Lúc nãy đi đánh răng, nhổ ra máu, tưởng máu từ răng mà hỏng phải, sợ khiếp hồn. Mai đi khám.
Mà bị sốt từ chủ nhật, giờ vẫn chưa khỏi.
T3 con như nó lên trọ, lúc đi học mới nói với nó, mình bị sốt định nhờ nó mua thuốc từ t2 vì nghĩ hôm đó nó lên đây với lại trọ k có ai hết á, còn bé mới vào nó 10 rưỡi đêm mới về lận, k nhờ mua đc.
Ai dè nói vậy xong ccon như im re, chẳng thèm hỏi j, lúc sau đi về nó còn cố tình đi chậm giống như k muốn đi chung, từ lúc biết mình ốm nó né mình, 1 câu cũng k hỏi mình là ốm có sao k hay sao sao
Ôi còn người thật bất ngờ, hay là do mình lại vỏ qua các dấu hiệu k nên thân với nó r. Ờm dù sao thì cũng ở trọ chung từ cuối thế, giờ t11 r.
Chắc hơn nửa năm cũng k đủ để nó hỏi mình 1 câu khi ốm he, thậm chí còn né luôn mình, đau lòng nhe.
Với lại hồi bữa, nó đùa mình mà dùng nắm đấm đấm vào bắp tay mình mình đã k vui r, lấy cả người húc vào người mình nữa.
Mình có thể chấp nhận kiểu khi chúng ta quá khích thì hành động hơi phấn khích, nhưng mà hành động đó mình k chấp nhận được.
Nó mang cảm giác bạo lực, nói với con nhỏ đó nó còn cố cãi, là e đánh vậy đâu đâu r so sánh với người khác, chịu luôn.
Ừm, nó còn nói mình như người bạo lực và còn nói với người khác, mình chắc chắn vậy vì mình từng nghe đứa khác nói nghĩa tương tự nó r, nma mình chưa đánh tụi nó bao giờ. Cái cơ mặt của mình nó nghiêm túc đến đáng sợ vậy r, mình biết, có lúc mình nhớ ra nên sửa thì mình sẽ điều chỉnh lúc đó nhưng hầu như mình k nhớ và cũng k giỏi trong việc đó.
Vấn đề là, nó là kiểu xu hướng bạo lực mà lại nói mình như vậy, éo hiểu nổi mà :)
Mà bị sốt từ chủ nhật, giờ vẫn chưa khỏi.
T3 con như nó lên trọ, lúc đi học mới nói với nó, mình bị sốt định nhờ nó mua thuốc từ t2 vì nghĩ hôm đó nó lên đây với lại trọ k có ai hết á, còn bé mới vào nó 10 rưỡi đêm mới về lận, k nhờ mua đc.
Ai dè nói vậy xong ccon như im re, chẳng thèm hỏi j, lúc sau đi về nó còn cố tình đi chậm giống như k muốn đi chung, từ lúc biết mình ốm nó né mình, 1 câu cũng k hỏi mình là ốm có sao k hay sao sao
Ôi còn người thật bất ngờ, hay là do mình lại vỏ qua các dấu hiệu k nên thân với nó r. Ờm dù sao thì cũng ở trọ chung từ cuối thế, giờ t11 r.
Chắc hơn nửa năm cũng k đủ để nó hỏi mình 1 câu khi ốm he, thậm chí còn né luôn mình, đau lòng nhe.
Với lại hồi bữa, nó đùa mình mà dùng nắm đấm đấm vào bắp tay mình mình đã k vui r, lấy cả người húc vào người mình nữa.
Mình có thể chấp nhận kiểu khi chúng ta quá khích thì hành động hơi phấn khích, nhưng mà hành động đó mình k chấp nhận được.
Nó mang cảm giác bạo lực, nói với con nhỏ đó nó còn cố cãi, là e đánh vậy đâu đâu r so sánh với người khác, chịu luôn.
