#br日常# 前些天读了一个温暖的故事《克拉拉与太阳》 ,书才读到一半时,我就迫不及待的想和R讨论人工智能取代的可能性
“你说,如果有一天我不在你身边了,但AI技术已经成熟到可以创造一个一模一样的我了,你会不会想要一个这样的 ‘我’?“
本以为他会思考一下再回答,却没料到他果断的说,
“不会”
“为什么呀?它可以和我一样思考,也可以和我一样和你说话啊“
“因为,就算它可以模仿你全部的思想、性格、记忆… 它也永远没法创造那个在我心里的你啊”
最后,我读到故事的结尾,看到克拉拉用她一生的观察和感悟说:
我们每个人的独一无二之处,不是自己身上的某样东西,而是层层叠叠存在于爱你的人心中的我们 —— 是不可复制的独一无二。
巧不巧?是不是像读了一本为我而写的童话
回想我们在一起的这九年时光,
是我二十岁开始最闪耀的时光 ❤️
木婚快乐啊~R先森~ @hippolyte_xu
往后余生的每一天里,
都会有一个全新的 ‘我’ 陪着你,
每一个‘我’,都是因为在你的爱里,
变得独一无二的 ‘我’ ~
“你说,如果有一天我不在你身边了,但AI技术已经成熟到可以创造一个一模一样的我了,你会不会想要一个这样的 ‘我’?“
本以为他会思考一下再回答,却没料到他果断的说,
“不会”
“为什么呀?它可以和我一样思考,也可以和我一样和你说话啊“
“因为,就算它可以模仿你全部的思想、性格、记忆… 它也永远没法创造那个在我心里的你啊”
最后,我读到故事的结尾,看到克拉拉用她一生的观察和感悟说:
我们每个人的独一无二之处,不是自己身上的某样东西,而是层层叠叠存在于爱你的人心中的我们 —— 是不可复制的独一无二。
巧不巧?是不是像读了一本为我而写的童话
回想我们在一起的这九年时光,
是我二十岁开始最闪耀的时光 ❤️
木婚快乐啊~R先森~ @hippolyte_xu
往后余生的每一天里,
都会有一个全新的 ‘我’ 陪着你,
每一个‘我’,都是因为在你的爱里,
变得独一无二的 ‘我’ ~
TRƯỞNG THÀNH RỒI MỚI HIỂU QUYẾN RŨ NẰM Ở SỰ TINH TẾ!
Hồi 18, 20, làm gì cũng làm theo kiểu điên rồ nhất. Yêu cái gì thì sẽ yêu hết lòng còn ghét ai thì đến nửa con mắt cũng không thèm đưa. Tự nghĩ rằng như thế mới ngầu chứ.
Khi bước sang tuổi 25, bạn thấy mình chẳng còn lang thang phố xá náo nhiệt những ngày lễ, mà lặng lẽ cuộn tròn trong căn phòng nhỏ bình yên của riêng mình.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi sẽ nắm tay ai đó đi qua những cung đường lạ lẫm trên thế gian. Hóa ra, bạn vẫn vui vẻ khám phá mọi thứ một mình. Nếu có người ấy đi cùng thì vui thật đấy, mà không có thì cũng chẳng sao. Bởi niềm vui đến từ bên trong mới khiến ta hạnh phúc thật sự.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi là phải đao to búa lớn, nói cái gì là hét ra lửa. Hóa ra, dù trong công việc, hay các mối quan hệ xã hội, chỉ cần dùng tình thương đối đáp, mọi việc đều sẽ ổn thỏa.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi phải định vị bản thân bằng vật này vật kia, phải nói về danh tiếng, về thành công tuổi trẻ. Hóa ra đơn giản là chỉ cần vun thêm chút nỗ lực mỗi ngày vào những điều ta vẫn tin rằng mang lại giá trị thì bản thân đã đủ thấy hài lòng.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi vẫn như thuở còn đôi mươi, cho rằng cái gì đúng thì chỉ có đúng, thấy cái gì sai thì nhất định sai. Hóa ra đã biết mọi chuyện đều có nguyên do của nó, mọi thứ đều đang đi đúng tốc độ của cuộc đời.
Khi trưởng thành, đã hiểu hơn về sức mạnh của việc lắng nghe và dám lựa chọn con đường không theo số đông. Đã biết yêu, yêu sao nhẹ nhàng, sáng trong, và tỉnh thức.
