PHẦN 2 :
NẾU , CHIẾC MÁY LẠNH CỦA BẠN KHÔNG TRỤC TRẶC. ( NÓ HOẠT ĐỘNG BÌNH THƯỜNG )
Bạn có thể tiết kiệm tiền trả phí mua Điện khi sử dụng máy lạnh
"""""""""""""""""""""""
Có 11 trường hợp cần thiết, nên tự chọn chế độ nhiệt độ tiết kiệm Điện Năng máy lạnh , khi bạn điều khiến remote.
1/ Thông thường, điều hòa làm mát hiệu quả nhất khi nhiệt độ dàn nóng dưới 48°C và nhiệt độ phòng từ 19°C trở nên. dùng công thức chọn nhiệt độ remote.
Gọi tn là nhiệt độ đo được từ giàn nóng ( máy nén )
Gọi : T là nhiệt độ tiết kiệm điện tự chọn bằng Remote
Chọn nhiệt độ tiết kiệm điện
/==================================/
T ( tiết kiệm điện )= tn - ( 6 ÷ 10 ) độ c
/==================================/
2/ Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch tương đối nhiều so với bên ngoài :
Tuy nhiên, nếu như nhiệt độ bên ngoài phòng chỉ khoảng 30 – 35 độ, bạn nên đặt nhiệt độ điều hòa khoảng 26 – 28 độ để tiết kiệm điện. Nếu để điều hòa ở 30 độ, cục nóng điều hòa đóng ngắt liên tục. Mỗi khi khởi động cục nóng sẽ tiêu tốn một lượng điện năng khá lớn.
3/Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch tương đối ít ,so với bên ngoài :
Theo biến đổi nhiệt độ thông thường của mỗi trường bên ngoài ,Nên chọn Điều chỉnh nhiệt độ phòng hợp lý: Từ 23 đến 27 độ C là nhiệt độ thích hợp để máy lạnh của bạn có thể hoạt động một cách tối ưu nhất,
4/Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch rất ít so với bên ngoài :
Lúc nầy cần nên để nhiệt độ phòng ở mức 28 độ C. Nếu vẫn cảm thấy nóng, dùng quạt gió sẽ giúp giải toả cảm giác nóng nhanh hơn. Mức 28 độ C được xác nhận là giúp máu trong cơ thể lưu thông tốt hơn, cải thiện làn da, hạn chế rụng tóc, đồng thời tăng năng suất làm việc. Nhà có trẻ sơ sinh và trẻ em dưới 36 tháng tuổi thì lựa chọn phù hợp là 28-30 độ C, khung nhiệt độ này tạo không gian đủ mát và không gây ảnh hưởng đến hệ hô hấp của bé.
5/ Khi mới bật mở cho máy lạnh hoạt động , hãy dùng chế độ turbo, hoặc power full (tùy loại điều hoà) để phòng làm lạnh nhanh nhất. Sau khi phòng mát, chuyển về chế độ thường. Nhiệt độ buồng và ngoài trời không nên vượt quá 7- 10 độ C. Nếu nhỡ tắt điều hòa, bạn chỉ nên mở lại sau 3 phút.
6/ Bạn chỉ cần tăng nhiệt độ lên khoảng 1 độ C là có thể tiết kiệm tới 7-10% điện năng tiêu thụ.
7/Khi nhiệt độ ngoài Trời không nóng lắm , nhiệt độ ngoài Trời dưới 35 độ c Bạn kiểm tra độ ẩm trong phòng ,độ ẩm trên 60%, lúc nầy ,bạn dùng remote chọn mức độ " Dry " ,thì, máy lạnh sẽ hút hơi ẩm tác nhân gây oi bức trong phòng ra bên ngoài và giúp phòng khô ráo mát hơn. Quá trình này không cần công suất điện lớn nên sẽ giúp chúng ta tiết kiệm điện nhiều hơn nhiều lần so với chế độ Cool. , tiết kiệm đến 40% tiền điện năng tiêu thụ
8/ Sự đóng ngắt rơ le điện cấp cho Dàn nóng ( máy nén ) :
Nếu bạn ban đầu bạn bật điều hòa , bạn chọn mức nhiệt đô tiết kiệm Điên ở 26°C, khi đó mọi động cơ của máy sẽ hoạt động đến khi nhiệt độ phòng đạt khoảng 24°C – 26°C thì, khi đó bộ phận cảm biến nhiệt độ giúp rơ le tự ngắt.
Tùy vào sự trao đổi nhiệt của phòng với môi trường xung quanh mà sau một thời gian, nhiệt độ phòng sẽ tăng dần lên 26° – 28°C, khi đó bộ phận cảm biến nhiệt độ giúp đóng rơ le , lúc nầy giàn nóng sẽ hoạt động trở lại để làm giảm nhiệt độ phòng về mức mong muốn. ( Chênh lệch nhiệt độ đóng, ngắt rơ le là ±2°C )
Thời gian làm lạnh của máy Điều hòa khoảng từ ( 10 ÷ 15 ) phút (Thời gian khởi động và tốc độ làm mát của mỗi máy lạnh khác nhau. )
Thời gian ngắt rơ le , tạo ngắt điện dàn nóng của máy điều hòa ,làm cho nhiệt độ phòng lKnh tăng lên 2 độ c khoảng từ ( 10 ÷ 15 ) phút
Như vậy , trong vòng 60 phút , máy điều hòa được rơ le tạo cấp dòng điện choi máy nén hoạt động với tổng thời gian là khoảng từ( 30 )phút, như vậy. nếu bạn sử dụng máy lạnh 24/24 trong 1 ngày, , thì, chiếc máy lạnh, nó chỉ được rơ le đóng cấp dòng điện hoạt động chỉ khoảng 12 giờ
Ta có
P (Watt Điện : ,Là công suất tiêu hao điện năng của máy lạnh. )
/================================/
P ( Watt Điện ) = 1 HP x 0,7456 x 1000
/================================/
==> P ( Watt Điện ) = 1 HP x 0,7456 x 1000 = 745,6 W
Nhưng đây mới chỉ là công suất tính ở đầu nén, chưa tính ở quạt gió cục lạnh. Vì vậy, mức tiêu thụ điện thực tế của một chiếc điều hòa sẽ phải cộng khoảng ( 200 - 250 ) W ở mặt làm lạnh nữa.
