Giữ cho trực giác được sống động!
Bước đầu tiên để nhận biết linh hồn là phân biệt các nhóm tần số khác nhau của một thực thể sống mà kinh điển gọi là các Thể. Nếu không phân biệt và nội quán để thấy sự hoạt động nổi trội của từng tần số trong một thời điểm thì sẽ lẫn lộn, không biết làm gì cho đúng. Về nội dung này thì các giáo huấn của Krishnamurti là dễ hiểu nhất, hơn nữa, được ông trình bày bằng văn phong hiện đại.
Lúc viết những dòng này, Krishnamurti 14 tuổi có tên là Alcyone, mồ côi mẹ, được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và linh mục Charles Webster Leadbeater. Krishnamurti nhỏ đã chép lại lời Chân sư khai tâm khi huấn luyện để được điểm đạo, chép lại bằng tiếng Anh mặc dầu mới học Anh ngữ được hơn năm.
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910.
Tác giả: Alcyone – tên khi nhỏ của Jiddu Krishnamurti.
_____
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu Luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ trời, một lòng làm lành, chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ trời là người một nhà, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề.
Ðừng nhầm lẫn các Thể Hư Hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC:
* Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi".
* Khi có dịp giúp đỡ người khác, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành".
* Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo.
* Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA:
Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía.
THỂ TRÍ:
Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
_____
Jiddu Krishnamurti sinh ngày 12/5/1895, mất 17/2/1986. Ông là một bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, mục đích của thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Ông là tác giả của rất nhiều sách và một khối lượng đồ sộ các bài giảng và thảo luận của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ.
Krishnamurti sinh ra trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Khi còn bé, sau khi mồ côi mẹ, Krishnamurti gặp Linh mục C.W. Leadbeater một nhà ngoại cảm huyền bí học nổi tiếng trên một bãi biển. Sau đó, Krishnamurti được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và Cha Leadbeater, họ tin rằng Krishnamurti sẽ trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
Krishnamurti được hưởng sự giáo dục ưu tú nhất mà chưa một cư dân địa cầu nào có được, kết hợp rèn luyện tâm linh, nội quán với học thuật Âu châu; kết hợp thể dục thể thao với thiền định và dinh dưỡng chay; kết hợp sự phóng khoáng kiểu Âu Mỹ với sự cô tịch truyền thống… sự giáo dục đã thành công. Khi trưởng thành, chính Krishnamurti đã bác bỏ ý tưởng mình là bậc thầy và đã giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông năm 1929 – một tổ chức toàn cầu để hỗ trợ ý tưởng tôn vinh ông.
Krishnamurti khẳng định rằng mình không thuộc bất cứ quốc tịch, tầng lớp, tôn giáo hay trường phái triết học nào, ông đi khắp thế giới như một nhà diễn thuyết độc lập tới tận lúc 91 tuổi. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Buổi diễn thuyết trước công chúng cuối cùng của ông diễn ra tại Madras, Ấn Độ, tháng 01/1986, một tháng trước khi ông qua đời tại nhà riêng ở California, Hoa Kỳ.
Giáo huấn của ông vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... chúng cho một ý nghĩa và phương hướng mới để tìm hiểu về sự thiêng liêng. Những giáo huấn của ông có tính tổng thể và phi thời gian.
Khi linh mục Leadbeater nhìn thấy Krishnamurti lần đầu, tiều tụy sau khi mồ côi mẹ trên bãi biển Adyar đông người, ông nhìn hào quang và không do dự nói ngay: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đă có nhiều kiếp liên hệ với Chân sư.”
Nguồn FB Cô Liên Hương
Bước đầu tiên để nhận biết linh hồn là phân biệt các nhóm tần số khác nhau của một thực thể sống mà kinh điển gọi là các Thể. Nếu không phân biệt và nội quán để thấy sự hoạt động nổi trội của từng tần số trong một thời điểm thì sẽ lẫn lộn, không biết làm gì cho đúng. Về nội dung này thì các giáo huấn của Krishnamurti là dễ hiểu nhất, hơn nữa, được ông trình bày bằng văn phong hiện đại.
Lúc viết những dòng này, Krishnamurti 14 tuổi có tên là Alcyone, mồ côi mẹ, được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và linh mục Charles Webster Leadbeater. Krishnamurti nhỏ đã chép lại lời Chân sư khai tâm khi huấn luyện để được điểm đạo, chép lại bằng tiếng Anh mặc dầu mới học Anh ngữ được hơn năm.
