NỖI BUỒN CŨNG LÀ QUÀ.
Tặng một bạn FB đang cảm thấy u ám vì công việc bị cản trở. Bài này tôi đăng trên FB cũ bị phá, các bạn lưu, gửi đăng lại.
___
Khi còn nhỏ, tôi ưu tư hơn các trẻ con khác, tôi nhận biết tâm trạng của bản thân, và như thế, tôi ở trong một tổ hợp vừa buồn vừa lo lắng về buồn.
Cùng các bạn làm thủ công [hồi đó chúng tôi có nhiều bài thủ công và vẽ rất thú vị], tôi rây, nhồi và ủ đất sét tỷ mỷ, phơi trong bóng mát, lại còn sốt ruột trở trái khế để khô đều các mặt, rồi chờ thật khô mới tô màu. Tôi làm đủ các bước như trong sách hướng dẫn, kể cả việc ra tiệm thuốc bắc của người Tàu, mua giấy bản màu vàng, ngâm nước thành bột, nhào cùng đất sét. Tôi không chỉ làm một, mà làm hai ba quả để đề phòng trong lúc đem tới trường có thể bị sứt. Ngoài ra tôi còn ủng hộ bạn thân vì bạn làm xấu quá [tất nhiên là tôi không ủng hộ bạn quả đẹp nhất mà để chấm điểm]. Khỏi phải nói, các tác phẩm của tôi lúc nào cũng được trầm trồ, điểm cao nhất và được trưng bày. Nếu cô giáo không giữ lại thì mẹ tôi sẽ bày các tác phẩm của tôi ở nhà. Những đứa ẩu – đó là tôi nghĩ như thế về họ, nhưng mẹ tôi nói rằng: “họ đã cố gắng lắm rồi” – quả khế méo mó, rạn nứt, màu loang lổ lại không hề buồn, không bận tâm chút nào, chúng chạy ào ra khỏi lớp, la to, uống nước, nhảy dây, cãi nhau, bức xúc gì đó nhưng không buồn và rồi hoàn toàn quên.
Mẹ tôi đã nói với tôi như thế này: nỗi buồn kéo tới khi công việc không như ý là do lòng tự tôn bị tổn thương, sau này mẹ tôi gọi nó là “cái Ngã không được thỏa mãn”, con đã làm việc không phải vì bản thân việc đó cần làm và có ích mà vì một phần thưởng, chẳng hạn như mong ước được khen hay điểm cao. Tâm lý ấy có nguồn gốc ‘logic’ – mẹ tôi dùng chính cái từ đó – nụ cười của con lúc sơ sinh được bố mẹ vui thích, hai chiếc răng cửa nhú ra làm bố mẹ ngất ngây, bước đi đầu tiên của con được cả nhà chăm chú, cú ngã đầu tiên rồi vịn vào chân bàn tự đứng lên được cả nhà vỗ tay, món tóc đầu tiên dài ra đủ để buộc nơ cũng được khen ngợi, con đã sống trong các lời khen. Cái váy con mặc, mặc dầu không phải con làm ra nhưng mọi người đều trầm trồ khen Lena mặc xinh quá, không ai khen người mua vải, không ai khen người may váy, không ai khen bà Nhung đã thêu cụm hoa rất đẹp… và con coi điều đó là mặc nhiên [lúc đó tôi đã khóc òa lên vì xấu hổ].
Nên làm mọi việc vì điều đó là cần thiết, bản thân công việc đã là phần thưởng rồi. Không ở trong công việc con không có cách gì để trở nên khéo léo. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và con không thể trưởng thành từ bên trong. Ngay cả nỗi buồn cũng có ích. Nỗi buồn cũng là quà.
Khi tôi lớn thêm vài tuổi nữa, mẹ lại nói thế này: hãy để tâm trong mỗi việc của mình để nó hoàn hảo nhất có thể, nhưng đừng mong chờ phần thưởng, mọi việc ta làm Các Ngài biết hết.
Tới tuổi thanh niên tôi được dạy: nếu việc của con thành công, con hãy tặng cho Chúa hay cho người nào mà con yêu quý.
