Tròn một tháng chúng tôi kết thúc kì thi tốt nghiệp THPT. Mới một cái chớp mắt giờ tất thảy những yêu thương nơi cấp ba chỉ gói gọn trong hai chữ "Kỷ Niệm".

Nhớ lần đầu tiên nhận lớp có những người bạn cũ cũng nhiều gương mặt xa lạ. Chúng tôi mất một năm để quen nhau, một năm để hiểu nhau hơn và một năm lưu lại dấu ấn tuổi 17, 18. Nhớ ngày hè năm đầu tiên ấy, lần đầu cả lớp cùng lao động, vừa nóng vừa mệt mà cũng vui biết bao. Nhớ ngày 20/10, 8/3 lần đầu được nhận những món quà từ các bạn nam lớp mình. Nhớ chuyến trải nghiệm đầu tiên đến K9 Đá chông & Làng văn hóa các dân tộc Việt Nam cùng cô giáo chủ nhiệm và hai thầy cô thực tập. Nhớ kỉ niệm thành lập đoàn đầu tiên cả lớp tổ chức sinh nhật cho cô Phương. Nhớ khi cả lớp cùng kéo bầy đàn đi cổ vũ bóng chuyền, kéo co, dù thắng hay thua thì mọi khoảnh khắc chúng tôi bên nhau đều trở thành những mảnh ký ức tuyệt đẹp.

Nhớ năm lớp 11 ấy cả lớp cùng nỗ lực giành lấy tấm bằng khen treo lên bục giảng. Nhớ trải nghiệm lần hai cùng thầy Quý đến Chí Linh - Hải Dương & SunWorld Hạ Long. Nhớ lần đầu tổ chức Boy's Day. Nhớ những ngày dịch bệnh bùng phát phải chia đôi lớp học sáng học chiều. Nhớ khi kiểm tra bài cũ dưới lớp hết mình canh giáo viên để máy môi hỗ trợ. Nhớ những khi lén lút ngăn bàn quay bài, lén lút nơi cuối lớp ăn vụng, lén đá dép đứa khác bay xuống cuối lớp.

Mỗi ngày mỗi ngày bên nhau dường như thấy mọi thứ là tất yếu, cho đến năm cuối cấp chúng tôi mới cảm nhận rõ hơn bao giờ hết sự trôi chảy của dòng thời gian. Năm cuối dù là nam hay nữ cũng cố tranh thủ thời gian, né nhau để ghi lại, tạo ra một chiếc video tặng cho nửa còn lại của lớp. Bí mật trang trí lớp rồi cùng nhau ngồi lại, xem chiếc video ấy, có thể sảng khoái cười vì những chiếc ảnh dìm, vì những thươc phim đáng yêu, cũng xúc động vô cùng vì tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau. Cùng nhau chuẩn bị đồ ăn lẩu, vui vẻ liên hoan, nhận cái bắt tay, lời chúc từ thầy giáo. Đầu tháng 7 tất bật tổ chức vội sinh nhật cho thầy Việt, cùng nhau cả lớp nháy chiếc ảnh tuổi 17, 18 cuối cùng.

Năm cuối hơn bao giờ hết chúng tôi ý thức về tầm quan trọng của kỳ thi sắp tới, về ước mơ đặt chân đến những trường đại học mà chúng tôi muốn. Cho dù nắng nóng hay mưa gió vẫn cố gắng đến trường. Dù là tiết tự nhiên căng não, tiết xã hội lén lút ngăn bàn học môn thi khối hay tiết văn mệt nhoài, trống một cái là cả lớp gục hết xuống, dù mệt đến đâu vẫn nỗ lực hết mình ôn luyện. Dẫu cho dịch bệnh phải ở nhà vẫn cố gắng khắc phục để vô học zoom hoặc là tự mình ôn tập.

