CHỦ ĐỀ GIỚI HẠN:
Chia sẻ kinh nghiệm về nơi ở có vong, bị ai oán, cuộc đất đối phần trung giới.
Vấn đề này rất nhiều bạn hỏi, tuy có thể không hoàn toàn giống trường hợp của các bạn, nhưng đây là thực tế mà chúng tôi đã kinh nghiệm 60 năm, hy vọng có thể mở rộng tâm trí và giúp ích phần nào trường hợp riêng của từng bạn.
Gia đình tôi sống tại số nhà 11 phố Tông Đản, phường Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã 4 thế hệ. Nguồn gốc địa điểm đó có vấn đề. Tòa nhà khá to, vốn là bệnh viện tư kiêm nơi ở của Le Roy des Barres – Giáo sư tiến sỹ phẫu thuật người Pháp đã sang Việt Nam từ 1902 sau khi hoàn thành luận án và kỳ thi tuyển đặc biệt cho vùng Đông Dương, ông sống ở Hà Nội ba chục năm xây dựng ngành phẫu thuật cho École de Médecine de l’Indochine [trường Y khoa Đông Dương] sau ông trở thành Hiệu trưởng của trường nhiệm kỳ 1929-1934. Chính Barres phát hiện tài năng Hồ Đắc Di và mời giảng dạy ở Trường Y.
Nhà 11 Tông Đản theo kiến trúc hiện đại đời đầu – thời đó kiểu kiến trúc này rất hiếm ở Hà Nội. Tầng bán hầm là nơi giặt, bếp, kho, gara, người làm ở, nhà vệ sinh chung, nhà xác. Tầng trệt [bây giờ gọi là tầng 2] cánh phải là phòng hội họp; cánh trái là phòng khám và phòng phẫu [bên dưới có nhà xác]. Gia đình Barres sống tầng lầu phía trước là phòng tôi ở bây giờ [gọi là tầng 3]. Mái nhà [bây giờ gọi là tầng 4] có một phòng nhỏ cho quản gia trông nom xử lý đóng mở giếng trời tùy theo thời tiết.
Khi Barres về Pháp ngôi nhà qua nhiều chủ nhưng không được lâu, người mua lại cuối cùng là ông bà chủ hiệu buôn đăng-ten Trần Văn Ngữ, Lê Thị Tý. Ông bà Trần ủy thác chính phủ cho thuê ngôi nhà này để làm trụ sở Uỷ hội Quốc tế Kiểm soát đình chiến, thành lập theo điều 34 của hiệp định Genève [International Control Commission]. ICC gồm có đại diện của Ấn Độ, Ba Lan, Canada, do Ấn Độ chủ toạ đã đóng tại đây trong 3 năm. Cụ Trần Văn Ngữ bị lực lượng dân quân đưa đi mất tích, thủ tiêu giống như trường hợp họa sỹ Nguyễn Cát Tường chủ thương hiệu Áo dài Lemur. Cụ bà và 7 người con [con thứ ba là bà Trần Lệ Thu vợ sau của ông Cù Huy Cận] còn được nhận tiền nhà thêm một thời gian nữa rồi chấm dứt, thế là họ mất tài sản như các gia đình tiểu tư sản khác ở Hà Nội khi đó. Cụ Lê Thị Tý sau vào Nam sống với con.
Thời gian đó gia đình tôi sống ở số 10 Lê Thạch bây giờ là Sở Ngoại vụ [đối diện Lầu Kèn tức là nhà con công trong vườn hoa cụ Lý] rồi chuyển tới biệt thự 18 Tông Đản [bây giờ là nhà riêng Đại sứ Hoa Kỳ].
Năm 1958, gia đình tôi nhường biệt thự 18 Tông Đản cho cụ Phan Kế Toại, nguyên Khâm sai Bắc bộ của Chính phủ Trần Trọng Kim, khi đó nhậm chức Phó Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa [cụ làm 4 nhiệm kỳ liên tục] và chuyển tới 11 Tông Đản, chỉ cách hơn nửa con phố.
Trong ngôi biệt thự có vong và có oán trái này còn có một số hộ khác nên trở thành chung cư theo luật còn kết cấu là biệt thự. Không có hộ nào yên, chướng nạn không kiểu này thì kiểu khác sơ bộ thì: chết yểu ít nhất 5 người, một gái chết đuối khi vừa xuất ngoại, chết bệnh lao, điên cuồng nặng phải vào Châu Quỳ, vỡ nợ chạy trốn, vô sinh, anh vợ em rể tranh đoạt diện tích rồi đào cả mả bố lên, học sinh cầm dao đâm bạn ở trường, hàng xóm làm nhục nhau rồi bị giam, 4 người tai biến não sống thực vật nhiều năm, trộm cắp bị phát giác nhưng tha, trộm cắp đi tù dài hạn, chết bất đắc trong WC không ai biết, gẫy chân tay, ngoại tình đánh nhau, say rượu chửi bới la hét, ung thư, gia đình ly tán tới chết, đưa cô đồng về nhà cúng rồi hủ hóa… đặc biệt việc em gái đào mả bố để triệt hạ anh em trai thì vô tiền kháng hậu, người Á Đông không bao giờ làm.
