Mo ge ni agbedemeji, ati ni kete ti Fuzhi gbe ori mi soke ni ẹmi, Dokita Gu wa ni mita marun sẹhin, n rin si mi, ṣi pẹlu awọn ejika tinrin, nrin ni ipalọlọ bi ologbo. Mo mu ọwọ mi mu ati ni kiakia fẹ lati pari iṣẹ ni ọwọ mi, ṣugbọn ni iyara, awọ naa fọ ... Ọlọrun mọ iru ikasi ẹdun ti mo ni ni akoko yẹn. O rin niwaju mi o da duro, oju rẹ yipo laarin mi ati peeli lori ilẹ, ẹnu rẹ di ọwọ, o rẹrin musẹ pẹlu
• sau chuyến xe thừa sống thiếu .... thở hôm nay tao mới giác ngộ ra một chân lý : phải sống , nhục nhã cũng phải sống , phải sống đến ngày mai để biết : hôm nay mày tưởng tượng mày ở dưới đáy địa ngục , tận cùng xã hội , thì ngày mai nó sẽ tát cho mày tỉnh , nhìn đi , mà sống tiếp
• bình thường tao cò kè bủn xỉn bẩn tưởi từng li với đàn ông . ví dụ
- 30k đắt quá em không đi đâu . 20k thôi không thì anh tìm người khác giúp em
còn hôm nay nó lại thế này , tao lao từ trên xe xuống với cái tóc đỏ tím hỗn lộn hổ lốn như vừa cắm đầu vào thùng sơn ra vậy ( ngày xưa đi học mà nhuộm tóc màu này , ra đường là mày bị nhòm ngó soi mói đặt điều gièm pha chết cha mày rồi , trông như con vô giáo dục nhà nó chắc bó tay đéo ai dạy nổi nữa rồi , nhìn cái đầu tóc ăn mặc lại còn ranh con đã trát son trát phấn lên mặt , con này khéo làm gái cũng không biết đâu được , nhìn đầu với chả tóc ăn với chả mặc ) .... à tiếp còn mặt tao thì cắt không giọt máu , trộm vía đã trắng sẵn nên giờ nhìn y chang không khác , như miếng da mông lợn nái vừa cạo lông . . .. một cô nhìn thấy hỏi cháu về đâu cô chở mà tao lao vào cạnh lề đường ngồi mẹ xuống không còn sức mà mở nổi mồm trả lời cô , chỉ kịp chối cô cứ đi tìm người khác đi cháu chắc còn lâu nữa mới đi được .... mãi đến 5 phút sau tao ngẩng được cái đầu bù xù như ổ chó lên nhìn quanh .... cô vẫn đứng chờ
- cháu về **** cô lấy bao nhiêu ạ?
- ... 30k được không cháu , cô chờ cả chiều ở đây không có khách rồi
- ... 30 35 đều được , thôi cháu gửi cô 35k nhé
....
