上班三天的心得:
下班了以后一定要能看到这么一个人,能瞬间消除你工作时间里所有的疲惫,看到他/她的那一秒就让你感觉得生活还是很美好的,即使那天的脑子已经疼到一个字母都看不进去了,但看到那个人远远朝自己走过来的时候,就能感觉满血复活,和他/她粘一会儿以后第二天又能继续干。
I am so lucky目前我生活里有这样的一个人,当然如果没有的话,我觉得有图中的一只小腊肠也是极好的[二哈][二哈]
下班了以后一定要能看到这么一个人,能瞬间消除你工作时间里所有的疲惫,看到他/她的那一秒就让你感觉得生活还是很美好的,即使那天的脑子已经疼到一个字母都看不进去了,但看到那个人远远朝自己走过来的时候,就能感觉满血复活,和他/她粘一会儿以后第二天又能继续干。
I am so lucky目前我生活里有这样的一个人,当然如果没有的话,我觉得有图中的一只小腊肠也是极好的[二哈][二哈]
Tuy cách nhau 1km nhưng rất lâu rồi(cũng vài tháng rồi) chúng tớ chưa gặp nhau
Mặc dù thế nhưng anh em tớ trộm vía vẫn rất tình cảm
Anh tớ vẫn rất chiều tớ, và tớ cũng rất ngoan ngoãn vì bà tớ dặn tớ phải thật ngoan để anh yên tâm làm việc
Tớ chẳng bao giờ yêu cầu anh tớ phải là một người con trai "Soái Ca" trong ngôn tình, thật tài giỏi, thật ngọt ngào,... Tớ chỉ mong anh tớ lúc nào cũng vui vẻ, khoẻ mạnh, thoải mái, hạnh phúc nhất có thể
Tớ chẳng cố nói ra những câu nói thể hiện ra là mình biết hết mọi thứ rồi đưa cho anh lời khuyên này nọ, tớ chỉ cố gắng biết điều với anh tớ, và quan trọng hơn là tớ cố gắng để anh tớ bớt stress căng thẳng sau khi nói chuyện với tớ
Tớ chẳng cố gắng trưởng thành, tớ chỉ cố gắng không tạo thêm cho anh gánh nặng, mệt mỏi vì tớ biết, cuộc sống bên ngoài của anh đã khiến anh đủ căng thẳng rồi, tớ muốn anh hiểu "Tớ là nơi để anh trở về sau những bộn bề ngoài kia" hay nói đúng hơn là câu nói "Nhà là nơi bão dừng sau cánh cửa"
Tớ chẳng cần anh phải nói những lời ngọt ngào vì anh cũng đã gần 30, tớ chỉ cần chúng tớ trân thành với nhau
Tớ chẳng cần anh phải cho tớ đi chơi thường xuyên, 1 tháng,2 tháng,... anh bận tớ vẫn sẵn sàng đợi chỉ cần mỗi khi gặp nhau anh tớ và tớ đều cảm thấy ý nghĩa, háo hức, hạnh phúc
Tớ chẳng cần anh phải chiều chuộng, cung phụng tớ, đưa tớ đi chỗ này, chỗ kia, mua cái này cái kia, đòi hỏi cái này cái kia, phải làm cái này cái kia cho tớ chưa từng 1 lần tớ có suy nghĩ đó tớ chỉ cần anh đừng vô tâm với tớ
Ông trời chẳng cho không ai cái gì. Mặc dù anh bận nên bọn tớ rất ít gặp nhau nhưng cái quan trọng nhất là tviaa ti tỉ lần là kết thúc một ngày của chúng tớ là những tiếng cười, là cái mỉm cười hạnh phúc mỗi khi nhắm mắt
Điều tớ cảm thấy hối hận nhất. Đó là sinh sau đẻ muộn. Để cho thanh xuân của anh trước đây theo những gì anh kể khá là nhạt nhẽo. Tuy là sự xuất hiện của tớ không biết có giúp cuộc sống của anh mặn lên không? Nhưng tớ luôn cố gắng để nó sẽ ngọt ngào và hạnh phúc hơn❤️
Mặc dù thế nhưng anh em tớ trộm vía vẫn rất tình cảm
Anh tớ vẫn rất chiều tớ, và tớ cũng rất ngoan ngoãn vì bà tớ dặn tớ phải thật ngoan để anh yên tâm làm việc
Tớ chẳng bao giờ yêu cầu anh tớ phải là một người con trai "Soái Ca" trong ngôn tình, thật tài giỏi, thật ngọt ngào,... Tớ chỉ mong anh tớ lúc nào cũng vui vẻ, khoẻ mạnh, thoải mái, hạnh phúc nhất có thể
