オリジナルTシャツ&トートバッグ
完成しました ️
オーガニックコットン100%
ハンドメイドプリント仕上げ
限定生産品になるので気になる方はお早めに
SEASONS & 88 Keys ll
N E W I T E M S
Tee - Printed on an unisex, 100% organic cotton.
Tote Bag - 100% organic cotton, large capacity, can be carried by hand or over the shoulder.
https://t.cn/A6OFXIrg
https://t.cn/A6OFXIrd
完成しました ️
オーガニックコットン100%
ハンドメイドプリント仕上げ
限定生産品になるので気になる方はお早めに
SEASONS & 88 Keys ll
N E W I T E M S
Tee - Printed on an unisex, 100% organic cotton.
Tote Bag - 100% organic cotton, large capacity, can be carried by hand or over the shoulder.
https://t.cn/A6OFXIrg
https://t.cn/A6OFXIrd
HỎI: Chị ơi, quá phức tạp vấn đề thực phẩm âm-dương và kiềm-toan, chúng liên quan thế nào?
TRẢ LỜI:
Trước hết, đây là 2 phạm trù khác nhau.
ÂM-DƯƠNG
Âm-Dương là khái niệm của triết học cổ phương Đông, còn Kiềm-Toan là khái niệm của khoa học thực nghiệm thế kỷ XX. Gần đây, một số người theo phái Thực dưỡng ghép 2 phạm trù đó vào 1 thực phẩm, ví dụ:
- Thịt dương-toan
- Muối dương-kiềm
- Gạo lứt âm nhẹ-toan nhẹ
- Kê dương nhẹ-toan nhẹ … … …
Theo tôi, đây là một bước tiến bộ của phái Thực dưỡng, bớt cực đoan, trước đây họ coi gạo lứt là cân bằng âm-dương nhất và ăn phôi lứt không ngâm.
Việt Nam tiếp thu khái niệm âm-dương từ Kinh Dịch – hệ thống lý luận được cho là có nguồn gốc từ Phục Hy, một trong ba vị Tam Hoàng thượng cổ, khoảng 2.852-2.738 trước CN.
Âm-Dương là hai yếu tố đối lập cùng tồn tại trong vạn vật. Không có gì tuyệt đối âm hay tuyệt đối dương mà âm hay dương là tương đối khi so với vật khác mà thôi, khái niệm âm dương rất uyển chuyển mặc dầu vẫn có nguyên tắc, chính sự tương đối uyển chuyển này làm cho các bạn khó khăn khi tìm hiểu âm dương trong thực phẩm.
Nhưng khái niệm âm-dương còn xưa hơn nữa, từ triết học Yoga tiền Ai cập [trước văn minh Ấn khoảng 2.000 năm], trong sơ đồ của hệ thống kênh năng lượng Nadis [đường chuyển vận prana hay thanh điển vũ trụ trong thân thể] đã phân định rõ tính chất âm và tính chất dương. Kênh trái – Ida Nadi hay đường mặt trăng, là kênh luân chuyển năng lượng âm, kênh phải – Pingala Nadi hay đường mặt trời, là kênh luân chuyển năng lượng dương.
TOAN-KIỀM
Cân bằng toan-kiềm bắt đầu trở thành một học thuyết toàn diện vào giữa thế kỷ 20, Louis Claude Vincent người Pháp đã phát minh ra sinh hóa điện tử [bioélectronique] đo độ pH hoặc suất điện trở của một dung dịch, pH cho biết độ toan hoặc độ kiềm. Chỉ số pH 7.0 được coi là trung hoà, dưới 7.0 là toan [hay còn gọi là a-xít], trên 7.0 là kiềm.
Không chỉ ở người mà ở động vật có vú, độ pH bình thường của máu nằm giữa 7,35 và 7,50 tùy thuộc loài. Máu của chúng ta không phải loại dịch cân bằng kiềm-toan 7.0 mà có kiềm tính từ 7.35 đến 7.45.
Nhưng không phải toàn bộ cơ thể là kiềm tính giống nhau, một số phản ứng sinh hoá cần môi trường kiềm, một số khác cần môi trường acid, pH dạ dày dưới 3.5 nghĩa là rất toan, nhưng dạ dày toan như vậy không làm cơ thể bị toan hóa. Toàn bộ chu trình sinh hóa tế bào của cơ thể diễn ra đồng bộ được điều hành bởi mật mã của tạo hóa vô cùng màu nhiệm. Tôi dừng ở đây một chút để nhấn mạnh rằng, tôi không ăn GMO vì thức ăn đó không chứa mật mã của tạo hóa.