Ta có Watt Điện = 1 HP x 0,7456
x 1000 + ( 200+250/2 ) 1000 = 0,9706 KW
Số tiền mua điện phải chi trả cho chiếc máy lạnh 9000BTU , hoạt động 24/24 liên tục trong 1 tháng là
/=================================/
Tiền mua điện / 1 tháng = P x t x 2.536 đồng/kWh
/=================================/
==> Tiền mua điện / 1 tháng ( sử dụng máy lạnh trọn 24/24) = P x t x 2.536 đồng/kWh = 0,97 x 12 x 30 x 2.536 =886.118,5 $ ( Việt Nam Đồng )
Nếu 1 ngày bạn sử máy lạnh 8 giờ, ,thì
==> Tiền mua điện trong 1 tháng = P x t x 2.536 đồng/kWh = 0,97 x 4 x 30 x 2.536 = 230.000 $ VN
( Hai trăm ba mươi ngàn đồng VN )
Số tiền mua điện phải chi trả cho chiếc máy lạnh 9000BTU , hoạt động giới hạn 8/24 giờ / Ngày , trong 1 tháng là 230.000 đồng VN
9/ Chế độ ngủ ban đêm (Sleep hoặc Night) :
Chế độ sleep được cho là giúp tiết kiệm điện cực tốt. Nguyên nhân là vì khi sử dụng nút này, nhiệt độ trong phòng sau mỗi giờ tăng thêm một độ C rồi giữ nguyên, vào ban đêm sự trao đổi chất trong cơ thể con người giảm và do đó yêu cầu làm mát cũng giảm. Khi máy lạnh tăng nhiệt độ thì công suất hoạt động sẽ thấp và ít tốn điện hơn.
10/ Chế độ cảm biến chuyển động (Intelligent Eye) :
Đây là một bộ cảm biến hồng ngoại có khả năng dò tìm được chuyển động của người trong phòng, khi không thấy hoạt động nào, máy lạnh sẽ tự động tăng nhiệt độ lên 2 độ C và tiết kiệm năng lượng lên đến 20%. Chế độ này sẽ rất hữu ích vào ban đêm khi con người đã ngủ say, giúp giảm tiền điện hiệu quả.
11/ Chế độ tiết kiệm điện (Energy Saver Mode) :
.
Chế độ này được dùng để giảm việc tiêu thụ năng lượng của máy điều hòa. Khi nhiệt độ giảm xuống dưới mức nhiệt độ đã được cài đặt, máy nén sẽ tắt và quạt cũng sẽ được tắt để tiết kiệm năng lượng tiêu thụ. Tuy chế độ này giúp tiết kiệm điện tốt nhưng một số ít người dùng lại không thích vì máy điều hòa cứ bật, tắt liên tục.
NẾU , CHIẾC MÁY LẠNH CỦA BẠN KHÔNG TRỤC TRẶC. ( NÓ HOẠT ĐỘNG BÌNH THƯỜNG )
Bạn có thể tiết kiệm tiền trả phí mua Điện khi sử dụng máy lạnh
"""""""""""""""""""""""
Có 11 trường hợp cần thiết, nên tự chọn chế độ nhiệt độ tiết kiệm Điện Năng máy lạnh , khi bạn điều khiến remote.
1/ Thông thường, điều hòa làm mát hiệu quả nhất khi nhiệt độ dàn nóng dưới 48°C và nhiệt độ phòng từ 19°C trở nên. dùng công thức chọn nhiệt độ remote.
Gọi tn là nhiệt độ đo được từ giàn nóng ( máy nén )
Gọi : T là nhiệt độ tiết kiệm điện tự chọn bằng Remote
Chọn nhiệt độ tiết kiệm điện
/==================================/
T ( tiết kiệm điện )= tn - ( 6 ÷ 10 ) độ c
/==================================/
2/ Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch tương đối nhiều so với bên ngoài :
Tuy nhiên, nếu như nhiệt độ bên ngoài phòng chỉ khoảng 30 – 35 độ, bạn nên đặt nhiệt độ điều hòa khoảng 26 – 28 độ để tiết kiệm điện. Nếu để điều hòa ở 30 độ, cục nóng điều hòa đóng ngắt liên tục. Mỗi khi khởi động cục nóng sẽ tiêu tốn một lượng điện năng khá lớn.
3/Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch tương đối ít ,so với bên ngoài :
Theo biến đổi nhiệt độ thông thường của mỗi trường bên ngoài ,Nên chọn Điều chỉnh nhiệt độ phòng hợp lý: Từ 23 đến 27 độ C là nhiệt độ thích hợp để máy lạnh của bạn có thể hoạt động một cách tối ưu nhất,
4/Nếu nhiệt độ trong phòng chênh lệch rất ít so với bên ngoài :
Lúc nầy cần nên để nhiệt độ phòng ở mức 28 độ C. Nếu vẫn cảm thấy nóng, dùng quạt gió sẽ giúp giải toả cảm giác nóng nhanh hơn. Mức 28 độ C được xác nhận là giúp máu trong cơ thể lưu thông tốt hơn, cải thiện làn da, hạn chế rụng tóc, đồng thời tăng năng suất làm việc. Nhà có trẻ sơ sinh và trẻ em dưới 36 tháng tuổi thì lựa chọn phù hợp là 28-30 độ C, khung nhiệt độ này tạo không gian đủ mát và không gây ảnh hưởng đến hệ hô hấp của bé.
5/ Khi mới bật mở cho máy lạnh hoạt động , hãy dùng chế độ turbo, hoặc power full (tùy loại điều hoà) để phòng làm lạnh nhanh nhất. Sau khi phòng mát, chuyển về chế độ thường. Nhiệt độ buồng và ngoài trời không nên vượt quá 7- 10 độ C. Nếu nhỡ tắt điều hòa, bạn chỉ nên mở lại sau 3 phút.
6/ Bạn chỉ cần tăng nhiệt độ lên khoảng 1 độ C là có thể tiết kiệm tới 7-10% điện năng tiêu thụ.