Trộm vía, gia đình tôi may có người giúp, ông bà đức độ, con cháu chịu tu nên thoát nạn. Thường xuyên đá lăn ầm ầm trên mái nhà khoảng giờ Sửu, lên mái xem thì không có hòn đá nào, có tiếng gõ cửa lịch sự nhưng ra mở không có ai, có đêm gõ hai ba lần, thậm chí gõ cả ban ngày, có hôm nửa đêm có người quét lá trên mái nhà nhưng lên mái xem thì sạch bong không có cọng lá nào, tự nhiên có cột lửa cháy ngay trên sàn gỗ nhưng không để lại bất kỳ vết tích... Mẹ tôi tốt nghiệp ngành Nhân chủng và Lịch sử, được học với các giáo sư nổi tiếng của MGU nên hiểu biết rộng về các sự việc được cho là của cõi vô hình [tất nhiên chỉ vô hình với mắt thịt]. Ông Nguyễn Phúc Giác Hải và tiến sỹ Lê Xuân Tú đưa mẹ tôi gặp cụ Chưởng Cần tức khí công lão gia Nguyễn Đức Cần [1909-1983] ở làng Đại Yên, xin cụ chỉ giáo và từ đó rất thân quý. Cụ Chưởng Cần là nhà ngoại cảm nổi tiếng nhất miền Bắc, cụ xếp bằng rung đùi đi trên mặt ao [lần khác kể].
Vấn đề của khu này không chỉ là nhà có vong, có oán trái, mà cả khu đất rất rộng bao gồm Thành ủy Hà Nội và mấy nhà quanh quanh Tông Đản là vùng đối phần trung giới, thích hợp xây đền miếu, bãi tha ma, đài phun nước chứ không phù hợp xây dương phần, người Pháp đã xây nhà máy nước đá có tháp nước rất lớn phun suốt ngày đêm, sau bị phá để xây Vietcombank nhưng cả khu đó không vượng. Trên mái nhà của Ban Kiểm tra Đảng họ dựng cây hương cúng bái suốt bởi họ cũng không yên mặc dầu là cơ quan.
Cụ Chưởng Cần chỉ dẫn pháp hồi hướng, trì chú, cúng lễ, dặn giữ mái nhà thật sạch, dặn không áp dụng các biện pháp phù thủy trù yểm, tổn âm đức mặc dầu tác dụng ngay trước mắt. Khi cụ Chưởng Cần mất đi, lại có các vị khác giúp. Chúng tôi cứ vậy mà làm, hằng ngày tôi trì chú, hồi hướng thiện pháp, cúng dường thanh tịnh, thực hành bố thí, khi nào thấy lăn đá thì cúng một hai mâm đồ ăn đặt trên mái nhà, khoảng cách lâu nhất giữa hai lần cúng là 8 tháng.
Các “thế lực” tồn tại ở đây rất đông, họ phát các tín hiệu mà mình có thể hiểu được như ngôn từ và linh nghiệm, đôi lần họ hiện tướng toàn vẹn trong lúc tôi ngồi thiền, đã 3 lần họ đỡ khi bị ngã, hàng xóm điên dại đập phá tới mức phải chích thuốc để bắt lên xe điên nhưng không làm phiền nhà tôi, vào nhà tôi rất hiền, nhiều lần vác gối sang ngồi thiền cùng. Đi xa mấy trăm cây số mệt quá chỉ mong về ngủ ngay nhưng vừa vào nhà tự nhiên quên mất là mệt. Người già đều muốn mất ở nhà, ông tôi, mẹ tôi mất khi tôi ngồi cạnh, cận kề lâm chung mây cầu vồng xuất hiện, lãng đãng rồi tan. Đêm mở cửa thì dơi bay vào, ngày cúng dường thì ong mật, bướm thụ hưởng các thứ nước cúng.