- đỡ say chưa , lên nằm nghỉ luôn đi cho đỡ mệt , khổ quá
- cháu gửi cô cầm cả giúp cháu ạ ! cháu cảm ơn cô nhiều ạ . cô đi cẩn thận nhé
( tao bốc phét là 35k thôi chứ ví tao làm đéo gì có đồng 5k lẻ nào . thế nên tao gửi cô 40k , đơn giản chỉ vì tao thích số 4 + tao cũng đéo có tiền , ăn còn đéo đủ nói , không dám , là gì đâu mà đú với đời với thể hiện làm màu hoa văn họa tiết ! )
( .... ) • ôi cháu ơi làm đàn bà nó khổ vậy đấy cháu ạ , mai đại hội đảng nữa nên kiếm khách khó lắm cháu ơi . vậy rồi đi lái xe ôm mà tí còn phải về để lo cơm nước lo nước cho ông cháu nó ăn uống rồi lại cả mọi việc ở nhà nữa , cô có con gái , vợ chồng hai đứa chúng vất vả , cô giờ lại nuôi cháu , cho con mình chúng nó đi kiếm tiền nữa chứ , tuổi này rồi mà chồng còn suốt ngày ghen với tuông , cô bán hàng tiếc cái tiền ship nên cô tự đi , thế mà về muộn ông ấy cũng ghen nữa , khổ lắm cháu ơi
• làm phụ nữ nói chung đã thiệt thòi khổ rồi . cũng là đi làm thuê đi xe ôm kiếm tiền nhưng đàn ông họ chỉ việc đi là đi chứ có phải nghĩ cái gì ở nhà nữa đâu ! còn cứ bảo có con sớm sướng sớm chứ bây giờ nuôi cháu có khác gì đẻ thêm đứa nữa đâu , mà chả lẽ con mình mình không giúp nó để nó phải thuê người ngoài trong khi mình còn sức khỏe thế này thì có phải là mang tội chúng nó không . vậy nên cháu nghĩ cái đời phụ nữ nó khổ , mà còn là khổ đến già khổ đến lúc chết đấy cô ạ , vài tuổi nữa không còn sức mà nuôi con cho chúng nó nữa thì xương khớp bắt đầu đau , bệnh này bệnh kia bắt đầu nó tự nhiên nảy nòi ra , đấy rồi lại bệnh tuổi già nó hành .... vậy mà sao nhiều người họ nghị lực thật đấy cô nhỉ , khiếp nghe như mấy Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng thôi mà cháu đã thấy huyền thoại lắm rồi đấy ! )
• bình thường tao cò kè bủn xỉn bẩn tưởi từng li với đàn ông . ví dụ
- 30k đắt quá em không đi đâu . 20k thôi không thì anh tìm người khác giúp em
còn hôm nay nó lại thế này , tao lao từ trên xe xuống với cái tóc đỏ tím hỗn lộn hổ lốn như vừa cắm đầu vào thùng sơn ra vậy ( ngày xưa đi học mà nhuộm tóc màu này , ra đường là mày bị nhòm ngó soi mói đặt điều gièm pha chết cha mày rồi , trông như con vô giáo dục nhà nó chắc bó tay đéo ai dạy nổi nữa rồi , nhìn cái đầu tóc ăn mặc lại còn ranh con đã trát son trát phấn lên mặt , con này khéo làm gái cũng không biết đâu được , nhìn đầu với chả tóc ăn với chả mặc ) .... à tiếp còn mặt tao thì cắt không giọt máu , trộm vía đã trắng sẵn nên giờ nhìn y chang không khác , như miếng da mông lợn nái vừa cạo lông . . .. một cô nhìn thấy hỏi cháu về đâu cô chở mà tao lao vào cạnh lề đường ngồi mẹ xuống không còn sức mà mở nổi mồm trả lời cô , chỉ kịp chối cô cứ đi tìm người khác đi cháu chắc còn lâu nữa mới đi được .... mãi đến 5 phút sau tao ngẩng được cái đầu bù xù như ổ chó lên nhìn quanh .... cô vẫn đứng chờ
- cháu về **** cô lấy bao nhiêu ạ?
- ... 30k được không cháu , cô chờ cả chiều ở đây không có khách rồi
- ... 30 35 đều được , thôi cháu gửi cô 35k nhé
....