Và tôi đã vác thập giá đời mình: nuôi con, chăm sóc người già, nấu ăn, cầu nguyện, viết một bức thư tình, thảo một đơn kiện… theo cách như thế. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và không thể trưởng thành từ bên trong.
_____
Sơn dầu của Mary Bradish Titcomb [1858-1927]
Nguồn FB Cô Liên Hương
Tặng một bạn FB đang cảm thấy u ám vì công việc bị cản trở. Bài này tôi đăng trên FB cũ bị phá, các bạn lưu, gửi đăng lại.
___
Khi còn nhỏ, tôi ưu tư hơn các trẻ con khác, tôi nhận biết tâm trạng của bản thân, và như thế, tôi ở trong một tổ hợp vừa buồn vừa lo lắng về buồn.
Cùng các bạn làm thủ công [hồi đó chúng tôi có nhiều bài thủ công và vẽ rất thú vị], tôi rây, nhồi và ủ đất sét tỷ mỷ, phơi trong bóng mát, lại còn sốt ruột trở trái khế để khô đều các mặt, rồi chờ thật khô mới tô màu. Tôi làm đủ các bước như trong sách hướng dẫn, kể cả việc ra tiệm thuốc bắc của người Tàu, mua giấy bản màu vàng, ngâm nước thành bột, nhào cùng đất sét. Tôi không chỉ làm một, mà làm hai ba quả để đề phòng trong lúc đem tới trường có thể bị sứt. Ngoài ra tôi còn ủng hộ bạn thân vì bạn làm xấu quá [tất nhiên là tôi không ủng hộ bạn quả đẹp nhất mà để chấm điểm]. Khỏi phải nói, các tác phẩm của tôi lúc nào cũng được trầm trồ, điểm cao nhất và được trưng bày. Nếu cô giáo không giữ lại thì mẹ tôi sẽ bày các tác phẩm của tôi ở nhà. Những đứa ẩu – đó là tôi nghĩ như thế về họ, nhưng mẹ tôi nói rằng: “họ đã cố gắng lắm rồi” – quả khế méo mó, rạn nứt, màu loang lổ lại không hề buồn, không bận tâm chút nào, chúng chạy ào ra khỏi lớp, la to, uống nước, nhảy dây, cãi nhau, bức xúc gì đó nhưng không buồn và rồi hoàn toàn quên.
Mẹ tôi đã nói với tôi như thế này: nỗi buồn kéo tới khi công việc không như ý là do lòng tự tôn bị tổn thương, sau này mẹ tôi gọi nó là “cái Ngã không được thỏa mãn”, con đã làm việc không phải vì bản thân việc đó cần làm và có ích mà vì một phần thưởng, chẳng hạn như mong ước được khen hay điểm cao. Tâm lý ấy có nguồn gốc ‘logic’ – mẹ tôi dùng chính cái từ đó – nụ cười của con lúc sơ sinh được bố mẹ vui thích, hai chiếc răng cửa nhú ra làm bố mẹ ngất ngây, bước đi đầu tiên của con được cả nhà chăm chú, cú ngã đầu tiên rồi vịn vào chân bàn tự đứng lên được cả nhà vỗ tay, món tóc đầu tiên dài ra đủ để buộc nơ cũng được khen ngợi, con đã sống trong các lời khen. Cái váy con mặc, mặc dầu không phải con làm ra nhưng mọi người đều trầm trồ khen Lena mặc xinh quá, không ai khen người mua vải, không ai khen người may váy, không ai khen bà Nhung đã thêu cụm hoa rất đẹp… và con coi điều đó là mặc nhiên [lúc đó tôi đã khóc òa lên vì xấu hổ].
Nên làm mọi việc vì điều đó là cần thiết, bản thân công việc đã là phần thưởng rồi. Không ở trong công việc con không có cách gì để trở nên khéo léo. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và con không thể trưởng thành từ bên trong. Ngay cả nỗi buồn cũng có ích. Nỗi buồn cũng là quà.
Khi tôi lớn thêm vài tuổi nữa, mẹ lại nói thế này: hãy để tâm trong mỗi việc của mình để nó hoàn hảo nhất có thể, nhưng đừng mong chờ phần thưởng, mọi việc ta làm Các Ngài biết hết.
