Tôi trở lại câu hỏi hôm qua https://t.cn/A6WvGDpu
_____
Lúc nhỏ tôi không chịu chào khách, chính xác là chỉ chào và nói chuyện với vài người mà tôi thân thiết còn lại thì không. Mỗi khi có khách tới nhà – mà gia đình tôi thường xuyên tiếp khách, tôi im lặng sang phòng khác hoặc lên mái nhà, với tôi thì điều đó rất bình thường, sau này lớn lên tôi mới biết trẻ con nhà khác phải khoanh tay chào, phải đứng yên để người lớn giới thiệu với khách, kể cả khi đứa trẻ không có mặt trong phòng khách, họ có thể gọi nó ra để ‘trình diện’, bắt nó hát hoặc ngâm thơ trước mặt khách bất kể nó có muốn hay không.
Lần đó, một sự kiện mà tới giờ tôi vẫn nhớ như in, tôi đang ngồi làm bản đố chữ trong phòng bác tôi thì mấy ông khách oang oang từ ở cầu thang, họ vồn vã như là trước đây thân lắm, tôi đứng lên ra khỏi phòng, họ đâu để ý tới tôi, có thể họ còn không nhìn thấy tôi, họ vẫn tiếp tục nói rất to, thế nhưng chính bác giữ tôi lại, giới thiệu tôi là con bố tôi mẹ tôi… những người kia ồ à, rồi giống hệt những người lớn khác họ nói, cháu xinh quá v.v… Tất nhiên là tôi im lặng, sau khi họ ngừng nói thì tôi đi ra hành lang, bác tôi kéo tai tôi và nói: “sao không chào lên một tiếng?” rồi quay vào tiếp khách.
Tôi không khóc nhưng kể với mẹ tôi việc bị kéo tai, mẹ tôi có lẽ sốc, mẹ đã nói chuyện căng thẳng với bác, bác phân bua rằng bác không làm tôi đau chút nào, rằng bác chỉ muốn nhắc tôi phải chào, rằng tôi được tự do quá, rằng trẻ con thông minh cũng cần phải được uốn nắn chứ không phải trăng tới rằm trăng tròn… còn mẹ tôi yêu cầu: có bất kỳ việc gì liên quan tới tôi thì phải nói cho mẹ tôi biết, những người nóng tính không thể làm việc với trẻ con.
Sau sự kiện đó, tôi vẫn như trước, nhưng tôi đã có một kinh nghiệm, tôi vào phòng riêng ngay khi chỉ thoáng nghe có tiếng người lạ, và việc đó làm giác quan trở nên nhạy bén tới mức khách còn chưa tới cổng tôi đã biết.
Rồi một lần và sau đó vài lần nữa, mẹ kể cho tôi nghe về nhiệm vụ của linh hồn, mẹ nói tôi đã đầu thai làm con bố mẹ ở một nơi rất xa, nếu có điều kiện là sẽ dẫn tôi thăm vùng đó, tới khi sắp sinh tôi, không hiểu vì lý do gì mà bố mẹ quyết định sang Việt Nam... Tôi lớn lên trong gia đình làm chính trị nên việc giao tiếp đông người là không thể tránh được. Vì linh hồn cần học việc giao tiếp nên tôi ở đây, nếu không thì tôi đã ở nơi nào đó khác.
Con chào ai đó không phải là “mở trái tim mình” mà chỉ là tín hiệu của loài người, khi người này nhìn thấy người khác. Con cứ ở trong rừng, trên mây hay nơi nào con muốn, đó là thế giới riêng của con, nhưng cùng lúc con phải sống với người khác trong thế giới chung nên cần hiểu các quy ước, điều này giống như cách đánh móc ơ hay viết chữ a. Mẹ ủng hộ con sáng tạo quy ước mới, trong khi chưa sáng tạo ra thì tạm dùng những thứ sẵn có [chả là trước đây tôi thích chữ ơ có 2 móc cân đối như râu bọ rùa nên tôi sáng tác như vậy, mẹ tôi vẫn đọc, chỉ khi đi học tôi phải viết như mẫu của cô giáo].
