Theo dân gian thì cửa ngục đã mở từ hôm nay, mồng 2 tháng Bảy âm lịch. Ma quỷ được vào cõi nhân gian nên nhà nhà người người chướng ngại. Để giúp các bạn không sợ hãi tháng cô hồn mà còn tạo phước thiện, tôi giới thiệu pháp “Vô lượng uy đức quang minh thù thắng diệu lực”.
Pháp này vốn của ngài Avalokiteśvara Bodhisatva [bồ-tát Quán Thế Âm] bố thí cho vô lượng quỉ, bà-la-môn, tiên nhân, được đức Thích ca thuyết tại thành Kapilavastu cho tôn giả A-nan để ngài A-nan tạo phúc, tăng thọ mạng hoàn thành sứ mệnh hoằng pháp vì khi đó A-nan chỉ còn sống được 3 ngày, thác sẽ đầu vào ngã quỷ, không còn thời gian để tu tập. Pháp này được ghi trong kinh “Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-ni” [*1].
Thân tứ đại chuyển biến từng sát na, bởi vậy cần đem lòng từ, kiên tâm hành trì để lợi lạc cho chúng sinh. Làm những gì?
* Mỗi sáng hay bất cứ lúc nào không bận rộn, tín chủ tĩnh tâm, dùng một cái chén sạch, đựng nước sạch, cho vào đó một chút cơm hay bánh, bún, cháo, chè [*2] tay phải bưng chén đồng thời trì 7 lần mật chú: “Nẵng ma tát phược đa tha, già đa, phược lô chỉ đế. Úm xam bà, la xam bà, la hồng.”
* Tiếp đó niệm mật chú của 4 đức Như Lai là: Đa Bảo Như Lai, Diệu Sắc Thân Như Lai, Quảng Bác Thân Như Lai và Li Bố Úy Như Lai. Trong kinh gốc là tiếng Phạn, đại sư Phật giáo là ngài Amoghavajra [705-774] tổ thứ VI Mật tông dịch ra Hán văn tại chùa Đại Hưng Thiện, sa môn Thích Thọ Phước dịch Việt ngữ qua bản Hán văn đó [*3].
1/ Khấn niệm hồng danh đức Đa Bảo Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế bát la, bộ, đa la đát nẵng, da da tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này giúp các quỉ đói tiêu trừ nghiệp ác bỏn xẻn keo kiệt mà vì đó mang thân xấu xí.
2/ Khấn niệm hồng danh đức Diệu Sắc Thân Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế tố lỗ, ba, da đa tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này giúp cải thiện hình dáng gớm giếc của quỉ.
3/ Khấn niệm hồng danh đức Quảng Bác Thân Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế vĩ phô lạt già, đát la, dã đát tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này nới cổ họng quỉ đói, giúp chư quỷ nhận được cháo thí thực.
4/ Khấn niệm hồng danh đức Li Bố Úy Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế a bà dựng ca la, dã đát tha, già đa, dã”. Năng lượng của mật chú này giúp quỉ bớt sợ hãi, an yên thọ thực.
Đọc xong 5 bộ chú, tay trái khảy móng tay 7 lần, tay phải bưng chén thức ăn đó đổ xuống chỗ đất sạch [*4] thì khắp bốn phương quanh đó, hằng hà sa số ma quỉ đói khát đều được 49 hộc thức ăn lớn.
Lưu ý rằng, ở pháp này có cả thảy 5 mật chú, mật chú đầu trì 7 lần, các bạn chưa thuộc ngay được, in ra cỡ chữ to, đặt trước mặt để trì khi cúng cho ma quỷ.
Với các bạn may mắn được sống ở nơi có dòng nước sạch luân chuyển, tôi khuyên nên cúng Tiên, phẩm vật cúng Tiên không được đổ xuống đất mà phải rải vào dòng nước chảy. Nhà tôi không có điều kiện như vậy, nên tôi chỉ có thể cúng Tiên tinh dầu tự nhiên hữu cơ của các loại hoa và nước sắc các vị thuốc Bắc.