Tính kiềm của máu là một sự sắp đặt của tạo hóa mà con người đã đo được cụ thể chứ không phải như tính chất âm hay dương được so sánh một cách tương đối do suy luận. Nếu độ pH ra ngoài phạm vi đó là tổn thương tế bào không thể phục hồi. Nhiễm toan là tăng nồng độ a-xít trong máu và các mô khi pH động mạch giảm xuống dưới 7,35 [ngoại trừ ở thai nhi, pH tĩnh mạch rốn 7,25-7,45; pH động mạch rốn 7,20-7,38].
Cơ thể nhiễm toan thì cơ thể cũng có thể nhiễm kiềm nhưng hiếm hơn. Thông thường, chúng ta thấy dấu hiệu toan hóa như da khô, nổi mề đay, có vết nứt, chàm, đau đầu, rối loạn cảm giác, mệt mỏi, run, buồn ngủ, rối loạn chức năng của đại não, có thể tiến tới hôn mê nếu không có sự can thiệp.
Cơ thể luôn luôn tự điều chỉnh độ pH của máu, cơ chế tự nhiên sẽ huy động chất khoáng có trong thực phẩm để trung hòa lượng toan dư thừa phát sinh do đồng hóa dị hóa, nhưng nếu chính những thực phẩm ta ăn vào lại nhiều toan ít kiềm thì kết quả là cơ thể mất dần lượng chất khoáng dự trữ nên ảnh hưởng xấu đến xương, răng, khớp xương, hệ thống thần kinh bị rối loạn. Mặc dầu chỉ 1% calcium dùng cho não nhưng nếu chất này không đủ để thực hiện sự vận hành tế bào não thì thần kinh bị rối loạn, phát sinh căng thẳng, bồn chồn, dễ bị kích thích, hay quên, không tự chủ, trầm uất, ngất.
Điều kiện sống hiện tại và môi trường chúng ta hiện nay không thể nào đạt được sự cân bằng toan-kiềm một cách tuyệt đối, trong thức ăn hàng ngày kiềm không nhiều mà toan nhiều. Có trường phái cho rằng để cân bằng kiềm-toan trong cơ thể hoàn toàn tự thực phẩm, cần hấp thụ nhóm thực phẩm kiềm 4 lần lớn hơn nhóm thực phẩm toan và tận dụng nước miếng có tính kiềm, uống đủ nước [nước pH7], thở không khí giàu ô xy, vận động thích hợp.
Máu chúng ta chẳng những không cân bằng kiềm-toan mà thiên về kiềm, còn cơ thể chúng ta cũng không cân bằng âm dương mà do chứa nhiều nước – một yếu tố âm tính, nên thiên về âm. Và chúng ta cần ăn uống sinh hoạt thế nào để phù hợp sinh lý này.
Theo kinh nghiệm dân gian, khi ăn một thực phẩm nào đó chẳng hạn như sầu riêng, nhãn, café đặc, mít, ca cao… sau một thời gian ngắn bị nổi mụn hoặc cảm thấy nóng, kết luận rằng loại thức ăn đó gây nhiệt cho cơ thể, ngược lại khi uống nước rau má, sắn dây thấy nó mát, lợi tiểu, giải nhiệt, kết luận rằng loại thức ăn đó làm mát cho cơ thể – đây là kinh nghiệm nhưng nếu chỉ áp dụng lối ăn nóng hay mát thì không có tác dụng với việc kiềm hóa hay toan hóa cơ thể.
Có bạn đã kể với tôi, con gái em không thích ăn rau mà chỉ thích thịt bò khô, vậy cứ ăn thịt toan rồi uống baking soda kiềm thì cũng cân bằng kiềm-toan có được không? Không được, bởi còn có phạm trù khác – các gốc tự do và vấn đề vi khuẩn ruột.
Trong phạm vi một bài đăng FB thì không thể nói hết các khía cạnh của việc ăn uống, chẳng hạn, nếu như ăn nhiều loại thực phẩm toan như thịt thì cần ăn kèm nhiều chất xơ nhưng nếu ăn nhiều thực phẩm tính kiềm thì không cần ăn nhiều chất xơ như vậy, nếu một người ăn thịt chuyển sang ăn chay mà vẫn duy trì ăn nhiều chất xơ như trước thì gây ra khó chịu đường ruột, tiêu chảy, đây là vấn đề mà mọi người thường gặp.