Tớ chẳng cố nói ra những câu nói thể hiện ra là mình biết hết mọi thứ rồi đưa cho anh lời khuyên này nọ, tớ chỉ cố gắng biết điều với anh tớ, và quan trọng hơn là tớ cố gắng để anh tớ bớt stress căng thẳng sau khi nói chuyện với tớ
Tớ chẳng cố gắng trưởng thành, tớ chỉ cố gắng không tạo thêm cho anh gánh nặng, mệt mỏi vì tớ biết, cuộc sống bên ngoài của anh đã khiến anh đủ căng thẳng rồi, tớ muốn anh hiểu "Tớ là nơi để anh trở về sau những bộn bề ngoài kia" hay nói đúng hơn là câu nói "Nhà là nơi bão dừng sau cánh cửa"
Tớ chẳng cần anh phải nói những lời ngọt ngào vì anh cũng đã gần 30, tớ chỉ cần chúng tớ trân thành với nhau
Tớ chẳng cần anh phải cho tớ đi chơi thường xuyên, 1 tháng,2 tháng,... anh bận tớ vẫn sẵn sàng đợi chỉ cần mỗi khi gặp nhau anh tớ và tớ đều cảm thấy ý nghĩa, háo hức, hạnh phúc
Tớ chẳng cần anh phải chiều chuộng, cung phụng tớ, đưa tớ đi chỗ này, chỗ kia, mua cái này cái kia, đòi hỏi cái này cái kia, phải làm cái này cái kia cho tớ chưa từng 1 lần tớ có suy nghĩ đó tớ chỉ cần anh đừng vô tâm với tớ
Ông trời chẳng cho không ai cái gì. Mặc dù anh bận nên bọn tớ rất ít gặp nhau nhưng cái quan trọng nhất là tviaa ti tỉ lần là kết thúc một ngày của chúng tớ là những tiếng cười, là cái mỉm cười hạnh phúc mỗi khi nhắm mắt
Điều tớ cảm thấy hối hận nhất. Đó là sinh sau đẻ muộn. Để cho thanh xuân của anh trước đây theo những gì anh kể khá là nhạt nhẽo. Tuy là sự xuất hiện của tớ không biết có giúp cuộc sống của anh mặn lên không? Nhưng tớ luôn cố gắng để nó sẽ ngọt ngào và hạnh phúc hơn❤️
Biết Lee Min Ho từ cả một "thập kỷ" trước, thích anh thì từ vài năm trước, nhưng yêu mến anh một cách cuồng nhiệt, lại chỉ mới từ khi Quân Vương Bất Diệt khởi đầu.
Khác với mọi người, thích anh qua những bộ phim đình đám: Vườn Sao Băng, Những Người Thừa Kế..., những phim này mình lại không xem. Lâu nay gu xem phim của mình rơi vào nghịch lý: phim càng nổi càng hot dân tình càng bàn luận càng không xem, như thời 2013 Những Người Thừa Kế, 2014 Vì Sao Đưa Anh Tới, hay 2016 Hậu Duệ Mặt Trời.
Cho đến nay, chỉ có "Vì Sao Đưa Anh Tới", mình đã xem vào 2017, sau 3 năm hết "sốt", 2 phim còn lại vẫn chưa xem.
Bộ phim đưa mình đến với cảm giác chuyển từ "hổng có cảm tình" đến thích đối với Min Ho, là Thần Y.
Có thể nói, gu của mình "lạ".
Thần Y bị chê tơi tả, vậy mà xem, mình vẫn thấy hay. Xem nhiều năm rồi, nên chi tiết không nhớ rõ, chỉ nhớ nội dung chính. Vì thế, trong thời gian "đợi" Quân Vương Bất Diệt, mỗi ngày xem lại vài tập "không lướt chi tiết nào" của Thần Y lần nữa. Lần này, cảm giác hình như còn cuồng hơn lần đầu tiên.
Thích đại tướng Choi Young, thích cô bác sĩ Eun Soo của chị Kim Hee Sun.
Tuy là khoảng cách 10 tuổi, nhìn Hee Sun cũng "chững" hơn Min Ho rất nhiều, không như với "Nàng tiên cá" Jun Ji Hyun (dĩ nhiên, vì Ji Huyn chỉ hơn Min Ho 6 tuổi), à, tuy vậy, từ lần xem đầu tiên nhiều năm trước, mình vẫn thích cặp đôi Choi Young Eun Soo rồi.
