[Trở lại vào một ngày đẹp trời...]
Đã lâu rồi nhỉ, tháng tư vội vã, tấp nập, hối hả thực sự cứ thế mà trôi qua rồi. Một chiếc tháng nghĩ lại thôi cũng thấy rất tự hào mặc dù mang trong mình không ít sự mỏi mệt. Chiếc tháng hăng say nhất, năng nổ nhất, cần cù làm việc nhất để nhận được tiền lương hơn 4 triệu - số tiền lớn thứ hai mà bản thân t kiếm được. Thời gian ngủ thôi cũng thấy thiếu thốn, hạn chế, đi làm về đêm đêm lại chạy deadline, thức canh sale shoppe rồi sáng sớm lại chăm chỉ đi học đi làm, thực sự là khâm phục bản thân một cách quá đáng. Để rồi tháng năm, sống thật chậm lại, thật nhẹ nhàng, buông xoã bản thân, không còn hối hả, lo lắng, để được ngủ thật sâu không cần đặt báo thức. Sáng thức dậy, được cảm nhận hương vị gia đình, để không tiêu xài hoang phí nữa, để cho bản thân được nghỉ ngơi một chút trước những chặng đường phía trước. Bản thân lúc nào cũng luôn tự tạo áp lực cho bản thân, rồi gồng mình lên với chính nó, nhưng đó mới thực sự là cuộc đời đầy ý nghĩa mà t đang hướng đến
Ừm dịch Covid19 lại bùng lên rồi, một lần nữa Việt Nam lại phải chống dịch, và tất nhiên là t lại cuốn gói về quê học và thi luôn online. Thực sự thì có nhớ một chút hương vị của Hà Nội, nhớ cuộc sống tấp nập vồn vã, nhớ những cái thú vị ở nơi phố xá. Còn quá nhiều điều t chưa thể thực hiện được, muốn nhưng chưa thể để khám phá nơi này, vẫn có một ước muốn được đi thăm lăng Bác vào một chiều hoàng hôn thật đẹp, được foodtour mọi ngóc ngách Hà Nội, được ngồi chill ở một quán Cafe thật đẹp, được dạo quanh Hồ Tây cùng một người đặc biệt,....
À có một sự việc rất dễ thương đã xảy ra trong 3 ngày trên Hà Nội rồi lại về quê sau đợt nghỉ lễ. Chả là cái sạc máy tính của mình lại bị hỏng. Sự may mắn khi mang ra quán và t được tiếp thêm niềm tin về việc bảo hành, nhanh trí nhấc máy lên và gọi cho shop sạc máy tính ở trên shoppe đã từng đặt thì đúng như lời nói, t được đổi sạc với điều kiện đúng là sạc hỏng thật. Lặn lội đi buýt đến và tìm được nhà chủ shop trong một con hẻm, ban đầu bản thân t thực sự có một chút sợ hãi, nhưng rồi mọi chuyện diễn ra khá tốt đẹp và anh tốt tính đã đổi một củ sạc mới toe cho t làm t vui hết nấc:)) Lo vì mọi thứ trước đó diễn ra thực sự tệ và ngáo hic. Chỉ vì ngáo mặc áo công ty dù VF bắt trả nên t và Long Huyền mỗi đứa bị phạt 100k cùng chị lead Hương xinh ngáo hic. À trước đó thì cũng xảy ra kha khá vụ việc đau đầu và bất ổn làm t mất niềm tin vào cuộc sống nữa hic. Nhưng mà t tin, tin rằng mọi thứ trên đời này không đến một cách ngẫu nhiên. Như việc lật từng trang sách để tìm thấy 1 triệu rưỡi vào sáng hôm sau được kẹp trong quyển đề cương chứ không phải quyển giáo trình vậy:)))
Hi vọng sẽ sớm trở lại Hà Nội vào một ngày đẹp trời!!!