- đỡ say chưa , lên nằm nghỉ luôn đi cho đỡ mệt , khổ quá
- cháu gửi cô cầm cả giúp cháu ạ ! cháu cảm ơn cô nhiều ạ . cô đi cẩn thận nhé
( tao bốc phét là 35k thôi chứ ví tao làm đéo gì có đồng 5k lẻ nào . thế nên tao gửi cô 40k , đơn giản chỉ vì tao thích số 4 + tao cũng đéo có tiền , ăn còn đéo đủ nói , không dám , là gì đâu mà đú với đời với thể hiện làm màu hoa văn họa tiết ! )
( .... ) • ôi cháu ơi làm đàn bà nó khổ vậy đấy cháu ạ , mai đại hội đảng nữa nên kiếm khách khó lắm cháu ơi . vậy rồi đi lái xe ôm mà tí còn phải về để lo cơm nước lo nước cho ông cháu nó ăn uống rồi lại cả mọi việc ở nhà nữa , cô có con gái , vợ chồng hai đứa chúng vất vả , cô giờ lại nuôi cháu , cho con mình chúng nó đi kiếm tiền nữa chứ , tuổi này rồi mà chồng còn suốt ngày ghen với tuông , cô bán hàng tiếc cái tiền ship nên cô tự đi , thế mà về muộn ông ấy cũng ghen nữa , khổ lắm cháu ơi
• làm phụ nữ nói chung đã thiệt thòi khổ rồi . cũng là đi làm thuê đi xe ôm kiếm tiền nhưng đàn ông họ chỉ việc đi là đi chứ có phải nghĩ cái gì ở nhà nữa đâu ! còn cứ bảo có con sớm sướng sớm chứ bây giờ nuôi cháu có khác gì đẻ thêm đứa nữa đâu , mà chả lẽ con mình mình không giúp nó để nó phải thuê người ngoài trong khi mình còn sức khỏe thế này thì có phải là mang tội chúng nó không . vậy nên cháu nghĩ cái đời phụ nữ nó khổ , mà còn là khổ đến già khổ đến lúc chết đấy cô ạ , vài tuổi nữa không còn sức mà nuôi con cho chúng nó nữa thì xương khớp bắt đầu đau , bệnh này bệnh kia bắt đầu nó tự nhiên nảy nòi ra , đấy rồi lại bệnh tuổi già nó hành .... vậy mà sao nhiều người họ nghị lực thật đấy cô nhỉ , khiếp nghe như mấy Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng thôi mà cháu đã thấy huyền thoại lắm rồi đấy ! )
7 CÁCH XỬ LÝ VẤN ĐỀ CỦA NGƯỜI THÔNG MINH
1. Bình tĩnh:
Khi bạn vấp ngã, tất cả mọi người bên cạnh bạn đều nói với bạn rằng: “Phải kiên cường lên, hơn nữa còn phải vui vẻ”.
Kiên cường là điều bạn nhất định cần có, nhưng vui vẻ thì sao? Trong tình cảnh này, đối với bạn thật không dễ dàng chút nào!
Nói cho cùng, ai có thể trong lúc bị vấp ngã đến “đầu rơi máu chảy” mà vẫn vui vẻ? Dù không thể làm được vậy nhưng ít nhất bạn có thể giữ được bình tĩnh. Bình tĩnh đối đãi mọi việc, bình tĩnh vượt qua hết thảy.
2. Uyển chuyển:
Khi nảy sinh bất đồng ý kiến với người khác, thậm chí xung đột trong lời nói, bạn nên về nhà, cầm một miếng giẻ lau, cúi xuống, hai đầu gối chạm đất, lau chùi sạch sẽ từng ngóc ngách.
Đôi khi bạn phải học cách nhún nhường, bởi vì điều đó có thể giúp bạn khiêm tốn hơn. Khi cơ thể làm việc cũng là lúc tâm trí bạn "lau sạch" dòng suy nghĩ đã khiến bản thân thấy tức giận.
3. Không nên nghĩ: “Nếu lúc trước…”
Đời người là một con đường dài với rất nhiều ngã rẽ, sẽ luôn phải đưa ra sự lựa chọn.
Lựa chọn khác nhau tạo ra cuộc đời hoàn toàn không giống nhau.
4. Nỗ lực:
Đi dạo trong rừng, bạn nhìn thấy hoa tử đằng quấn quanh thân cây, cảnh đẹp yên tĩnh này làm bạn xao động.