Ừm, nó còn nói mình như người bạo lực và còn nói với người khác, mình chắc chắn vậy vì mình từng nghe đứa khác nói nghĩa tương tự nó r, nma mình chưa đánh tụi nó bao giờ. Cái cơ mặt của mình nó nghiêm túc đến đáng sợ vậy r, mình biết, có lúc mình nhớ ra nên sửa thì mình sẽ điều chỉnh lúc đó nhưng hầu như mình k nhớ và cũng k giỏi trong việc đó.
Vấn đề là, nó là kiểu xu hướng bạo lực mà lại nói mình như vậy, éo hiểu nổi mà :)
Hôm nay tôi đã chia tay một người mà tôi từng rất yêu thương, một người luôn làm tôi cảm thấy ấm áp, một người làm tôi ba tháng mới quay trở lại weibo, một người luôn luôn vì tôi. Nhưng có thể chúng ta gặp nhau chưa đúng thời điểm, ta gặp nhau lúc cả hai còn quá trẻ ta chưa thực sư để vì nhau. Cảm ơn bạn đã mang đến cho tôi cảm giác bản thân luôn được yêu thương và vỗ về, bạn luôn nhẹ nhàng và quan tâm tôi. Hi vọng bạn sẽ gặp được một người xứng đáng hơn tôi, một người toàn tâm toàn ý yêu thương bạn, một người sẽ luôn bên bạn lúc bạn đau nhất. Hãy luôn luôn mạnh mẽ, lạc quan cho dù có chuyện gì xảy ra nhé. Cảm ơn bạn vì tất cả❤️
音乐真是记忆最好的载体,记忆中某个片刻的视觉,嗅觉,皮肤的的触觉,旋律像是一个锚点将你拉回那一个片刻
如燕:porte de choisy地铁站到二姐家的那一条路,因为这首歌巴黎的这个有着繁体字麥當勞的角落染上了一股吉隆坡的异域感,和莉莉周一起拖着购物车听她在耳边幻想在里昂公寓里绣女红的法兰西小娘惹生活。
黄昏のbay city:Taormina从山腰到海边的缆车上看到远处海平面上的晚霞,从退潮的海滩走到海中小岛上时鹅卵石刺激着脚底,下午六点背荫处微凉的海风和海水没过胸口肺部收缩的紧迫感。
plastic love:那个初夏清晨villejuif的二层公寓,那只叫Saïd的黑猫在沙发面前踱步,我说粉色头发和房间里夏威夷风的装饰很搭,il m’a fait goûter son houmous à la maison et m’a dit qu’il est végétarien.
Landslide:从Clermont-ferrand返回里昂的高速公路,山雨欲来的灰色天空,混着潮湿的岩石和草地气息的风灌进车里,Can I sail through the changing ocean tide?Can I handle the seasons in my life?
etc.
希望多年后听到这些旋律还能闭上眼回到那个时刻。
why are we in china?
如燕:porte de choisy地铁站到二姐家的那一条路,因为这首歌巴黎的这个有着繁体字麥當勞的角落染上了一股吉隆坡的异域感,和莉莉周一起拖着购物车听她在耳边幻想在里昂公寓里绣女红的法兰西小娘惹生活。
黄昏のbay city:Taormina从山腰到海边的缆车上看到远处海平面上的晚霞,从退潮的海滩走到海中小岛上时鹅卵石刺激着脚底,下午六点背荫处微凉的海风和海水没过胸口肺部收缩的紧迫感。
plastic love:那个初夏清晨villejuif的二层公寓,那只叫Saïd的黑猫在沙发面前踱步,我说粉色头发和房间里夏威夷风的装饰很搭,il m’a fait goûter son houmous à la maison et m’a dit qu’il est végétarien.
Landslide:从Clermont-ferrand返回里昂的高速公路,山雨欲来的灰色天空,混着潮湿的岩石和草地气息的风灌进车里,Can I sail through the changing ocean tide?Can I handle the seasons in my life?
etc.
希望多年后听到这些旋律还能闭上眼回到那个时刻。
why are we in china?
✋热门推荐