Trích: “At The Feet of The Master” xuất bản lần đầu 1910.
Tác giả: Alcyone – tên khi nhỏ của Jiddu Krishnamurti.
_____
PHÂN BIỆT:
Trên thế gian chỉ có hai hạng người: những người hiểu biết và những người không hiểu biết. Duy chỉ có sự hiểu biết mới là hệ trọng mà thôi. Con người theo tôn giáo nào hay thuộc về giống dân nào là không trọng hệ. Điều thật trọng hệ là hiểu Luật Trời. Hiểu biết mới thuận theo lẽ trời, một lòng làm lành, chống chọi với sự ác, lo giúp cho muôn loài cùng tiến hóa chứ không vì tư lợi. Người mà thuận theo lẽ trời là người một nhà, dầu họ giữ đạo Bàlamôn hay đạo Phật, đạo Thiên Chúa hay đạo Hồi, hoặc là người Ấn, người Anh, người Trung Hoa hay người Nga cũng không thành vấn đề.
Ðừng nhầm lẫn các Thể Hư Hoại của con là Con. Cái Xác, cái Vía, cái Trí không phải thật là Con đâu. Nhưng mỗi Thể đó đều giả vờ xưng là Con để đạt được những điều chúng nó muốn. Con phải hiểu chúng và phải tự biết rằng chính Con là chủ của chúng.
THỂ XÁC:
* Khi có một việc nên làm, cái Xác lại viện lẽ nó cần nghỉ ngơi, cần đi chơi, cần ăn uống; người chưa hiểu biết tưởng rằng "Tôi cần mấy việc đó nên tôi phải làm mới được". Còn người hiểu biết nói: "Cái xác của tôi muốn mấy việc đó chứ không phải tôi đâu, nó phải đợi".
* Khi có dịp giúp đỡ người khác, cái Xác nghĩ: "Việc đó sẽ phiền mình lắm! Để cho người khác làm". Nhưng con người hiểu biết trả lời cái Xác: "Ngươi không nên cản Ta làm những việc tốt lành".
* Thể Xác vốn là con ngựa cho con cưỡi. Bởi thế, con phải đối đãi với nó cho tử tế và săn sóc nó kỹ lưỡng. Phải nuôi nó cho đúng phép với những thực phẩm tinh khiết và giữ gìn cho nó luôn sạch sẽ. Không có xác thân tinh khiết thì không thể nào bước vào đường Đạo.
* Phải chính là con, người luôn luôn điều khiển, kiểm soát Thể Xác chứ không phải là Thể Xác điều khiển sai khiến con.
THỂ VÍA:
Cái Vía của con có nhiều sự ước ao – lên đến hàng tá; nó muốn thấy con nổi giận, nó muốn thấy con ganh tỵ, tham lam tiền bạc, toan đoạt của cải thiên hạ và ngã lòng rủn chí... Không phải Vía cố ý hại con, mà tại Vía ưa những sự rung động dữ dội và thay đổi liên tục. Trong mấy việc đó con không muốn việc nào cả, bởi vậy con phải phân biệt ý muốn của con với ý muốn của Vía.
THỂ TRÍ:
Cái Trí của con ưa thích kiêu căng chia rẽ, không thích ngó ngàng đến kẻ khác. Dù khi con hướng sự chú ý của con ra khỏi những việc trần gian được rồi, nó còn ráng gom hết về, nó xúi giục con chú ý tới sự tiến hóa riêng của con chứ không lo nghĩ đến công việc của Chân Sư hay giúp đỡ kẻ khác. Khi con thiền, nó cố sức làm cho con nghĩ đến những chuyện lung tung mà nó muốn thay vì chuyện duy nhất mà con muốn. Con không phải là Cái Trí đó đâu, nó là một Thể của con, để cho con xử dụng, con phải canh chừng liên tục, bằng không con sẽ thất bại.
_____
Jiddu Krishnamurti sinh ngày 12/5/1895, mất 17/2/1986. Ông là một bậc thầy đặc sắc nổi tiếng nhất thời hiện đại về các vấn đề triết học, tôn giáo, đạo đức, tinh thần với các chủ đề không giới hạn: mối quan hệ giữa con người, phương cách để tạo nên sự thay đổi xã hội tích cực trên phạm vi toàn cầu, mục đích của thiền định, tình yêu, việc làm, giáo dục... Ông là tác giả của rất nhiều sách và một khối lượng đồ sộ các bài giảng và thảo luận của ông đã được xuất bản, tái bản nhiều lần bằng mọi ngôn ngữ.
