Tán Tán❤
Chào anh của ngày hôm nay nha.
Hôm nay em chi cực mạnh tay cho da mặt của mình. Đã đến lúc xinh đẹp trở lại rồi anh ạ.
Lịch thi của em phải hoãn đến 17.5 cơ. Vậy là xác định 1 tháng vô dụng nữa rồi.
Không phải do e tự kỷ đâu. Nhưng em thấy cực vui đó. Hôm qua mới than thở sao thấy anh im re. Thì hôm nay anh đăng bài. Hihi. Em vui cực. Có thể nói chúng ta có thần giao cách cảm không. Lần trước cũng vậy á. Hehe. Cho phép em tự cho là đúng nha.
Cuộc sống bên anh dần tấp nập. Công việc cũng nhiều hơn. Nhưng phải luôn cẩn thận. Không được chủ quan nghe anh.
Ngày 26 Mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy sống để không hối tiếc về thanh xuân của mình❤ https://t.cn/RNqZ6CK
Chào anh của ngày hôm nay nha.
Hôm nay em chi cực mạnh tay cho da mặt của mình. Đã đến lúc xinh đẹp trở lại rồi anh ạ.
Lịch thi của em phải hoãn đến 17.5 cơ. Vậy là xác định 1 tháng vô dụng nữa rồi.
Không phải do e tự kỷ đâu. Nhưng em thấy cực vui đó. Hôm qua mới than thở sao thấy anh im re. Thì hôm nay anh đăng bài. Hihi. Em vui cực. Có thể nói chúng ta có thần giao cách cảm không. Lần trước cũng vậy á. Hehe. Cho phép em tự cho là đúng nha.
Cuộc sống bên anh dần tấp nập. Công việc cũng nhiều hơn. Nhưng phải luôn cẩn thận. Không được chủ quan nghe anh.
Ngày 26 Mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy sống để không hối tiếc về thanh xuân của mình❤ https://t.cn/RNqZ6CK
Chiều nay, ghé lại quán cafe thân quen ngày trước, nơi mà mỗi ngày trước đây đều cùng chị gái bước vào, nơi ghi lại rất nhiều kỷ niệm, câu chuyện vui, món ăn, thức uống yêu thích.
Đã 7 tháng rồi, kể từ ngày người chị “tào khang” ấy bước lên máy bay đi định cư nơi xa xôi. Mình vẫn nhớ rất rõ, cả đêm đó mình đã khóc và khóc rất nhiều, khóc đến nổi mình cảm giác sau đó mình chẳng thể rặn ra được giọt nước mắt nào! Có nhiều người vẫn hay nghĩ và có ý mỉa mai mình rằng “chị nó đi qua Mỹ sướng chết mẹ, bày đặt khóc cái gì?” Chắc họ cũng thắc mắc vì sao không nói ra mà mình lại đoán được? Không nói ra là vì sợ cái tính hiền lành bẩm sinh của mình, còn đoán được hay không là do sự thấu hiểu lòng người của mình.
Ừh, thì sướng hay không sướng là chuyện công đức và duyên số mỗi người, mình không quản được, cũng ko có ý kiến gì. Kệ mẹ nó!!! Mình chỉ biết mình khóc vì mình nhớ, mình không nỡ xa người, và mình không thể kháng cự lại sự chia ly phàm tục của Trần Gian mà làm người nhất định phải trải qua! Mình khóc vì thói quen đột ngột thay đổi. Từ âm thầm rơi lã chã cho đến nức nở như 1 đứa trẻ,... Từ sau đó, tất cả những nơi cùng nhau đi qua, thậm chí những món cùng ăn mình vẫn chưa 1 lần đụng lại, vì mình sợ cái cảm giác ấy dằn xé mình, mình không muốn tự làm bản thân mình đau lòng. Rồi thời gian lặng lẽ trôi đi, 1 liều thuốc tốt đẹp, trong lòng mình đã tìm được hạnh phúc thật sự, mới dám trở lại để chiêm ngưỡng. Mọi thứ chẳng thay đổi bất cứ thứ gì ngoại trừ Menu tăng giá lên, mình già hơn, xấu tính hơn.
Hương vị, không gian, không khí, cảm giác vẫn là như thế, vẫn như có người bên cạnh, vì khi người đã hợp nhất trong lòng, chẳng vị trí hay địa lý nào ngăn cách được!
Cảm ơn cuộc đời vì đã cho mình được nếm trải, được chết sống thật sự với cảm xúc và tình cảnh. Và cảm ơn vì cuộc đời đã ưu ái mọi thứ. ❤️
Ngày 4 tháng 5 năm 2020.
Trời chiều nhiều mây, tâm hồn mong manh của người đàn bà nhiều chuyện!
