#猪猪侠[超话]#阿猪:Hello, HarmonyOS, the intelligent ecology of HarmonyOS, which belongs to the unity of all things, is coming soon.HarmonyOS, everything comes back to Wan Li.I'm GG Bond and I speak for Huawei's HarmonyOS system.There is no rough skin, only iron clank.,HarmonyOS opened up the world, and everything grew from scratch.Come on, HarmonyOS.I wish all developers of Huawei a happy Mid-Autumn Festival.
Mặt trăng là biểu tượng của vẻ đẹp thanh lịch, của nước, của năng lượng âm, của nữ tính và là một người bạn đáng tin cậy của nhà nông. Một số tộc người châu Á như Trung hoa, Nhật, Hàn, Việt Nam, Khmer có phong tục tổ chức tết Trung thu.
Lễ hội mùa thu là dịp để tận hưởng sản vật của mùa vụ và hái lượm như lúa, các loại đậu, hạt, trái cây, hoa… được làm thành thực phẩm để tôn vinh năng lượng mặt trăng. Mùa trăng là lúc cái gắt mùa hạ đã dịu, trong thời tiết đẹp đẽ đó, loài người đã biết tụ họp ngoài trời, ăn uống, ngắm trăng từ hai ngàn năm trước công nguyên. Bánh trung thu như bây giờ thì thì rất lâu sau mới có và khởi đầu là báng nướng.
Sự tích bánh trung thu là từ thế kỷ XIV, Chu Nguyên Chương [1328-1398] người nông dân sáng lập nhà Minh đã lãnh đạo dân chúng đánh đuổi Hung nô về vùng vành đai thảo nguyên Á-Âu [Eurasian Steppe] chiếm Khanbaliq [tức Bắc Kinh ngày nay, khi đó là thủ phủ của đế quốc Nguyên Mông]. Để che mắt kẻ thù, quân sư Liu Bowen [1311-1375] đã dùng kế giấu mật báo “nổi dậy đêm trung thu” qua bánh nướng [vùng đó sản vật là bột mỳ nên khởi đầu là bánh nướng chứ không phải bánh dẻo bột nếp – lúa nước như bây giờ], tung tin đồn có dịch bệnh và ăn loại bánh nướng đó giúp trị bệnh để phân phát bánh rộng khắp vùng có dân Hán. Mật mã ở dạng câu đố được đánh dấu vào bánh. Để đọc nó, phải cắt chiếc bánh thành bốn miếng. Mỗi hộp có bốn cái bánh, mười sáu phần bánh đã cắt sẽ được sắp xếp theo thứ tự nào đó để tiết lộ thông điệp. Vật chứng dễ dàng bị hủy bằng cách ăn, tránh quân thù bắt được. Cuộc nổi dậy đêm trung thu đã thành công. Khi thắng lợi, họ làm bánh đó hằng năm để tưởng niệm mùa trăng đã chiến thắng vương triều Yuan. Nhiều bạn nghĩ nhà Nguyên là dân Hán, không phải như vậy, họ là bộ tộc Bột Nhi Chỉ Cân dùng chữ Phags-pa hoàn toàn khác chữ của người Hoa.
Sau này, cư dân lúa nước làm bánh dẻo từ bột gạo nếp tượng trưng mặt trăng.
Thời tôi còn nhỏ và theo các cụ kể thì từ thế kỷ XX việc tổ chức phá cỗ tết trung thu được coi trọng lắm, vừa đồng thời đặc biệt tổ chức cho trẻ em, vừa là lễ tạ ơn, vừa là dịp nữ giới trổ tài gia chánh, dịp để các gia đình khá giả ngắm nghía kén dâu, soi tài cỗ bàn của các thiếu nữ, cả về việc làm bánh, biện lễ, làm con giống bưởi hình thỏ, tỉa hoa đu đủ, trưng hoa tươi… Trước đây, trong cỗ trung thu còn có khoai sọ luộc nguyên củ cái của con, ngụ ý tạ ơn, các củ con sinh ra từ củ mẹ và kết nối nhau, lúc cúng thì để nguyên vỏ, khi ăn thì bóc vỏ chấm mật. Có kẹo mạch nha gần giống kẹo mút ngày nay nhưng không có hóa chất mà thuần nha mộng lúa. Ngoài đèn, còn làm con rối lồng ngón tay bằng giấy rất xinh xắn – tôi cho rằng đây thực sự là bộ môn nghệ thuật tạo hình, lúc tôi còn nhỏ mẹ tôi làm cho chúng tôi các nhân vật to nhỏ khác nhau để lồng vừa vào ngón giữa hay ngón út, tới khi chiến tranh đi sơ tán thì thôi không làm con rối ngón tay nữa nhưng vẫn có cỗ. Viết tới đây, tôi lại muốn cắt dán mấy con rối ngón tay giống ngày xưa.