Các kinh nghiệm truyền thống thực sự hiệu quả về khả năng tịnh hóa không gian, nâng cao sức khỏe của người trong nhà, khách được mời, vừa bước qua cửa đã thốt lên dễ chịu quá, bọn trẻ con thích tụ tập, lớp thiền rất kết quả và duy trì cả chục năm tới khi tôi bận quá phải nghỉ. Cách đây khoảng một tháng, con trai chị Dao Hanh tới gặp tôi hỏi vài chuyện trước khi cháu du học, câu hỏi cuối cùng của cháu là: “Bác làm thế nào để có được không khí như thế này?” Tôi trả lời là tôi hành thiền, không sát sinh, không cãi nhau, đọc sách có tần số tốt, khi nào bật TV thấy phim bạo lực hay quái thú chảy giãi là hôm sau tôi trì chú miên mật để tẩy trược… Cháu nói rằng, sau này cháu muốn mở nhà hàng mà có được không khí như thế này để khách không chỉ ăn dinh dưỡng mà còn ăn văn hóa, tôi nói cháu phải bán đồ chay, bán thịt sẽ không bao giờ có không khí an tịnh.
Có những sự ngoài khả năng của mình, hàng xóm không vượng, họ không có tình yêu với nơi sống, họ bẩn lắm và nhếch nhác, thường xuyên cướp lấn chiếm xâm phạm khu vực chung, họ chuyển đi nơi khác thì chủ thuê tới không đậu được lâu, ở thuê cũng nhếch nhác không ra thể thống gì.
Đôi khi, phải nhìn xa ra mới thấy được lợi ích duyên khởi, nếu tổ tiên không vì cộng nghiệp mà tới ngôi nhà này thì chắc gì tôi gặp Thầy, gặp Pháp, chắc gì tôi nghiên cứu siêu hình.
Hy vọng kinh nghiệm của tôi giúp gì đó tới các bạn.
-----
Các bạn tìm đọc cuốn "Nguyễn Đức Cần – Nhà văn hóa tâm linh". Sau cụ, Việt Nam chưa có ai tài giỏi, đức độ, khí phách, đủ bi trí dũng như thế. Cụ bị chính quyền CS hành hạ rất lâu rồi mới ‘đành’ công nhận. Bia mộ cụ chúng đổ mắm tôm lên, mẹ tôi biết tin đã khóc. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải viết bài bảo vệ cụ Chưởng Cần lập tức bị Tố Hữu đuổi ra khỏi biên chế nhà nước để trừng phạt, từ đó ông dạy tiếng Pháp, tiếng Anh, vật lý, dịch sách khoa học để sống. Tôi cũng học ngoại ngữ với thầy.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Chia sẻ kinh nghiệm về nơi ở có vong, bị ai oán, cuộc đất đối phần trung giới.
Vấn đề này rất nhiều bạn hỏi, tuy có thể không hoàn toàn giống trường hợp của các bạn, nhưng đây là thực tế mà chúng tôi đã kinh nghiệm 60 năm, hy vọng có thể mở rộng tâm trí và giúp ích phần nào trường hợp riêng của từng bạn.
Gia đình tôi sống tại số nhà 11 phố Tông Đản, phường Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã 4 thế hệ. Nguồn gốc địa điểm đó có vấn đề. Tòa nhà khá to, vốn là bệnh viện tư kiêm nơi ở của Le Roy des Barres – Giáo sư tiến sỹ phẫu thuật người Pháp đã sang Việt Nam từ 1902 sau khi hoàn thành luận án và kỳ thi tuyển đặc biệt cho vùng Đông Dương, ông sống ở Hà Nội ba chục năm xây dựng ngành phẫu thuật cho École de Médecine de l’Indochine [trường Y khoa Đông Dương] sau ông trở thành Hiệu trưởng của trường nhiệm kỳ 1929-1934. Chính Barres phát hiện tài năng Hồ Đắc Di và mời giảng dạy ở Trường Y.
Nhà 11 Tông Đản theo kiến trúc hiện đại đời đầu – thời đó kiểu kiến trúc này rất hiếm ở Hà Nội. Tầng bán hầm là nơi giặt, bếp, kho, gara, người làm ở, nhà vệ sinh chung, nhà xác. Tầng trệt [bây giờ gọi là tầng 2] cánh phải là phòng hội họp; cánh trái là phòng khám và phòng phẫu [bên dưới có nhà xác]. Gia đình Barres sống tầng lầu phía trước là phòng tôi ở bây giờ [gọi là tầng 3]. Mái nhà [bây giờ gọi là tầng 4] có một phòng nhỏ cho quản gia trông nom xử lý đóng mở giếng trời tùy theo thời tiết.