Tới tuổi thanh niên tôi được dạy: nếu việc của con thành công, con hãy tặng cho Chúa hay cho người nào mà con yêu quý.
Và tôi đã vác thập giá đời mình: nuôi con, chăm sóc người già, nấu ăn, cầu nguyện, viết một bức thư tình, thảo một đơn kiện… theo cách như thế. Không thất bại, trí thông minh không có chỗ dùng và không thể trưởng thành từ bên trong.
_____
Sơn dầu của Mary Bradish Titcomb [1858-1927]
Nguồn FB Cô Liên Hương
BÁNH XẾP NHÂN CHAY CHO NGÀY ĐẦU THÁNG
Ngày mùng 1, bạn thử làm món chay bánh xếp nhân chay thật ngon mời cả nhà nhé!
NGUYÊN LIỆU:
PHẦN BÁNH:
300g bột mì
110g bơ nhạt
Một ít muối
60-90ml nước lạnh
PHẦN NHÂN:
30ml dầu olive
1 củ hành
1 củ cà rốt nhỏ
4 tép tỏi
4-5 tai nấm
1/2 quả ớt chuông đỏ
Một ít rau húng quế
Một ít rau mùi tây
30ml nước tương
Muối
Tiêu xay
1 quả trứng
THỰC HIỆN:
- Chuẩn bị phần bột: Rây bột và trộn bột mì với muối. Sau đó, bạn cho bơ vào, trộn đều, từ từ thêm nước, rồi nhào mịn. Kế đến, bạn cho bột vào màng bọc thực phẩm rồi cho vào tủ lạnh khoảng 1 giờ đồng hồ.
- Băm nhỏ nấm, rau, hành, tỏi, cà rốt và ớt chuông.
- Chuẩn bị một chảo nóng với ít dầu, rồi cho hành vào xào mềm. Thêm cà rốt, tỏi, ớt, nấm và nước tương vào, xào đều một lúc, rồi bạn tắt bếp và cho ray, muối, tiêu xay vào, trộn đều tất cả.
- Phủ sẵn một lớp bột mì bên dưới bàn, kế đến bạn lấy bột từ tủ lạnh ra, cán thành miếng mỏng khoảng 3-4mm, rồi dùng khuôn tròn để cắt. Sau đó, bạn tiếp tục làm lại thao tác vo tròn bột, cán dẹt, rồi cắt vỏ bánh cho tới khi hết nguyên liệu.
- Múc một muỗng nhân cho lên trên một nửa vỏ bánh.
- Thấm đều vành bánh với một ít nước, sau đó bạn gập vỏ bánh lại, rồi dùng nĩa ấn xuống để cố định và tạo hình cho bánh.
- Quét một lớp trứng đều lên mặt bánh, trước khi cho vào lò nướng đã được làm nóng ở nhiệt độ 180 độ C, và nướng từ 25-30 phút. Với chiếc bánh xếp dạng này bạn được khuyên là nên làm chiếc bánh vừa vừa be bé như món khai vị cho bữa tiệc hoặc chế biến to hơn để phục vụ như một bữa ăn sáng đều rất phù hợp.
Trong những ngày mát trời nắng lên, chán ngấy với thịt thà thì bánh xếp nhân chay sẽ là một lựa chọn hết sức mới mẻ và thú vị cho bạn, khi chọn rau củ quả làm nhân chủ đạo. Vị ngọt mặn hài hòa cùng phô mai ngây ngậy rất lạ và không kém phần ngon miệng. Nguyên liệu không quá cầu kỳ, cách chế biến lại đơn giản, thích hợp để bạn rủ rê các bạn nhỏ của mình cùng chung tay quay quần trong căn bếp ấm cúng làm món chay này cho ngày cuối tuần.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Ngày mùng 1, bạn thử làm món chay bánh xếp nhân chay thật ngon mời cả nhà nhé!