7/Khi nhiệt độ ngoài Trời không nóng lắm , nhiệt độ ngoài Trời dưới 35 độ c Bạn kiểm tra độ ẩm trong phòng ,độ ẩm trên 60%, lúc nầy ,bạn dùng remote chọn mức độ " Dry " ,thì, máy lạnh sẽ hút hơi ẩm tác nhân gây oi bức trong phòng ra bên ngoài và giúp phòng khô ráo mát hơn. Quá trình này không cần công suất điện lớn nên sẽ giúp chúng ta tiết kiệm điện nhiều hơn nhiều lần so với chế độ Cool. , tiết kiệm đến 40% tiền điện năng tiêu thụ
8/ Sự đóng ngắt rơ le điện cấp cho Dàn nóng ( máy nén ) :
Nếu bạn ban đầu bạn bật điều hòa , bạn chọn mức nhiệt đô tiết kiệm Điên ở 26°C, khi đó mọi động cơ của máy sẽ hoạt động đến khi nhiệt độ phòng đạt khoảng 24°C – 26°C thì, khi đó bộ phận cảm biến nhiệt độ giúp rơ le tự ngắt.
Tùy vào sự trao đổi nhiệt của phòng với môi trường xung quanh mà sau một thời gian, nhiệt độ phòng sẽ tăng dần lên 26° – 28°C, khi đó bộ phận cảm biến nhiệt độ giúp đóng rơ le , lúc nầy giàn nóng sẽ hoạt động trở lại để làm giảm nhiệt độ phòng về mức mong muốn. ( Chênh lệch nhiệt độ đóng, ngắt rơ le là ±2°C )
Thời gian làm lạnh của máy Điều hòa khoảng từ ( 10 ÷ 15 ) phút (Thời gian khởi động và tốc độ làm mát của mỗi máy lạnh khác nhau. )
Thời gian ngắt rơ le , tạo ngắt điện dàn nóng của máy điều hòa ,làm cho nhiệt độ phòng lKnh tăng lên 2 độ c khoảng từ ( 10 ÷ 15 ) phút
Như vậy , trong vòng 60 phút , máy điều hòa được rơ le tạo cấp dòng điện choi máy nén hoạt động với tổng thời gian là khoảng từ( 30 )phút, như vậy. nếu bạn sử dụng máy lạnh 24/24 trong 1 ngày, , thì, chiếc máy lạnh, nó chỉ được rơ le đóng cấp dòng điện hoạt động chỉ khoảng 12 giờ
Ta có
P (Watt Điện : ,Là công suất tiêu hao điện năng của máy lạnh. )
/================================/
P ( Watt Điện ) = 1 HP x 0,7456 x 1000
/================================/
==> P ( Watt Điện ) = 1 HP x 0,7456 x 1000 = 745,6 W
Nhưng đây mới chỉ là công suất tính ở đầu nén, chưa tính ở quạt gió cục lạnh. Vì vậy, mức tiêu thụ điện thực tế của một chiếc điều hòa sẽ phải cộng khoảng ( 200 - 250 ) W ở mặt làm lạnh nữa.
Ta có Watt Điện = 1 HP x 0,7456
x 1000 + ( 200+250/2 ) 1000 = 0,9706 KW
Số tiền mua điện phải chi trả cho chiếc máy lạnh 9000BTU , hoạt động 24/24 liên tục trong 1 tháng là
/=================================/
Tiền mua điện / 1 tháng = P x t x 2.536 đồng/kWh
/=================================/
==> Tiền mua điện / 1 tháng ( sử dụng máy lạnh trọn 24/24) = P x t x 2.536 đồng/kWh = 0,97 x 12 x 30 x 2.536 =886.118,5 $ ( Việt Nam Đồng )
Nếu 1 ngày bạn sử máy lạnh 8 giờ, ,thì
==> Tiền mua điện trong 1 tháng = P x t x 2.536 đồng/kWh = 0,97 x 4 x 30 x 2.536 = 230.000 $ VN
( Hai trăm ba mươi ngàn đồng VN )
Số tiền mua điện phải chi trả cho chiếc máy lạnh 9000BTU , hoạt động giới hạn 8/24 giờ / Ngày , trong 1 tháng là 230.000 đồng VN
9/ Chế độ ngủ ban đêm (Sleep hoặc Night) :
Chế độ sleep được cho là giúp tiết kiệm điện cực tốt. Nguyên nhân là vì khi sử dụng nút này, nhiệt độ trong phòng sau mỗi giờ tăng thêm một độ C rồi giữ nguyên, vào ban đêm sự trao đổi chất trong cơ thể con người giảm và do đó yêu cầu làm mát cũng giảm. Khi máy lạnh tăng nhiệt độ thì công suất hoạt động sẽ thấp và ít tốn điện hơn.
10/ Chế độ cảm biến chuyển động (Intelligent Eye) :
Đây là một bộ cảm biến hồng ngoại có khả năng dò tìm được chuyển động của người trong phòng, khi không thấy hoạt động nào, máy lạnh sẽ tự động tăng nhiệt độ lên 2 độ C và tiết kiệm năng lượng lên đến 20%. Chế độ này sẽ rất hữu ích vào ban đêm khi con người đã ngủ say, giúp giảm tiền điện hiệu quả.
11/ Chế độ tiết kiệm điện (Energy Saver Mode) :
.
Chế độ này được dùng để giảm việc tiêu thụ năng lượng của máy điều hòa. Khi nhiệt độ giảm xuống dưới mức nhiệt độ đã được cài đặt, máy nén sẽ tắt và quạt cũng sẽ được tắt để tiết kiệm năng lượng tiêu thụ. Tuy chế độ này giúp tiết kiệm điện tốt nhưng một số ít người dùng lại không thích vì máy điều hòa cứ bật, tắt liên tục.
VIỆT NAM CÓ VĂN HÓA RIÊNG KHÔNG? HAY VĂN HÓA VIỆT NAM ĐỀU SAO CHÉP TỪ TRUNG QUỐC?
-----------
Bài viết dài, các bạn có thể click vào từng ảnh để xem cho trực quan nhé.
-----------
Là người Việt gốc Hoa, tôi cực cảm thấy bị xúc phạm về chủ đề này, đặc biệt khi tôi là người nghiên cứu về văn hóa Đông Á.
Nói Việt Nam không có văn hóa do đi sao chép từ Trung Hoa giống như việc cho rằng Nhật Bản và Triều Tiên cũng chẳng có văn hóa vậy. Những lớp Wafuku (kimono) đã tồn tại ở Nhật Bản trước cả Trung Quốc có Hanfu (Hán phục), và người Việt cũng mặc 5,6 lớp áo từ thời xưa. Không chỉ mỗi Nhật Bản, Việt Nam cũng có cả tấn sự khác biệt về phong cách để làm nên sự khác biệt trong văn hóa. Nói tất cả đều giống Hán phục giống kiểu nói Hanbok giống Thâm y(Aoqun) và Wafuku (kimono) giống Khúc cư (Quju) vậy.