Krishnamurti sinh ra trong một gia đình Bàlamôn trung lưu giữ chay nghiêm khắc tại Ấn Độ. Khi còn bé, sau khi mồ côi mẹ, Krishnamurti gặp Linh mục C.W. Leadbeater một nhà ngoại cảm huyền bí học nổi tiếng trên một bãi biển. Sau đó, Krishnamurti được nuôi dưỡng dưới sự giám hộ của bà Annie Besant và Cha Leadbeater, họ tin rằng Krishnamurti sẽ trở thành vị Thầy Thế Giới trong tương lai.
Krishnamurti được hưởng sự giáo dục ưu tú nhất mà chưa một cư dân địa cầu nào có được, kết hợp rèn luyện tâm linh, nội quán với học thuật Âu châu; kết hợp thể dục thể thao với thiền định và dinh dưỡng chay; kết hợp sự phóng khoáng kiểu Âu Mỹ với sự cô tịch truyền thống… sự giáo dục đã thành công. Khi trưởng thành, chính Krishnamurti đã bác bỏ ý tưởng mình là bậc thầy và đã giải tán hội Ngôi Sao Phương Đông năm 1929 – một tổ chức toàn cầu để hỗ trợ ý tưởng tôn vinh ông.
Krishnamurti khẳng định rằng mình không thuộc bất cứ quốc tịch, tầng lớp, tôn giáo hay trường phái triết học nào, ông đi khắp thế giới như một nhà diễn thuyết độc lập tới tận lúc 91 tuổi. Ở tuổi 90, Krishnamurti đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về “Hòa bình và nhận thức”. Ông được trao tặng Huân chương Hòa Bình của Liên Hợp Quốc năm 1984. Buổi diễn thuyết trước công chúng cuối cùng của ông diễn ra tại Madras, Ấn Độ, tháng 01/1986, một tháng trước khi ông qua đời tại nhà riêng ở California, Hoa Kỳ.
Giáo huấn của ông vượt khỏi tất cả các biên giới do con người tạo ra trong niềm tin tôn giáo, cảm tình quốc gia, hệ phái... chúng cho một ý nghĩa và phương hướng mới để tìm hiểu về sự thiêng liêng. Những giáo huấn của ông có tính tổng thể và phi thời gian.
Khi linh mục Leadbeater nhìn thấy Krishnamurti lần đầu, tiều tụy sau khi mồ côi mẹ trên bãi biển Adyar đông người, ông nhìn hào quang và không do dự nói ngay: “Đây là một linh hồn tiến hoá cao, không bị ô nhiễm bởi sự ích kỷ và đă có nhiều kiếp liên hệ với Chân sư.”
Nguồn FB Cô Liên Hương
Giữ Cho Trực Giác Được Sống Động - Lien Huong Lena
Hôm qua tôi mất ngủ vì nghe cụ hàng xóm kể sự hỗn láo của em cụ, rồi một bé sơ sinh không qua khỏi tình trạng nhiễm độc muối. Bé được sinh thường ở nhà nhưng mẹ bé nghe bọn “thuận tự nhiên” trên FB xúi dại, ngâm bánh nhau vào chậu muối để ướp rồi chụp ảnh đưa lên mạng trong khi bé chưa được cắt rốn, sau đó bé phải cấp cứu chuẩn đoán nhiễm độc tăng natri huyết, theo tin nhắn tôi nhận được thì công an đã vào cuộc.
https://t.cn/A6WPUxbV
Mẹ bé nhắn tin cho tôi qua người khác để hỏi phải làm gì, tôi nói đã vào phòng cấp cứu nhi thì phải theo chỉ định của bs đừng nghe bọn “thuận tự nhiên”, nhưng xin cho con bú sữa mẹ tránh bé dùng sữa thú công thức.
Mợ tôi là hoa khôi Đà Nẵng từ đầu thế kỷ XX, bà đỡ nổi tiếng, trước 1950 sản phụ sinh con ở nhà, bà đã đỡ cho hàng trăm ca, chẳng bao giờ có chuyện ướp muối cái bánh nhau và cũng không cắt rốn sớm, chờ nhau tự bong, theo dõi đợi dây rốn ngừng đập kẹp dây rốn và cắt rốn như truyền thống. Mợ thọ 105 tuổi, truyền lại nhiều kinh nghiệm.
Loài thú có vú sinh con, nó tự cắn cuống rốn sau sinh, con vật không ướp nhau vào thứ gì đó và cũng không để quá lâu rồi mới cắn dây rốn bởi có sự thối rữa và nhiễm khuẩn tự nhiên. Một số chó mèo vụng quá cũng loay hoay khá lâu.