Khi trưởng thành, đã đi qua những lúc nội tâm hỏng hóc, nhưng đã không phát rồ lên với nó nữa mà biết học cách âu yếm và chấp nhận sự không ổn ở bản thân.
Khi trưởng thành, thấy mình là một dòng suối mát trong, uyển chuyển lách qua những vách đá, chẳng xem đấy là vật cản, mà là để mình trôi đúng hướng ra biển cả mênh mông. Cứ thế yên tâm xuôi theo dòng chảy tự nhiên, tưới mát những vùng đất mà mình đi qua, để lại cho hàng cỏ ven đường những nụ hoa đang chớm nở.
---
✨“Trí thông minh của sự tinh tế"
Hồi 18, 20, làm gì cũng làm theo kiểu điên rồ nhất. Yêu cái gì thì sẽ yêu hết lòng còn ghét ai thì đến nửa con mắt cũng không thèm đưa. Tự nghĩ rằng như thế mới ngầu chứ.
Khi bước sang tuổi 25, bạn thấy mình chẳng còn lang thang phố xá náo nhiệt những ngày lễ, mà lặng lẽ cuộn tròn trong căn phòng nhỏ bình yên của riêng mình.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi sẽ nắm tay ai đó đi qua những cung đường lạ lẫm trên thế gian. Hóa ra, bạn vẫn vui vẻ khám phá mọi thứ một mình. Nếu có người ấy đi cùng thì vui thật đấy, mà không có thì cũng chẳng sao. Bởi niềm vui đến từ bên trong mới khiến ta hạnh phúc thật sự.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi là phải đao to búa lớn, nói cái gì là hét ra lửa. Hóa ra, dù trong công việc, hay các mối quan hệ xã hội, chỉ cần dùng tình thương đối đáp, mọi việc đều sẽ ổn thỏa.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi phải định vị bản thân bằng vật này vật kia, phải nói về danh tiếng, về thành công tuổi trẻ. Hóa ra đơn giản là chỉ cần vun thêm chút nỗ lực mỗi ngày vào những điều ta vẫn tin rằng mang lại giá trị thì bản thân đã đủ thấy hài lòng.
Cứ tưởng rằng trưởng thành rồi vẫn như thuở còn đôi mươi, cho rằng cái gì đúng thì chỉ có đúng, thấy cái gì sai thì nhất định sai. Hóa ra đã biết mọi chuyện đều có nguyên do của nó, mọi thứ đều đang đi đúng tốc độ của cuộc đời.
Khi trưởng thành, đã hiểu hơn về sức mạnh của việc lắng nghe và dám lựa chọn con đường không theo số đông. Đã biết yêu, yêu sao nhẹ nhàng, sáng trong, và tỉnh thức.
Khi trưởng thành, đã đi qua những lúc nội tâm hỏng hóc, nhưng đã không phát rồ lên với nó nữa mà biết học cách âu yếm và chấp nhận sự không ổn ở bản thân.
Khi trưởng thành, thấy mình là một dòng suối mát trong, uyển chuyển lách qua những vách đá, chẳng xem đấy là vật cản, mà là để mình trôi đúng hướng ra biển cả mênh mông. Cứ thế yên tâm xuôi theo dòng chảy tự nhiên, tưới mát những vùng đất mà mình đi qua, để lại cho hàng cỏ ven đường những nụ hoa đang chớm nở.
---
✨“Trí thông minh của sự tinh tế"
#我親愛的媽媽和外婆#*
Nay 12:53pm Thủy đút cho Ngoại ăn trưa nè. Phở cắt nhuyễn rồi, cho Ngoại dễ nuốt, mà Ngoại ăn được có hơn nửa tô à. Muốn dụ Ngoại ăn thêm 3 muỗng, mà Ngoại mới ăn một muỗng đã không nuốt nổi, lè ra, vậy là không dám ép Ngoại nữa, cho Ngoại uống miếng nước tráng miệng, ngồi chơi, khoảng 40' sau thì nằm xuống nghỉ. Nhìn Ngoại ốm nhom à, thương quá. Giá mà Ngoại vẫn lên xuống được giường, tự ra ghế ngồi như hồi đó thì mừng quá. Má nói, hồi đó Ngoại có 7 phần sức khỏe, giờ chỉ còn tầm 3-4 phần thôi. Thương Ngoại quá! [心]
Sáng nay khoảng 10:30am má vào nhà bà Nội Chíp Ken chơi, hơn 3pm mới về, nên dặn Thủy cho Ngoại ăn.