Vậy, chúng ta liệt kê thôi nhỉ
1. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhuộm răng đen: Chỉ một bộ phận rất nhỏ người phía nam Trung Quốc có tục lệ này. Tại Việt Nam, nhuộm răng đen là biểu tượng của sắc đẹp, thậm chí tới các vị Hoàng Đế cũng nhuộm răng. Thời xưa không nhuộm răng cũng đồng nghĩa như không mặc quần ngày nay vậy.
2. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều xăm: Xăm mình được coi là tội phạm tại Trung Quốc và Nhật Bản. Tại Việt Nam xưa, xăm hình là yêu cầu đối với các quan Triều Đình, và chỉ có Hoàng Đế mới được xăm hình rồng. Sau đó nhà Minh sang xâm lược và xóa tan quan niệm đó đi, xăm mình sau đó bị cấm.
3. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhai trầu:Môi đỏ nhai trầu từng là biểu tượng sắc đẹp của người Việt, và trầu cũng thường được sử dụng làm của hồi môn. Thậm chí Hoàng Hậu cũng nhai trầu.
4. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính thường đi chân đất: Người Việt xưa cảm thấy thoải mái khi đi đi chân đất. Các quan triều đình trước thời Nguyễn đi chân đất để vào chầu. Hoàng Đế và Hoàng Hậu thường ngày cũng đi chân đất, tất nhiên là họ có đi giày/dép, nhưng chỉ vào những dịp đặc biệt mà thôi.
5. Nói về giày, phụ nữ Việt Nam xưa đi những đôi giày lộ gót: Khác với phụ nữ Trung Quốc, họ thường bó chân gót sen và coi đó là chuẩn mực của cái đẹp, còn phụ nữ Việt xưa tự hào khi khoe đôi chân của mình. Gót chân càng đẹp thì cái đẹp càng tăng. Đó là lý do những đôi giày lộ gót ra đời. Và vì người Việt thích đi chân đất, nên tục bó chân không tồn tại ở Việt Nam xưa.
6. Kiểu tóc ở mỗi thời đều khác Trung Quốc: Trong suốt thời Lý và Trần, mọi người thường để tóc ngắn, đàn ông thì thường cạo trọc, điều này đến do ảnh hưởng từ tôn giáo (Đạo Phật). Đối lập hẳn so với người Trung Quốc khi họ thường để tóc dài và búi thông qua các nghi thức Nho Giáo. Tất nhiên người Việt cũng búi tóc, nhưng không phổ biến như việc để tóc ngắn. Đến thời Lê, cả đàn ông và phụ nữ đều thích để mái tóc bồng bềnh. Tóc càng dài, càng mượt, thì con người càng đẹp, kể cả đối với đàn ông. Thế nên mọi người đều thả tóc, thậm chí một số người còn nuôi tóc chạm xuống đất, người Trung Quốc không thả tóc như người Việt. Trong văn hóa Á Đông, chỉ có thời Bình An tại Nhật (Heian Japan) và thời Lê tại Việt Nam thả tóc dài, trong khi người Triều Tiên và Trung Quốc buộc tóc lên. Tại thời Nguyễn, tóc búi và khăn xếp được ưa chuộng. Khăn xếp là vật cực kì độc đáo của người Việt mà không giống với bất kì phụ kiện tôn giáo nào khác. Tất nhiên, Trung Quốc không có khăn xếp hay đồ vật tương tự như vậy.
7. Cách ăn mặc của người Việt khác biệt với Trung Quốc do ảnh hưởng của khí hậu nhiệt đới: Nam nhân người Việt xưa thường mặc áo thâm (đồ tối màu). Tại thời Lý, người Việt thường mặc áo chéo cổ (Áo Giao Lĩnh). Ở thời Trần, người Việt mặc áo cổ tròn (Áo Viên Lĩnh), loại áo có nét giống áo Bối Tử Thời Tống, tuy nhiên áo Viên Lĩnh không có đai thắt ngang lưng, và đàn ông thì thường đóng khố thay vì mặc quân bên trong. Đến thời Lê, áo Trực Lĩnh khá phổ biến: không có váy gấp, cổ khá rộng, người mặc áo thường để lộ ngực, yếm do tiết trời nóng. Điều này không có nghĩa người Việt thích khoe thân, họ là một trong những dân tộc kín đáo nhất vùng Đông Á. Cái yếm (áo che ngực của phụ nữ xưa) được sử dụng để che đi bộ phận nhạy cảm của người phụ nữ. Cổ áo của người Trung Quốc thường cao lên đến tận cổ, phong cách này được du nhập vào Việt Nam khi nhà Nguyễn lên ngôi. Chịu ảnh hưởng từ nhà Minh bên Trung Quốc, tuy nhiên, cổ áo thời Nguyễn cũng ngắn hơn rất nhiều (Áo Ngũ Thân, áo lập lĩnh may bằng 5 khổ vải, thân áo dài quá đầu gối, tay áo hẹp). Đến thời kì Pháp thuộc, áo Ngũ Thân biến thành Áo Dài hiện đại với eo được ôm chặt. Áo dài không có liên quan gì đến áo Xường Xám/Sườn Xám/Áo dài Thượng Hại (Qipao) trừ việc chúng được sinh ra cùng thời, minh chứng cho việc ảnh hưởng phong cách may ôm của phương Tây.
8. Nội thất và phương tiện di chuyển của người Việt khác nhau: Người Việt di chuyển bằng voi, quan quân được khênh bằng võng. Người Việt thời nào cũng có sập, và ăn cơm đều phải dùng mâm để sắp.
9. Ẩm thực Việt Nam là độc nhất: Đồ ăn Việt có 3 vị: Việt, Pháp và Trung. Nước mắm Việt là độc nhất. Phở là món ăn kết hợp từ nước dùng, bánh và thịt. Ẩm thực Cung Đình Huế rất tinh tế và xa hoa.
