"Bức thư 237
Bất luận bạn đang trải qua những gì, có thấy vui hay không, thế giới sẽ không vì sự mệt mỏi của bạn mà dừng lại. Những con người và sự việc khiến bạn không thể trải lòng sẽ có ngày dần bị lãng quên chính trong những giây phút bạn hoài niệm về nó. Cho dù đêm tối có dài thế nào, bình minh cuối cùng cũng sẽ đúng hẹn mà lên. "
Trích dẫn '999 lá thư gửi cho chính mình' ✉️✉️
...
Cho dù cuộc sống vui hay buồn, hy vọng hay tuyệt vọng, hạnh phúc hay đau khổ cũng chỉ trong cái chớp mắt hoài niệm về nó thì tất cả đã trở thành quá khứ và cũng chỉ còn là sự hoài niệm.
Mỗi ngày hãy sống cuộc sống của riêng mình, vì mỗi ngày khi hoàng hôn đến... Bóng tối bao trùm... Và bình minh sẽ ló dạng...
Mỗi ngày đều thế, có thể vui buồn lẫn lộn nhưng tôi vẫn là tôi, không là ai khác... https://weibo.com/u/6017645069
Bất luận bạn đang trải qua những gì, có thấy vui hay không, thế giới sẽ không vì sự mệt mỏi của bạn mà dừng lại. Những con người và sự việc khiến bạn không thể trải lòng sẽ có ngày dần bị lãng quên chính trong những giây phút bạn hoài niệm về nó. Cho dù đêm tối có dài thế nào, bình minh cuối cùng cũng sẽ đúng hẹn mà lên. "
Trích dẫn '999 lá thư gửi cho chính mình' ✉️✉️
...
Cho dù cuộc sống vui hay buồn, hy vọng hay tuyệt vọng, hạnh phúc hay đau khổ cũng chỉ trong cái chớp mắt hoài niệm về nó thì tất cả đã trở thành quá khứ và cũng chỉ còn là sự hoài niệm.
Mỗi ngày hãy sống cuộc sống của riêng mình, vì mỗi ngày khi hoàng hôn đến... Bóng tối bao trùm... Và bình minh sẽ ló dạng...
Mỗi ngày đều thế, có thể vui buồn lẫn lộn nhưng tôi vẫn là tôi, không là ai khác... https://weibo.com/u/6017645069
#我的越南语[超话]#
Chó và người đầu bếp
Một người nhà giàu mở tiệc lớn, anh ta mời nhiều bạn bè và những người quen biết. Nhân dịp này con chó của anh ta cũng tự cho mình quyền được mời một con chó lạ là bạn nó, bảo với nó rằng,
– “chủ tớ đãi tiệc, chắc chắn là sẽ có nhiều thức ăn thừa, đến ăn với tớ nhé.”.
Con chó được mời liền đến đúng hẹn, xem thấy thức ăn bày biện thừa mứa thì rất khoái, nói rằng,
-“ôi sung sướng làm sao khi mình đã đến đây! Đâu phải lúc nào mình cũng được như thế này. Mình sẽ ăn cho đã cho no cả hôm nay và ngày mai.”.
Trong khi nó hân hoan và vẫy đuôi tỏ vẻ vui mừng với bạn thì người đầu bếp trông thấy liền tóm lấy bốn cẳng nó ném ra ngoài cửa sổ. Nó rõi đánh bịch một cái xuống đất và khệnh khạng chạy đi, tru lên đau đớn. Tiếng kêu của nó chẳng mấy chốc làm mấy con chó chạy rong trên đường chú ý, chạy lại hỏi thăm là nó đã ăn tiệc có thích không. Nó trả lời,
” Sao, à nói thật với bạn, tôi uống rượu nhiều quá nên chẳng nhớ gì cả. Tôi chẳng biết lúc mình ra khỏi nhà như thế nào nữa.
Lời bàn: Người nào vào nhà bằng cửa sau thì sẽ ra bằng cửa sổ
Nguồn: Truyện ngụ ngôn Aesop
Chó và người đầu bếp
Một người nhà giàu mở tiệc lớn, anh ta mời nhiều bạn bè và những người quen biết. Nhân dịp này con chó của anh ta cũng tự cho mình quyền được mời một con chó lạ là bạn nó, bảo với nó rằng,
– “chủ tớ đãi tiệc, chắc chắn là sẽ có nhiều thức ăn thừa, đến ăn với tớ nhé.”.
Con chó được mời liền đến đúng hẹn, xem thấy thức ăn bày biện thừa mứa thì rất khoái, nói rằng,
-“ôi sung sướng làm sao khi mình đã đến đây! Đâu phải lúc nào mình cũng được như thế này. Mình sẽ ăn cho đã cho no cả hôm nay và ngày mai.”.
Trong khi nó hân hoan và vẫy đuôi tỏ vẻ vui mừng với bạn thì người đầu bếp trông thấy liền tóm lấy bốn cẳng nó ném ra ngoài cửa sổ. Nó rõi đánh bịch một cái xuống đất và khệnh khạng chạy đi, tru lên đau đớn. Tiếng kêu của nó chẳng mấy chốc làm mấy con chó chạy rong trên đường chú ý, chạy lại hỏi thăm là nó đã ăn tiệc có thích không. Nó trả lời,
” Sao, à nói thật với bạn, tôi uống rượu nhiều quá nên chẳng nhớ gì cả. Tôi chẳng biết lúc mình ra khỏi nhà như thế nào nữa.
Lời bàn: Người nào vào nhà bằng cửa sau thì sẽ ra bằng cửa sổ
Nguồn: Truyện ngụ ngôn Aesop
Người xưa khi nhớ nhau kiểu:
天涯地角有穷时
只有相思无尽处
Góc bể chân trời cũng giới hạn
Tương tư vương vấn mãi k kiềm
( Bản dịch: Vũ Nam Phương)
Dân tự nhiên nhưng lại rất mê văn hoá xã hội. Từng chữ từng chữ thật đầm thấm, dịu dàng. Không phô, không thô, thật sự rất đẹp. Gặp đứa dở văn nên k nói dc cái đẹp của nó, nhưng khi đọc những dòng này, quả thật kiểu như vướng vấn khó phai ấy, phải thốt lên kiểu “ngôn từ đẹp thật sự”.
天涯地角有穷时
只有相思无尽处
Góc bể chân trời cũng giới hạn
Tương tư vương vấn mãi k kiềm
( Bản dịch: Vũ Nam Phương)
Dân tự nhiên nhưng lại rất mê văn hoá xã hội. Từng chữ từng chữ thật đầm thấm, dịu dàng. Không phô, không thô, thật sự rất đẹp. Gặp đứa dở văn nên k nói dc cái đẹp của nó, nhưng khi đọc những dòng này, quả thật kiểu như vướng vấn khó phai ấy, phải thốt lên kiểu “ngôn từ đẹp thật sự”.
✋热门推荐