#刘在石[超话]##7月25日ssak3出道#
《再次来到这海边》-ssak3罗马音
(一)
나 다시 또 설레어,
na ta xi do sel lei o
我又再次悸动不已,
이렇게 너를 만나서,
yi lo kei no lel man na so
只因这般与你相遇,
함께 하고 있는 지금 이 공기가,
ham gei ha go yi nen ji gem mi kong gi ga
与你共度的此刻 这空气,
다시는 널 볼 순 없을 거라고,
ta xi nen nol pol su nob sel go la go
还以为 再也无法见到你,
추억일 뿐이라,
cu o gil bun ni la
只会成为回忆,
서랍 속에 꼭 넣어뒀는데,
so lab so gei go no o dwo nen dei
小心放置于抽屉之中。
(二)
흐르는 시간 속에서,
he le nen xi gan so gei so
在流逝而去的时光里,
너와 내 기억은,
no wa nei ki o ken
属于你我的记忆,
점점 희미해져만 가,
com zom hi mi hei jio man ga
只是在逐渐变得模糊不清,
끝난 줄 알았어,
ge nan zul a la so
还以为 到此就已是尽头。
(三)
지난여름 바닷가,
ji nan yo lem pa da ga
在去年夏日的海边,
너와 나 단둘이,
no wa na tan du li
只你我二人,
파도에 취해서 노래하며,
pa do ei cui ei so no lei ha mio
沉醉于浪花之中 唱着歌,
같은 꿈을 꾸었지,
ka ten gu mel gu o so
做着同一个梦,
다시 여기 바닷가,
ta xi yo gi pa da ga
再度回到此处的海边,
이제는 말하고 싶어,
yi zei nen ma la go xi po
现在就想告诉你,
네가 있었기에 내가 더욱 빛나,
ni ga yi so gi ei nei ga to ou pi na
因为你的存在 我才变得愈加耀眼,
별이 되었다고,
pio li tue o da go
化作了星辰。
(四)
다들 덥다고 막 짜증내,
ta del tob da go mak za zeng nei
人人都因酷暑难耐 烦闷抱怨着,
괜찮아 우리 둘은 따뜻해,
kun ca na wu li tu len da de tei
没关系 我们只是觉得温暖而已,
내게 퐁당 빠져버린 널,
nei gei pung dang ba jio bo lin nol
“扑通” 就深陷于我魅力的你,
이젠 구하러 가지 않을 거야,
yi zen gu ha lo ka ji an nel ko ya
从今往后 就再也不救你了哦,
모래 위 펴펴펴편지를 써,
mo lei we piopiopio pion ji lel so
在沙滩之上 写下一封信,
밀물이 밀려와도 못 지워,
mil mu li mil lio wa do mo ji wo
就算潮汐涌来 也不会抹去,
추억이 될 뻔한 첫 느낌,
cu o gi tui bo nan co ne gim
险些成为回忆的 那份初次感受,
너랑 다시 한번 받아 보고 싶어,
no lang ta xi han bon pa da po go xi po
想与你再试着 重新开始一次。
重复(二)
(五)
시간의 강을 건너,
xi gan ne kang el gon no
越过时间的洪流,
또 맞닿은 너와 나,
do ma da en no wa na
再次相会的你我,
소중한 사랑을 영원히,
so zung han sa lang el yong wo ni
将珍贵之人 永永远远,
간직해줘,
kan ji kei zuo
珍藏铭记于心。
重复(三)
《再次来到这海边》-ssak3罗马音
(一)
나 다시 또 설레어,
na ta xi do sel lei o
我又再次悸动不已,
이렇게 너를 만나서,
yi lo kei no lel man na so
只因这般与你相遇,
함께 하고 있는 지금 이 공기가,
ham gei ha go yi nen ji gem mi kong gi ga
与你共度的此刻 这空气,
다시는 널 볼 순 없을 거라고,
ta xi nen nol pol su nob sel go la go
还以为 再也无法见到你,
추억일 뿐이라,
cu o gil bun ni la
只会成为回忆,
서랍 속에 꼭 넣어뒀는데,
so lab so gei go no o dwo nen dei
小心放置于抽屉之中。
(二)
흐르는 시간 속에서,
he le nen xi gan so gei so
在流逝而去的时光里,
너와 내 기억은,
no wa nei ki o ken
属于你我的记忆,
점점 희미해져만 가,
com zom hi mi hei jio man ga
只是在逐渐变得模糊不清,
끝난 줄 알았어,
ge nan zul a la so
还以为 到此就已是尽头。
(三)
지난여름 바닷가,
ji nan yo lem pa da ga
在去年夏日的海边,
너와 나 단둘이,
no wa na tan du li
只你我二人,
파도에 취해서 노래하며,
pa do ei cui ei so no lei ha mio
沉醉于浪花之中 唱着歌,
같은 꿈을 꾸었지,
ka ten gu mel gu o so
做着同一个梦,
다시 여기 바닷가,
ta xi yo gi pa da ga
再度回到此处的海边,
이제는 말하고 싶어,
yi zei nen ma la go xi po
现在就想告诉你,