Hôm qua tôi mất ngủ vì nghe cụ hàng xóm kể sự hỗn láo của em cụ, rồi một bé sơ sinh không qua khỏi tình trạng nhiễm độc muối. Bé được sinh thường ở nhà nhưng mẹ bé nghe bọn “thuận tự nhiên” trên FB xúi dại, ngâm bánh nhau vào chậu muối để ướp rồi chụp ảnh đưa lên mạng trong khi bé chưa được cắt rốn, sau đó bé phải cấp cứu chuẩn đoán nhiễm độc tăng natri huyết, theo tin nhắn tôi nhận được thì công an đã vào cuộc.
https://t.cn/A6WPUxbV
Mẹ bé nhắn tin cho tôi qua người khác để hỏi phải làm gì, tôi nói đã vào phòng cấp cứu nhi thì phải theo chỉ định của bs đừng nghe bọn “thuận tự nhiên”, nhưng xin cho con bú sữa mẹ tránh bé dùng sữa thú công thức.
Mợ tôi là hoa khôi Đà Nẵng từ đầu thế kỷ XX, bà đỡ nổi tiếng, trước 1950 sản phụ sinh con ở nhà, bà đã đỡ cho hàng trăm ca, chẳng bao giờ có chuyện ướp muối cái bánh nhau và cũng không cắt rốn sớm, chờ nhau tự bong, theo dõi đợi dây rốn ngừng đập kẹp dây rốn và cắt rốn như truyền thống. Mợ thọ 105 tuổi, truyền lại nhiều kinh nghiệm.
Loài thú có vú sinh con, nó tự cắn cuống rốn sau sinh, con vật không ướp nhau vào thứ gì đó và cũng không để quá lâu rồi mới cắn dây rốn bởi có sự thối rữa và nhiễm khuẩn tự nhiên. Một số chó mèo vụng quá cũng loay hoay khá lâu.
Chuyện Thờ Cúng - Lien Huong Lena
专辑崇拜故事
Hỏi: Cô ơi, lúc cúng thì làm gì trước, làm gì sau?
Trả lời:
CHUẨN BỊ:
- Việc đầu tiên là làm sạch ban thờ bằng khăn và nước sạch.
- Lau bóng, khơi bấc đèn thờ, châm dầu. Thời cổ, bàn thờ chỉ có 1 đèn.
- Nếu cúng các vị thuốc thảo dược thì cần nấu thuốc trước trước hoặc hâm nóng thuốc, trong khi nấu thuốc thì lau ban thờ.
- Vừa làm việc vừa trì Tịnh thủ chân Ngôn tẩy trược, làm sạch tay.
- Cắm hoa vào lọ, hoặc bày hoa đĩa lên ban, hoặc thả hoa cúng nước, hoặc dâng chậu hoa cảnh trên đôn cạnh ban thờ.
- Bày lễ vật bánh trái, cả đồ chúc thực và đồ bày [nếu có]. Cần phân biệt đồ chúc thực và đồ bày trang trí bàn thờ. Đồ trang trí bày trên ban thì Bưởi, Phật thủ, Thị, Cau… có thể bày vài ngày cho ban thờ ấm cúng sinh động, không sợ chuột bọ. Đồ cúng chúc thực như xôi lạc, chè kho, bánh… cúng xong dọn ngay. Dù không thờ Phật, khi muốn dâng cỗ mặn phải đặt ở một chiếc bàn phụ thấp hơn hẳn bàn thờ chính.
- Châm tinh dầu thơm vào bát hoặc máy xông rồi đun nước nóng.
- Hãm trà.
- Mở rộng cửa.
NHẬP LỄ:
- Thắp đèn, châm nến trước tiên.
- Rót nước dâng lên ban.
- Rót trà dâng lên ban.
- Thắp hương [chú ý dâng nhang theo số lẻ thuộc dương, không bao giờ dâng 2 hoặc 4 nén].
- Khi châm lửa thì khẽ xoay cho hương cháy đều nếu thời tiết ẩm.
- Cắm hương ngay ngắn vào lư [ban thờ không nên đặt cao quá, lúc dâng hương phải với, dễ xiêu lệch nén nhang].
- Nếu có nhiều lư thì thắp lần lượt, dâng hương vào từng lư theo thứ tự chứ đừng châm một bó lớn. Nếu có nhiều bài vị nhưng chỉ có 1 lư thì chỉ dâng hương vào lư, không cắm ra bên ngoài.