Khi Barres về Pháp ngôi nhà qua nhiều chủ nhưng không được lâu, người mua lại cuối cùng là ông bà chủ hiệu buôn đăng-ten Trần Văn Ngữ, Lê Thị Tý. Ông bà Trần ủy thác chính phủ cho thuê ngôi nhà này để làm trụ sở Uỷ hội Quốc tế Kiểm soát đình chiến, thành lập theo điều 34 của hiệp định Genève [International Control Commission]. ICC gồm có đại diện của Ấn Độ, Ba Lan, Canada, do Ấn Độ chủ toạ đã đóng tại đây trong 3 năm. Cụ Trần Văn Ngữ bị lực lượng dân quân đưa đi mất tích, thủ tiêu giống như trường hợp họa sỹ Nguyễn Cát Tường chủ thương hiệu Áo dài Lemur. Cụ bà và 7 người con [con thứ ba là bà Trần Lệ Thu vợ sau của ông Cù Huy Cận] còn được nhận tiền nhà thêm một thời gian nữa rồi chấm dứt, thế là họ mất tài sản như các gia đình tiểu tư sản khác ở Hà Nội khi đó. Cụ Lê Thị Tý sau vào Nam sống với con.
Thời gian đó gia đình tôi sống ở số 10 Lê Thạch bây giờ là Sở Ngoại vụ [đối diện Lầu Kèn tức là nhà con công trong vườn hoa cụ Lý] rồi chuyển tới biệt thự 18 Tông Đản [bây giờ là nhà riêng Đại sứ Hoa Kỳ].
Năm 1958, gia đình tôi nhường biệt thự 18 Tông Đản cho cụ Phan Kế Toại, nguyên Khâm sai Bắc bộ của Chính phủ Trần Trọng Kim, khi đó nhậm chức Phó Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa [cụ làm 4 nhiệm kỳ liên tục] và chuyển tới 11 Tông Đản, chỉ cách hơn nửa con phố.
Trong ngôi biệt thự có vong và có oán trái này còn có một số hộ khác nên trở thành chung cư theo luật còn kết cấu là biệt thự. Không có hộ nào yên, chướng nạn không kiểu này thì kiểu khác sơ bộ thì: chết yểu ít nhất 5 người, một gái chết đuối khi vừa xuất ngoại, chết bệnh lao, điên cuồng nặng phải vào Châu Quỳ, vỡ nợ chạy trốn, vô sinh, anh vợ em rể tranh đoạt diện tích rồi đào cả mả bố lên, học sinh cầm dao đâm bạn ở trường, hàng xóm làm nhục nhau rồi bị giam, 4 người tai biến não sống thực vật nhiều năm, trộm cắp bị phát giác nhưng tha, trộm cắp đi tù dài hạn, chết bất đắc trong WC không ai biết, gẫy chân tay, ngoại tình đánh nhau, say rượu chửi bới la hét, ung thư, gia đình ly tán tới chết, đưa cô đồng về nhà cúng rồi hủ hóa… đặc biệt việc em gái đào mả bố để triệt hạ anh em trai thì vô tiền kháng hậu, người Á Đông không bao giờ làm.
Trộm vía, gia đình tôi may có người giúp, ông bà đức độ, con cháu chịu tu nên thoát nạn. Thường xuyên đá lăn ầm ầm trên mái nhà khoảng giờ Sửu, lên mái xem thì không có hòn đá nào, có tiếng gõ cửa lịch sự nhưng ra mở không có ai, có đêm gõ hai ba lần, thậm chí gõ cả ban ngày, có hôm nửa đêm có người quét lá trên mái nhà nhưng lên mái xem thì sạch bong không có cọng lá nào, tự nhiên có cột lửa cháy ngay trên sàn gỗ nhưng không để lại bất kỳ vết tích... Mẹ tôi tốt nghiệp ngành Nhân chủng và Lịch sử, được học với các giáo sư nổi tiếng của MGU nên hiểu biết rộng về các sự việc được cho là của cõi vô hình [tất nhiên chỉ vô hình với mắt thịt]. Ông Nguyễn Phúc Giác Hải và tiến sỹ Lê Xuân Tú đưa mẹ tôi gặp cụ Chưởng Cần tức khí công lão gia Nguyễn Đức Cần [1909-1983] ở làng Đại Yên, xin cụ chỉ giáo và từ đó rất thân quý. Cụ Chưởng Cần là nhà ngoại cảm nổi tiếng nhất miền Bắc, cụ xếp bằng rung đùi đi trên mặt ao [lần khác kể].