11. Người Trung Quốc không thể đọc được chữ Nôm: Chữ Nôm được tạo ra như tiếng bản địa của Việt Nam, nó sử dụng hệ thống Hán Tự vì có rất nhiều từ mượn (giống Nhật Bản và Triều Tiên). Sau đó chữ Quốc Ngữ đã thay thế hệ thống chữ Nôm.
12. Đấu củng (dougong) được thay thể bởi Bảy/Kẻ: Bảy là cấu trúc đơn giản của Đấu củng, sử dụng từ thời Hậu Lê trở đi.
(Dùng bảy, kẻ đỡ mái hiên (chủ yếu thời Lê, Nguyễn) hoặc là hệ đấu-củng (Chủ yếu đến hết thời Lý, Trần dần bổ sung hoặc thay thế bằng bảy/kẻ). Cả hai phương pháp tồn tại song song tùy vào trình độ người thợ mà chọn lựa thi công. Hệ đấu-củng tương đối phức tạp,có độ bền cao, về khía cạnh thẩm mỹ thì trau chuốt và đẹp hơn nên yêu cầu tay nghề người thợ cao và tỉ mỉ trong công việc.)
13. Tín ngưỡng bản địa đa dạng và theo Đạo Mẫu: phổ biến nhất là Đạo Mẫu. Đây là tín ngưỡng tôn thờ hàng trăm vị Thần, chủ yếu là các Nữ Thần. Các vị Thánh Nữ được quan niệm có sức mạnh to lớn và thường đứng đầu trong hệ thống tín ngưỡng Đạo Mẫu.
14. Người Việt có rất nhiều vũ khí độc nhất: Nhà Minh đã mua rất nhiều vũ khí từ Triều Đại của người Việt. Vũ khí của người Việt nổi tiếng nhờ sở hữu hình dáng đẹp, thanh mảnh nhưng hiệu quả. Thêm nữa, các vũ khí cho vua quan toát lên sự oai phong khi chúng thường được mạ vàng, nạm ngọc.
Người Việt có rất nhiều các tác mẫu hình điêu khắc đẹp: Nổi tiếng nhất là mẫu hình gươm lửa thời Hậu Lê. Người Trung Quốc không hề có mẫu hình này trong lịch sử.
15. Văn hóa khởi nguyên của Việt Nam-Văn hóa Đông Sơn, là một trong những văn hóa của Dân tộc Bách Việt
Vậy tôi có cần liệt kệ nữa không, hay tôi nên dừng lại?
Tóm lại là nhân dân Đông lào Vô đối, nhanh cho vuông.
----------
ĐÉO AI THÈM ĂN CẮP CỦA CÁC BẠN ĐÂU. CÁI GÌ TỐT LÀ NHẬN VỀ MÌNH. SAO KHÔNG DÁM NHẬN CORONA VIRUS LÀ CỦA MÌNH ĐI. ĐỔ CHO MỸ LÀM GÌ?? https://t.cn/z82pHPH
-----------
Bài viết dài, các bạn có thể click vào từng ảnh để xem cho trực quan nhé.
-----------
Là người Việt gốc Hoa, tôi cực cảm thấy bị xúc phạm về chủ đề này, đặc biệt khi tôi là người nghiên cứu về văn hóa Đông Á.
Nói Việt Nam không có văn hóa do đi sao chép từ Trung Hoa giống như việc cho rằng Nhật Bản và Triều Tiên cũng chẳng có văn hóa vậy. Những lớp Wafuku (kimono) đã tồn tại ở Nhật Bản trước cả Trung Quốc có Hanfu (Hán phục), và người Việt cũng mặc 5,6 lớp áo từ thời xưa. Không chỉ mỗi Nhật Bản, Việt Nam cũng có cả tấn sự khác biệt về phong cách để làm nên sự khác biệt trong văn hóa. Nói tất cả đều giống Hán phục giống kiểu nói Hanbok giống Thâm y(Aoqun) và Wafuku (kimono) giống Khúc cư (Quju) vậy.
Vậy, chúng ta liệt kê thôi nhỉ
1. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhuộm răng đen: Chỉ một bộ phận rất nhỏ người phía nam Trung Quốc có tục lệ này. Tại Việt Nam, nhuộm răng đen là biểu tượng của sắc đẹp, thậm chí tới các vị Hoàng Đế cũng nhuộm răng. Thời xưa không nhuộm răng cũng đồng nghĩa như không mặc quần ngày nay vậy.
2. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều xăm: Xăm mình được coi là tội phạm tại Trung Quốc và Nhật Bản. Tại Việt Nam xưa, xăm hình là yêu cầu đối với các quan Triều Đình, và chỉ có Hoàng Đế mới được xăm hình rồng. Sau đó nhà Minh sang xâm lược và xóa tan quan niệm đó đi, xăm mình sau đó bị cấm.
3. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhai trầu:Môi đỏ nhai trầu từng là biểu tượng sắc đẹp của người Việt, và trầu cũng thường được sử dụng làm của hồi môn. Thậm chí Hoàng Hậu cũng nhai trầu.
4. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính thường đi chân đất: Người Việt xưa cảm thấy thoải mái khi đi đi chân đất. Các quan triều đình trước thời Nguyễn đi chân đất để vào chầu. Hoàng Đế và Hoàng Hậu thường ngày cũng đi chân đất, tất nhiên là họ có đi giày/dép, nhưng chỉ vào những dịp đặc biệt mà thôi.
5. Nói về giày, phụ nữ Việt Nam xưa đi những đôi giày lộ gót: Khác với phụ nữ Trung Quốc, họ thường bó chân gót sen và coi đó là chuẩn mực của cái đẹp, còn phụ nữ Việt xưa tự hào khi khoe đôi chân của mình. Gót chân càng đẹp thì cái đẹp càng tăng. Đó là lý do những đôi giày lộ gót ra đời. Và vì người Việt thích đi chân đất, nên tục bó chân không tồn tại ở Việt Nam xưa.