네가 있었기에 내가 더욱 빛나,
ni ga yi so gi ei nei ga to ou pi na
因为你的存在 我才变得愈加耀眼,
별이 되었다고,
pio li tue o da go
化作了星辰。
(四)
다들 덥다고 막 짜증내,
ta del tob da go mak za zeng nei
人人都因酷暑难耐 烦闷抱怨着,
괜찮아 우리 둘은 따뜻해,
kun ca na wu li tu len da de tei
没关系 我们只是觉得温暖而已,
내게 퐁당 빠져버린 널,
nei gei pung dang ba jio bo lin nol
“扑通” 就深陷于我魅力的你,
이젠 구하러 가지 않을 거야,
yi zen gu ha lo ka ji an nel ko ya
从今往后 就再也不救你了哦,
모래 위 펴펴펴편지를 써,
mo lei we piopiopio pion ji lel so
在沙滩之上 写下一封信,
밀물이 밀려와도 못 지워,
mil mu li mil lio wa do mo ji wo
就算潮汐涌来 也不会抹去,
추억이 될 뻔한 첫 느낌,
cu o gi tui bo nan co ne gim
险些成为回忆的 那份初次感受,
너랑 다시 한번 받아 보고 싶어,
no lang ta xi han bon pa da po go xi po
想与你再试着 重新开始一次。
重复(二)
(五)
시간의 강을 건너,
xi gan ne kang el gon no
越过时间的洪流,
또 맞닿은 너와 나,
do ma da en no wa na
再次相会的你我,
소중한 사랑을 영원히,
so zung han sa lang el yong wo ni
将珍贵之人 永永远远,
간직해줘,
kan ji kei zuo
珍藏铭记于心。
重复(三)
Dịch hoàn chỉnh :))
Yang M (杨幂 - 北京我的家乡)
Mặt trời ló dạng đằng Đông, chiếu xuống những tia nắng rực rỡ. Cố đô Bắc Kinh trong thời đại mới chất chứa cả cảm giác xưa cũ. Những tòa cao ốc nằm rải rác, những cao tốc nằm ngang dọc xen lẫn với kiến trúc cổ với mảng tường gạch đỏ xanh rêu, những con hẻm ngoằn ngòe y hệt nhau. Tất cả toát lên dáng vẻ hiện đại mà cổ kính vô cùng độc đáo.
Bắc Kinh là một trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, và khoa học sáng tạo và nó còn là thủ đô nơi hàng vạn con người đang sinh sống . Hơn nữa, trong mắt những người dân nơi đây, Bắc Kinh không chỉ là thủ đô, nó còn là cố hương mà người ta quyến luyến không thôi.
Mùa thu ở miền Bắc đặc biệt xanh trong, yên tĩnh và cũng man mác buồn. Sắc thu nơi này đã khiến nhà văn Yu Dafu nguyện dành 2/3 đời ông cho nơi này. "Mỗi môt câu chuyện nhỏ đều có tôi, mỗi một kỷ niệm đều có Bắc Bình (tên cũ của Bắc Kinh)". Phong cảnh nơi này càng khiến nhà văn Lao She mỗi khi nhớ đến đều muốn rơi lệ.
Nói về Bắc Kinh, từng người dân nơi đây mang trong mình những cảm xúc riêng. Đồng thời cũng có chung một cảm tưởng: đó là con phố Tràng An đã phai đi màu gạch đỏ, đó là khi gặp nhau thường hỏi nhau : "Bạn ăn cơm chưa?" Hay chính là trong bữa sáng không thể thiếu món sữa đậu nành ăn chung với cái bánh vòng giòn tan.
Như để tìm về hương vị đặc trưng của Bắc Kinh, ta hãy đến từng con hẻm (胡同 - hu tong) nơi đây. Những con hẻm ẩn mình trong những con phố ồn ào náo nhiệt vẫn mang trong mình dáng vẻ lãng mạn và lười nhác với những bờ tường xám. Khi ta kéo cửa sổ màu đỏ sơn mài ra sẽ thấy khu hợp viện của bao người sinh sống với những nỗi niềm ngọt bùi cay đắng của nhân gian.