NGUYÊN LIỆU:
PHẦN BÁNH:
300g bột mì
110g bơ nhạt
Một ít muối
60-90ml nước lạnh
PHẦN NHÂN:
30ml dầu olive
1 củ hành
1 củ cà rốt nhỏ
4 tép tỏi
4-5 tai nấm
1/2 quả ớt chuông đỏ
Một ít rau húng quế
Một ít rau mùi tây
30ml nước tương
Muối
Tiêu xay
1 quả trứng
THỰC HIỆN:
- Chuẩn bị phần bột: Rây bột và trộn bột mì với muối. Sau đó, bạn cho bơ vào, trộn đều, từ từ thêm nước, rồi nhào mịn. Kế đến, bạn cho bột vào màng bọc thực phẩm rồi cho vào tủ lạnh khoảng 1 giờ đồng hồ.
- Băm nhỏ nấm, rau, hành, tỏi, cà rốt và ớt chuông.
- Chuẩn bị một chảo nóng với ít dầu, rồi cho hành vào xào mềm. Thêm cà rốt, tỏi, ớt, nấm và nước tương vào, xào đều một lúc, rồi bạn tắt bếp và cho ray, muối, tiêu xay vào, trộn đều tất cả.
- Phủ sẵn một lớp bột mì bên dưới bàn, kế đến bạn lấy bột từ tủ lạnh ra, cán thành miếng mỏng khoảng 3-4mm, rồi dùng khuôn tròn để cắt. Sau đó, bạn tiếp tục làm lại thao tác vo tròn bột, cán dẹt, rồi cắt vỏ bánh cho tới khi hết nguyên liệu.
- Múc một muỗng nhân cho lên trên một nửa vỏ bánh.
- Thấm đều vành bánh với một ít nước, sau đó bạn gập vỏ bánh lại, rồi dùng nĩa ấn xuống để cố định và tạo hình cho bánh.
- Quét một lớp trứng đều lên mặt bánh, trước khi cho vào lò nướng đã được làm nóng ở nhiệt độ 180 độ C, và nướng từ 25-30 phút. Với chiếc bánh xếp dạng này bạn được khuyên là nên làm chiếc bánh vừa vừa be bé như món khai vị cho bữa tiệc hoặc chế biến to hơn để phục vụ như một bữa ăn sáng đều rất phù hợp.
Trong những ngày mát trời nắng lên, chán ngấy với thịt thà thì bánh xếp nhân chay sẽ là một lựa chọn hết sức mới mẻ và thú vị cho bạn, khi chọn rau củ quả làm nhân chủ đạo. Vị ngọt mặn hài hòa cùng phô mai ngây ngậy rất lạ và không kém phần ngon miệng. Nguyên liệu không quá cầu kỳ, cách chế biến lại đơn giản, thích hợp để bạn rủ rê các bạn nhỏ của mình cùng chung tay quay quần trong căn bếp ấm cúng làm món chay này cho ngày cuối tuần.
Nguồn FB Cô Liên Hương
CHUYỆN PHẬT THỦ 1.
Phật thủ [Buddha's Hand Citron] bắt nguồn từ vùng thấp của dãy Himalaya. Một số suy đoán rằng Phật thủ được di thực bởi các tu sĩ Phật giáo Ấn Độ hoằng Pháp sang Trung Hoa vào khoảng năm 400 sau CN. Những người khác cho rằng Phật thủ phát triển ở thung lũng sông Dương Tử của từ loại giống khác. Trong bản văn cổ và tác phẩm nghệ thuật của Ấn Độ đã xuất hiện Phật thủ trước đó rất lâu [Vajasaneyi Samhita năm 800 tr CN, bức tranh nổi tiếng Ajanta từ năm 200 tr CN, sách Charka Samhita năm 100 sau CN].
Rất ít quốc gia phát triển cây Phật thủ. Trái Phật thủ chỉ bán ở một số nơi trong những thời điểm nhất định là Trung Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ, Taiwan, Việt Nam. Ở Trung Quốc, Phật thủ tượng trưng cho hạnh phúc và sống lâu, được bày như một vật tế tại bàn thờ. Ngoài ra, phổ biến như một cây cảnh, thường ở dạng bonsai. Từ thế kỷ thứ X các nghệ sĩ Trung Quốc đã mô tả nó trong các tác phẩm chạm ngọc, ngà, gỗ, sơn mài và là một loại thảo dược phổ biến của Trung y, tác dụng vào 3 kinh của gan, lá lách, phổi.