6. Kiểu tóc ở mỗi thời đều khác Trung Quốc: Trong suốt thời Lý và Trần, mọi người thường để tóc ngắn, đàn ông thì thường cạo trọc, điều này đến do ảnh hưởng từ tôn giáo (Đạo Phật). Đối lập hẳn so với người Trung Quốc khi họ thường để tóc dài và búi thông qua các nghi thức Nho Giáo. Tất nhiên người Việt cũng búi tóc, nhưng không phổ biến như việc để tóc ngắn. Đến thời Lê, cả đàn ông và phụ nữ đều thích để mái tóc bồng bềnh. Tóc càng dài, càng mượt, thì con người càng đẹp, kể cả đối với đàn ông. Thế nên mọi người đều thả tóc, thậm chí một số người còn nuôi tóc chạm xuống đất, người Trung Quốc không thả tóc như người Việt. Trong văn hóa Á Đông, chỉ có thời Bình An tại Nhật (Heian Japan) và thời Lê tại Việt Nam thả tóc dài, trong khi người Triều Tiên và Trung Quốc buộc tóc lên. Tại thời Nguyễn, tóc búi và khăn xếp được ưa chuộng. Khăn xếp là vật cực kì độc đáo của người Việt mà không giống với bất kì phụ kiện tôn giáo nào khác. Tất nhiên, Trung Quốc không có khăn xếp hay đồ vật tương tự như vậy.
7. Cách ăn mặc của người Việt khác biệt với Trung Quốc do ảnh hưởng của khí hậu nhiệt đới: Nam nhân người Việt xưa thường mặc áo thâm (đồ tối màu). Tại thời Lý, người Việt thường mặc áo chéo cổ (Áo Giao Lĩnh). Ở thời Trần, người Việt mặc áo cổ tròn (Áo Viên Lĩnh), loại áo có nét giống áo Bối Tử Thời Tống, tuy nhiên áo Viên Lĩnh không có đai thắt ngang lưng, và đàn ông thì thường đóng khố thay vì mặc quân bên trong. Đến thời Lê, áo Trực Lĩnh khá phổ biến: không có váy gấp, cổ khá rộng, người mặc áo thường để lộ ngực, yếm do tiết trời nóng. Điều này không có nghĩa người Việt thích khoe thân, họ là một trong những dân tộc kín đáo nhất vùng Đông Á. Cái yếm (áo che ngực của phụ nữ xưa) được sử dụng để che đi bộ phận nhạy cảm của người phụ nữ. Cổ áo của người Trung Quốc thường cao lên đến tận cổ, phong cách này được du nhập vào Việt Nam khi nhà Nguyễn lên ngôi. Chịu ảnh hưởng từ nhà Minh bên Trung Quốc, tuy nhiên, cổ áo thời Nguyễn cũng ngắn hơn rất nhiều (Áo Ngũ Thân, áo lập lĩnh may bằng 5 khổ vải, thân áo dài quá đầu gối, tay áo hẹp). Đến thời kì Pháp thuộc, áo Ngũ Thân biến thành Áo Dài hiện đại với eo được ôm chặt. Áo dài không có liên quan gì đến áo Xường Xám/Sườn Xám/Áo dài Thượng Hại (Qipao) trừ việc chúng được sinh ra cùng thời, minh chứng cho việc ảnh hưởng phong cách may ôm của phương Tây.
8. Nội thất và phương tiện di chuyển của người Việt khác nhau: Người Việt di chuyển bằng voi, quan quân được khênh bằng võng. Người Việt thời nào cũng có sập, và ăn cơm đều phải dùng mâm để sắp.
9. Ẩm thực Việt Nam là độc nhất: Đồ ăn Việt có 3 vị: Việt, Pháp và Trung. Nước mắm Việt là độc nhất. Phở là món ăn kết hợp từ nước dùng, bánh và thịt. Ẩm thực Cung Đình Huế rất tinh tế và xa hoa.
11. Người Trung Quốc không thể đọc được chữ Nôm: Chữ Nôm được tạo ra như tiếng bản địa của Việt Nam, nó sử dụng hệ thống Hán Tự vì có rất nhiều từ mượn (giống Nhật Bản và Triều Tiên). Sau đó chữ Quốc Ngữ đã thay thế hệ thống chữ Nôm.
12. Đấu củng (dougong) được thay thể bởi Bảy/Kẻ: Bảy là cấu trúc đơn giản của Đấu củng, sử dụng từ thời Hậu Lê trở đi.
(Dùng bảy, kẻ đỡ mái hiên (chủ yếu thời Lê, Nguyễn) hoặc là hệ đấu-củng (Chủ yếu đến hết thời Lý, Trần dần bổ sung hoặc thay thế bằng bảy/kẻ). Cả hai phương pháp tồn tại song song tùy vào trình độ người thợ mà chọn lựa thi công. Hệ đấu-củng tương đối phức tạp,có độ bền cao, về khía cạnh thẩm mỹ thì trau chuốt và đẹp hơn nên yêu cầu tay nghề người thợ cao và tỉ mỉ trong công việc.)
13. Tín ngưỡng bản địa đa dạng và theo Đạo Mẫu: phổ biến nhất là Đạo Mẫu. Đây là tín ngưỡng tôn thờ hàng trăm vị Thần, chủ yếu là các Nữ Thần. Các vị Thánh Nữ được quan niệm có sức mạnh to lớn và thường đứng đầu trong hệ thống tín ngưỡng Đạo Mẫu.
14. Người Việt có rất nhiều vũ khí độc nhất: Nhà Minh đã mua rất nhiều vũ khí từ Triều Đại của người Việt. Vũ khí của người Việt nổi tiếng nhờ sở hữu hình dáng đẹp, thanh mảnh nhưng hiệu quả. Thêm nữa, các vũ khí cho vua quan toát lên sự oai phong khi chúng thường được mạ vàng, nạm ngọc.
Người Việt có rất nhiều các tác mẫu hình điêu khắc đẹp: Nổi tiếng nhất là mẫu hình gươm lửa thời Hậu Lê. Người Trung Quốc không hề có mẫu hình này trong lịch sử.
15. Văn hóa khởi nguyên của Việt Nam-Văn hóa Đông Sơn, là một trong những văn hóa của Dân tộc Bách Việt
Vậy tôi có cần liệt kệ nữa không, hay tôi nên dừng lại?
Tóm lại là nhân dân Đông lào Vô đối, nhanh cho vuông.