Còn một món nữa bà ngoại tôi làm mà giờ tôi không nhớ tên, nó giống bánh chín tầng mây nhưng xen giữa lớp bột là tôm nõn chà bông xào với hành. Bánh này chỉ ăn trong ngày không để lâu cũng không bảo quản lạnh được.
Nhiều thứ thất truyền rồi.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Lễ hội mùa thu là dịp để tận hưởng sản vật của mùa vụ và hái lượm như lúa, các loại đậu, hạt, trái cây, hoa… được làm thành thực phẩm để tôn vinh năng lượng mặt trăng. Mùa trăng là lúc cái gắt mùa hạ đã dịu, trong thời tiết đẹp đẽ đó, loài người đã biết tụ họp ngoài trời, ăn uống, ngắm trăng từ hai ngàn năm trước công nguyên. Bánh trung thu như bây giờ thì thì rất lâu sau mới có và khởi đầu là báng nướng.
Sự tích bánh trung thu là từ thế kỷ XIV, Chu Nguyên Chương [1328-1398] người nông dân sáng lập nhà Minh đã lãnh đạo dân chúng đánh đuổi Hung nô về vùng vành đai thảo nguyên Á-Âu [Eurasian Steppe] chiếm Khanbaliq [tức Bắc Kinh ngày nay, khi đó là thủ phủ của đế quốc Nguyên Mông]. Để che mắt kẻ thù, quân sư Liu Bowen [1311-1375] đã dùng kế giấu mật báo “nổi dậy đêm trung thu” qua bánh nướng [vùng đó sản vật là bột mỳ nên khởi đầu là bánh nướng chứ không phải bánh dẻo bột nếp – lúa nước như bây giờ], tung tin đồn có dịch bệnh và ăn loại bánh nướng đó giúp trị bệnh để phân phát bánh rộng khắp vùng có dân Hán. Mật mã ở dạng câu đố được đánh dấu vào bánh. Để đọc nó, phải cắt chiếc bánh thành bốn miếng. Mỗi hộp có bốn cái bánh, mười sáu phần bánh đã cắt sẽ được sắp xếp theo thứ tự nào đó để tiết lộ thông điệp. Vật chứng dễ dàng bị hủy bằng cách ăn, tránh quân thù bắt được. Cuộc nổi dậy đêm trung thu đã thành công. Khi thắng lợi, họ làm bánh đó hằng năm để tưởng niệm mùa trăng đã chiến thắng vương triều Yuan. Nhiều bạn nghĩ nhà Nguyên là dân Hán, không phải như vậy, họ là bộ tộc Bột Nhi Chỉ Cân dùng chữ Phags-pa hoàn toàn khác chữ của người Hoa.
Sau này, cư dân lúa nước làm bánh dẻo từ bột gạo nếp tượng trưng mặt trăng.