Nói về thức ăn, không thể chỉ nói âm-dương hay toan-kiềm mà còn rất nhiều yếu tố khác chẳng hạn như kết cấu hay tần số của thực phẩm…
Bạn nào cho con bú mà bị nứt vú kéo dài cần xem lại thức ăn nhiều toan quá. Các bạn đang ăn lối Thực dưỡng không nên dùng nhiều muối để dương hóa thực phẩm bởi độ mặn cao rất độc hại, dương quá sinh âm gây tích nước và nhiều vấn đề khác. Các bạn đừng bỏ qua bài sáng nhất và được dịch hay nhất trên mạng về kiềm-toan của bác sĩ Bernardo Majalca trên trang Tổng mục vụ “TẦM QUAN TRỌNG CỦA VIỆC CÂN BẰNG AXIT-KIỀM ĐỐI VỚI SỨC KHỎE” https://t.cn/A6OFwLys
Nguồn FB Cô Liên Hương
TRẢ LỜI:
Trước hết, đây là 2 phạm trù khác nhau.
ÂM-DƯƠNG
Âm-Dương là khái niệm của triết học cổ phương Đông, còn Kiềm-Toan là khái niệm của khoa học thực nghiệm thế kỷ XX. Gần đây, một số người theo phái Thực dưỡng ghép 2 phạm trù đó vào 1 thực phẩm, ví dụ:
- Thịt dương-toan
- Muối dương-kiềm
- Gạo lứt âm nhẹ-toan nhẹ
- Kê dương nhẹ-toan nhẹ … … …
Theo tôi, đây là một bước tiến bộ của phái Thực dưỡng, bớt cực đoan, trước đây họ coi gạo lứt là cân bằng âm-dương nhất và ăn phôi lứt không ngâm.
Việt Nam tiếp thu khái niệm âm-dương từ Kinh Dịch – hệ thống lý luận được cho là có nguồn gốc từ Phục Hy, một trong ba vị Tam Hoàng thượng cổ, khoảng 2.852-2.738 trước CN.
Âm-Dương là hai yếu tố đối lập cùng tồn tại trong vạn vật. Không có gì tuyệt đối âm hay tuyệt đối dương mà âm hay dương là tương đối khi so với vật khác mà thôi, khái niệm âm dương rất uyển chuyển mặc dầu vẫn có nguyên tắc, chính sự tương đối uyển chuyển này làm cho các bạn khó khăn khi tìm hiểu âm dương trong thực phẩm.
Nhưng khái niệm âm-dương còn xưa hơn nữa, từ triết học Yoga tiền Ai cập [trước văn minh Ấn khoảng 2.000 năm], trong sơ đồ của hệ thống kênh năng lượng Nadis [đường chuyển vận prana hay thanh điển vũ trụ trong thân thể] đã phân định rõ tính chất âm và tính chất dương. Kênh trái – Ida Nadi hay đường mặt trăng, là kênh luân chuyển năng lượng âm, kênh phải – Pingala Nadi hay đường mặt trời, là kênh luân chuyển năng lượng dương.
TOAN-KIỀM
Cân bằng toan-kiềm bắt đầu trở thành một học thuyết toàn diện vào giữa thế kỷ 20, Louis Claude Vincent người Pháp đã phát minh ra sinh hóa điện tử [bioélectronique] đo độ pH hoặc suất điện trở của một dung dịch, pH cho biết độ toan hoặc độ kiềm. Chỉ số pH 7.0 được coi là trung hoà, dưới 7.0 là toan [hay còn gọi là a-xít], trên 7.0 là kiềm.
Không chỉ ở người mà ở động vật có vú, độ pH bình thường của máu nằm giữa 7,35 và 7,50 tùy thuộc loài. Máu của chúng ta không phải loại dịch cân bằng kiềm-toan 7.0 mà có kiềm tính từ 7.35 đến 7.45.