Vấn đề của khu này không chỉ là nhà có vong, có oán trái, mà cả khu đất rất rộng bao gồm Thành ủy Hà Nội và mấy nhà quanh quanh Tông Đản là vùng đối phần trung giới, thích hợp xây đền miếu, bãi tha ma, đài phun nước chứ không phù hợp xây dương phần, người Pháp đã xây nhà máy nước đá có tháp nước rất lớn phun suốt ngày đêm, sau bị phá để xây Vietcombank nhưng cả khu đó không vượng. Trên mái nhà của Ban Kiểm tra Đảng họ dựng cây hương cúng bái suốt bởi họ cũng không yên mặc dầu là cơ quan.
Cụ Chưởng Cần chỉ dẫn pháp hồi hướng, trì chú, cúng lễ, dặn giữ mái nhà thật sạch, dặn không áp dụng các biện pháp phù thủy trù yểm, tổn âm đức mặc dầu tác dụng ngay trước mắt. Khi cụ Chưởng Cần mất đi, lại có các vị khác giúp. Chúng tôi cứ vậy mà làm, hằng ngày tôi trì chú, hồi hướng thiện pháp, cúng dường thanh tịnh, thực hành bố thí, khi nào thấy lăn đá thì cúng một hai mâm đồ ăn đặt trên mái nhà, khoảng cách lâu nhất giữa hai lần cúng là 8 tháng.
Các “thế lực” tồn tại ở đây rất đông, họ phát các tín hiệu mà mình có thể hiểu được như ngôn từ và linh nghiệm, đôi lần họ hiện tướng toàn vẹn trong lúc tôi ngồi thiền, đã 3 lần họ đỡ khi bị ngã, hàng xóm điên dại đập phá tới mức phải chích thuốc để bắt lên xe điên nhưng không làm phiền nhà tôi, vào nhà tôi rất hiền, nhiều lần vác gối sang ngồi thiền cùng. Đi xa mấy trăm cây số mệt quá chỉ mong về ngủ ngay nhưng vừa vào nhà tự nhiên quên mất là mệt. Người già đều muốn mất ở nhà, ông tôi, mẹ tôi mất khi tôi ngồi cạnh, cận kề lâm chung mây cầu vồng xuất hiện, lãng đãng rồi tan. Đêm mở cửa thì dơi bay vào, ngày cúng dường thì ong mật, bướm thụ hưởng các thứ nước cúng.
Các kinh nghiệm truyền thống thực sự hiệu quả về khả năng tịnh hóa không gian, nâng cao sức khỏe của người trong nhà, khách được mời, vừa bước qua cửa đã thốt lên dễ chịu quá, bọn trẻ con thích tụ tập, lớp thiền rất kết quả và duy trì cả chục năm tới khi tôi bận quá phải nghỉ. Cách đây khoảng một tháng, con trai chị Dao Hanh tới gặp tôi hỏi vài chuyện trước khi cháu du học, câu hỏi cuối cùng của cháu là: “Bác làm thế nào để có được không khí như thế này?” Tôi trả lời là tôi hành thiền, không sát sinh, không cãi nhau, đọc sách có tần số tốt, khi nào bật TV thấy phim bạo lực hay quái thú chảy giãi là hôm sau tôi trì chú miên mật để tẩy trược… Cháu nói rằng, sau này cháu muốn mở nhà hàng mà có được không khí như thế này để khách không chỉ ăn dinh dưỡng mà còn ăn văn hóa, tôi nói cháu phải bán đồ chay, bán thịt sẽ không bao giờ có không khí an tịnh.
Có những sự ngoài khả năng của mình, hàng xóm không vượng, họ không có tình yêu với nơi sống, họ bẩn lắm và nhếch nhác, thường xuyên cướp lấn chiếm xâm phạm khu vực chung, họ chuyển đi nơi khác thì chủ thuê tới không đậu được lâu, ở thuê cũng nhếch nhác không ra thể thống gì.
Đôi khi, phải nhìn xa ra mới thấy được lợi ích duyên khởi, nếu tổ tiên không vì cộng nghiệp mà tới ngôi nhà này thì chắc gì tôi gặp Thầy, gặp Pháp, chắc gì tôi nghiên cứu siêu hình.
Hy vọng kinh nghiệm của tôi giúp gì đó tới các bạn.