Thời tôi còn nhỏ và theo các cụ kể thì từ thế kỷ XX việc tổ chức phá cỗ tết trung thu được coi trọng lắm, vừa đồng thời đặc biệt tổ chức cho trẻ em, vừa là lễ tạ ơn, vừa là dịp nữ giới trổ tài gia chánh, dịp để các gia đình khá giả ngắm nghía kén dâu, soi tài cỗ bàn của các thiếu nữ, cả về việc làm bánh, biện lễ, làm con giống bưởi hình thỏ, tỉa hoa đu đủ, trưng hoa tươi… Trước đây, trong cỗ trung thu còn có khoai sọ luộc nguyên củ cái của con, ngụ ý tạ ơn, các củ con sinh ra từ củ mẹ và kết nối nhau, lúc cúng thì để nguyên vỏ, khi ăn thì bóc vỏ chấm mật. Có kẹo mạch nha gần giống kẹo mút ngày nay nhưng không có hóa chất mà thuần nha mộng lúa. Ngoài đèn, còn làm con rối lồng ngón tay bằng giấy rất xinh xắn – tôi cho rằng đây thực sự là bộ môn nghệ thuật tạo hình, lúc tôi còn nhỏ mẹ tôi làm cho chúng tôi các nhân vật to nhỏ khác nhau để lồng vừa vào ngón giữa hay ngón út, tới khi chiến tranh đi sơ tán thì thôi không làm con rối ngón tay nữa nhưng vẫn có cỗ. Viết tới đây, tôi lại muốn cắt dán mấy con rối ngón tay giống ngày xưa.
Còn một món nữa bà ngoại tôi làm mà giờ tôi không nhớ tên, nó giống bánh chín tầng mây nhưng xen giữa lớp bột là tôm nõn chà bông xào với hành. Bánh này chỉ ăn trong ngày không để lâu cũng không bảo quản lạnh được.
Nhiều thứ thất truyền rồi.
Nguồn FB Cô Liên Hương
“The Book of Mirdad” là sách tâm linh xuất sắc dưới dạng ngụ ngôn triết học của tác giả người Lebanon: Mikha'il Na'ima viết bằng tiếng Anh, xuất bản lần đầu tiên năm 1948 sau đó Na'ima đã viết và xuất bản nó bằng tiếng Ả Rập.
Ngụ ngôn ẩn dưới triết lý của Leo Tolstoy và Hồi giáo Sufi về tính hai mặt của nhân loại hiện nay qua các cuộc đối thoại giữa Tu viện trưởng Mirdad và đệ tử, kêu gọi sự hợp nhất tôn giáo để đạt tới tâm linh thực sự chứ không phải tôn giáo gây xung đột vì không có tâm linh, phê phán chủ nghĩa duy vật và nghi lễ tôn giáo trống rỗng.
Osho đã nói về giá trị của cuốn sách này rằng nó là một cuốn sách đáng đọc hàng nghìn lần, rằng nó là cuốn sách duy nhất viết thành công và nếu người ta không hiểu nó thì thất bại là của người đọc chứ không phải của tác giả.
Bạn đừng ngạc nhiên, sách bạo dâm có thể được xuất bản nhưng cuốn sách này bị phương Tây từ chối, Mikha'il Na'ima không thể xuất bản sách tiếng Anh ở Luân Đôn vì họ sợ nó thúc đẩy một tôn giáo mới hợp nhất tâm linh.
25 năm sau, năm 1973, Padukone Ramanand chuyển thể thành một vở kịch.
https://t.cn/A6O3iBrS
Nguồn FB Cô Liên Hương
Ngụ ngôn ẩn dưới triết lý của Leo Tolstoy và Hồi giáo Sufi về tính hai mặt của nhân loại hiện nay qua các cuộc đối thoại giữa Tu viện trưởng Mirdad và đệ tử, kêu gọi sự hợp nhất tôn giáo để đạt tới tâm linh thực sự chứ không phải tôn giáo gây xung đột vì không có tâm linh, phê phán chủ nghĩa duy vật và nghi lễ tôn giáo trống rỗng.
Osho đã nói về giá trị của cuốn sách này rằng nó là một cuốn sách đáng đọc hàng nghìn lần, rằng nó là cuốn sách duy nhất viết thành công và nếu người ta không hiểu nó thì thất bại là của người đọc chứ không phải của tác giả.
Bạn đừng ngạc nhiên, sách bạo dâm có thể được xuất bản nhưng cuốn sách này bị phương Tây từ chối, Mikha'il Na'ima không thể xuất bản sách tiếng Anh ở Luân Đôn vì họ sợ nó thúc đẩy một tôn giáo mới hợp nhất tâm linh.
25 năm sau, năm 1973, Padukone Ramanand chuyển thể thành một vở kịch.
https://t.cn/A6O3iBrS
Nguồn FB Cô Liên Hương
✋热门推荐