Đã lâu rồi nhỉ, tháng tư vội vã, tấp nập, hối hả thực sự cứ thế mà trôi qua rồi. Một chiếc tháng nghĩ lại thôi cũng thấy rất tự hào mặc dù mang trong mình không ít sự mỏi mệt. Chiếc tháng hăng say nhất, năng nổ nhất, cần cù làm việc nhất để nhận được tiền lương hơn 4 triệu - số tiền lớn thứ hai mà bản thân t kiếm được. Thời gian ngủ thôi cũng thấy thiếu thốn, hạn chế, đi làm về đêm đêm lại chạy deadline, thức canh sale shoppe rồi sáng sớm lại chăm chỉ đi học đi làm, thực sự là khâm phục bản thân một cách quá đáng. Để rồi tháng năm, sống thật chậm lại, thật nhẹ nhàng, buông xoã bản thân, không còn hối hả, lo lắng, để được ngủ thật sâu không cần đặt báo thức. Sáng thức dậy, được cảm nhận hương vị gia đình, để không tiêu xài hoang phí nữa, để cho bản thân được nghỉ ngơi một chút trước những chặng đường phía trước. Bản thân lúc nào cũng luôn tự tạo áp lực cho bản thân, rồi gồng mình lên với chính nó, nhưng đó mới thực sự là cuộc đời đầy ý nghĩa mà t đang hướng đến
Ừm dịch Covid19 lại bùng lên rồi, một lần nữa Việt Nam lại phải chống dịch, và tất nhiên là t lại cuốn gói về quê học và thi luôn online. Thực sự thì có nhớ một chút hương vị của Hà Nội, nhớ cuộc sống tấp nập vồn vã, nhớ những cái thú vị ở nơi phố xá. Còn quá nhiều điều t chưa thể thực hiện được, muốn nhưng chưa thể để khám phá nơi này, vẫn có một ước muốn được đi thăm lăng Bác vào một chiều hoàng hôn thật đẹp, được foodtour mọi ngóc ngách Hà Nội, được ngồi chill ở một quán Cafe thật đẹp, được dạo quanh Hồ Tây cùng một người đặc biệt,....
À có một sự việc rất dễ thương đã xảy ra trong 3 ngày trên Hà Nội rồi lại về quê sau đợt nghỉ lễ. Chả là cái sạc máy tính của mình lại bị hỏng. Sự may mắn khi mang ra quán và t được tiếp thêm niềm tin về việc bảo hành, nhanh trí nhấc máy lên và gọi cho shop sạc máy tính ở trên shoppe đã từng đặt thì đúng như lời nói, t được đổi sạc với điều kiện đúng là sạc hỏng thật. Lặn lội đi buýt đến và tìm được nhà chủ shop trong một con hẻm, ban đầu bản thân t thực sự có một chút sợ hãi, nhưng rồi mọi chuyện diễn ra khá tốt đẹp và anh tốt tính đã đổi một củ sạc mới toe cho t làm t vui hết nấc:)) Lo vì mọi thứ trước đó diễn ra thực sự tệ và ngáo hic. Chỉ vì ngáo mặc áo công ty dù VF bắt trả nên t và Long Huyền mỗi đứa bị phạt 100k cùng chị lead Hương xinh ngáo hic. À trước đó thì cũng xảy ra kha khá vụ việc đau đầu và bất ổn làm t mất niềm tin vào cuộc sống nữa hic. Nhưng mà t tin, tin rằng mọi thứ trên đời này không đến một cách ngẫu nhiên. Như việc lật từng trang sách để tìm thấy 1 triệu rưỡi vào sáng hôm sau được kẹp trong quyển đề cương chứ không phải quyển giáo trình vậy:)))
Hi vọng sẽ sớm trở lại Hà Nội vào một ngày đẹp trời!!!
#NhânThủy
#11.05.2021
#08:22pm
Xa em đã mấy ngày rồi, nhớ em quá chừng chừng. Ở bên em thật là bình yên, được em chiều chuộng đủ thứ, lâu lâu cũng giở chứng xíu nhưng mà cưng [太开心]
Àh, hôm gần chia tay với em, lúc soạn đồ chuẩn bị trả phòng ở Queen để qua chỗ khác, thì mình và em hay gom rác lại một chỗ rồi mới đi. Lúc dọn có dư ra một túi nilon, em hỏi mình:
- cái này sao anh?
- Dư, bỏ rác đi em .
- Thôi anh bỏ vô balo đi, để đi đường anh gặp chuột chết hay con gì chết thì có túi mà hốt.
- Ờ ờ...vậy bỏ vô balo.
- .....
Đó, Em chu đáo vậy đó, lúc nào cũng nghĩ cho mình. Nghĩ về những cái đơn giản nhất, dễ thương nhất, cũng dễ bực bội nhất hihi . Cũng vì em suy nghĩ nhỏ nhặt như vậy nên em chu đáo, rất kỹ và cũng vì vậy mà em hay khó chịu trong lòng về những cái hời hợt của mình, mình không chu đáo được như em, thương em lắm.
Cũng như sáng này nè, mình có đăng dòng status về công việc của mình qua phần chụp ảnh màn hình giữa mình với khách. Nói về một người khách gọi mình đến vệ sinh máy lạnh và cô ấy có mở lời mình dẫn bé theo chơi. Mình thấy cách đó dễ thương chứ không có gì. Vì khách thì có khách này, khách nọ. Hiếm có người nào chịu mở lời mà rớt cái cực, cái khó cho mình như khách mà mình nói trên. Hơn nữa khách có thấy bé nhà mình qua Facebook của mình, thấy bé chịu bơi, thích tắm hồ bơi nên mới mở lời cho bé qua chung cư này bơi. Nhưng mình đã từ chối liền vì thấy không tiện lắm. Qua dòng tin nhắn đó thấy dễ thương nên mới đăng trong album công việc để lấy động lực làm việc, sẵn quảng cáo về công việc của bản thân chứ không có ý gì để cho em phải buồn.