Bạn nghĩ rằng, không biết tương lai khi gặp mưa to gió lớn thì nó sẽ như thế nào? Nếu cắt hết dây đi, cây sẽ đổ, khung cảnh sẽ trở nên hoang vu và điêu tàn biết mấy. Lúc đó, bạn chỉ mong sao thời gian ngừng lại vào khoảnh khắc này, dừng lại tức là vĩnh hằng.
Trong vĩnh hằng nếu có khoảnh khắc đẹp đẽ tĩnh lặng này, dù cho tương lai có thể gặp phải đủ loại kiếp nạn thì bạn cũng đã nhận được an ủi và đền đáp.
Cố gắng, không quản thành công hay không, ít nhất bạn đã từng có khoảnh khắc đẹp.
5. Đơn giản hóa cuộc sống:
Bởi vì suy nghĩ quá nhiều, nên bạn thường làm cho cuộc sống của mình thêm phức tạp. Rõ ràng là đang sống ở hiện tại, nhưng bạn lại luôn nhớ mãi không quên quá khứ, lại lo lắng cho tương lai.
Hãy sống đơn giản, bạn có thể thật sự tránh được các vấn đề thật giả thị phi. Chính là đơn thuần coi cuộc đời bạn như một giấc mơ và hãy thực hiện giấc mơ của bạn.
6. Thỉnh thoảng “phá cách”:
Ăn nhiều thực phẩm lành mạnh, thỉnh thoảng ăn lưỡi vịt, gặm gà chiên muối, sang hơn chút nữa thì ăn tôm hùm chua cay.
Chỉ là thỉnh thoảng, không phải lúc nào cũng như vậy. Trong cuộc sống không nên tự trói buộc mình vào bất kỳ một cái khung nào.
7. Tĩnh lặng trở lại:
Có những giai đoạn, tâm trạng của bạn bị sa sút, thậm chí chẳng muốn vén màn xem cảnh vật ngoài cửa sổ. Đương nhiên bạn cũng quên nhìn xem chậu hoa trên cửa sổ cần được tưới nước mỗi ngày.
Không biết kéo dài bao lâu, cuối cùng có một ngày, tâm trạng của bạn được khôi phục trở lại, đồng thời cũng nhớ tới chậu hoa nơi cửa sổ, liệu cây hoa đáng thương còn sống không?
Bạn vừa nơm nớp lo sợ vừa vén bức màn lên liền thấy bông hoa nở rộ, hương thơm xông vào mũi. Thì ra trong mấy ngày này, bạn tuy đã quên tưới nước cho nó nhưng ông trời vẫn không quên tạo mưa chăm sóc nó.
Rất nhiều sự vật lặng lẽ diễn ra dưới tầm mắt bạn, chúng tự biết thu xếp tốt cho bản thân.
Trời sinh vạn vật, trời dưỡng vạn vật, kỳ thực hết thảy đều không cần lo lắng. Việc bạn cần làm chính là bản thân mình hãy sống cho tốt, để không phải hối tiếc về bất cứ điều gì.
(St)
1. Bình tĩnh:
Khi bạn vấp ngã, tất cả mọi người bên cạnh bạn đều nói với bạn rằng: “Phải kiên cường lên, hơn nữa còn phải vui vẻ”.
Kiên cường là điều bạn nhất định cần có, nhưng vui vẻ thì sao? Trong tình cảnh này, đối với bạn thật không dễ dàng chút nào!
Nói cho cùng, ai có thể trong lúc bị vấp ngã đến “đầu rơi máu chảy” mà vẫn vui vẻ? Dù không thể làm được vậy nhưng ít nhất bạn có thể giữ được bình tĩnh. Bình tĩnh đối đãi mọi việc, bình tĩnh vượt qua hết thảy.
2. Uyển chuyển:
Khi nảy sinh bất đồng ý kiến với người khác, thậm chí xung đột trong lời nói, bạn nên về nhà, cầm một miếng giẻ lau, cúi xuống, hai đầu gối chạm đất, lau chùi sạch sẽ từng ngóc ngách.