----------
ĐÉO AI THÈM ĂN CẮP CỦA CÁC BẠN ĐÂU. CÁI GÌ TỐT LÀ NHẬN VỀ MÌNH. SAO KHÔNG DÁM NHẬN CORONA VIRUS LÀ CỦA MÌNH ĐI. ĐỔ CHO MỸ LÀM GÌ?? https://t.cn/z82pHPH
.GỬI BẠN, NGƯỜI "BÌNH THƯỜNG"
Trong một buổi hội thảo mình đã tham dự cách đây không lâu, anh Hoàng Lê Giang (người Việt Nam đầu tiên thám hiểm Bắc Cực) nói rằng, truyền thông đang kể cho chúng ta nghe quá nhiều câu chuyện về những người vĩ đại đến mức mọi người nghĩ nếu không vĩ đại, chúng ta sẽ chỉ là một kẻ thất bại.
Hồi năm mới vào lớp 10, mình đã bị mắc kẹt với suy nghĩ rằng nếu không vừa học giỏi vừa làm ngoại khóa đỉnh, mình sẽ là một kẻ thất bại. Nếu mình không giỏi đủ để IELTS 8 chấm trở lên và đạt học bổng từ 70-100% để đi du học, mình sẽ là kẻ thất bại. Và mình biết rằng ở ngoài kia, trong từng lớp học đều có một vài người là mình năm 14-15 tuổi, suy nghĩ rằng nếu người ta không nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ, thì mình là một kẻ hoàn toàn không xứng đáng sống trong cõi đời này.
Báo chí không ngừng đưa tin về những chàng trai cô gái đậu đại học 30/30 chỉ bằng cách ôn luyện trong sách giáo khoa, về những người con miền núi được học bổng 100% vào Ivy League, báo chí và truyền thông không nói gì đến những con người bình thường, những con người hoàn thành chỉ tiêu đến mức vừa đủ và đang tự hỏi mình là ai giữa cuộc đời này.
Áp lực của việc là một người "bình thường" rất kinh khủng, mình biết, vì mình là một người bình thường và từng rất ghét sự bình thường của mình. Năm lớp 10, không dưới 10 lần mình muốn tự sát, chỉ vì mình quá bình thường. Chỉ vì mình chưa bao giờ được lên báo hay được nhìn với con mắt ngưỡng mộ.
Mình sẽ không kể các bạn về hành trình thay đổi từ một cô gái bình thường đến một người vĩ đại, bởi vì đến bây giờ mình vẫn chỉ là một con người bình thường. Mình không quyên góp được 5 tỉ cho đồng bào miền núi, mình không chinh phục Everest, mình cũng không đạt học bổng vào Harvard. Nhưng, mình hạnh phúc.
Chúng ta rất ít khi được nghe kể về sự hạnh phúc, cái chúng ta nghe được chỉ là hành trình đáng kinh ngạc của một cô gái GPA 4.0/4.0 đi vòng quanh thế giới, và điều đó khiến chúng ta không biết rằng để sống vui vẻ, chỉ cần tự làm mình hạnh phúc.
Vĩ đại và hạnh phúc không giống nhau, con người ta không cần phải vĩ đại mới có thể hạnh phúc. Hạnh phúc có khi chỉ là được vây quanh bởi bạn bè và uống ly Gong Cha giảm giá 20%, hạnh phúc có khi chỉ là đạt được điểm 3 trong bài kiểm tra Hóa khi mình nghĩ mình chỉ đạt điểm 2.
Hôm qua mình đã đọc lại những dòng viết của chính mình, tại page Hoài, hơn 1 năm về trước, và mình suýt khóc. Các bạn không ngừng hỏi tại sao mình có thể viết những câu chuyện từ ngày này qua tháng nọ mà không biết mệt mỏi. Đó là vì mình đang làm điều khiến mình hạnh phúc. Viết và được đọc. Được trải lòng. Được nhìn cuộc đời. Mình không vĩ đại, mình chỉ là một con người bình thường và từng rất muốn tự tử, điều khiến trang viết này từ chỉ có 69 người biết đến lúc được 1.890 lượt theo dõi, đó là vì mình đang làm điều khiến mình thấy vui. Và có thể nó không vĩ đại như cách truyền thông n ghĩ rằng chỉ có các page từ 1000k likes trở lên mới là thành công, nó cũng không ngăn mình viết và hạnh phúc vì những gì mình đạt được.
Thật ra truyền thông ít kể cho bạn nghe câu chuyện đằng sau những con người vĩ đại, anh Hoàng Lê Giang cũng từng là một người không biết cuộc đời mình đi về đâu và đi du lịch chỉ vì... thích. Bạn sẽ tự vĩ đại theo cách của bạn. Đừng cố gắng trở nên vĩ đại, đừng cố gắng nói chuyện như triết gia nếu bạn chưa từng đọc một cuốn sách nào ra trò hay cố gắng trở thành một người kun ngầu bằng cách hút thuốc hay nghe indie trong khi bạn không hề thích nó. Đừng, đừng và đừng.
Hãy là chính bạn. Hãy đi tìm thứ khiến bạn không tiếc mình bỏ mạng vì nó. Hãy cứ theo đuổi ước mơ thành bà nội trợ mặc kệ người khác nói là quyết định làm nội trợ sẽ chỉ khiến bạn thành kẻ thua cuộc trên đấu trường cuộc đời. Bởi vì bạn đang sống cho mình. Bởi vì một con người không có ước mơ như cây non mất nước.
Bạn không cần vĩ đại như cách truyền thông muốn bạn trở thành. Bởi vì chúng ta không bao giờ có thể vĩ đại nếu chúng ta chưa từng được hạnh phúc. Ai bảo rằng một người bình thường sẽ không đạt được ước mơ của mình? Ai bảo một người bình thường thì sẽ không hạnh phúc?
Mà thật ra, làm gì có ai là người bình thường trong xã hội này? Chúng ta vĩ đại theo cách của mình. Nhân vật siêu anh hùng trong bộ phim Megamind đã từ bỏ tất cả danh vọng, chỉ để có được một cuộc sống thật bình thường, được uống một cốc bia mà không bị làm phiền bởi trách nhiệm. Tại sao anh lại chọn điều đó? Vì trở thành người bình thường mới là khát khao của một siêu anh hùng. Chúng ta có thể chính là những con người vĩ đại trong con mắt những người chúng ta xem là vĩ đại. Vậy sao còn lăn tăn việc vĩ đại hay bình thường làm gì?
Hãy hạnh phúc.
Cap cre: Hoài.
