Dear D.
Còn những giây phút cuối cùng của ngày sinh nhật, em viết vài tâm tư của mình gửi đến em, gửi đến người em chờ đợi trong cuộc đời.
Hôm nay, em đã chính thức được 23 tuổi rồi. Để đến với năm 23 tuổi này, em đã trải qua rất nhiều điều.
Năm 2020, có rất nhiều chuyện đã xảy ra.
Điều bao trùm cả năm có lẽ là dịch bệnh Covid-19. Dù mọi thứ trở nên khó khăn hơn, nhưng trong suốt thời gian đó, em vẫn đi làm đều đặn, đi qua những nơi gần dịch và thậm chí là đi trước những nơi bùng dịch sau này. Dịch bệnh khiến em thấy sợ hãi và trân trọng sư sống hơn. Những ý nghĩa về cái chết của em dần giảm đi. Em nghĩ nhiều về gia đình, về anh hơn nữa.
Trước tuổi 23, chị em đã kết hôn rồi. Gia đình có lẽ đã an tâm phần nào về chị em. Em mong mọi thứ có thể thuận lợi và may mắn hơn khi chị em có gia đình nhỏ của mình. Tuổi 23 này em cũng đã được làm cô rồi. Mong là cháu em sẽ thông minh, tích cực, thừa hưởng được các tính cách tốt từ gia đình.
Dấu ấn cuối cùng đó chính là em đã tốt nghiệp rồi. Ngày tốt nghiệp em được bạn bè,, gia đình vây quanh, đáng tiếc là người em muốn gặp gỡ trong cuộc đời lại chưa thể xuất hiện. 4 năm của em quả thật đã học hành rất chăm chỉ. Em đã đạt loại giỏi như một kì tích vậy. Em vẫn thấy việc thực tập ở HTV đã mang lại nhiều may mắn cho cuộc đời mình.
Và còn một điều nữa, dù lòng em vẫn còn buồn nhiều và có nhiều nỗi lo, nhưng em nghĩ mình vẫn ổn, có thể chống chọi được. Qua thêm một năm nữa, người yêu vẫn chưa có, mọi thứ cũng chưa có gì định hình. Em mong tuổi 23, và về sau nữa, mình sẽ bản lĩnh, thành công, hạnh phúc hơn.
D. à, em vẫn nhớ khoảnh khắc mình gặp anh lần đầu. Kí ức đó trong veo và thật vui vẻ. Khi nhìn bầu trời, em cảm thấy ít nhất là chúng ta còn có điểm giống nhau. Em thật mong người quan trọng hữu hình có thể xuất hiện sớm bên em là anh, hoặc một người hệt như anh. Dù tinh thần sắt thép đến đâu, em vẫn mong những phút giây mình rơi xuống vực sâu vạn trượng, có người vực mình dậy và nói rằng không sao. Người đó có thể cho em cảm giác bình an, em sẽ thật tâm đón nhận.
Tương lai có lẽ là mỗi ngày ngắm ánh bình minh xuất hiện. Em chưa bao giờ hết bi quan, chưa thể gỡ rối hết những nghi ngờ, cô độc của chính mình. Chỉ có thể từng bước cải thiện. Mong là anh sẽ thấy và đồng hành cùng em.
11:59, 29.1.2021 https://t.cn/z86rgWn
Còn những giây phút cuối cùng của ngày sinh nhật, em viết vài tâm tư của mình gửi đến em, gửi đến người em chờ đợi trong cuộc đời.
Hôm nay, em đã chính thức được 23 tuổi rồi. Để đến với năm 23 tuổi này, em đã trải qua rất nhiều điều.
Năm 2020, có rất nhiều chuyện đã xảy ra.
Điều bao trùm cả năm có lẽ là dịch bệnh Covid-19. Dù mọi thứ trở nên khó khăn hơn, nhưng trong suốt thời gian đó, em vẫn đi làm đều đặn, đi qua những nơi gần dịch và thậm chí là đi trước những nơi bùng dịch sau này. Dịch bệnh khiến em thấy sợ hãi và trân trọng sư sống hơn. Những ý nghĩa về cái chết của em dần giảm đi. Em nghĩ nhiều về gia đình, về anh hơn nữa.
Trước tuổi 23, chị em đã kết hôn rồi. Gia đình có lẽ đã an tâm phần nào về chị em. Em mong mọi thứ có thể thuận lợi và may mắn hơn khi chị em có gia đình nhỏ của mình. Tuổi 23 này em cũng đã được làm cô rồi. Mong là cháu em sẽ thông minh, tích cực, thừa hưởng được các tính cách tốt từ gia đình.
Dấu ấn cuối cùng đó chính là em đã tốt nghiệp rồi. Ngày tốt nghiệp em được bạn bè,, gia đình vây quanh, đáng tiếc là người em muốn gặp gỡ trong cuộc đời lại chưa thể xuất hiện. 4 năm của em quả thật đã học hành rất chăm chỉ. Em đã đạt loại giỏi như một kì tích vậy. Em vẫn thấy việc thực tập ở HTV đã mang lại nhiều may mắn cho cuộc đời mình.