Nhưng tôi khó chịu quy ước, và mẹ tôi lại dẫn dụ nhiều thứ để tôi hiểu quy ước là đương nhiên. Tên của con cũng là một quy ước, bố mẹ bàn nhau một tên con trai, một tên con gái từ lúc chưa sinh con, khi đi khai sinh đưa tên đó cho người ta ghi giấy vậy là từ quy ước giữa bố mẹ thành quy ước với nhà nước. Bất cứ khi nào có hơn 1 là có quy ước – việc này làm tôi nghĩ nhiều lắm, nghĩ đặc cả não, nghĩ mãi cho tới khi tôi nhận ra là ngay cả trong một tâm trí của tôi cũng không phải một.
Hồi đó, mẹ cho tôi chép mấy câu chào và câu trả lời ra giấy, để tôi thấy là rất đơn giản. Nhờ đó, tôi biết thêm là, có khi câu hỏi “Ăn cơm chưa?”, “Đi đâu đấy?” lại là câu chào chứ không phải câu hỏi.
Mẹ tôi không xử lý tôi, không ép buộc tôi, không so bì tôi với bọn trẻ khoanh tay mà mở ra cho tôi những vấn đề để tôi tự do nghĩ, tự do chọn, tự do thực hành.
Nguồn fb cô Liên Hương
_____
Lúc nhỏ tôi không chịu chào khách, chính xác là chỉ chào và nói chuyện với vài người mà tôi thân thiết còn lại thì không. Mỗi khi có khách tới nhà – mà gia đình tôi thường xuyên tiếp khách, tôi im lặng sang phòng khác hoặc lên mái nhà, với tôi thì điều đó rất bình thường, sau này lớn lên tôi mới biết trẻ con nhà khác phải khoanh tay chào, phải đứng yên để người lớn giới thiệu với khách, kể cả khi đứa trẻ không có mặt trong phòng khách, họ có thể gọi nó ra để ‘trình diện’, bắt nó hát hoặc ngâm thơ trước mặt khách bất kể nó có muốn hay không.
Lần đó, một sự kiện mà tới giờ tôi vẫn nhớ như in, tôi đang ngồi làm bản đố chữ trong phòng bác tôi thì mấy ông khách oang oang từ ở cầu thang, họ vồn vã như là trước đây thân lắm, tôi đứng lên ra khỏi phòng, họ đâu để ý tới tôi, có thể họ còn không nhìn thấy tôi, họ vẫn tiếp tục nói rất to, thế nhưng chính bác giữ tôi lại, giới thiệu tôi là con bố tôi mẹ tôi… những người kia ồ à, rồi giống hệt những người lớn khác họ nói, cháu xinh quá v.v… Tất nhiên là tôi im lặng, sau khi họ ngừng nói thì tôi đi ra hành lang, bác tôi kéo tai tôi và nói: “sao không chào lên một tiếng?” rồi quay vào tiếp khách.
Tôi không khóc nhưng kể với mẹ tôi việc bị kéo tai, mẹ tôi có lẽ sốc, mẹ đã nói chuyện căng thẳng với bác, bác phân bua rằng bác không làm tôi đau chút nào, rằng bác chỉ muốn nhắc tôi phải chào, rằng tôi được tự do quá, rằng trẻ con thông minh cũng cần phải được uốn nắn chứ không phải trăng tới rằm trăng tròn… còn mẹ tôi yêu cầu: có bất kỳ việc gì liên quan tới tôi thì phải nói cho mẹ tôi biết, những người nóng tính không thể làm việc với trẻ con.
Sau sự kiện đó, tôi vẫn như trước, nhưng tôi đã có một kinh nghiệm, tôi vào phòng riêng ngay khi chỉ thoáng nghe có tiếng người lạ, và việc đó làm giác quan trở nên nhạy bén tới mức khách còn chưa tới cổng tôi đã biết.