Sáng má nướng sẵn bánh mì bơ rồi mới đi chơi, trưa cho Ngoại ăn xong, mình ăn vài miếng, rồi tính đi giặt đồ, mà máy giặt lại hư, mới bỏ đồ vào, xả nước ướt, cái nước tự rút, vậy là phải giặt tay luôn. Giặt xả xong, bỏ vào thử xem quay ráo được không, hên cũng được vài vòng, ráo nước, dễ phơi trong nhà.
6:15pm má cho Ngoại ăn tối, mình cũng ăn. Má đưa cho mình tô rau xào bự thiệt bự, bí xanh, đậu bắp với ớt chuông đỏ nè. Đang ăn, má còn đưa thêm bịch nhãn, là "phần" của mình, nói mình ăn cho có chất. Ăn cơm xong, đang ăn nhãn, Thục Đoan xuống, thấy, thế là mon men "bóc dùm" chị Thủy một trái bự, rồi ăn ké vài trái. [笑cry]
Ăn xong, Thục Đoan theo mẹ về rồi, Đăng với ba ở lại. Má mới cắt, nấu sẵn bí đỏ, để sáng mai nấu cháo bí đỏ cho Ngoại. Ngày ăn phở, ngày ăn cháo, cứ cho Ngoại ăn xen kẽ vậy đó. Cậu Đông cũng đang ở dưới nói chuyện, nhỏ mắt cho Ngoại nữa.
Nice day. Love my home sweet home. [太阳][心] *7:58pm*
10:00pm: Kể thêm chuyện Đăng lúc nãy: 8:30pm thấy Đăng mở cửa, chạy đi, nói đi mua đồ. 8:34pm chạy về, mang theo bịch xì nách bự, nhiều gói lắm. Hỏi tiền đâu Đăng mua, Đăng nói mẹ cho. À, lúc nãy mẹ Đăng chở Đoan về, xong quay lại, nói Đoan về chơi với dì Uyên rồi, còn Đăng sợ ma, không dám ngủ một mình, nên mẹ về ngủ với Đăng. [哈哈] Đăng cho chị Thủy một gói, rồi phóng lên.
À mà hồi chiều, khoảng 4pm, mình đang tắm, nghe tiếng Đăng Đoan mới về, nói chuyện với cô Hạnh, là mới đi siêu thị về. Cô Hạnh với mẹ Đăng Đoan nói mua trữ nhiều thứ, như dầu ăn, mắm muối..., Đoan chen vào: Còn xì nách nữa. Cô Hạnh nói vậy Đoan đi mua đi. Buổi tối 7pm chị Thủy cũng chọc Đoan, nói lấy tiền lì xì Tết mua xì nách trữ đi, Đoan nói là anh Đăng nói cơ, vậy là chị Thủy cũng chọc Đăng, hỏi Đăng còn tiền lì xì không, Đăng nói không. Ấy thế mà đến 8 rưỡi tối, cũng có tiền mẹ cho, đi mua xì nách cho được, haha! [笑cry]
Đăng hài quá Đăng ơi. Nhìn Đăng bận bộ đồ pijama vui vui sao á. [嘻嘻] Đúng rồi, hồi 7 giờ kém, mẹ Đoan nói chị Thủy với Đoan đứng gần nhau đo xem ai cao hơn, kết quả Đoan thua chị Thủy có tầm... 1cm thôi. Đợi cuối năm này, là tầm 3 tháng nữa, Đoan cao hơn chị Thủy chắc luôn. [哈哈]
Chuyện hai đứa em nhỏ của chị Thủy, hài ghê, hihi! [嘻嘻][耶]
#寶貝小淑端小啟燈#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bles Us#*
#Wed, Aug 11, 2021#*8:37pm (1)
*10:14pm*Diary
***
Nay 12:53pm Thủy đút cho Ngoại ăn trưa nè. Phở cắt nhuyễn rồi, cho Ngoại dễ nuốt, mà Ngoại ăn được có hơn nửa tô à. Muốn dụ Ngoại ăn thêm 3 muỗng, mà Ngoại mới ăn một muỗng đã không nuốt nổi, lè ra, vậy là không dám ép Ngoại nữa, cho Ngoại uống miếng nước tráng miệng, ngồi chơi, khoảng 40' sau thì nằm xuống nghỉ. Nhìn Ngoại ốm nhom à, thương quá. Giá mà Ngoại vẫn lên xuống được giường, tự ra ghế ngồi như hồi đó thì mừng quá. Má nói, hồi đó Ngoại có 7 phần sức khỏe, giờ chỉ còn tầm 3-4 phần thôi. Thương Ngoại quá! [心]
Sáng nay khoảng 10:30am má vào nhà bà Nội Chíp Ken chơi, hơn 3pm mới về, nên dặn Thủy cho Ngoại ăn.