-----
Các bạn tìm đọc cuốn "Nguyễn Đức Cần – Nhà văn hóa tâm linh". Sau cụ, Việt Nam chưa có ai tài giỏi, đức độ, khí phách, đủ bi trí dũng như thế. Cụ bị chính quyền CS hành hạ rất lâu rồi mới ‘đành’ công nhận. Bia mộ cụ chúng đổ mắm tôm lên, mẹ tôi biết tin đã khóc. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải viết bài bảo vệ cụ Chưởng Cần lập tức bị Tố Hữu đuổi ra khỏi biên chế nhà nước để trừng phạt, từ đó ông dạy tiếng Pháp, tiếng Anh, vật lý, dịch sách khoa học để sống. Tôi cũng học ngoại ngữ với thầy.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Chuyện Ăn Uống
Tích lũy sinh học là quá trình hóa chất nội sinh, ngoại sinh ô nhiễm tích tụ trong một cơ thể sống. Đặc điểm của quá trình này là độc chất tích lũy gia tăng theo chuỗi thức ăn, càng ở cuối chuỗi thức ăn thì càng tích độc. Đặc điểm nữa là độc chất tập trung cao độ trong mô mỡ, trong chất bài tiết như sữa có nhiều chất béo, đây là một trong những lý do vì sao người ta tách bớt chất béo ra khỏi sữa.
Khi ăn thực vật, chúng ta chỉ ô nhiễm hóa chất từ rau củ quả do không được canh tác hữu cơ, sinh thái tự nhiên, nếu ăn thực vật hữu cơ thì vừa tránh được ô nhiễm này vừa được nạp nhiều chất thực vật bổ dưỡng.
Khi ta ăn thịt thú, gia cầm, thủy sản chăn nuôi thì bị ô nhiễm cùng lúc:
- Ô nhiễm trong thực vật mà vật nuôi ăn, bản thân thực vật đã bị ô nhiễm từ canh tác hóa chất.
- Ô nhiễm từ các chất nội sinh trong quá trình sống của chúng, con vật càng già, càng bị nhốt căng thẳng càng tích nhiều chất độc.
- Ô nhiễm từ các hóa chất mà ngành chăn nuôi sử dụng như kháng sinh, hormone, vaccine. Thuốc thú y có 103 loại chứa asen đang được vận động để loại bỏ dần. Dư lượng kháng sinh trong chăn nuôi gây kháng kháng sinh ở người tiêu thụ thường xuyên.
Một ví dụ cụ thể để chúng ta thấy rõ hơn sự tích độc: trước đây, trong chăn nuôi nhỏ hộ gia đình, người ta nuôi một vài con lợn, nó ăn cỏ, ăn bèo, ăn thân chuối, ăn cám đều là các thức ăn tươi giàu sinh tố vi khoáng và cả năm chúng mới lớn đủ, hiếm khi chúng bị bệnh để phải tiêm chích, không có chuyện tiêm hoá chất kích thích để tăng trọng nhanh hay để tạo nạc như bây giờ. Trước đây, chúng ta ăn thực vật là chính cùng với tôm cá nhỏ, thịt heo chưa bao giờ là thức ăn hằng ngày, thịt bò thì khi người Pháp sang mới du nhập chứ không phải là thức ăn truyền thống của người Việt.
Để gia tăng lợi nhuận và phục vụ dân số tăng, chăn nuôi quy mô lớn ra đời và khi chăn nuôi quy mô lớn đã hoạt động thì người ta dùng truyền thông để kích hoạt nhu cầu tiêu thụ thịt mặc dầu con người không cần một lượng thịt lớn như vậy, đặc biệt là vùng khí hậu nóng ẩm. Lợn ăn cám công nghiệp chứa ngô GMO, đậu nành GMO, phụ phẩm của cá nuôi công nghiệp. Bản thân các thực vật GMO này đã ô nhiễm nghiêm trọng từ vô số hóa chất [như thuốc diệt cỏ glyphosate], ô nhiễm từ các gen dị biệt không có trong tự nhiên. Cá nuôi cũng ô nhiễm kháng sinh. Lợn ăn trái tự nhiên, nhốt mật độ cao, viêm nhiễm, sa tử cung, tiêm đủ mọi loại thuốc, trong các thuốc này đều có hóa chất độc, kim loại nặng. Như thế vẫn chưa đủ, ngành chăn nuôi tiêm các hormones để kích thích tạo nạc ở những vùng cơ thể theo mong muốn. Phân chuồng ô nhiễm đem bón ruộng và đất bị ô nhiễm, đất như vậy thì ăn rau củ cũng không an toàn. Đó là vì sao tôi khuyên các bạn chọn thực vật hữu cơ làm thức ăn chính. Thêm nữa, để trồng cây cho chăn nuôi người ta phá rừng nguyên sinh dẫn tới sói mòn, bạc màu, lũ quét…
Trong thịt nạc hay phủ tạng cũng có chất béo nhưng nếu ăn riêng mỡ thì độc chất nhiều hơn. Thay vì ăn dầu thực vật ép lạnh không tinh luyện như dầu lạc, dầu dừa, dầu vừng và thay đổi thói quen chiên lửa cao thì người ta lại tuyên truyền ăn mỡ lợn công nghiệp đầy chất độc.