P/s: Phượng ở đây nhưng mình chẳng biết mùa hè của mình ở nơi đâu! :(( Cầu 1 tháng hè để chuẩn bị tâm lý cho những tháng năm cuối cấp! Hichiccc~
Trong một buổi hội thảo mình đã tham dự cách đây không lâu, anh Hoàng Lê Giang (người Việt Nam đầu tiên thám hiểm Bắc Cực) nói rằng, truyền thông đang kể cho chúng ta nghe quá nhiều câu chuyện về những người vĩ đại đến mức mọi người nghĩ nếu không vĩ đại, chúng ta sẽ chỉ là một kẻ thất bại.
Hồi năm mới vào lớp 10, mình đã bị mắc kẹt với suy nghĩ rằng nếu không vừa học giỏi vừa làm ngoại khóa đỉnh, mình sẽ là một kẻ thất bại. Nếu mình không giỏi đủ để IELTS 8 chấm trở lên và đạt học bổng từ 70-100% để đi du học, mình sẽ là kẻ thất bại. Và mình biết rằng ở ngoài kia, trong từng lớp học đều có một vài người là mình năm 14-15 tuổi, suy nghĩ rằng nếu người ta không nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ, thì mình là một kẻ hoàn toàn không xứng đáng sống trong cõi đời này.
Báo chí không ngừng đưa tin về những chàng trai cô gái đậu đại học 30/30 chỉ bằng cách ôn luyện trong sách giáo khoa, về những người con miền núi được học bổng 100% vào Ivy League, báo chí và truyền thông không nói gì đến những con người bình thường, những con người hoàn thành chỉ tiêu đến mức vừa đủ và đang tự hỏi mình là ai giữa cuộc đời này.
Áp lực của việc là một người "bình thường" rất kinh khủng, mình biết, vì mình là một người bình thường và từng rất ghét sự bình thường của mình. Năm lớp 10, không dưới 10 lần mình muốn tự sát, chỉ vì mình quá bình thường. Chỉ vì mình chưa bao giờ được lên báo hay được nhìn với con mắt ngưỡng mộ.
Mình sẽ không kể các bạn về hành trình thay đổi từ một cô gái bình thường đến một người vĩ đại, bởi vì đến bây giờ mình vẫn chỉ là một con người bình thường. Mình không quyên góp được 5 tỉ cho đồng bào miền núi, mình không chinh phục Everest, mình cũng không đạt học bổng vào Harvard. Nhưng, mình hạnh phúc.
Chúng ta rất ít khi được nghe kể về sự hạnh phúc, cái chúng ta nghe được chỉ là hành trình đáng kinh ngạc của một cô gái GPA 4.0/4.0 đi vòng quanh thế giới, và điều đó khiến chúng ta không biết rằng để sống vui vẻ, chỉ cần tự làm mình hạnh phúc.
Vĩ đại và hạnh phúc không giống nhau, con người ta không cần phải vĩ đại mới có thể hạnh phúc. Hạnh phúc có khi chỉ là được vây quanh bởi bạn bè và uống ly Gong Cha giảm giá 20%, hạnh phúc có khi chỉ là đạt được điểm 3 trong bài kiểm tra Hóa khi mình nghĩ mình chỉ đạt điểm 2.
Hôm qua mình đã đọc lại những dòng viết của chính mình, tại page Hoài, hơn 1 năm về trước, và mình suýt khóc. Các bạn không ngừng hỏi tại sao mình có thể viết những câu chuyện từ ngày này qua tháng nọ mà không biết mệt mỏi. Đó là vì mình đang làm điều khiến mình hạnh phúc. Viết và được đọc. Được trải lòng. Được nhìn cuộc đời. Mình không vĩ đại, mình chỉ là một con người bình thường và từng rất muốn tự tử, điều khiến trang viết này từ chỉ có 69 người biết đến lúc được 1.890 lượt theo dõi, đó là vì mình đang làm điều khiến mình thấy vui. Và có thể nó không vĩ đại như cách truyền thông n ghĩ rằng chỉ có các page từ 1000k likes trở lên mới là thành công, nó cũng không ngăn mình viết và hạnh phúc vì những gì mình đạt được.
Thật ra truyền thông ít kể cho bạn nghe câu chuyện đằng sau những con người vĩ đại, anh Hoàng Lê Giang cũng từng là một người không biết cuộc đời mình đi về đâu và đi du lịch chỉ vì... thích. Bạn sẽ tự vĩ đại theo cách của bạn. Đừng cố gắng trở nên vĩ đại, đừng cố gắng nói chuyện như triết gia nếu bạn chưa từng đọc một cuốn sách nào ra trò hay cố gắng trở thành một người kun ngầu bằng cách hút thuốc hay nghe indie trong khi bạn không hề thích nó. Đừng, đừng và đừng.
Hãy là chính bạn. Hãy đi tìm thứ khiến bạn không tiếc mình bỏ mạng vì nó. Hãy cứ theo đuổi ước mơ thành bà nội trợ mặc kệ người khác nói là quyết định làm nội trợ sẽ chỉ khiến bạn thành kẻ thua cuộc trên đấu trường cuộc đời. Bởi vì bạn đang sống cho mình. Bởi vì một con người không có ước mơ như cây non mất nước.
Bạn không cần vĩ đại như cách truyền thông muốn bạn trở thành. Bởi vì chúng ta không bao giờ có thể vĩ đại nếu chúng ta chưa từng được hạnh phúc. Ai bảo rằng một người bình thường sẽ không đạt được ước mơ của mình? Ai bảo một người bình thường thì sẽ không hạnh phúc?
Mà thật ra, làm gì có ai là người bình thường trong xã hội này? Chúng ta vĩ đại theo cách của mình. Nhân vật siêu anh hùng trong bộ phim Megamind đã từ bỏ tất cả danh vọng, chỉ để có được một cuộc sống thật bình thường, được uống một cốc bia mà không bị làm phiền bởi trách nhiệm. Tại sao anh lại chọn điều đó? Vì trở thành người bình thường mới là khát khao của một siêu anh hùng. Chúng ta có thể chính là những con người vĩ đại trong con mắt những người chúng ta xem là vĩ đại. Vậy sao còn lăn tăn việc vĩ đại hay bình thường làm gì?
Hãy hạnh phúc.
Cap cre: Hoài.
P/s: Phượng ở đây nhưng mình chẳng biết mùa hè của mình ở nơi đâu! :(( Cầu 1 tháng hè để chuẩn bị tâm lý cho những tháng năm cuối cấp! Hichiccc~
✋热门推荐