________
*1 Xem bìa Kinh “Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-ni” trong ảnh comment. Tôi khuyên các bạn thỉnh đọc cẩn thận.
*2 Tôi thường thay đổi món cúng, có khi cúng chè đậu, có khi cúng xúp, hôm nào vội quá thì gọi tiệm sip cháo.
*3 Nếu đọc sách thì thấy tên ngài Amoghavajra được dịch là Bất Không Kim Cương.
*4 Về đất sạch, trong Kinh không nói rõ, vì nhà không có vườn để tôn đất sạch, nên tôi tùy nghi dùng viên ngói và gạch nung già, cọ rửa sạch sẽ, hong khô, mỗi khi cúng xong lại rửa sạch hong khô. Nơi cúng dường cây cối rất tốt tươi mặc dầu chỉ có chút xíu đất trong chậu.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Pháp này vốn của ngài Avalokiteśvara Bodhisatva [bồ-tát Quán Thế Âm] bố thí cho vô lượng quỉ, bà-la-môn, tiên nhân, được đức Thích ca thuyết tại thành Kapilavastu cho tôn giả A-nan để ngài A-nan tạo phúc, tăng thọ mạng hoàn thành sứ mệnh hoằng pháp vì khi đó A-nan chỉ còn sống được 3 ngày, thác sẽ đầu vào ngã quỷ, không còn thời gian để tu tập. Pháp này được ghi trong kinh “Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-ni” [*1].
Thân tứ đại chuyển biến từng sát na, bởi vậy cần đem lòng từ, kiên tâm hành trì để lợi lạc cho chúng sinh. Làm những gì?
* Mỗi sáng hay bất cứ lúc nào không bận rộn, tín chủ tĩnh tâm, dùng một cái chén sạch, đựng nước sạch, cho vào đó một chút cơm hay bánh, bún, cháo, chè [*2] tay phải bưng chén đồng thời trì 7 lần mật chú: “Nẵng ma tát phược đa tha, già đa, phược lô chỉ đế. Úm xam bà, la xam bà, la hồng.”
* Tiếp đó niệm mật chú của 4 đức Như Lai là: Đa Bảo Như Lai, Diệu Sắc Thân Như Lai, Quảng Bác Thân Như Lai và Li Bố Úy Như Lai. Trong kinh gốc là tiếng Phạn, đại sư Phật giáo là ngài Amoghavajra [705-774] tổ thứ VI Mật tông dịch ra Hán văn tại chùa Đại Hưng Thiện, sa môn Thích Thọ Phước dịch Việt ngữ qua bản Hán văn đó [*3].
1/ Khấn niệm hồng danh đức Đa Bảo Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế bát la, bộ, đa la đát nẵng, da da tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này giúp các quỉ đói tiêu trừ nghiệp ác bỏn xẻn keo kiệt mà vì đó mang thân xấu xí.
2/ Khấn niệm hồng danh đức Diệu Sắc Thân Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế tố lỗ, ba, da đa tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này giúp cải thiện hình dáng gớm giếc của quỉ.
3/ Khấn niệm hồng danh đức Quảng Bác Thân Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế vĩ phô lạt già, đát la, dã đát tha, già đa, dã” năng lượng của mật chú này nới cổ họng quỉ đói, giúp chư quỷ nhận được cháo thí thực.
4/ Khấn niệm hồng danh đức Li Bố Úy Như Lai rồi trì chú: “Nẵng mồ, bà già phược đế a bà dựng ca la, dã đát tha, già đa, dã”. Năng lượng của mật chú này giúp quỉ bớt sợ hãi, an yên thọ thực.
Đọc xong 5 bộ chú, tay trái khảy móng tay 7 lần, tay phải bưng chén thức ăn đó đổ xuống chỗ đất sạch [*4] thì khắp bốn phương quanh đó, hằng hà sa số ma quỉ đói khát đều được 49 hộc thức ăn lớn.