Càng về những ngày cuối không khó để bắt gặp tình cảnh như này: Hơn 12h đêm vẫn thấy các bạn on để học bài, hỏi bài, 5h dậy bật lên đã thấy một loạt on rồi. Dậy sớm học bài không nổi thì đứa nọ thúc đứa kia cùng dậy. Đợt ôn cấp tốc, nắng nóng cỡ mấy, chỉ cần là môn thi khối đều nỗ lực đến lớp nghe giảng. Buổi ôn văn gật gà gật gù vẫn cãi cố "Em nhắm mắt thôi chứ em không ngủ" :)))) Những ngày này chúng tôi nghe thấy vô vàn chữ "cuối cùng" cũng nhận được vô số lời chúc may mắn. Buổi học cuối cùng, nhìn từng thành viên bước ra khỏi lớp, từng chiếc xe nối đuôi rời nhà xe, trong lòng lại có chút bồi hồi không nỡ, cũng tràn đầy mong chờ.

Có đôi lúc chỉ muốn kì thi nhanh đến một chút, thi luôn đi cho đỡ mệt. Để rồi khi kinh qua kì thi cuối cùng của thời học sinh, hồi trống vang lên, giám thị yêu cầu "Đã hết giờ, các em dừng bút nộp bài", thước phim về những ngày niên thiếu ấy chính thức đi đến hồi kết. Bước ra khỏi cánh cổng trường, mang theo nguyện ước của bản thân chúng tôi sẽ đặt chân đến với những vùng đất mới, bước sang tuổi 18, cũng là sẽ bước đến ngưỡng cửa mới của cuộc đời. Có những nụ cười tưởng chừng không bao giờ tắt, có những niềm vui tưởng chừng sẽ mãi kéo dài. Cho đến khi chúng tôi rời xa nhau. Mọi thứ chỉ còn lưu lại trong trái tim mỗi người những ký ức về năm tháng cấp ba ấy. Chúng tôi rồi sẽ đều đi những con đường khác nhau trong đời, nhưng dù đi tới đâu, chúng tôi cũng mang theo mình một phần của nhau.

Gửi đến 12A1 của tớ:

Dịch bệnh Covid nợ chúng ta một buổi lễ trưởng thành. Có lẽ cũng vì vậy tớ cảm thấy chúng ta dường như chưa từng rời xa, vẫn tà áo trắng ấy, vẫn sân trường ấy, vẫn lớp học ấy, tận sâu trong tớ mọi thứ như thể vẫn vẹn nguyên như vậy. Dẫu cho bề ngoài có mang dáng dấp trưởng thành đi chăng nữa, chúng ta vẫn mãi là thiếu niên.

Có lẽ tớ đã quên một số chuyện, sau này cũng có thể không nhớ mặt một vài người nhưng tớ sẽ không bao giờ quên tớ đã có những năm tháng cấp ba, có những người thầy, người bạn tuyệt đến cỡ nào.

Cảm ơn vì thanh xuân đã gặp gỡ các cậu. Để rồi những niềm vui khi bên nhau, những giọt nước mắt rơi xuống lại trở nên đẹp đẽ đến vậy ♡

#李现赤狐书生# lx#李现白十三#

Hiーーーーー Mr Li xian ꧁♡[心]♡꧂
 ☆ * .  ☆
  . ∧_∧ ∩ * ☆
* ☆ ( ・∀・)/ .[心][心]
 . ⊂   ノ* ☆love you
☆ * (つ ノ .☆[爱你][爱你]
 

(ノ 2⃣️1⃣️李现

厚积薄发 未来可期@李现ing

远处风景 近处人生@李现ing

ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ

最棒的演员李现

最努力的演员李现

ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ ᶫᵒᵛᵉᵧₒᵤ

."Thời còn trẻ, chúng ta thường không hiểu thế nào là tình yêu. Lúc mới bước vào đời, tôi từng nghĩ tình yêu có thể vượt qua tất cả. Khi đó tôi không hề biết trên đời này còn tồn tại một sức mạnh gọi là số phận, chúng ta chỉ có thể chấp nhận mà không thể thay đổi. Lúc ở trong phòng tắm của trường học và cất cao tiếng hát “I love you more than I can say”, tôi không hề ngờ rằng, câu chuyện đó sẽ có một ngày xảy ra với tôi. Tôi gặp anh lần đầu tiên là ở một tình huống đẫm máu tại thành phố Odessa, đất nước Ukraine..." - Lời dẫn.

"Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ!".

Đây là câu nói nổi tiếng của nam chính Tôn Gia Ngộ trong "Từng có người yêu tôi như sinh mệnh" của Thư Nghi.
Bắt đầu đọc ngôn tình hơn 3 năm nay, nhưng đây là bộ truyện SE đầu tiên mà tôi đọc.
Trời sinh bản tính yếu đuối, lại dễ khóc nên luôn chọn truyện HE để đọc. Ngọt ngào, an toàn và mơ mộng, hợp với một đứa hay ở trên chín tầng mây như tôi.

Tình yêu vốn dĩ khó nói trước, đi bên nhau được ngày nào thì cứ vui vẻ với nhau ngày đó, đến khi tình hết duyên tan, chúng ta lại quay trở về làm người xa lạ - "người xa lạ biết tất cả về nhau"!

Là hết yêu nên mới chia tay, ừ, nghe hợp lý và dễ hiểu. Nhưng có những tình yêu lại buộc phải vỡ tan vì hoàn cảnh, vì số phận, vì sinh ly tử biệt, và cũng vì một lý do tưởng chừng như một điều rất tốt đẹp: yêu đối phương hơn chính mình. Như cách mà Tôn Gia Ngộ yêu Triệu Mai!
Tôn Gia Ngộ không có trí thông minh siêu cấp, không là CEO của một công ty xuyên quốc gia, không nhất kiến chung tình cuộc đời dài chỉ yêu độc nhất Triệu Mai. Nhưng cái cách anh yêu luôn khiến tôi suy nghĩ và day dứt. Anh không biết nói lời hoa mĩ ngọt ngào, nhưng mỗi khi anh cất tiếng gọi Triệu Mai là "bảo bối", là "Mai Mai", tôi đã thấy được tình yêu của anh đối với cô gái nhỏ của mình - không điên cuồng nhưng chắc chắn chân thành và sâu sắc.
Tôn Gia Ngộ không hứa hẹn sẽ cho Triệu Mai một gia đình nhỏ hạnh phúc, sẽ ở bên cạnh chăm sóc yêu thương cô đến cuối đời, thậm chí anh còn thẳng thừng nói rằng sẽ không kết hôn, sẽ sống một mình đến chết, bảo cô đừng mong đợi gì từ một kẻ như anh. Không một lời hứa mĩ miều đời đời kiếp kiếp. Bởi vì Tôn Gia Ngộ yêu cô bằng hành động, lời nói chẳng qua chỉ nghe để vui tai, còn hành động mới là chân lý. Ngày ngày anh vẫn lao đầu vào công việc ở bến cảng, dù vất vả dù hiểm nguy, nhưng đối với Triệu Mai, anh chưa từng để cô chịu thiệt. “Không chịu khó kiếm tiền làm sao nuôi nổi em. Học phí của khoa nghệ thuật đúng là con số trên trời. Làm thêm hai năm nữa, anh sẽ rửa tay gác kiếm đưa em đi nước Áo”, đã từng nghĩ đến một tương lai tốt đẹp và bình yên, anh muốn cho Triệu Mai cuộc sống hạnh phúc nhất. Anh không hứa sẽ cưới cô, nhưng anh vẫn sẽ yêu cô, "nuôi" cô, có trách nhiệm với cô. Thật ra thì, lúc đọc đến câu "Không chịu khó kiếm tiền làm sao nuôi nổi em", tôi cảm động. Anh có thể không trao cho cô cuộc sống xa hoa, giàu có nhưng nhất định sẽ chăm lo, bảo bọc cô, cho cô cuộc sống vui vẻ.
Tôn Gia Ngộ nói với Triệu Mai: "Mai Mai, em phải học cách trưởng thành. Dù là bố mẹ em hay bất cứ người nào khác cũng không thể chăm sóc em cả đời, sớm muộn gì em cũng phải đối mặt với tất cả. Trước mặt người khác em chỉ nên nói ba phần, không thể phơi hết ruột gan mình. Em phải ghi nhớ câu nói này và luôn nhắc nhở bản thân.” Yêu một người không chỉ cố gắng chăm sóc cho họ mà còn dạy họ trưởng thành, tự mình vượt qua mọi nghịch cảnh!
Trong một khoảnh khắc cận kề nguy hiểm, Tôn Gia Ngộ đã nói: "Mai Mai, nếu còn cơ hội kết hôn, anh sẽ lấy em!", không phải hứa hẹn mà là một lời khẳng định. Tôi bật khóc ngay sau đó. Tình yêu quả thật kì diệu, thay đổi cả một con người.

