 · 多思考 · 别太真在我肚子