Và còn một điều nữa, dù lòng em vẫn còn buồn nhiều và có nhiều nỗi lo, nhưng em nghĩ mình vẫn ổn, có thể chống chọi được. Qua thêm một năm nữa, người yêu vẫn chưa có, mọi thứ cũng chưa có gì định hình. Em mong tuổi 23, và về sau nữa, mình sẽ bản lĩnh, thành công, hạnh phúc hơn.
D. à, em vẫn nhớ khoảnh khắc mình gặp anh lần đầu. Kí ức đó trong veo và thật vui vẻ. Khi nhìn bầu trời, em cảm thấy ít nhất là chúng ta còn có điểm giống nhau. Em thật mong người quan trọng hữu hình có thể xuất hiện sớm bên em là anh, hoặc một người hệt như anh. Dù tinh thần sắt thép đến đâu, em vẫn mong những phút giây mình rơi xuống vực sâu vạn trượng, có người vực mình dậy và nói rằng không sao. Người đó có thể cho em cảm giác bình an, em sẽ thật tâm đón nhận.
Tương lai có lẽ là mỗi ngày ngắm ánh bình minh xuất hiện. Em chưa bao giờ hết bi quan, chưa thể gỡ rối hết những nghi ngờ, cô độc của chính mình. Chỉ có thể từng bước cải thiện. Mong là anh sẽ thấy và đồng hành cùng em.
11:59, 29.1.2021 https://t.cn/z86rgWn
【乖乖镚仔趣事】
1 公交站台“等崩交切” “公交车来”“放大臭屁” 他居然说公交车一停一停是放大臭屁 哈哈哈
2 玩沙子,弄着小铲子往下倒,说是下雨,太可爱了
3 中午哄睡,唱完了小河弯弯,我唱小白船,结果“小河弯弯 小河弯弯……”我不理他,继续小白船,“不要 不要唱这个,不要小白斑 唱小河弯弯” 说的清楚的很
4 爸爸拿着手风琴给他拉生日快乐,结束后一顿猛吹,说吃蛋糕,他说“爸爸买wu梅吃” 他居然还记得大概2个多月前吃的树莓蛋糕!
5 今天对不起他,估计我的激素有点作祟,听到他喊叫就会克制不住,又是打又是吓唬,最后我说错了么!他说“buo” “对 不 ji” 说的很慢很清楚 我心里很不是滋味,我到底为了啥强迫他,马上搂紧他。
6 他和姥姥在房间里,姥爷在客厅刮胡子,姥姥,这是什么动静,是电钻么?人家很平静的回答“不,刮胡ji”
最近的他喜欢happyhappy 喜欢Mary,喜欢毛毛甭点读各种形状,居然左右也能分清楚!
1 公交站台“等崩交切” “公交车来”“放大臭屁” 他居然说公交车一停一停是放大臭屁 哈哈哈
2 玩沙子,弄着小铲子往下倒,说是下雨,太可爱了
3 中午哄睡,唱完了小河弯弯,我唱小白船,结果“小河弯弯 小河弯弯……”我不理他,继续小白船,“不要 不要唱这个,不要小白斑 唱小河弯弯” 说的清楚的很
4 爸爸拿着手风琴给他拉生日快乐,结束后一顿猛吹,说吃蛋糕,他说“爸爸买wu梅吃” 他居然还记得大概2个多月前吃的树莓蛋糕!
5 今天对不起他,估计我的激素有点作祟,听到他喊叫就会克制不住,又是打又是吓唬,最后我说错了么!他说“buo” “对 不 ji” 说的很慢很清楚 我心里很不是滋味,我到底为了啥强迫他,马上搂紧他。
6 他和姥姥在房间里,姥爷在客厅刮胡子,姥姥,这是什么动静,是电钻么?人家很平静的回答“不,刮胡ji”
最近的他喜欢happyhappy 喜欢Mary,喜欢毛毛甭点读各种形状,居然左右也能分清楚!
幼儿园时学拼音,觉得duo、puo、buo是一样的读音,为什么写成duo、do、bo。不知道,那时的小小疑问没有在心里开花结果,而是在时间里遗忘直至消失。
今天的现代汉语课上,老师讲语音学界早有相关研究,“波”、“坡”里面的o在音值上和uo没有区别,也确有许多学者认为o并不适合作为汉语拼音方案里面的一个单元音。
于是昏沉的午后脑海里出现“闪回”这个词——上次去国博小崔发朋友圈时用过的词,当时我还在遗憾,好像我十九年的人生里,并没有什么可以“闪回”的瞬间。好在它出现了。
十几年前的疑问在今天有了答案。我好想穿过公教楼一层昏暗但仍有光的走廊,走到那个小小的我面前,蹲下来,告诉她:“别害怕,漫长时间会给你一切答案。”
#烤鱼的生活美学#
今天的现代汉语课上,老师讲语音学界早有相关研究,“波”、“坡”里面的o在音值上和uo没有区别,也确有许多学者认为o并不适合作为汉语拼音方案里面的一个单元音。
于是昏沉的午后脑海里出现“闪回”这个词——上次去国博小崔发朋友圈时用过的词,当时我还在遗憾,好像我十九年的人生里,并没有什么可以“闪回”的瞬间。好在它出现了。
十几年前的疑问在今天有了答案。我好想穿过公教楼一层昏暗但仍有光的走廊,走到那个小小的我面前,蹲下来,告诉她:“别害怕,漫长时间会给你一切答案。”
#烤鱼的生活美学#
✋热门推荐