Rồi đến khi Tôn Gia Ngộ nghẹn ngào nói với Triệu Mai: "Em hãy quên hết tất cả, tiếp tục theo đuổi ước mơ của em. Hãy tiến về phía trước, rồi sẽ có người yêu em hơn anh". Anh chính là không muốn cô phải đau khổ khi thấy anh vật lộn đau đớn với căn bệnh ung thư dạ dày, muốn cô rời xa anh, muốn cô tiếp tục theo đuổi ước mơ âm nhạc. Và hơn hết, có lẽ Gia Ngộ cũng hiểu rằng, thời gian còn lại của anh là quá ít ỏi, hôm nay anh có thể chết dưới họng súng của kẻ thù, ngày mai anh có thể chết vì bệnh tật. Tuổi xuân của người con gái rất ngắn, anh không muốn cô lãng phí nó để ở cạnh một người không ra gì như anh. Anh muốn cô ra đi, dù chính mình khônh đành lòng, anh muốn cô quên, xóa sạch những kí ức đau buồn ở Odessa, bắt đầu một cuộc sống mới, không có anh, và tốt đẹp hơn...

Không có cô bên cạnh, một mình chiến đấu với bệnh tật, đau đớn và cô đơn, nhưng trong thâm tâm anh, chưa khắc nào quên cô - Mai Mai đơn thuần của anh. Bức ảnh cô gái trẻ ở tuổi 22 đang chơi đàn được anh đặt cẩn thận trong quyển "Kinh thánh", ngày cô lên máy bay rời khỏi Ukraine, anh viết ở mặt sau tấm hình: "Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ!". Yêu thì ai cũng biết, nhưng hành động như Tôn Gia Ngộ được mấy người? Yêu không phải là ích kỉ giữ người ấy bên cạnh mình, yêu chính là hi sinh, là bao dung, là dám buông tay để người mình yêu có cuộc sống tốt hơn. Dù biết yêu nhiều sẽ đau nhiều, nhưng người ta vẫn không ngại mà đắm chìm trong tình yêu, như Tôn Gia Ngộ, như Triệu Mai, như Bành Duy Duy.
Tình yêu không chỉ có vui vẻ, hạnh phúc mà còn bất an, lo sợ, khổ đau. Thế nhưng vì người mình yêu, vẫn cam tâm chấp nhận tất cả.

"Từng có người yêu tôi như sinh mệnh" là câu chuyện tình yêu chân thật, không hoa hòe diêm dúa, không trác phấn tô son, câu chuyện dường như là hiện thực cuộc sống. Nơi đó không có ai được đưa lên đỉnh cao, nó xoay quanh những tủn mủn lặt vặt trong xã hội. Là tình yêu không ngọt ngào nhưng sâu đậm, là tình nghĩa bạn bè chân thành, hết lòng hết dạ đối xử với nhau, và còn là quyền lợi cá nhân, vì tiền tài danh vọng mà không chừa thủ đoạn, là thói tham lam tầm thường nhỏ bé của những kẻ nhân cách giẻ rách, thấy lợi ích liền đem nghĩa tình phủi sạch. Mỗi người đều phải trả giá vì tình yêu, vì ước mơ, vì tham vọng.