KHẤN:
Khi cúng lễ tổ tiên phải khấn thổ công trước.
Kinh Tăng Nhất A Hàm – quyển 24 ghi lại 5 phúc báu của người thành tâm thờ cúng:
1. Đoan chính [tướng mạo đoan trang]
2. Hảo thinh [tiếng nói trong trẻo êm đềm]
3. Đa tài bảo
4. Sanh trưởng giả gia [tái sinh vào nhà quí phái].
5. Sanh thiện xứ thiên trượng [tái sinh vào các cõi lành].
_____
Thờ và cúng là hai phạm trù, thờ là nội hàm yêu thương, tôn trọng, kính ngưỡng trong tâm, cúng chỉ là lễ vật và lễ nghi bên ngoài. Động cơ nhân quyết định nghiệp báo, bởi vậy việc thờ cúng trọng ở tâm, thật tâm thì đạo ông bà – sự liên kết và cảm ứng theo tần số gen – có giá trị tâm linh.
专辑崇拜故事
Hỏi: Cô ơi, lúc cúng thì làm gì trước, làm gì sau?
Trả lời:
CHUẨN BỊ:
- Việc đầu tiên là làm sạch ban thờ bằng khăn và nước sạch.
- Lau bóng, khơi bấc đèn thờ, châm dầu. Thời cổ, bàn thờ chỉ có 1 đèn.
- Nếu cúng các vị thuốc thảo dược thì cần nấu thuốc trước trước hoặc hâm nóng thuốc, trong khi nấu thuốc thì lau ban thờ.
- Vừa làm việc vừa trì Tịnh thủ chân Ngôn tẩy trược, làm sạch tay.
- Cắm hoa vào lọ, hoặc bày hoa đĩa lên ban, hoặc thả hoa cúng nước, hoặc dâng chậu hoa cảnh trên đôn cạnh ban thờ.
- Bày lễ vật bánh trái, cả đồ chúc thực và đồ bày [nếu có]. Cần phân biệt đồ chúc thực và đồ bày trang trí bàn thờ. Đồ trang trí bày trên ban thì Bưởi, Phật thủ, Thị, Cau… có thể bày vài ngày cho ban thờ ấm cúng sinh động, không sợ chuột bọ. Đồ cúng chúc thực như xôi lạc, chè kho, bánh… cúng xong dọn ngay. Dù không thờ Phật, khi muốn dâng cỗ mặn phải đặt ở một chiếc bàn phụ thấp hơn hẳn bàn thờ chính.
- Châm tinh dầu thơm vào bát hoặc máy xông rồi đun nước nóng.
- Hãm trà.
- Mở rộng cửa.
NHẬP LỄ:
- Thắp đèn, châm nến trước tiên.
- Rót nước dâng lên ban.
- Rót trà dâng lên ban.
- Thắp hương [chú ý dâng nhang theo số lẻ thuộc dương, không bao giờ dâng 2 hoặc 4 nén].
- Khi châm lửa thì khẽ xoay cho hương cháy đều nếu thời tiết ẩm.
- Cắm hương ngay ngắn vào lư [ban thờ không nên đặt cao quá, lúc dâng hương phải với, dễ xiêu lệch nén nhang].
- Nếu có nhiều lư thì thắp lần lượt, dâng hương vào từng lư theo thứ tự chứ đừng châm một bó lớn. Nếu có nhiều bài vị nhưng chỉ có 1 lư thì chỉ dâng hương vào lư, không cắm ra bên ngoài.
KHẤN:
Khi cúng lễ tổ tiên phải khấn thổ công trước.
Kinh Tăng Nhất A Hàm – quyển 24 ghi lại 5 phúc báu của người thành tâm thờ cúng:
1. Đoan chính [tướng mạo đoan trang]
2. Hảo thinh [tiếng nói trong trẻo êm đềm]
3. Đa tài bảo
4. Sanh trưởng giả gia [tái sinh vào nhà quí phái].
5. Sanh thiện xứ thiên trượng [tái sinh vào các cõi lành].
_____
Thờ và cúng là hai phạm trù, thờ là nội hàm yêu thương, tôn trọng, kính ngưỡng trong tâm, cúng chỉ là lễ vật và lễ nghi bên ngoài. Động cơ nhân quyết định nghiệp báo, bởi vậy việc thờ cúng trọng ở tâm, thật tâm thì đạo ông bà – sự liên kết và cảm ứng theo tần số gen – có giá trị tâm linh.
✋热门推荐