Đi theo tiếng huýt sáo gọi chim bồ câu, chân ta dẫm trên những chiếc lá đang rơi, đưa ta đến những con hẻm với những khúc quanh liên tục. Ta sẽ gặp những con người khi thấy sẽ chào ta bằng câu :" Đi ra ngoài sao?" hay " Hôm nay làm gì?" Đây là những câu hỏi thăm nhau mỗi ngày, trong đó chất chứa một bảo tàng của Bắc Kinh. Đó chính là ngôn ngữ địa phương.
Ở đây, bạn thân được gọi là "tie ci 铁瓷", một cô gái xinh đẹp là "jianguor - 尖果儿" hay một người hay đùa là "tou men zi - 逗闷子 ". Khi đang nói chuyện mà bạn muốn cáo từ, bạn sẽ nói "wo gen ni cao jia - 我跟你告假" và người kia sẽ đáp lại là "nin zhi gong - 您至公". Những người trẻ tuổi khi gặp người lớn tuổi sẽ chào bằng từ "tan 怹" thay vì là "ta 他 ". Còn người lớn tuổi khi gặp người trẻ tuổi sẽ gọi "ta da ge -他大哥 ". Mượn ngôn ngữ của người trẻ tuổi trong xưng hô để thể hiện sự tôn trọng, thật sự là vậy. Ngôn ngữ Bắc Kinh vốn dĩ là nói lên sự tôn kính và khiêm nhường tận đáy lòng. Như vậy trong cuộc sống của thế hệ trước cũng phong phú hơn và cái tình giữa người và người càng thân thiết.
Bạn giúp tôi trông trẻ, tôi giúp bạn chăm người già. Nhà ai nấu bữa cơm ngon thì đều chia sẻ một phần. Nhà nào có chuyện thì cả khu đều giúp đỡ. Đúng như câu " Bà con xa không bằng láng giềng gần".
Vào những đêm hè, mọi người tụ tập dưới tán cây và kéo bàn ra, uống trà và tán dóc. Đâu đó vang lên tiếng rao hàng khắp phố phường. Người già nằm trên ghế dài phe phẩy quạt xua đi mùa hè nóng nực. Đám con nít hát vang bài đồng dao và chơi các trò dân gian như bắn bi và nhảy đây. Chúng chơi đến khi mồ hôi tuôn ra rồi mới vui vẻ vô nhà.
Ngày ngày cứ trôi qua, bình dị nhưng không hề mất đi bản sắc của nó. Bởi người Bắc Kinh trong những ngày bình thường đó vẫn biết tìm được niềm vui từ trong gian khó và hài lòng với chúng. Tình người nơi đây rất chân thành, càng trải qua cuộc sống nơi đây ta càng mạnh mẽ hơn, cũng như càng sống ở đây ta càng hết mình với nó.
Trong con hẻm còn có những vị "đại thần".Đó là những người nuôi dưỡng thú vui cả đời mình. Như người nuôi côn trùng sẽ xem những con dế như báu vật, dưỡng chúng thành những "bá vương bất bại" hay những người nuôi bồ câu cứ một ngày cho chúng ăn hai lần sẽ luôn miệng kể về chúng. Thời thế thay đổi như thủy triều lên xuống, thế nhưng những con người này vẫn yêu quý và kiên định với văn hóa "nuôi dưỡng thú vui" rất truyền thống.
Những con hẻm luôn là nhà với người Bắc Kinh và là cội nguồn của thành phố. Cho dù có đi bao xa, họ vẫn trở về nhà, luôn nhớ về bát mì đậu tương nóng hôi hổi.
Những sự thay đổi theo thời đại đã làm mọc lên đủ loại quán cà phê, quán bar, phòng nhạc sống. Văn hóa đa dạng đang du nhập vào các con hẻm. Khiến cho người gốc Bắc Kinh va chạm với những điều mà họ không hề nghĩ đến.
Trong quá trình xây dựng tiếp bước ko ngừng, Bắc Kinh ngày càng phát triển lớn mạnh. Tháng 1 năm 2020, Bắc Kinh đã đạt được GDP hơn 3 tỷ 500. Nhiều người ngoại tỉnh cũng như người ngoại quốc đều ít nhiều đem sức mình góp phần cho sự phát triển của Bắc Kinh phong phú hơn.
Nơi đây, không những trở thành niềm tự hào của người Bắc Kinh mà nó còn được cả thế giới tán dương.