Nhưng không phải toàn bộ cơ thể là kiềm tính giống nhau, một số phản ứng sinh hoá cần môi trường kiềm, một số khác cần môi trường acid, pH dạ dày dưới 3.5 nghĩa là rất toan, nhưng dạ dày toan như vậy không làm cơ thể bị toan hóa. Toàn bộ chu trình sinh hóa tế bào của cơ thể diễn ra đồng bộ được điều hành bởi mật mã của tạo hóa vô cùng màu nhiệm. Tôi dừng ở đây một chút để nhấn mạnh rằng, tôi không ăn GMO vì thức ăn đó không chứa mật mã của tạo hóa.
Tính kiềm của máu là một sự sắp đặt của tạo hóa mà con người đã đo được cụ thể chứ không phải như tính chất âm hay dương được so sánh một cách tương đối do suy luận. Nếu độ pH ra ngoài phạm vi đó là tổn thương tế bào không thể phục hồi. Nhiễm toan là tăng nồng độ a-xít trong máu và các mô khi pH động mạch giảm xuống dưới 7,35 [ngoại trừ ở thai nhi, pH tĩnh mạch rốn 7,25-7,45; pH động mạch rốn 7,20-7,38].
Cơ thể nhiễm toan thì cơ thể cũng có thể nhiễm kiềm nhưng hiếm hơn. Thông thường, chúng ta thấy dấu hiệu toan hóa như da khô, nổi mề đay, có vết nứt, chàm, đau đầu, rối loạn cảm giác, mệt mỏi, run, buồn ngủ, rối loạn chức năng của đại não, có thể tiến tới hôn mê nếu không có sự can thiệp.
Cơ thể luôn luôn tự điều chỉnh độ pH của máu, cơ chế tự nhiên sẽ huy động chất khoáng có trong thực phẩm để trung hòa lượng toan dư thừa phát sinh do đồng hóa dị hóa, nhưng nếu chính những thực phẩm ta ăn vào lại nhiều toan ít kiềm thì kết quả là cơ thể mất dần lượng chất khoáng dự trữ nên ảnh hưởng xấu đến xương, răng, khớp xương, hệ thống thần kinh bị rối loạn. Mặc dầu chỉ 1% calcium dùng cho não nhưng nếu chất này không đủ để thực hiện sự vận hành tế bào não thì thần kinh bị rối loạn, phát sinh căng thẳng, bồn chồn, dễ bị kích thích, hay quên, không tự chủ, trầm uất, ngất.
Điều kiện sống hiện tại và môi trường chúng ta hiện nay không thể nào đạt được sự cân bằng toan-kiềm một cách tuyệt đối, trong thức ăn hàng ngày kiềm không nhiều mà toan nhiều. Có trường phái cho rằng để cân bằng kiềm-toan trong cơ thể hoàn toàn tự thực phẩm, cần hấp thụ nhóm thực phẩm kiềm 4 lần lớn hơn nhóm thực phẩm toan và tận dụng nước miếng có tính kiềm, uống đủ nước [nước pH7], thở không khí giàu ô xy, vận động thích hợp.
Máu chúng ta chẳng những không cân bằng kiềm-toan mà thiên về kiềm, còn cơ thể chúng ta cũng không cân bằng âm dương mà do chứa nhiều nước – một yếu tố âm tính, nên thiên về âm. Và chúng ta cần ăn uống sinh hoạt thế nào để phù hợp sinh lý này.
Theo kinh nghiệm dân gian, khi ăn một thực phẩm nào đó chẳng hạn như sầu riêng, nhãn, café đặc, mít, ca cao… sau một thời gian ngắn bị nổi mụn hoặc cảm thấy nóng, kết luận rằng loại thức ăn đó gây nhiệt cho cơ thể, ngược lại khi uống nước rau má, sắn dây thấy nó mát, lợi tiểu, giải nhiệt, kết luận rằng loại thức ăn đó làm mát cho cơ thể – đây là kinh nghiệm nhưng nếu chỉ áp dụng lối ăn nóng hay mát thì không có tác dụng với việc kiềm hóa hay toan hóa cơ thể.
Có bạn đã kể với tôi, con gái em không thích ăn rau mà chỉ thích thịt bò khô, vậy cứ ăn thịt toan rồi uống baking soda kiềm thì cũng cân bằng kiềm-toan có được không? Không được, bởi còn có phạm trù khác – các gốc tự do và vấn đề vi khuẩn ruột.