Tôn Gia Ngộ không sống trọn đời bên cạnh Triệu Mai, mong muốn học luật sư ở Anh quốc, cô học đàn ở Áo, cuối tuần sẽ ngồi máy bay sang thăm nhau vĩnh viễn không thực hiện được. Anh ra đi để lại cô một mình trên cuộc đời dài đằng đẵng, anh bảo cô sống một đời bình an vui vẻ. Nhưng không có anh, cô vui vẻ thế nào đây? Khi mà chính Triệu Mai cũng tự nói: "Trong Kinh thánh có câu, xin anh hãy đặt em vào trái tim anh như con dấu. Đối với tôi, Tôn chính là con dấu đó." Tôn Gia Ngộ mãi là tình đầu đau đớn nhưng bất ngờ và hạnh phúc, là người đàn ông đầu tiên và duy nhất chạm đến trái tim cô, một lần gặp, mãi mãi không thể lãng quên. Anh đi rồi, cô sẽ mạnh mẽ sống nốt quãng đời còn lại thật bình an, cùng những đoạn kí ức đẹp đẽ của quá khứ. Anh đi rồi, cô sẽ thường xuyên đến thăm mộ anh, nói với anh những lời tận tâm nhất, những lời cô từng muốn thổ lộ nhưng lại im lặng vì nghĩ còn nhiều thời gian và cơ hội lắm: "Em yêu anh". Yêu đến mức không còn chỗ để chưa thêm ai khác. Yêu đến mức khi anh rời khỏi cuộc đời, cô vẫn chẳng thể ngừng réo gọi tên anh!

Đau đớn nhất không phải chia tay khi lòng vẫn còn yêu sâu đậm, đau đớn nhất chính là biết rằng yêu nhưng phải vẫn rời xa vì số phận, vì sinh tử. Tôi từng thấy một cặp trai gái, anh chị yêu nhau và dự sẽ đợi anh tốt nghiệp rồi cưới nhau, thế nhưng thế sự vô thường, tai nạn điện đã cướp anh ra khỏi vòng tay của chị. Anh ra đi để lại cô gái nhỏ của mình, chị đau khổ, thơ thẩn như người trên mây, khóc sưng cả mắt, nhất là vào những tháng đầu. Đến nay vẫn không khá hơn, vui vẻ cười đùa bên ngoài, nhưng nhìn vào những dòng tâm trạng, thi thoảng chị vẫn vô tình mà nhắc đến anh. Chết là một điều gì đó đáng sợ, không sợ xảy ra với mình mà sợ xảy đến với những người ta thương yêu...

Tôi khóc nhiều vì Tôn Gia Ngộ, vì anh và vì tình yêu của anh. Anh đã mất nhưng tình yêu của hai người vẫn còn sống mãi, trong lòng, Triệu Mai và trong lòng tôi. Nhắc đến Tôn Gia Ngộ, tôi sẽ nhớ đến một chàng trai hào hoa, thích trêu ong ghẹo bướm nhưng sẵn sàng vì người con gái mình yêu mà hi sinh mạng sống, liều mình bảo vệ cô ấy, yêu cô ấy hơn cả sinh mệnh của mình.

Anh hãy sống tốt nhé, chỉ cần anh bình an, dù có cách xa nhau ngàn vạn cây số, em vẫn thấy vui lòng! ♡

"Quân tư ngã hề bất đắc nhàn.
Sơn trung nhân hề phương đỗ khổ..."