Lưu ý rằng, ở pháp này có cả thảy 5 mật chú, mật chú đầu trì 7 lần, các bạn chưa thuộc ngay được, in ra cỡ chữ to, đặt trước mặt để trì khi cúng cho ma quỷ.
Với các bạn may mắn được sống ở nơi có dòng nước sạch luân chuyển, tôi khuyên nên cúng Tiên, phẩm vật cúng Tiên không được đổ xuống đất mà phải rải vào dòng nước chảy. Nhà tôi không có điều kiện như vậy, nên tôi chỉ có thể cúng Tiên tinh dầu tự nhiên hữu cơ của các loại hoa và nước sắc các vị thuốc Bắc.
________
*1 Xem bìa Kinh “Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-ni” trong ảnh comment. Tôi khuyên các bạn thỉnh đọc cẩn thận.
*2 Tôi thường thay đổi món cúng, có khi cúng chè đậu, có khi cúng xúp, hôm nào vội quá thì gọi tiệm sip cháo.
*3 Nếu đọc sách thì thấy tên ngài Amoghavajra được dịch là Bất Không Kim Cương.
*4 Về đất sạch, trong Kinh không nói rõ, vì nhà không có vườn để tôn đất sạch, nên tôi tùy nghi dùng viên ngói và gạch nung già, cọ rửa sạch sẽ, hong khô, mỗi khi cúng xong lại rửa sạch hong khô. Nơi cúng dường cây cối rất tốt tươi mặc dầu chỉ có chút xíu đất trong chậu.
Nguồn FB Cô Liên Hương
NỖI BUỒN CŨNG LÀ QUÀ.
Tặng một bạn FB đang cảm thấy u ám vì công việc bị cản trở. Bài này tôi đăng trên FB cũ bị phá, các bạn lưu, gửi đăng lại.
___
Khi còn nhỏ, tôi ưu tư hơn các trẻ con khác, tôi nhận biết tâm trạng của bản thân, và như thế, tôi ở trong một tổ hợp vừa buồn vừa lo lắng về buồn.
Cùng các bạn làm thủ công [hồi đó chúng tôi có nhiều bài thủ công và vẽ rất thú vị], tôi rây, nhồi và ủ đất sét tỷ mỷ, phơi trong bóng mát, lại còn sốt ruột trở trái khế để khô đều các mặt, rồi chờ thật khô mới tô màu. Tôi làm đủ các bước như trong sách hướng dẫn, kể cả việc ra tiệm thuốc bắc của người Tàu, mua giấy bản màu vàng, ngâm nước thành bột, nhào cùng đất sét. Tôi không chỉ làm một, mà làm hai ba quả để đề phòng trong lúc đem tới trường có thể bị sứt. Ngoài ra tôi còn ủng hộ bạn thân vì bạn làm xấu quá [tất nhiên là tôi không ủng hộ bạn quả đẹp nhất mà để chấm điểm]. Khỏi phải nói, các tác phẩm của tôi lúc nào cũng được trầm trồ, điểm cao nhất và được trưng bày. Nếu cô giáo không giữ lại thì mẹ tôi sẽ bày các tác phẩm của tôi ở nhà. Những đứa ẩu – đó là tôi nghĩ như thế về họ, nhưng mẹ tôi nói rằng: “họ đã cố gắng lắm rồi” – quả khế méo mó, rạn nứt, màu loang lổ lại không hề buồn, không bận tâm chút nào, chúng chạy ào ra khỏi lớp, la to, uống nước, nhảy dây, cãi nhau, bức xúc gì đó nhưng không buồn và rồi hoàn toàn quên.