Tiêu thụ những thức ăn ô nhiễm như vậy, cơ thể chúng ta, dù đang trẻ không thể tránh khỏi các hội chứng hoặc bệnh lý về sức khỏe [nhẹ nhất là tình trạng mụn đỏ, mụn đầu mủ trên da, tóc bết, rụng tóc, đau mắt, cáu gắt…], không sao, đã có công nghiệp dược phẩm và các dịch vụ chữa đón đợi, tha hồ thanh toán hóa đơn, bây giờ là tới con người bị khai thác sau khi con vật bị khai thác.
_____
Ảnh bò nuôi công nghiệp ăn ngô GMO chứ không được ăn cỏ là thức ăn phù hợp sinh lý loài bởi vậy nó tiết ít sữa, người ta chích hormones cho nó, và trẻ con uống những thứ đó.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Tích lũy sinh học là quá trình hóa chất nội sinh, ngoại sinh ô nhiễm tích tụ trong một cơ thể sống. Đặc điểm của quá trình này là độc chất tích lũy gia tăng theo chuỗi thức ăn, càng ở cuối chuỗi thức ăn thì càng tích độc. Đặc điểm nữa là độc chất tập trung cao độ trong mô mỡ, trong chất bài tiết như sữa có nhiều chất béo, đây là một trong những lý do vì sao người ta tách bớt chất béo ra khỏi sữa.
Khi ăn thực vật, chúng ta chỉ ô nhiễm hóa chất từ rau củ quả do không được canh tác hữu cơ, sinh thái tự nhiên, nếu ăn thực vật hữu cơ thì vừa tránh được ô nhiễm này vừa được nạp nhiều chất thực vật bổ dưỡng.
Khi ta ăn thịt thú, gia cầm, thủy sản chăn nuôi thì bị ô nhiễm cùng lúc:
- Ô nhiễm trong thực vật mà vật nuôi ăn, bản thân thực vật đã bị ô nhiễm từ canh tác hóa chất.
- Ô nhiễm từ các chất nội sinh trong quá trình sống của chúng, con vật càng già, càng bị nhốt căng thẳng càng tích nhiều chất độc.
- Ô nhiễm từ các hóa chất mà ngành chăn nuôi sử dụng như kháng sinh, hormone, vaccine. Thuốc thú y có 103 loại chứa asen đang được vận động để loại bỏ dần. Dư lượng kháng sinh trong chăn nuôi gây kháng kháng sinh ở người tiêu thụ thường xuyên.
Một ví dụ cụ thể để chúng ta thấy rõ hơn sự tích độc: trước đây, trong chăn nuôi nhỏ hộ gia đình, người ta nuôi một vài con lợn, nó ăn cỏ, ăn bèo, ăn thân chuối, ăn cám đều là các thức ăn tươi giàu sinh tố vi khoáng và cả năm chúng mới lớn đủ, hiếm khi chúng bị bệnh để phải tiêm chích, không có chuyện tiêm hoá chất kích thích để tăng trọng nhanh hay để tạo nạc như bây giờ. Trước đây, chúng ta ăn thực vật là chính cùng với tôm cá nhỏ, thịt heo chưa bao giờ là thức ăn hằng ngày, thịt bò thì khi người Pháp sang mới du nhập chứ không phải là thức ăn truyền thống của người Việt.
Để gia tăng lợi nhuận và phục vụ dân số tăng, chăn nuôi quy mô lớn ra đời và khi chăn nuôi quy mô lớn đã hoạt động thì người ta dùng truyền thông để kích hoạt nhu cầu tiêu thụ thịt mặc dầu con người không cần một lượng thịt lớn như vậy, đặc biệt là vùng khí hậu nóng ẩm. Lợn ăn cám công nghiệp chứa ngô GMO, đậu nành GMO, phụ phẩm của cá nuôi công nghiệp. Bản thân các thực vật GMO này đã ô nhiễm nghiêm trọng từ vô số hóa chất [như thuốc diệt cỏ glyphosate], ô nhiễm từ các gen dị biệt không có trong tự nhiên. Cá nuôi cũng ô nhiễm kháng sinh. Lợn ăn trái tự nhiên, nhốt mật độ cao, viêm nhiễm, sa tử cung, tiêm đủ mọi loại thuốc, trong các thuốc này đều có hóa chất độc, kim loại nặng. Như thế vẫn chưa đủ, ngành chăn nuôi tiêm các hormones để kích thích tạo nạc ở những vùng cơ thể theo mong muốn. Phân chuồng ô nhiễm đem bón ruộng và đất bị ô nhiễm, đất như vậy thì ăn rau củ cũng không an toàn. Đó là vì sao tôi khuyên các bạn chọn thực vật hữu cơ làm thức ăn chính. Thêm nữa, để trồng cây cho chăn nuôi người ta phá rừng nguyên sinh dẫn tới sói mòn, bạc màu, lũ quét…
Trong thịt nạc hay phủ tạng cũng có chất béo nhưng nếu ăn riêng mỡ thì độc chất nhiều hơn. Thay vì ăn dầu thực vật ép lạnh không tinh luyện như dầu lạc, dầu dừa, dầu vừng và thay đổi thói quen chiên lửa cao thì người ta lại tuyên truyền ăn mỡ lợn công nghiệp đầy chất độc.