Một số lợi ích sức khỏe quan trọng nhất của Phật thủ gồm khả năng giảm đau, làm dịu dạ dày và chướng bụng, tăng cường hệ miễn dịch, giảm viêm, giảm bớt các khó chịu kinh nguyệt, hạ huyết áp, làm thông thoáng khó chịu về đường hô hấp, chữa ho tiêu đờm, tăng tốc độ chữa lành vết thương, giảm sưng, giảm bầm tím. Theo Y học cổ truyền Trung Quốc, Phật thủ kết hợp với Bai Giang Cao [chưa rõ vị thuốc này có phải hoa Patrina khô không???] hỗ trợ trẻ em viêm gan A. Ngoài việc làm thuốc, Phật thủ được chế thành trà và chiết tinh dầu làm nước hoa.
MỘT SỐ MÓN TỪ PHẬT THỦ.
CHÁO PHẬT THỦ
Cháo Phật thủ để bồi bổ lá lách, dạ dày, điều tiết khí của tam tiêu, giảm đau chướng, kích thích thèm ăn, làm long đờm…
- Gạo tẻ hạt tròn 100g
- Phật thủ 15g lấy phần ngón tay. Ngâm Phật thủ trong nước vo gạo đặc, cọ sạch bằng bàn chải, rửa lại bằng nước, lau khô.
- Đường phèn 30g
- Ninh cháo nhỏ lửa tới sánh thì ăn nóng. Nên ăn khi bị cảm lạnh, chướng bụng, biếng ăn
RƯỢU PHẬT THỦ
Rượu Phật thủ hoạt động như thuốc giãn mạch, tăng lưu thông, giảm nguy cơ phát triển xơ vữa động mạch hoặc cơn đau tim hoặc đột quỵ, giảm đáng kể sự căng thẳng trên hệ thống tim mạch. Nếu bị huyết áp thấp, rượu Phật thủ sẽ hạ thấp nó hơn nữa. Rượu này uống hoặc dùng xoa bóp vết thương dạng bầm tím, giảm đau khớp.
- Dùng rượu gạo 40-45 độ
- Ngâm Phật thủ trong nước vo gạo đặc, cọ sạch bằng bàn chải, rửa lại bằng nước, lau khô
- Dùng dao bén lạng lớp vỏ ngoài ngâm vào rượu
- Để chỗ tối, mát ít nhất 2 tháng mới dùng được. Ngâm rượu bằng vò gốm, sứ hoặc thủy tinh, không dùng bình nhựa.
SIRO PHẬT THỦ
- Một cốc to 500ml nén chặt Phật thủ thái mỏng [cả cùi và vỏ]
- Một cốc tương đương như vậy đường kính
- 1 lít nước
- ¼ thìa café muối
- Nấu tới khi Phật thủ trong suốt thì cho vào lọ sạch, đậy kín 2 tuần sẽ bớt đắng, vớt hết bã. Như vậy là dùng được để pha chế thức ăn, làm bánh, uống, nấu chè, làm dịu cơn ho…
- Bã ngon, ăn được. Có thể sấy khô bã thành kẹo.
Việt Nam đang bỏ phí nguồn Phật thủ, các trái đẹp để bày bàn thờ còn trái nhỏ xấu đa phần bỏ đi.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Phật thủ [Buddha's Hand Citron] bắt nguồn từ vùng thấp của dãy Himalaya. Một số suy đoán rằng Phật thủ được di thực bởi các tu sĩ Phật giáo Ấn Độ hoằng Pháp sang Trung Hoa vào khoảng năm 400 sau CN. Những người khác cho rằng Phật thủ phát triển ở thung lũng sông Dương Tử của từ loại giống khác. Trong bản văn cổ và tác phẩm nghệ thuật của Ấn Độ đã xuất hiện Phật thủ trước đó rất lâu [Vajasaneyi Samhita năm 800 tr CN, bức tranh nổi tiếng Ajanta từ năm 200 tr CN, sách Charka Samhita năm 100 sau CN].