(Bài thơ cổ "Cửu ca")
#Senmy21#


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 五、各乡(镇)及相关单位要严格排查近期举办的大型聚集性活动,并对辖区内酒店宾馆、饭店、商超、影院、KTV、网吧、农贸市场等场所开展宣传、督导,使其充分认识当前防
  • 找到属于自己的群体,也很重要,做你喜欢做的且有提升个人能力的事情。3. “职场”向上:产品思维人生其实就是一个产品,确定了自己的目标,剩下的就是将自己的职业路径
  • 帮扶单位平时都肩负着本单位工作职责,每一次都是一个电话就让大家撇下手中工作,去了大多也是重复无效工作。现在是给领导不光看我们这项工作在开展中,而且要看填写的纪实
  • 自2016年上市至今,风光580以大空间等优势获得了超过50万用户的肯定,而风光新580的正式上市则将10万级SUV的车内体验享受和娱乐享受做到了极致,凭借在6
  • \刚以为属于栗子和烤红薯的秋天该好好过,一脚却踏进冬天了.\无论有什么不良症状,还没等到蓝骑士救我,有人就会说:“我有xx”. 所以,我需要的药他都有?\双十一
  • #ohmnanon[超话]#[污]#OhmNanon# 【20211112】OhmNanon igs更新EP3剧照来袭[打call]cr: WeTVThaila
  • 杭州探店之澡堂天花板——曲水兰亭地址:观澜路钱江世纪公园E1幢️营业时间:全年无休24小时营业交通信息∶地铁2号线钱江世纪城C口(较远),推荐自驾环境:大师设计
  • 根本不会,总参谋长秋山真之作为马汉的学生,他深知海权的本质,第一时间就想到了俄军在旅顺没有造船厂,所以生产不占优势,至于资源日本比不过俄国,但远东处于没有开发的
  • 人间雕像行走的大卫下凡的天使拉响了心空注意警报怎么看都是我喜欢的类型是相机也无法承载的美貌呀!人生即画报即使是后脑勺也是惊人的美貌哪怕只有一天,也想用这张脸活一
  • 比如以“种草”为主的小红书,“种草和拔草”相结合的“抖音电商”等,未来还会有更多的将信息传播和销售服务结合起来的新的营销场景出现。这个行业无论是产业组织还是商业
  • 很多学佛人都知道,佛说八万四千法门,只要是真正的佛法,法法可以成就,但成就的时间有长有短。而右王丞“菩提道损减增益法”受灌顶之人不是十分真诚、全力而做了实际大功
  • 我有生之年最大的愿望就是汉语横行世界,管你黑皮白皮绿皮ni哥三哥都给我用“你好”打招呼。#两口子吵架孕妻被扔高速#又是骂臭男人的一天,老婆怀着孕就丢高速公路,怎
  • 以案例科普医疗常识,让医疗纠纷处理更简单医疗律师张文波团队专注全国医疗纠纷处理十四年本文作者:医疗律师张文波团队钟灵毓#法律咨询##健康##医疗纠纷##医疗#
  • #你是那种害怕被爱的人吗#我的一个朋友说被爱的感觉,就像是背负着一座大山,心里面被那种爱压的喘不过气。如果是被自己喜欢的人爱,并不会感到压抑,但如果是被自己不喜
  • #sky光遇[超话]#和朋友一起dd二次元浓度高点的崽子!xz bjyx 最好不要追星味很浓的 接受原耽但是雷mxtx 不要磕cp上头的!
  • 这位前英格兰国脚在1994-95赛季与布莱克本(Blackburn)一起获得英超联赛冠军,是唯一在两个不同俱乐部的比赛中打进100球的球员。希勒(Shearer
  • 了解如何描述或评价一杯咖啡,可以提升喝咖啡时的乐趣,最简单和直接的方法就是杯测,让咖啡豆的优点和缺点都显示出来,了解咖啡豆的品质。
表格的最后有一个Total
  • 2017年8月18日,在著名导演、影视制作人唐季礼的新书《幸福挑战者—唐季礼》的发布会上有一个特别的环节—拜师仪式。谈到王君馨与老公Daniel婚姻,陈敏之大赞
  • 今天是不开心的一天 教资马上就要考试了,好像还有很多不太清楚 专业课老师在讲职业规划的时候感觉自己什么都不可以,一点点接受现实,到最后觉得随便嫁给谁给人家生崽
  • 属于这种手相的你,事业上不容易有大发展,却是标准的福星,即便个人能力有限,却因好人缘或自身积德及祖上的福分,遇事易得贵人相助,因此过着优游自在的生活,赢得了地位