Đôi khi bạn phải học cách nhún nhường, bởi vì điều đó có thể giúp bạn khiêm tốn hơn. Khi cơ thể làm việc cũng là lúc tâm trí bạn "lau sạch" dòng suy nghĩ đã khiến bản thân thấy tức giận.
3. Không nên nghĩ: “Nếu lúc trước…”
Đời người là một con đường dài với rất nhiều ngã rẽ, sẽ luôn phải đưa ra sự lựa chọn.
Lựa chọn khác nhau tạo ra cuộc đời hoàn toàn không giống nhau.
4. Nỗ lực:
Đi dạo trong rừng, bạn nhìn thấy hoa tử đằng quấn quanh thân cây, cảnh đẹp yên tĩnh này làm bạn xao động.
Bạn nghĩ rằng, không biết tương lai khi gặp mưa to gió lớn thì nó sẽ như thế nào? Nếu cắt hết dây đi, cây sẽ đổ, khung cảnh sẽ trở nên hoang vu và điêu tàn biết mấy. Lúc đó, bạn chỉ mong sao thời gian ngừng lại vào khoảnh khắc này, dừng lại tức là vĩnh hằng.
Trong vĩnh hằng nếu có khoảnh khắc đẹp đẽ tĩnh lặng này, dù cho tương lai có thể gặp phải đủ loại kiếp nạn thì bạn cũng đã nhận được an ủi và đền đáp.
Cố gắng, không quản thành công hay không, ít nhất bạn đã từng có khoảnh khắc đẹp.
5. Đơn giản hóa cuộc sống:
Bởi vì suy nghĩ quá nhiều, nên bạn thường làm cho cuộc sống của mình thêm phức tạp. Rõ ràng là đang sống ở hiện tại, nhưng bạn lại luôn nhớ mãi không quên quá khứ, lại lo lắng cho tương lai.
Hãy sống đơn giản, bạn có thể thật sự tránh được các vấn đề thật giả thị phi. Chính là đơn thuần coi cuộc đời bạn như một giấc mơ và hãy thực hiện giấc mơ của bạn.
6. Thỉnh thoảng “phá cách”:
Ăn nhiều thực phẩm lành mạnh, thỉnh thoảng ăn lưỡi vịt, gặm gà chiên muối, sang hơn chút nữa thì ăn tôm hùm chua cay.
Chỉ là thỉnh thoảng, không phải lúc nào cũng như vậy. Trong cuộc sống không nên tự trói buộc mình vào bất kỳ một cái khung nào.
7. Tĩnh lặng trở lại:
Có những giai đoạn, tâm trạng của bạn bị sa sút, thậm chí chẳng muốn vén màn xem cảnh vật ngoài cửa sổ. Đương nhiên bạn cũng quên nhìn xem chậu hoa trên cửa sổ cần được tưới nước mỗi ngày.
Không biết kéo dài bao lâu, cuối cùng có một ngày, tâm trạng của bạn được khôi phục trở lại, đồng thời cũng nhớ tới chậu hoa nơi cửa sổ, liệu cây hoa đáng thương còn sống không?
Bạn vừa nơm nớp lo sợ vừa vén bức màn lên liền thấy bông hoa nở rộ, hương thơm xông vào mũi. Thì ra trong mấy ngày này, bạn tuy đã quên tưới nước cho nó nhưng ông trời vẫn không quên tạo mưa chăm sóc nó.
Rất nhiều sự vật lặng lẽ diễn ra dưới tầm mắt bạn, chúng tự biết thu xếp tốt cho bản thân.
Trời sinh vạn vật, trời dưỡng vạn vật, kỳ thực hết thảy đều không cần lo lắng. Việc bạn cần làm chính là bản thân mình hãy sống cho tốt, để không phải hối tiếc về bất cứ điều gì.
(St)
✋热门推荐