Đã 7 tháng rồi, kể từ ngày người chị “tào khang” ấy bước lên máy bay đi định cư nơi xa xôi. Mình vẫn nhớ rất rõ, cả đêm đó mình đã khóc và khóc rất nhiều, khóc đến nổi mình cảm giác sau đó mình chẳng thể rặn ra được giọt nước mắt nào! Có nhiều người vẫn hay nghĩ và có ý mỉa mai mình rằng “chị nó đi qua Mỹ sướng chết mẹ, bày đặt khóc cái gì?” Chắc họ cũng thắc mắc vì sao không nói ra mà mình lại đoán được? Không nói ra là vì sợ cái tính hiền lành bẩm sinh của mình, còn đoán được hay không là do sự thấu hiểu lòng người của mình.
Ừh, thì sướng hay không sướng là chuyện công đức và duyên số mỗi người, mình không quản được, cũng ko có ý kiến gì. Kệ mẹ nó!!! Mình chỉ biết mình khóc vì mình nhớ, mình không nỡ xa người, và mình không thể kháng cự lại sự chia ly phàm tục của Trần Gian mà làm người nhất định phải trải qua! Mình khóc vì thói quen đột ngột thay đổi. Từ âm thầm rơi lã chã cho đến nức nở như 1 đứa trẻ,... Từ sau đó, tất cả những nơi cùng nhau đi qua, thậm chí những món cùng ăn mình vẫn chưa 1 lần đụng lại, vì mình sợ cái cảm giác ấy dằn xé mình, mình không muốn tự làm bản thân mình đau lòng. Rồi thời gian lặng lẽ trôi đi, 1 liều thuốc tốt đẹp, trong lòng mình đã tìm được hạnh phúc thật sự, mới dám trở lại để chiêm ngưỡng. Mọi thứ chẳng thay đổi bất cứ thứ gì ngoại trừ Menu tăng giá lên, mình già hơn, xấu tính hơn.
Hương vị, không gian, không khí, cảm giác vẫn là như thế, vẫn như có người bên cạnh, vì khi người đã hợp nhất trong lòng, chẳng vị trí hay địa lý nào ngăn cách được!
Cảm ơn cuộc đời vì đã cho mình được nếm trải, được chết sống thật sự với cảm xúc và tình cảnh. Và cảm ơn vì cuộc đời đã ưu ái mọi thứ. ❤️
Ngày 4 tháng 5 năm 2020.
Trời chiều nhiều mây, tâm hồn mong manh của người đàn bà nhiều chuyện!
Tán Tán❤
Chạy đua với thời gian nào anh.
Hôm nay chị em về rồi. Mai chi lai đi làm à.
Chiều nay tập 1 bài thể dục mới. Tuy thời gian ít hơn mà em cảm thấy nó mệt gấp đôi luôn. Em tập xong không đứng dậy nổi luôn.
Toàn bảo sẽ học đi mà toàn hứa suông không anh à. Lười ẩn vào da thịt mất tiêu rồi anh. Em khóc được không. Huhuhuuuu.
Tôi nay ăn chân gà chua cay. Uống nước ngọt. Ôi sao em không quản được cái miệng của mình thế này. Em muốn giảm cân cơ mà... khóc tập 2 luôn.
Còn anh thì sao. Sao lại im re nữa rồi. À nghe bảo anh và Bo có thể sẽ tham gia vào Happy Camd. Em mong chờ lắm luôn....
Giữ sức khỏe nhé anh.
Ngày 25 Cuộc sống đôi khi gồng mình quá sẽ thiệt thòi chính mình thôi https://t.cn/R2WJvx9
Chạy đua với thời gian nào anh.
Hôm nay chị em về rồi. Mai chi lai đi làm à.
Chiều nay tập 1 bài thể dục mới. Tuy thời gian ít hơn mà em cảm thấy nó mệt gấp đôi luôn. Em tập xong không đứng dậy nổi luôn.
Toàn bảo sẽ học đi mà toàn hứa suông không anh à. Lười ẩn vào da thịt mất tiêu rồi anh. Em khóc được không. Huhuhuuuu.
Tôi nay ăn chân gà chua cay. Uống nước ngọt. Ôi sao em không quản được cái miệng của mình thế này. Em muốn giảm cân cơ mà... khóc tập 2 luôn.
Còn anh thì sao. Sao lại im re nữa rồi. À nghe bảo anh và Bo có thể sẽ tham gia vào Happy Camd. Em mong chờ lắm luôn....
Giữ sức khỏe nhé anh.
Ngày 25 Cuộc sống đôi khi gồng mình quá sẽ thiệt thòi chính mình thôi https://t.cn/R2WJvx9
✋热门推荐