Tiêu thụ những thức ăn ô nhiễm như vậy, cơ thể chúng ta, dù đang trẻ không thể tránh khỏi các hội chứng hoặc bệnh lý về sức khỏe [nhẹ nhất là tình trạng mụn đỏ, mụn đầu mủ trên da, tóc bết, rụng tóc, đau mắt, cáu gắt…], không sao, đã có công nghiệp dược phẩm và các dịch vụ chữa đón đợi, tha hồ thanh toán hóa đơn, bây giờ là tới con người bị khai thác sau khi con vật bị khai thác.
_____
Ảnh bò nuôi công nghiệp ăn ngô GMO chứ không được ăn cỏ là thức ăn phù hợp sinh lý loài bởi vậy nó tiết ít sữa, người ta chích hormones cho nó, và trẻ con uống những thứ đó.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Thử một lần cho cơ thể nghỉ ngơi với dịch vụ Massage Body tại Levenin Spa!
Việc massage kết hợp hai phương pháp TINH DẦU và ĐÁ NÓNG giúp tối ưu việc tác động vào làn da, tập trung vào việc kéo giãn các bó cơ, lưu thông tuần hòan máu, các khớp xương và cẳng cũng được thư giãn tối đa.
Massage Body ngoài việc đem lại một cơ thể khỏe mạnh hơn và còn giúp tinh thần được thoải mái, giảm stress, căn bằng tâm lý và cảm thấy hạnh phúc hơn.
❤️ Hãy lắng nghe sức khoẻ của bản thân, yêu thương cơ thể mình hơn, và Levenin Spa sẽ luôn đồng hành cùng bạn trên con đường chăm sóc sức khoẻ nhé! ❤
BOOKING NOW IS AVAILABLE
-------------------------------------------
For any further information, please contact:
: (+84) 0794510520
Kakaotalk : leveninspa
Wechat : leveninspadanang
Whatsapp: 079 451 0520
231 Dương Đình Nghệ, Sơn Trà, Đà Nẵng
-------------------------------------------
Levenin Spa on Map: https://t.cn/A6C7GfQT
Website: https://t.cn/A6C7GfQY
#spa #massage #danangspa #spadanang #massagedanang #danangmassage #footmassage #massagebody #leveninspa #다낭마사지 #다낭스파 #마사지 #스파 #Spa_Đà_Nẵng #Massage_Đà_Nẵng #i_love_you #岘港 #岘港按摩 #我爱岘港 #越南 #岘港人
Việc massage kết hợp hai phương pháp TINH DẦU và ĐÁ NÓNG giúp tối ưu việc tác động vào làn da, tập trung vào việc kéo giãn các bó cơ, lưu thông tuần hòan máu, các khớp xương và cẳng cũng được thư giãn tối đa.
Massage Body ngoài việc đem lại một cơ thể khỏe mạnh hơn và còn giúp tinh thần được thoải mái, giảm stress, căn bằng tâm lý và cảm thấy hạnh phúc hơn.
❤️ Hãy lắng nghe sức khoẻ của bản thân, yêu thương cơ thể mình hơn, và Levenin Spa sẽ luôn đồng hành cùng bạn trên con đường chăm sóc sức khoẻ nhé! ❤
BOOKING NOW IS AVAILABLE
-------------------------------------------
For any further information, please contact:
: (+84) 0794510520
Kakaotalk : leveninspa
Wechat : leveninspadanang
Whatsapp: 079 451 0520
231 Dương Đình Nghệ, Sơn Trà, Đà Nẵng
-------------------------------------------
Levenin Spa on Map: https://t.cn/A6C7GfQT
Website: https://t.cn/A6C7GfQY
#spa #massage #danangspa #spadanang #massagedanang #danangmassage #footmassage #massagebody #leveninspa #다낭마사지 #다낭스파 #마사지 #스파 #Spa_Đà_Nẵng #Massage_Đà_Nẵng #i_love_you #岘港 #岘港按摩 #我爱岘港 #越南 #岘港人
✋热门推荐