Cũng vì em đa sầu đa cảm, lo nghĩ về thân phận của bản thân nên em buồn em tủi em giận em hờn thôi, chứ em ngoan lắm. Ừhm, thì cũng đúng, trong thời gian này thì là như vậy sau này ổn định, nhất định em sẽ hiểu, em sẽ tự thoải mái trong tâm thức và không suy nghĩ nhiều. Mà cũng không biết chừng nữa, em sẽ cho mình bay màu không biết lúc nào, ha ha ha [哈哈][哈哈][哈哈].
Lại yêu xa nhớ
#11.05.2021
#08:22pm
Xa em đã mấy ngày rồi, nhớ em quá chừng chừng. Ở bên em thật là bình yên, được em chiều chuộng đủ thứ, lâu lâu cũng giở chứng xíu nhưng mà cưng [太开心]
Àh, hôm gần chia tay với em, lúc soạn đồ chuẩn bị trả phòng ở Queen để qua chỗ khác, thì mình và em hay gom rác lại một chỗ rồi mới đi. Lúc dọn có dư ra một túi nilon, em hỏi mình:
- cái này sao anh?
- Dư, bỏ rác đi em .
- Thôi anh bỏ vô balo đi, để đi đường anh gặp chuột chết hay con gì chết thì có túi mà hốt.
- Ờ ờ...vậy bỏ vô balo.
- .....
Đó, Em chu đáo vậy đó, lúc nào cũng nghĩ cho mình. Nghĩ về những cái đơn giản nhất, dễ thương nhất, cũng dễ bực bội nhất hihi . Cũng vì em suy nghĩ nhỏ nhặt như vậy nên em chu đáo, rất kỹ và cũng vì vậy mà em hay khó chịu trong lòng về những cái hời hợt của mình, mình không chu đáo được như em, thương em lắm.
Cũng như sáng này nè, mình có đăng dòng status về công việc của mình qua phần chụp ảnh màn hình giữa mình với khách. Nói về một người khách gọi mình đến vệ sinh máy lạnh và cô ấy có mở lời mình dẫn bé theo chơi. Mình thấy cách đó dễ thương chứ không có gì. Vì khách thì có khách này, khách nọ. Hiếm có người nào chịu mở lời mà rớt cái cực, cái khó cho mình như khách mà mình nói trên. Hơn nữa khách có thấy bé nhà mình qua Facebook của mình, thấy bé chịu bơi, thích tắm hồ bơi nên mới mở lời cho bé qua chung cư này bơi. Nhưng mình đã từ chối liền vì thấy không tiện lắm. Qua dòng tin nhắn đó thấy dễ thương nên mới đăng trong album công việc để lấy động lực làm việc, sẵn quảng cáo về công việc của bản thân chứ không có ý gì để cho em phải buồn.
Cũng vì em đa sầu đa cảm, lo nghĩ về thân phận của bản thân nên em buồn em tủi em giận em hờn thôi, chứ em ngoan lắm. Ừhm, thì cũng đúng, trong thời gian này thì là như vậy sau này ổn định, nhất định em sẽ hiểu, em sẽ tự thoải mái trong tâm thức và không suy nghĩ nhiều. Mà cũng không biết chừng nữa, em sẽ cho mình bay màu không biết lúc nào, ha ha ha [哈哈][哈哈][哈哈].
Lại yêu xa nhớ
群马县警察高速警察的车辆,1997年作为国家的高速II型部署了国家费用。
埼玉县警察高速警察的车辆。
新泻县警察的车辆最初他属于高速军团但后来又被调派至运输工作队。
京都府警察公路交通队的车辆3373。
除了在宫城,chi木和千叶县部署的其他同类车辆外,第一代(SA22C)是秋田,岛根,冲绳等,第二代(FC3S)则在后期GT-R是大城市警察局的部门。
2004年大都会警察局部署了四辆汽车。
第九霍本运输防暴队的车辆。
山形县警车
熊本县警车
静冈县警察的GG早期型号于2004年部署。
埼玉县警察高速警察的车辆。
新泻县警察的车辆最初他属于高速军团但后来又被调派至运输工作队。
京都府警察公路交通队的车辆3373。
除了在宫城,chi木和千叶县部署的其他同类车辆外,第一代(SA22C)是秋田,岛根,冲绳等,第二代(FC3S)则在后期GT-R是大城市警察局的部门。
2004年大都会警察局部署了四辆汽车。
第九霍本运输防暴队的车辆。
山形县警车
熊本县警车
静冈县警察的GG早期型号于2004年部署。
✋热门推荐