Rồi một lần và sau đó vài lần nữa, mẹ kể cho tôi nghe về nhiệm vụ của linh hồn, mẹ nói tôi đã đầu thai làm con bố mẹ ở một nơi rất xa, nếu có điều kiện là sẽ dẫn tôi thăm vùng đó, tới khi sắp sinh tôi, không hiểu vì lý do gì mà bố mẹ quyết định sang Việt Nam... Tôi lớn lên trong gia đình làm chính trị nên việc giao tiếp đông người là không thể tránh được. Vì linh hồn cần học việc giao tiếp nên tôi ở đây, nếu không thì tôi đã ở nơi nào đó khác.
Con chào ai đó không phải là “mở trái tim mình” mà chỉ là tín hiệu của loài người, khi người này nhìn thấy người khác. Con cứ ở trong rừng, trên mây hay nơi nào con muốn, đó là thế giới riêng của con, nhưng cùng lúc con phải sống với người khác trong thế giới chung nên cần hiểu các quy ước, điều này giống như cách đánh móc ơ hay viết chữ a. Mẹ ủng hộ con sáng tạo quy ước mới, trong khi chưa sáng tạo ra thì tạm dùng những thứ sẵn có [chả là trước đây tôi thích chữ ơ có 2 móc cân đối như râu bọ rùa nên tôi sáng tác như vậy, mẹ tôi vẫn đọc, chỉ khi đi học tôi phải viết như mẫu của cô giáo].
Nhưng tôi khó chịu quy ước, và mẹ tôi lại dẫn dụ nhiều thứ để tôi hiểu quy ước là đương nhiên. Tên của con cũng là một quy ước, bố mẹ bàn nhau một tên con trai, một tên con gái từ lúc chưa sinh con, khi đi khai sinh đưa tên đó cho người ta ghi giấy vậy là từ quy ước giữa bố mẹ thành quy ước với nhà nước. Bất cứ khi nào có hơn 1 là có quy ước – việc này làm tôi nghĩ nhiều lắm, nghĩ đặc cả não, nghĩ mãi cho tới khi tôi nhận ra là ngay cả trong một tâm trí của tôi cũng không phải một.
Hồi đó, mẹ cho tôi chép mấy câu chào và câu trả lời ra giấy, để tôi thấy là rất đơn giản. Nhờ đó, tôi biết thêm là, có khi câu hỏi “Ăn cơm chưa?”, “Đi đâu đấy?” lại là câu chào chứ không phải câu hỏi.
Mẹ tôi không xử lý tôi, không ép buộc tôi, không so bì tôi với bọn trẻ khoanh tay mà mở ra cho tôi những vấn đề để tôi tự do nghĩ, tự do chọn, tự do thực hành.
Nguồn fb cô Liên Hương
#山松mtp[超话]##sontungmtp##sontung##山松mtp#
[笑哈哈]2012/10/07---2023/10/07[蛋糕]Happy birthday ![心]
Ngày hôm nay, 7/10/2023 tròn 11 năm kể từ ngày Tùng được đứng trên khấu chuyên nghiệp đầu tiên trong cuộc đời của mình !
11 năm chắc có lẽ cũng là con số dài thườn thượt rồi chứ không còn ít ỏi gì nữaaaaaa
Hôm nay được toàn thể anh chị em trong công ty làm cho điều bất ngờ “cây nhà lá vườn” này mà trong lòng xúc động vô cùng ….. Yêu mọi người rất nhiềuuuuu !!!
Nhân tiện ngày này Tùng chỉ muốn nói rằng …Cảm ơn tình yêu thương của mọi người, của khán giả, của SKY rất rất nhiều, nhờ có tình yêu thương của mọi người mới có một SƠN TÙNG M-TP như ngày hôm nay !
Hãy cùng nhau tạo thêm thật nhiều những câu chuyện ý nghĩa hơn nữa nhé
Mãi như ngày hôm qua !