Rất ít quốc gia phát triển cây Phật thủ. Trái Phật thủ chỉ bán ở một số nơi trong những thời điểm nhất định là Trung Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ, Taiwan, Việt Nam. Ở Trung Quốc, Phật thủ tượng trưng cho hạnh phúc và sống lâu, được bày như một vật tế tại bàn thờ. Ngoài ra, phổ biến như một cây cảnh, thường ở dạng bonsai. Từ thế kỷ thứ X các nghệ sĩ Trung Quốc đã mô tả nó trong các tác phẩm chạm ngọc, ngà, gỗ, sơn mài và là một loại thảo dược phổ biến của Trung y, tác dụng vào 3 kinh của gan, lá lách, phổi.
Một số lợi ích sức khỏe quan trọng nhất của Phật thủ gồm khả năng giảm đau, làm dịu dạ dày và chướng bụng, tăng cường hệ miễn dịch, giảm viêm, giảm bớt các khó chịu kinh nguyệt, hạ huyết áp, làm thông thoáng khó chịu về đường hô hấp, chữa ho tiêu đờm, tăng tốc độ chữa lành vết thương, giảm sưng, giảm bầm tím. Theo Y học cổ truyền Trung Quốc, Phật thủ kết hợp với Bai Giang Cao [chưa rõ vị thuốc này có phải hoa Patrina khô không???] hỗ trợ trẻ em viêm gan A. Ngoài việc làm thuốc, Phật thủ được chế thành trà và chiết tinh dầu làm nước hoa.
MỘT SỐ MÓN TỪ PHẬT THỦ.
CHÁO PHẬT THỦ
Cháo Phật thủ để bồi bổ lá lách, dạ dày, điều tiết khí của tam tiêu, giảm đau chướng, kích thích thèm ăn, làm long đờm…
- Gạo tẻ hạt tròn 100g
- Phật thủ 15g lấy phần ngón tay. Ngâm Phật thủ trong nước vo gạo đặc, cọ sạch bằng bàn chải, rửa lại bằng nước, lau khô.
- Đường phèn 30g
- Ninh cháo nhỏ lửa tới sánh thì ăn nóng. Nên ăn khi bị cảm lạnh, chướng bụng, biếng ăn
RƯỢU PHẬT THỦ
Rượu Phật thủ hoạt động như thuốc giãn mạch, tăng lưu thông, giảm nguy cơ phát triển xơ vữa động mạch hoặc cơn đau tim hoặc đột quỵ, giảm đáng kể sự căng thẳng trên hệ thống tim mạch. Nếu bị huyết áp thấp, rượu Phật thủ sẽ hạ thấp nó hơn nữa. Rượu này uống hoặc dùng xoa bóp vết thương dạng bầm tím, giảm đau khớp.
- Dùng rượu gạo 40-45 độ
- Ngâm Phật thủ trong nước vo gạo đặc, cọ sạch bằng bàn chải, rửa lại bằng nước, lau khô
- Dùng dao bén lạng lớp vỏ ngoài ngâm vào rượu
- Để chỗ tối, mát ít nhất 2 tháng mới dùng được. Ngâm rượu bằng vò gốm, sứ hoặc thủy tinh, không dùng bình nhựa.
SIRO PHẬT THỦ
- Một cốc to 500ml nén chặt Phật thủ thái mỏng [cả cùi và vỏ]
- Một cốc tương đương như vậy đường kính
- 1 lít nước
- ¼ thìa café muối
- Nấu tới khi Phật thủ trong suốt thì cho vào lọ sạch, đậy kín 2 tuần sẽ bớt đắng, vớt hết bã. Như vậy là dùng được để pha chế thức ăn, làm bánh, uống, nấu chè, làm dịu cơn ho…
- Bã ngon, ăn được. Có thể sấy khô bã thành kẹo.
Việt Nam đang bỏ phí nguồn Phật thủ, các trái đẹp để bày bàn thờ còn trái nhỏ xấu đa phần bỏ đi.
Nguồn FB Cô Liên Hương
✋热门推荐