Trong phạm vi một bài đăng FB thì không thể nói hết các khía cạnh của việc ăn uống, chẳng hạn, nếu như ăn nhiều loại thực phẩm toan như thịt thì cần ăn kèm nhiều chất xơ nhưng nếu ăn nhiều thực phẩm tính kiềm thì không cần ăn nhiều chất xơ như vậy, nếu một người ăn thịt chuyển sang ăn chay mà vẫn duy trì ăn nhiều chất xơ như trước thì gây ra khó chịu đường ruột, tiêu chảy, đây là vấn đề mà mọi người thường gặp.
Nói về thức ăn, không thể chỉ nói âm-dương hay toan-kiềm mà còn rất nhiều yếu tố khác chẳng hạn như kết cấu hay tần số của thực phẩm…
Bạn nào cho con bú mà bị nứt vú kéo dài cần xem lại thức ăn nhiều toan quá. Các bạn đang ăn lối Thực dưỡng không nên dùng nhiều muối để dương hóa thực phẩm bởi độ mặn cao rất độc hại, dương quá sinh âm gây tích nước và nhiều vấn đề khác. Các bạn đừng bỏ qua bài sáng nhất và được dịch hay nhất trên mạng về kiềm-toan của bác sĩ Bernardo Majalca trên trang Tổng mục vụ “TẦM QUAN TRỌNG CỦA VIỆC CÂN BẰNG AXIT-KIỀM ĐỐI VỚI SỨC KHỎE” https://t.cn/A6OFwLys
Nguồn FB Cô Liên Hương
ĂN PHONG PHÚ LÀ GÓP PHẦN BẢO VỆ NGUỒN GEN TỰ NHIÊN & TỰ DO.
Các bạn hãy hình dung xem, nếu tất cả đều ăn theo phái Thực dưỡng, chọn vài loại thực phẩm như vừng, lúa gạo để làm lứt, rong biển, đậu đỏ nhỏ, đậu nành để lên men, bồ công anh, củ sen… thì nông dân sẽ chỉ trồng vài thứ đó để bán được nhiều và các giống không được phái Thực dưỡng ưu ái sẽ tuyệt chủng.
Nhưng không chỉ có những trường phái cực đoan gây hại cho hạt giống mà trên diện rộng là các tập đoàn hóa chất nông nghiệp. Sau khi đã tư nhân hóa các nguồn tài nguyên thiên nhiên như khoáng sản, dầu mỏ, đất trồng, nguồn nước… giới tài phiệt tiến sang bước cuối cùng để kiểm soát toàn bộ tài nguyên thiên nhiên của hành tinh – tư hữu hóa hạt giống.
Nông nghiệp của loài người đã có lịch sử khoảng 10.000 năm, trong suốt thời gian đó và trước nữa – hạt giống của Chúa Trời là tự do. Năm 1903, chúng ta có thể lựa chọn hơn 500 giống bắp cải, 400 giống đậu Hà Lan và cà chua, 285 giống dưa chuột… Kinh hoàng, 80 năm sau, năm 1983 chỉ còn 28 giống cải bắp, 25 giống đậu Hà Lan, 79 cà chua, 16 giống dưa chuột – 93% hạt giống đã bị mất đi chỉ trong tám mươi năm. Không chỉ trái cây và rau quả con người canh tác dần biến mất mà có tới 60.000-100.000 loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng.
Để tiến tới việc thâu tóm toàn bộ hạt giống, giới công nghiệp và truyền thông khuyến khích canh tác trái tự nhiên, từ đa canh, xen canh, luân canh chuyển sang độc canh, chuyên canh, thâm canh trên diện rộng để tiện cơ giới hóa và bán hóa chất, họ cổ vũ tăng sản lượng cây độc canh mà không đếm xỉa gì tới việc giảm chất lượng thực phẩm và thoái hóa đất canh tác.
Nhưng như thế chưa đủ, cần tạo ra loại giống không thể có trong tự nhiên bằng sự can thiệp công nghệ kết hợp luật bảo hộ bản quyền cho hạt giống được “sáng chế” đó – mặc dầu cái gọi là “sáng chế” thực ra là trên nền tảng hạt của tự nhiên, và GMO ra đời.