Mẹ tôi đã nói với tôi như thế này: nỗi buồn kéo tới khi công việc không như ý là do lòng tự tôn bị tổn thương, sau này mẹ tôi gọi nó là “cái Ngã không được thỏa mãn”, con đã làm việc không phải vì bản thân việc đó cần làm và có ích mà vì một phần thưởng, chẳng hạn như mong ước được khen hay điểm cao. Tâm lý ấy có nguồn gốc ‘logic’ – mẹ tôi dùng chính cái từ đó – nụ cười của con lúc sơ sinh được bố mẹ vui thích, hai chiếc răng cửa nhú ra làm bố mẹ ngất ngây, bước đi đầu tiên của con được cả nhà chăm chú, cú ngã đầu tiên rồi vịn vào chân bàn tự đứng lên được cả nhà vỗ tay, món tóc đầu tiên dài ra đủ để buộc nơ cũng được khen ngợi, con đã sống trong các lời khen. Cái váy con mặc, mặc dầu không phải con làm ra nhưng mọi người đều trầm trồ khen Lena mặc xinh quá, không ai khen người mua vải, không ai khen người may váy, không ai khen bà Nhung đã thêu cụm hoa rất đẹp… và con coi điều đó là mặc nhiên [lúc đó tôi đã khóc òa lên vì xấu hổ].
Nên làm mọi việc vì điều đó là cần thiết, bản thân công việc đã là phần thưởng rồi. Không ở trong công việc con không có cách gì để trở nên khéo léo. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và con không thể trưởng thành từ bên trong. Ngay cả nỗi buồn cũng có ích. Nỗi buồn cũng là quà.
Khi tôi lớn thêm vài tuổi nữa, mẹ lại nói thế này: hãy để tâm trong mỗi việc của mình để nó hoàn hảo nhất có thể, nhưng đừng mong chờ phần thưởng, mọi việc ta làm Các Ngài biết hết.
Tới tuổi thanh niên tôi được dạy: nếu việc của con thành công, con hãy tặng cho Chúa hay cho người nào mà con yêu quý.
Và tôi đã vác thập giá đời mình: nuôi con, chăm sóc người già, nấu ăn, cầu nguyện, viết một bức thư tình, thảo một đơn kiện… theo cách như thế. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và không thể trưởng thành từ bên trong.
_____
Sơn dầu của Mary Bradish Titcomb [1858-1927]
Nguồn FB Cô Liên Hương
Tặng một bạn FB đang cảm thấy u ám vì công việc bị cản trở. Bài này tôi đăng trên FB cũ bị phá, các bạn lưu, gửi đăng lại.
___
Khi còn nhỏ, tôi ưu tư hơn các trẻ con khác, tôi nhận biết tâm trạng của bản thân, và như thế, tôi ở trong một tổ hợp vừa buồn vừa lo lắng về buồn.
Cùng các bạn làm thủ công [hồi đó chúng tôi có nhiều bài thủ công và vẽ rất thú vị], tôi rây, nhồi và ủ đất sét tỷ mỷ, phơi trong bóng mát, lại còn sốt ruột trở trái khế để khô đều các mặt, rồi chờ thật khô mới tô màu. Tôi làm đủ các bước như trong sách hướng dẫn, kể cả việc ra tiệm thuốc bắc của người Tàu, mua giấy bản màu vàng, ngâm nước thành bột, nhào cùng đất sét. Tôi không chỉ làm một, mà làm hai ba quả để đề phòng trong lúc đem tới trường có thể bị sứt. Ngoài ra tôi còn ủng hộ bạn thân vì bạn làm xấu quá [tất nhiên là tôi không ủng hộ bạn quả đẹp nhất mà để chấm điểm]. Khỏi phải nói, các tác phẩm của tôi lúc nào cũng được trầm trồ, điểm cao nhất và được trưng bày. Nếu cô giáo không giữ lại thì mẹ tôi sẽ bày các tác phẩm của tôi ở nhà. Những đứa ẩu – đó là tôi nghĩ như thế về họ, nhưng mẹ tôi nói rằng: “họ đã cố gắng lắm rồi” – quả khế méo mó, rạn nứt, màu loang lổ lại không hề buồn, không bận tâm chút nào, chúng chạy ào ra khỏi lớp, la to, uống nước, nhảy dây, cãi nhau, bức xúc gì đó nhưng không buồn và rồi hoàn toàn quên.
