#朴志训[超话]# [打call]#朴志训1104回归大发# 今日眨kcon截屏个人向(因为直播的画质快赶上202舞台了,随意截屏也不太清晰,我能挑出来的图已经算是清晰了[允悲]但是画质再糊也掩盖不住击昏的帅气[打call])
今天表演了《360》《L.O.V.E》《wing》,May挺过瘾了吗[打call]反正其实特别激动 doom doom doom doom doom~~~~~~~o my wing~wing in the sky~~
今天表演了《360》《L.O.V.E》《wing》,May挺过瘾了吗[打call]反正其实特别激动 doom doom doom doom doom~~~~~~~o my wing~wing in the sky~~
Companies Ordinance
公司條例
Permitted use or disclosure of protected information by Registrar
(e) specifying the persons to whom protected information may be disclosed; and
(f) providing for the conditions in accordance with which protected information may be disclosed to such
persons, including the extent to which such information may be disclosed to them.
處長獲准許使用或披露受保護資料的情況
(e) 指明可獲披露受保護資料的人士;及
(f) 訂定可按照甚麼條件向該等人士披露受保護資料,包括可向該等人士披露該等資料的範
圍。
公司條例
Permitted use or disclosure of protected information by Registrar
(e) specifying the persons to whom protected information may be disclosed; and
(f) providing for the conditions in accordance with which protected information may be disclosed to such
persons, including the extent to which such information may be disclosed to them.
處長獲准許使用或披露受保護資料的情況
(e) 指明可獲披露受保護資料的人士;及
(f) 訂定可按照甚麼條件向該等人士披露受保護資料,包括可向該等人士披露該等資料的範
圍。
Trong hành trình đi tìm lại cuộc đời mình và tìm lại tính cách mình đã đánh mất trước kia, mình đã đánh mất và bỏ qua rất nhiều người. Bởi vì họ không còn phù hợp với mình, bởi vì mình đã quyết tâm sẽ phải phũ phàng tránh xa những người tiêu cực, và cũng vì mình muốn cuộc sống mình tốt đẹp hơn. Dù là mối quan hệ kéo dài bao lâu đi chăng nữa thì nếu nó là sai lầm và nó kéo mình đi xuống thì mình buộc phải từ bỏ thôi, vì chính bản thân mình.
Lúc trước mình vì muốn làm hài lòng tất cả mọi người xung quanh mà mình luôn làm trái ý muốn bản thân, mình luôn sống cho người khác, sống để họ không soi mói nữa. Nhưng mà mình vẫn bị soi mói và bị ghét, vậy thì mình không cần làm bất cứ chuyện gì vì bất cứ ai nữa. Vì họ chẳng làm được gì cho mình ngoài buông ra những lời châm biếm và nói móc mình, và mình cũng chẳng nhận được gì từ họ. Mình bây giờ muốn được sống theo ý muốn của mình, được thể hiện cái tôi bẩm sinh của mình, mình không muốn cúi đầu trước những lời nói xấu sau lưng và trước những lời dèm pha từ bọn tiểu nhân nữa. Tại sao phải sống cho nó khi nó chẳng đem lại được lợi ích gì cho mình?
Trớ trêu thay, khi lên đại học mình mới dần dần tập sống cho bản thân và mặc kệ những lời nói xấu đó. Còn cấp 3 thì mình cứ mãi đi tìm và đi soi xem có ai còn nói xấu mình nữa không, rồi lại buồn tủi trong khi tụi nó hí hửng vì nói xấu mình. Nhưng không sao, dù sao cũng đã nhận ra rồi, và từ lúc nhận ra thì mình như một con bướm thoát kén để tự tỏa ra ánh sáng của riêng mình, và từ đó chẳng ai chạm tới được mình nữa. Mình dần mài giũa được bản thân để chống lại những thứ tiêu cực của cuộc đời mà không bị nó cuốn vào. Mình dần đúc kết thêm nhiều kinh nghiệm sống để được vui vẻ hạnh phúc. Mình học được nhiều thứ hay ho lắm. Và một điều quan trọng nữa là mình đã biết dừng lại để cảm nhận sự bình dị và yên ả của thế giới này. Mình nhận ra thế giới này tươi đẹp biết bao, và mình hạnh phúc, lần đầu mình cảm nhận được hạnh phúc thật sự từ việc cảm nhận cuộc sống. Mình biết ơn cuộc đời đã đem đến những điều bình yên cho mình mà mình lại không hề nhận ra. Rồi mình bắt đầu nhìn lại những thứ mình đang có và thấy được là mình may mắn lắm. Mình thật sự rất may mắn, may mắn vì những gì mình đang có và may mắn vì tâm mình đã bình tĩnh lại và nhận ra nhiều thứ tốt đẹp xung quanh. Cho nên mỗi ngày đối với mình là một sự trải nghiệm. Mình không hề buồn bã, cũng không để sự tức giận trong lòng quá lâu. Mình biết cách điều tiết tâm lí của mình.
Lúc trước mình vì muốn làm hài lòng tất cả mọi người xung quanh mà mình luôn làm trái ý muốn bản thân, mình luôn sống cho người khác, sống để họ không soi mói nữa. Nhưng mà mình vẫn bị soi mói và bị ghét, vậy thì mình không cần làm bất cứ chuyện gì vì bất cứ ai nữa. Vì họ chẳng làm được gì cho mình ngoài buông ra những lời châm biếm và nói móc mình, và mình cũng chẳng nhận được gì từ họ. Mình bây giờ muốn được sống theo ý muốn của mình, được thể hiện cái tôi bẩm sinh của mình, mình không muốn cúi đầu trước những lời nói xấu sau lưng và trước những lời dèm pha từ bọn tiểu nhân nữa. Tại sao phải sống cho nó khi nó chẳng đem lại được lợi ích gì cho mình?
Trớ trêu thay, khi lên đại học mình mới dần dần tập sống cho bản thân và mặc kệ những lời nói xấu đó. Còn cấp 3 thì mình cứ mãi đi tìm và đi soi xem có ai còn nói xấu mình nữa không, rồi lại buồn tủi trong khi tụi nó hí hửng vì nói xấu mình. Nhưng không sao, dù sao cũng đã nhận ra rồi, và từ lúc nhận ra thì mình như một con bướm thoát kén để tự tỏa ra ánh sáng của riêng mình, và từ đó chẳng ai chạm tới được mình nữa. Mình dần mài giũa được bản thân để chống lại những thứ tiêu cực của cuộc đời mà không bị nó cuốn vào. Mình dần đúc kết thêm nhiều kinh nghiệm sống để được vui vẻ hạnh phúc. Mình học được nhiều thứ hay ho lắm. Và một điều quan trọng nữa là mình đã biết dừng lại để cảm nhận sự bình dị và yên ả của thế giới này. Mình nhận ra thế giới này tươi đẹp biết bao, và mình hạnh phúc, lần đầu mình cảm nhận được hạnh phúc thật sự từ việc cảm nhận cuộc sống. Mình biết ơn cuộc đời đã đem đến những điều bình yên cho mình mà mình lại không hề nhận ra. Rồi mình bắt đầu nhìn lại những thứ mình đang có và thấy được là mình may mắn lắm. Mình thật sự rất may mắn, may mắn vì những gì mình đang có và may mắn vì tâm mình đã bình tĩnh lại và nhận ra nhiều thứ tốt đẹp xung quanh. Cho nên mỗi ngày đối với mình là một sự trải nghiệm. Mình không hề buồn bã, cũng không để sự tức giận trong lòng quá lâu. Mình biết cách điều tiết tâm lí của mình.
✋热门推荐