Nội dung Thần Y với mình là hay. Chỉ có điều kịch bản "thần hóa" lão nhân vật phản diện - ông Đại Quân gì đó, Ki Cheon thì phải. Ổng là thiên hạ vô địch, nam chính Choi Young không phải đối thủ của ổng trong trận quyết đấu sinh tử.
Cái kết cũng hơi ức chế, rốt cuộc Choi Young chết hay không? Mình thì hy vọng chàng ấy còn sống. Nhưng với những phim để cái kết mở, thì mình không chắc chắn, sợ là chàng ấy đã chết trong trận quyết đấu. Để xem lại lần nữa, xem suy nghĩ có khác đi không.
Cảm thấy biết anh quá sớm, nhưng "yêu" anh quá trễ. Trong tâm trí vẫn là hình ảnh "nhìn thấy ghét" của Koo Jun Pyo trong Vườn Sao Băng của anh. Thuở 2010 ấy, phim chiếu suốt, bạn bè bàn tán suốt, mà hễ mở tivi lướt thấy phim chuyển kênh liền. Cảm giác "thấy ghét" này hổng lý giải được nha.
10 năm thời gian, không còn là thiếu nữ ở mặt tuổi tác, nhưng "tâm hồn thiếu nữ"thì thậm chí còn hơn trước. Ngày xưa trầm lặng ít nói bao nhiêu, so sánh, đôi khi những lời mình nói trong vòng 1 tháng, thuở 2010 ấy, không bằng độ "nhiều chuyện" 1 ngày của 2020.
Chắc vì thế, nên mới bỗng nhiên cảm thấy "cuồng" Lee Min Ho. Mình khác với mọi người, một khi đã yêu rồi, thì là mãi mãi, mặc dù trong lòng có rất nhiều "người yêu". "Người yêu đầu tiên" năm nay đã 58 tuổi, yêu mến "anh chú" ấy từ thuở mới 8 tuổi, 20 năm qua, vị trí dành cho anh chú vẫn không hề thay đổi.
Chiến dịch "cày tất cả các phim" của Min Ho đang bắt đầu. Đã cày là không bỏ lỡ chi tiết nào hết. Đang nghĩ, giờ lựa hình anh đi rửa, bỏ album rồi in cả poster lớn, làm vầy liệu có "lố" quá hông ha? Không biết thế hệ 0X sau này có "mê" thần tượng theo kiểu ấy không, chớ 8X 9X tuổi teen thời xưa, thì sưu tập từng trang báo, từng hình ảnh trong các tạp chí, đâu dễ dàng tiếp cận thông tin mạng như 20 năm sau khi thế kỷ 21 bắt đầu này.
Bài viết dài ơi là dài, hổng biết có ai đọc không, nhưng viết để đăng Nhật kí của bản thân, viết cho thỏa nỗi niềm. Ngọn lửa mang tên Lee Min Ho đang sục sôi bùng cháy.
Chuẩn bị học tiếp tiếng Hàn nào. Ngưng gần 4 năm rồi. "Chăm chỉ" từ đó, đến giờ có khi đã nghe nói đọc viết lưu loát rồi hông chừng.
Sẽ có một ngày mục tiêu ấy trở thành hiện thực. ✌
10:03am - Fri, May 1, 2020.
#Lee Min Ho#*
#이민호#*
#사랑해#*
#愛在陽光燦爛時##李敏鎬#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, May 1, 2020#*
#10:03am#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
Khác với mọi người, thích anh qua những bộ phim đình đám: Vườn Sao Băng, Những Người Thừa Kế..., những phim này mình lại không xem. Lâu nay gu xem phim của mình rơi vào nghịch lý: phim càng nổi càng hot dân tình càng bàn luận càng không xem, như thời 2013 Những Người Thừa Kế, 2014 Vì Sao Đưa Anh Tới, hay 2016 Hậu Duệ Mặt Trời.
Cho đến nay, chỉ có "Vì Sao Đưa Anh Tới", mình đã xem vào 2017, sau 3 năm hết "sốt", 2 phim còn lại vẫn chưa xem.
Bộ phim đưa mình đến với cảm giác chuyển từ "hổng có cảm tình" đến thích đối với Min Ho, là Thần Y.
Có thể nói, gu của mình "lạ".