Mẹ tôi đã nói với tôi như thế này: nỗi buồn kéo tới khi công việc không như ý là do lòng tự tôn bị tổn thương, sau này mẹ tôi gọi nó là “cái Ngã không được thỏa mãn”, con đã làm việc không phải vì bản thân việc đó cần làm và có ích mà vì một phần thưởng, chẳng hạn như mong ước được khen hay điểm cao. Tâm lý ấy có nguồn gốc ‘logic’ – mẹ tôi dùng chính cái từ đó – nụ cười của con lúc sơ sinh được bố mẹ vui thích, hai chiếc răng cửa nhú ra làm bố mẹ ngất ngây, bước đi đầu tiên của con được cả nhà chăm chú, cú ngã đầu tiên rồi vịn vào chân bàn tự đứng lên được cả nhà vỗ tay, món tóc đầu tiên dài ra đủ để buộc nơ cũng được khen ngợi, con đã sống trong các lời khen. Cái váy con mặc, mặc dầu không phải con làm ra nhưng mọi người đều trầm trồ khen Lena mặc xinh quá, không ai khen người mua vải, không ai khen người may váy, không ai khen bà Nhung đã thêu cụm hoa rất đẹp… và con coi điều đó là mặc nhiên [lúc đó tôi đã khóc òa lên vì xấu hổ].
Nên làm mọi việc vì điều đó là cần thiết, bản thân công việc đã là phần thưởng rồi. Không ở trong công việc con không có cách gì để trở nên khéo léo. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và con không thể trưởng thành từ bên trong. Ngay cả nỗi buồn cũng có ích. Nỗi buồn cũng là quà.
Khi tôi lớn thêm vài tuổi nữa, mẹ lại nói thế này: hãy để tâm trong mỗi việc của mình để nó hoàn hảo nhất có thể, nhưng đừng mong chờ phần thưởng, mọi việc ta làm Các Ngài biết hết.
Tới tuổi thanh niên tôi được dạy: nếu việc của con thành công, con hãy tặng cho Chúa hay cho người nào mà con yêu quý.
Và tôi đã vác thập giá đời mình: nuôi con, chăm sóc người già, nấu ăn, cầu nguyện, viết một bức thư tình, thảo một đơn kiện… theo cách như thế. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và không thể trưởng thành từ bên trong.
_____
Sơn dầu của Mary Bradish Titcomb [1858-1927]
Nguồn FB Cô Liên Hương
利用你的人很多,关心你的人很少;请好好珍惜那些,生命中难得出现的真心。
Many people want to use you, only a few really care. So cherish who are true to you, for they are really rare.
怪兽与葛林戴华德的罪行 (Fantastic Beasts and the Crimes of Grindelwald), 2018
在前传的故事里,号称shi shangZuì强的黑wu shi葛林戴华德为了要实现自己的野望,正计划要和麻瓜世界宣战!为了要对付wei yi的对手邓不利多,他找到了一个qiang da的力量 - 暗黑宿主Credence。在di er集中Credence的身份即将被揭露,而将动摇整个魔法世界!
#电影##电影[超话]#
Many people want to use you, only a few really care. So cherish who are true to you, for they are really rare.
怪兽与葛林戴华德的罪行 (Fantastic Beasts and the Crimes of Grindelwald), 2018
在前传的故事里,号称shi shangZuì强的黑wu shi葛林戴华德为了要实现自己的野望,正计划要和麻瓜世界宣战!为了要对付wei yi的对手邓不利多,他找到了一个qiang da的力量 - 暗黑宿主Credence。在di er集中Credence的身份即将被揭露,而将动摇整个魔法世界!
#电影##电影[超话]#
✋热门推荐