Sáng má nướng sẵn bánh mì bơ rồi mới đi chơi, trưa cho Ngoại ăn xong, mình ăn vài miếng, rồi tính đi giặt đồ, mà máy giặt lại hư, mới bỏ đồ vào, xả nước ướt, cái nước tự rút, vậy là phải giặt tay luôn. Giặt xả xong, bỏ vào thử xem quay ráo được không, hên cũng được vài vòng, ráo nước, dễ phơi trong nhà.
6:15pm má cho Ngoại ăn tối, mình cũng ăn. Má đưa cho mình tô rau xào bự thiệt bự, bí xanh, đậu bắp với ớt chuông đỏ nè. Đang ăn, má còn đưa thêm bịch nhãn, là "phần" của mình, nói mình ăn cho có chất. Ăn cơm xong, đang ăn nhãn, Thục Đoan xuống, thấy, thế là mon men "bóc dùm" chị Thủy một trái bự, rồi ăn ké vài trái. [笑cry]
Ăn xong, Thục Đoan theo mẹ về rồi, Đăng với ba ở lại. Má mới cắt, nấu sẵn bí đỏ, để sáng mai nấu cháo bí đỏ cho Ngoại. Ngày ăn phở, ngày ăn cháo, cứ cho Ngoại ăn xen kẽ vậy đó. Cậu Đông cũng đang ở dưới nói chuyện, nhỏ mắt cho Ngoại nữa.
Nice day. Love my home sweet home. [太阳][心] *7:58pm*
10:00pm: Kể thêm chuyện Đăng lúc nãy: 8:30pm thấy Đăng mở cửa, chạy đi, nói đi mua đồ. 8:34pm chạy về, mang theo bịch xì nách bự, nhiều gói lắm. Hỏi tiền đâu Đăng mua, Đăng nói mẹ cho. À, lúc nãy mẹ Đăng chở Đoan về, xong quay lại, nói Đoan về chơi với dì Uyên rồi, còn Đăng sợ ma, không dám ngủ một mình, nên mẹ về ngủ với Đăng. [哈哈] Đăng cho chị Thủy một gói, rồi phóng lên.
À mà hồi chiều, khoảng 4pm, mình đang tắm, nghe tiếng Đăng Đoan mới về, nói chuyện với cô Hạnh, là mới đi siêu thị về. Cô Hạnh với mẹ Đăng Đoan nói mua trữ nhiều thứ, như dầu ăn, mắm muối..., Đoan chen vào: Còn xì nách nữa. Cô Hạnh nói vậy Đoan đi mua đi. Buổi tối 7pm chị Thủy cũng chọc Đoan, nói lấy tiền lì xì Tết mua xì nách trữ đi, Đoan nói là anh Đăng nói cơ, vậy là chị Thủy cũng chọc Đăng, hỏi Đăng còn tiền lì xì không, Đăng nói không. Ấy thế mà đến 8 rưỡi tối, cũng có tiền mẹ cho, đi mua xì nách cho được, haha! [笑cry]
Đăng hài quá Đăng ơi. Nhìn Đăng bận bộ đồ pijama vui vui sao á. [嘻嘻] Đúng rồi, hồi 7 giờ kém, mẹ Đoan nói chị Thủy với Đoan đứng gần nhau đo xem ai cao hơn, kết quả Đoan thua chị Thủy có tầm... 1cm thôi. Đợi cuối năm này, là tầm 3 tháng nữa, Đoan cao hơn chị Thủy chắc luôn. [哈哈]
Chuyện hai đứa em nhỏ của chị Thủy, hài ghê, hihi! [嘻嘻][耶]
#寶貝小淑端小啟燈#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bles Us#*
#Wed, Aug 11, 2021#*8:37pm (1)
*10:14pm*Diary
***
✋热门推荐