Thần Y bị chê tơi tả, vậy mà xem, mình vẫn thấy hay. Xem nhiều năm rồi, nên chi tiết không nhớ rõ, chỉ nhớ nội dung chính. Vì thế, trong thời gian "đợi" Quân Vương Bất Diệt, mỗi ngày xem lại vài tập "không lướt chi tiết nào" của Thần Y lần nữa. Lần này, cảm giác hình như còn cuồng hơn lần đầu tiên.
Thích đại tướng Choi Young, thích cô bác sĩ Eun Soo của chị Kim Hee Sun.
Tuy là khoảng cách 10 tuổi, nhìn Hee Sun cũng "chững" hơn Min Ho rất nhiều, không như với "Nàng tiên cá" Jun Ji Hyun (dĩ nhiên, vì Ji Huyn chỉ hơn Min Ho 6 tuổi), à, tuy vậy, từ lần xem đầu tiên nhiều năm trước, mình vẫn thích cặp đôi Choi Young Eun Soo rồi.
Nội dung Thần Y với mình là hay. Chỉ có điều kịch bản "thần hóa" lão nhân vật phản diện - ông Đại Quân gì đó, Ki Cheon thì phải. Ổng là thiên hạ vô địch, nam chính Choi Young không phải đối thủ của ổng trong trận quyết đấu sinh tử.
Cái kết cũng hơi ức chế, rốt cuộc Choi Young chết hay không? Mình thì hy vọng chàng ấy còn sống. Nhưng với những phim để cái kết mở, thì mình không chắc chắn, sợ là chàng ấy đã chết trong trận quyết đấu. Để xem lại lần nữa, xem suy nghĩ có khác đi không.
Cảm thấy biết anh quá sớm, nhưng "yêu" anh quá trễ. Trong tâm trí vẫn là hình ảnh "nhìn thấy ghét" của Koo Jun Pyo trong Vườn Sao Băng của anh. Thuở 2010 ấy, phim chiếu suốt, bạn bè bàn tán suốt, mà hễ mở tivi lướt thấy phim chuyển kênh liền. Cảm giác "thấy ghét" này hổng lý giải được nha.
10 năm thời gian, không còn là thiếu nữ ở mặt tuổi tác, nhưng "tâm hồn thiếu nữ"thì thậm chí còn hơn trước. Ngày xưa trầm lặng ít nói bao nhiêu, so sánh, đôi khi những lời mình nói trong vòng 1 tháng, thuở 2010 ấy, không bằng độ "nhiều chuyện" 1 ngày của 2020.
Chắc vì thế, nên mới bỗng nhiên cảm thấy "cuồng" Lee Min Ho. Mình khác với mọi người, một khi đã yêu rồi, thì là mãi mãi, mặc dù trong lòng có rất nhiều "người yêu". "Người yêu đầu tiên" năm nay đã 58 tuổi, yêu mến "anh chú" ấy từ thuở mới 8 tuổi, 20 năm qua, vị trí dành cho anh chú vẫn không hề thay đổi.
Chiến dịch "cày tất cả các phim" của Min Ho đang bắt đầu. Đã cày là không bỏ lỡ chi tiết nào hết. Đang nghĩ, giờ lựa hình anh đi rửa, bỏ album rồi in cả poster lớn, làm vầy liệu có "lố" quá hông ha? Không biết thế hệ 0X sau này có "mê" thần tượng theo kiểu ấy không, chớ 8X 9X tuổi teen thời xưa, thì sưu tập từng trang báo, từng hình ảnh trong các tạp chí, đâu dễ dàng tiếp cận thông tin mạng như 20 năm sau khi thế kỷ 21 bắt đầu này.
Bài viết dài ơi là dài, hổng biết có ai đọc không, nhưng viết để đăng Nhật kí của bản thân, viết cho thỏa nỗi niềm. Ngọn lửa mang tên Lee Min Ho đang sục sôi bùng cháy.
Chuẩn bị học tiếp tiếng Hàn nào. Ngưng gần 4 năm rồi. "Chăm chỉ" từ đó, đến giờ có khi đã nghe nói đọc viết lưu loát rồi hông chừng.
Sẽ có một ngày mục tiêu ấy trở thành hiện thực. ✌
10:03am - Fri, May 1, 2020.
#Lee Min Ho#*
#이민호#*
#사랑해#*
#愛在陽光燦爛時##李敏鎬#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, May 1, 2020#*
#10:03am#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
✋热门推荐