Cách tốt nhất để loài người được tự do là tẩy chay toàn diện GMO, ăn phong phú, dùng thực vật phong phú trong sinh hoạt, phát triển giống bản địa và giống di thực nhưng phát triển tốt trong vùng đất mới. Tốt hơn nữa là chọn thực phẩm được canh tác hữu cơ và mỹ phẩm có nhiều thành phần từ canh tác hữu cơ để giảm thiểu sự đầu độc đất trồng trọt, nguồn nước, không khí ở phạm vi toàn cầu. Lập các “ngân hàng” địa phương, các Câu lạc bộ hạt giống hoặc các Nhóm trợ giúp hạt giống để không bị lệ thuộc vào hạt giống độc quyền mua của các cty. Chỉ khi nhà nông và người tiêu dùng cùng nhận thức được tầm mức của vấn đề thì mới có sự thay đổi theo chiều hướng tự do và thuận tự nhiên, chừng nào còn trông chờ vào các chính sách bị thao túng bởi các nhóm lợi ích thì chừng đó không có tương lai.
Nguồn fb cô Liên Hương
Các bạn hãy hình dung xem, nếu tất cả đều ăn theo phái Thực dưỡng, chọn vài loại thực phẩm như vừng, lúa gạo để làm lứt, rong biển, đậu đỏ nhỏ, đậu nành để lên men, bồ công anh, củ sen… thì nông dân sẽ chỉ trồng vài thứ đó để bán được nhiều và các giống không được phái Thực dưỡng ưu ái sẽ tuyệt chủng.
Nhưng không chỉ có những trường phái cực đoan gây hại cho hạt giống mà trên diện rộng là các tập đoàn hóa chất nông nghiệp. Sau khi đã tư nhân hóa các nguồn tài nguyên thiên nhiên như khoáng sản, dầu mỏ, đất trồng, nguồn nước… giới tài phiệt tiến sang bước cuối cùng để kiểm soát toàn bộ tài nguyên thiên nhiên của hành tinh – tư hữu hóa hạt giống.
Nông nghiệp của loài người đã có lịch sử khoảng 10.000 năm, trong suốt thời gian đó và trước nữa – hạt giống của Chúa Trời là tự do. Năm 1903, chúng ta có thể lựa chọn hơn 500 giống bắp cải, 400 giống đậu Hà Lan và cà chua, 285 giống dưa chuột… Kinh hoàng, 80 năm sau, năm 1983 chỉ còn 28 giống cải bắp, 25 giống đậu Hà Lan, 79 cà chua, 16 giống dưa chuột – 93% hạt giống đã bị mất đi chỉ trong tám mươi năm. Không chỉ trái cây và rau quả con người canh tác dần biến mất mà có tới 60.000-100.000 loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng.
Để tiến tới việc thâu tóm toàn bộ hạt giống, giới công nghiệp và truyền thông khuyến khích canh tác trái tự nhiên, từ đa canh, xen canh, luân canh chuyển sang độc canh, chuyên canh, thâm canh trên diện rộng để tiện cơ giới hóa và bán hóa chất, họ cổ vũ tăng sản lượng cây độc canh mà không đếm xỉa gì tới việc giảm chất lượng thực phẩm và thoái hóa đất canh tác.
Nhưng như thế chưa đủ, cần tạo ra loại giống không thể có trong tự nhiên bằng sự can thiệp công nghệ kết hợp luật bảo hộ bản quyền cho hạt giống được “sáng chế” đó – mặc dầu cái gọi là “sáng chế” thực ra là trên nền tảng hạt của tự nhiên, và GMO ra đời.
Cách tốt nhất để loài người được tự do là tẩy chay toàn diện GMO, ăn phong phú, dùng thực vật phong phú trong sinh hoạt, phát triển giống bản địa và giống di thực nhưng phát triển tốt trong vùng đất mới. Tốt hơn nữa là chọn thực phẩm được canh tác hữu cơ và mỹ phẩm có nhiều thành phần từ canh tác hữu cơ để giảm thiểu sự đầu độc đất trồng trọt, nguồn nước, không khí ở phạm vi toàn cầu. Lập các “ngân hàng” địa phương, các Câu lạc bộ hạt giống hoặc các Nhóm trợ giúp hạt giống để không bị lệ thuộc vào hạt giống độc quyền mua của các cty. Chỉ khi nhà nông và người tiêu dùng cùng nhận thức được tầm mức của vấn đề thì mới có sự thay đổi theo chiều hướng tự do và thuận tự nhiên, chừng nào còn trông chờ vào các chính sách bị thao túng bởi các nhóm lợi ích thì chừng đó không có tương lai.
Nguồn fb cô Liên Hương
✋热门推荐