HAPPY MOTIVATION DAY ✨
[笑哈哈]2012/10/07---2023/10/07[蛋糕]Happy birthday ![心]
Ngày hôm nay, 7/10/2023 tròn 11 năm kể từ ngày Tùng được đứng trên khấu chuyên nghiệp đầu tiên trong cuộc đời của mình !
11 năm chắc có lẽ cũng là con số dài thườn thượt rồi chứ không còn ít ỏi gì nữaaaaaa
Hôm nay được toàn thể anh chị em trong công ty làm cho điều bất ngờ “cây nhà lá vườn” này mà trong lòng xúc động vô cùng ….. Yêu mọi người rất nhiềuuuuu !!!
Nhân tiện ngày này Tùng chỉ muốn nói rằng …Cảm ơn tình yêu thương của mọi người, của khán giả, của SKY rất rất nhiều, nhờ có tình yêu thương của mọi người mới có một SƠN TÙNG M-TP như ngày hôm nay !
Hãy cùng nhau tạo thêm thật nhiều những câu chuyện ý nghĩa hơn nữa nhé
Mãi như ngày hôm qua !
HAPPY MOTIVATION DAY ✨
Tin Dùng.Kết nối người tiêu dùng và nhà sản suất
( Liên Hương Lena )
#Vegan
Bột nêm Thuỵ Sỹ Organic Swiss Vegetable Vegan Bouillon Powder, hiệu Mattas. Chứng nhận hữu cơ EU. Hộp 150g. Pha được 7.5 lít nước dùng. Giá lẻ mạng 2.35£
Không gluten
Không sữa
Không hoá chất bảo quản
Không hương liệu nhân tạo
Tôi đã kiên nhẫn đọc nhãn hơn chục loại bột nêm và xốt nêm nội địa, không có bất kỳ một loại nào an toàn cho trẻ em. Hoặc chứa nành, ngô phi hữu cơ; hoặc chứa đường mía; hoặc chứa đường ngô cao High Fructose Corn Syrup; hoặc lecthin nành; hoặc chất điều vị 621; hoặc tương nành; hoặc maltodextrin… và không một loại nào minh bạch chứa GMO mặc dầu nguyên liệu thường phi hữu cơ. Buồn không thể tả. Nếu bạn lệ thuộc vị umami của mỳ chính thì nên mua mỳ chính chứ đừng tốn tiền mua các bột nêm tổng hợp. Bạn có thể làm theo công thức tôi đã chia sẻ hoặc thuần chay với nấm hoặc thêm bào ngư. Nấu mẻ lớn cho vào khay đông băng dạng viên tý hon, khi dùng lấy ra 1 viên.
Hình 2: ít muối hơn.
( Liên Hương Lena )
#Vegan
Bột nêm Thuỵ Sỹ Organic Swiss Vegetable Vegan Bouillon Powder, hiệu Mattas. Chứng nhận hữu cơ EU. Hộp 150g. Pha được 7.5 lít nước dùng. Giá lẻ mạng 2.35£
Không gluten
Không sữa
Không hoá chất bảo quản
Không hương liệu nhân tạo
Tôi đã kiên nhẫn đọc nhãn hơn chục loại bột nêm và xốt nêm nội địa, không có bất kỳ một loại nào an toàn cho trẻ em. Hoặc chứa nành, ngô phi hữu cơ; hoặc chứa đường mía; hoặc chứa đường ngô cao High Fructose Corn Syrup; hoặc lecthin nành; hoặc chất điều vị 621; hoặc tương nành; hoặc maltodextrin… và không một loại nào minh bạch chứa GMO mặc dầu nguyên liệu thường phi hữu cơ. Buồn không thể tả. Nếu bạn lệ thuộc vị umami của mỳ chính thì nên mua mỳ chính chứ đừng tốn tiền mua các bột nêm tổng hợp. Bạn có thể làm theo công thức tôi đã chia sẻ hoặc thuần chay với nấm hoặc thêm bào ngư. Nấu mẻ lớn cho vào khay đông băng dạng viên tý hon, khi dùng lấy ra 1 viên.
Hình 2: ít muối hơn.
✋热门推荐