Phía ngoài bờ tường của Tử Cấm Thành là nền văn hóa đa dạng đang dần hình thành. Bắc Kinh với một bề dày lịch sử đang chào đón luồng gió hiện đại hóa thổi vào. Bánh xe phát triển ko ngừng lăn về phía trước. Điều thay đổi chính là diện mạo của Bắc Kinh . Điều không thay đổi là khí chất của nó. Tương lai Bắc Kinh vẫn mang nét cổ kính đồng thời nó sẽ lãnh vị trí tiên phong trong sự phát triển lớn mạnh đầy bản sắc.
Yang M (杨幂 - 北京我的家乡)
Mặt trời ló dạng đằng Đông, chiếu xuống những tia nắng rực rỡ. Cố đô Bắc Kinh trong thời đại mới chất chứa cả cảm giác xưa cũ. Những tòa cao ốc nằm rải rác, những cao tốc nằm ngang dọc xen lẫn với kiến trúc cổ với mảng tường gạch đỏ xanh rêu, những con hẻm ngoằn ngòe y hệt nhau. Tất cả toát lên dáng vẻ hiện đại mà cổ kính vô cùng độc đáo.
Bắc Kinh là một trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, và khoa học sáng tạo và nó còn là thủ đô nơi hàng vạn con người đang sinh sống . Hơn nữa, trong mắt những người dân nơi đây, Bắc Kinh không chỉ là thủ đô, nó còn là cố hương mà người ta quyến luyến không thôi.
Mùa thu ở miền Bắc đặc biệt xanh trong, yên tĩnh và cũng man mác buồn. Sắc thu nơi này đã khiến nhà văn Yu Dafu nguyện dành 2/3 đời ông cho nơi này. "Mỗi môt câu chuyện nhỏ đều có tôi, mỗi một kỷ niệm đều có Bắc Bình (tên cũ của Bắc Kinh)". Phong cảnh nơi này càng khiến nhà văn Lao She mỗi khi nhớ đến đều muốn rơi lệ.
Nói về Bắc Kinh, từng người dân nơi đây mang trong mình những cảm xúc riêng. Đồng thời cũng có chung một cảm tưởng: đó là con phố Tràng An đã phai đi màu gạch đỏ, đó là khi gặp nhau thường hỏi nhau : "Bạn ăn cơm chưa?" Hay chính là trong bữa sáng không thể thiếu món sữa đậu nành ăn chung với cái bánh vòng giòn tan.
Như để tìm về hương vị đặc trưng của Bắc Kinh, ta hãy đến từng con hẻm (胡同 - hu tong) nơi đây. Những con hẻm ẩn mình trong những con phố ồn ào náo nhiệt vẫn mang trong mình dáng vẻ lãng mạn và lười nhác với những bờ tường xám. Khi ta kéo cửa sổ màu đỏ sơn mài ra sẽ thấy khu hợp viện của bao người sinh sống với những nỗi niềm ngọt bùi cay đắng của nhân gian.
Đi theo tiếng huýt sáo gọi chim bồ câu, chân ta dẫm trên những chiếc lá đang rơi, đưa ta đến những con hẻm với những khúc quanh liên tục. Ta sẽ gặp những con người khi thấy sẽ chào ta bằng câu :" Đi ra ngoài sao?" hay " Hôm nay làm gì?" Đây là những câu hỏi thăm nhau mỗi ngày, trong đó chất chứa một bảo tàng của Bắc Kinh. Đó chính là ngôn ngữ địa phương.
Ở đây, bạn thân được gọi là "tie ci 铁瓷", một cô gái xinh đẹp là "jianguor - 尖果儿" hay một người hay đùa là "tou men zi - 逗闷子 ". Khi đang nói chuyện mà bạn muốn cáo từ, bạn sẽ nói "wo gen ni cao jia - 我跟你告假" và người kia sẽ đáp lại là "nin zhi gong - 您至公". Những người trẻ tuổi khi gặp người lớn tuổi sẽ chào bằng từ "tan 怹" thay vì là "ta 他 ". Còn người lớn tuổi khi gặp người trẻ tuổi sẽ gọi "ta da ge -他大哥 ". Mượn ngôn ngữ của người trẻ tuổi trong xưng hô để thể hiện sự tôn trọng, thật sự là vậy. Ngôn ngữ Bắc Kinh vốn dĩ là nói lên sự tôn kính và khiêm nhường tận đáy lòng. Như vậy trong cuộc sống của thế hệ trước cũng phong phú hơn và cái tình giữa người và người càng thân thiết.
Bạn giúp tôi trông trẻ, tôi giúp bạn chăm người già. Nhà ai nấu bữa cơm ngon thì đều chia sẻ một phần. Nhà nào có chuyện thì cả khu đều giúp đỡ. Đúng như câu " Bà con xa không bằng láng giềng gần".
Vào những đêm hè, mọi người tụ tập dưới tán cây và kéo bàn ra, uống trà và tán dóc. Đâu đó vang lên tiếng rao hàng khắp phố phường. Người già nằm trên ghế dài phe phẩy quạt xua đi mùa hè nóng nực. Đám con nít hát vang bài đồng dao và chơi các trò dân gian như bắn bi và nhảy đây. Chúng chơi đến khi mồ hôi tuôn ra rồi mới vui vẻ vô nhà.
Ngày ngày cứ trôi qua, bình dị nhưng không hề mất đi bản sắc của nó. Bởi người Bắc Kinh trong những ngày bình thường đó vẫn biết tìm được niềm vui từ trong gian khó và hài lòng với chúng. Tình người nơi đây rất chân thành, càng trải qua cuộc sống nơi đây ta càng mạnh mẽ hơn, cũng như càng sống ở đây ta càng hết mình với nó.
Trong con hẻm còn có những vị "đại thần".Đó là những người nuôi dưỡng thú vui cả đời mình. Như người nuôi côn trùng sẽ xem những con dế như báu vật, dưỡng chúng thành những "bá vương bất bại" hay những người nuôi bồ câu cứ một ngày cho chúng ăn hai lần sẽ luôn miệng kể về chúng. Thời thế thay đổi như thủy triều lên xuống, thế nhưng những con người này vẫn yêu quý và kiên định với văn hóa "nuôi dưỡng thú vui" rất truyền thống.
Những con hẻm luôn là nhà với người Bắc Kinh và là cội nguồn của thành phố. Cho dù có đi bao xa, họ vẫn trở về nhà, luôn nhớ về bát mì đậu tương nóng hôi hổi.
Những sự thay đổi theo thời đại đã làm mọc lên đủ loại quán cà phê, quán bar, phòng nhạc sống. Văn hóa đa dạng đang du nhập vào các con hẻm. Khiến cho người gốc Bắc Kinh va chạm với những điều mà họ không hề nghĩ đến.
Trong quá trình xây dựng tiếp bước ko ngừng, Bắc Kinh ngày càng phát triển lớn mạnh. Tháng 1 năm 2020, Bắc Kinh đã đạt được GDP hơn 3 tỷ 500. Nhiều người ngoại tỉnh cũng như người ngoại quốc đều ít nhiều đem sức mình góp phần cho sự phát triển của Bắc Kinh phong phú hơn.
Nơi đây, không những trở thành niềm tự hào của người Bắc Kinh mà nó còn được cả thế giới tán dương.
Phía ngoài bờ tường của Tử Cấm Thành là nền văn hóa đa dạng đang dần hình thành. Bắc Kinh với một bề dày lịch sử đang chào đón luồng gió hiện đại hóa thổi vào. Bánh xe phát triển ko ngừng lăn về phía trước. Điều thay đổi chính là diện mạo của Bắc Kinh . Điều không thay đổi là khí chất của nó. Tương lai Bắc Kinh vẫn mang nét cổ kính đồng thời nó sẽ lãnh vị trí tiên phong trong sự phát triển lớn mạnh đầy bản sắc.
浪漫樱花 一起摇摆
如樱花盛开一刹那
爱情的花瓣
很快就落下
如嘴巴对我很牵挂
别装蒜吻我吧
就让它像回家
像动画的主角去摇摆
如我们有了爱会发出光彩
左右高低双手像钟摆钟
画一个交叉烟花都放出来
mi ni ko i sakura an e oh
come and dance with me
mi ni ko i sakura an e oh
come and dance with me
乖乖龙地冬
乖乖龙地冬
乖乖龙地冬
#手机壁纸[超话]##手机壁纸无水印##壁纸[超话]##樱花#
如樱花盛开一刹那
爱情的花瓣
很快就落下
如嘴巴对我很牵挂
别装蒜吻我吧
就让它像回家
像动画的主角去摇摆
如我们有了爱会发出光彩
左右高低双手像钟摆钟
画一个交叉烟花都放出来
mi ni ko i sakura an e oh
come and dance with me
mi ni ko i sakura an e oh
come and dance with me
乖乖龙地冬
乖乖龙地冬
乖乖龙地冬
#手机壁纸[超话]##手机壁纸无水印##壁纸[超话]##樱花#
✋热门推荐