#NhânThủy.
#11.09.2021##10:59pm#
Hôm qua mình có việc nên nói em ngủ sớm cho khoẻ. Nhưng em thì không chịu, em muốn mình là của em và em bắt mình phải nghĩ về em. Điều em nghĩ nó cũng là tự nhiên thôi nhưng điều đó chỉ làm cho em khổ và làm cho mình khó xử.
Em nói đúng, làm gì thì làm buổi sáng thôi chứ sao lại làm buổi tối, mà cũng không phải buổi tối nữa, đúng hơn là buổi khuya. Mỗi nơi có sự sinh hoạt riêng biệt của nó, những nơi làm việc phi lợi nhuận có khi không có thời gian cố định. Ví dụ như việc bảo trợ an sinh xã hội như hiện nay, các nhóm hội từ thiện nào có thời gian cố định, cũng phải chia ca ra làm ngày làm đêm. Nếu không phải là việc công ích mà là công việc chính thức, làm công ăn lương, làm theo ca thì cũng có ca tối cơ mà. Tuỳ vào tính chất công việc, nếu cảm thông được thì ổn, còn không cảm thông được thì việc ai nấy làm. Nên việc của mình không phải mới ngày hôm qua bắt đầu, mà nó đã có trong khoảng thời gian trước đó, trước khi mình quen với em và nói đúng hơn là trước khi mình tham gia nhóm. Còn đúng hơn nữa thì từ xa xưa đã là như vậy về sự sinh hoạt của đạo quán xưa.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nhóm có việc chỉ là đột xuất và rất lâu mới có một ngày chứ đâu phải mỗi tuần hay mỗi ngày. Việc hôm qua em làm cho mình cảm thấy em không ủng hộ mình việc gì cả, cho dù đó là con đường mình đang đi và là của riêng mình. Mình không hề bắt em phải theo mình đi chung con đường nhưng mình lại không thích cách của em không cho mình đi con đường mình muốn đi. Nếu đem so sánh về sở thích thì có thể tạm xem việc em thích chụp hình và việc mình thích sinh hoạt nhóm thì nó cũng là sở thích cá nhân. Nhưng xét ra hai khía cạnh nếu em có thể không chụp hình thì em không tổn hại và mất mát gì. Còn đối với mình nếu không có con đường mình chọn thì đó là điều mất mát khá lớn.
Con đường tâm linh, ai hiểu thì nó sẽ là một con đường dài để học hỏi. Còn như không hiểu thì đó chỉ là sự tò mò và biết cho vui qua các điều mới lạ chưa được nghe, chưa được biết. Mình không trách em nhưng mình chỉ buồn là em vốn không hiểu mình, không hiểu thì càng đi chung càng làm cho em mệt mỏi. Vì công việc hay những gì liên quan đến điều em không thích sẽ làm cho em thấy không hài lòng, đồng thời cũng làm cho mình mệt mỏi. Rồi cuối cùng lại đến một vấn đề cũng là giận dỗi rồi chia ly. Bởi vì “chúng ta không hợp” hay “anh không thay đổi, còn em thì đã quá mệt” hoặc là “chịu đựng nhau như vậy đủ rồi”…
Nói chứ việc chia ly là một việc không thể nói được là làm được, điều này nó phải cần một điều được gọi là hết duyên. Đến lúc hết duyên tự nhiên sẽ dứt và và giây phút đó, phải coi việc đó lại tồi tệ đến mức nào hay nó chỉ là hiểu và chấp nhận sự thật. Tình yêu vốn dĩ là có, mà tình yêu lại không có sự thấu hiểu và tin tưởng để có cái gọi là tôn trọng nhau.
Yêu không phải lúc nào cũng kè kè bên nhau, cũng như mấy tháng qua mình cùng em cũng đang yêu đấy chứ. Và cũng chính em nói mới nói lúc chiều. Nếu mấy tháng kẹt ở Sài Gòn chắc là chia tay sớm rồi, ở chung với nhau dễ chán nhau là chuyện thường ở huyện đó mà. Nên thôi, bây giờ cứ yêu đi, đến khi nào, chuyện gì, điều gì xảy ra rồi tính tiếp chứ không nói trước được điều gì. Chuyện ngày mai để ngày mai tính vậy. Túm cái vái lại là nhớ em rồi, nhớ thì nói nhớ, giận thì nói giận, thật tâm mình mà sống thôi. Không hỏi thẹn với lòng là được .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
#11.09.2021##10:59pm#
Hôm qua mình có việc nên nói em ngủ sớm cho khoẻ. Nhưng em thì không chịu, em muốn mình là của em và em bắt mình phải nghĩ về em. Điều em nghĩ nó cũng là tự nhiên thôi nhưng điều đó chỉ làm cho em khổ và làm cho mình khó xử.
Em nói đúng, làm gì thì làm buổi sáng thôi chứ sao lại làm buổi tối, mà cũng không phải buổi tối nữa, đúng hơn là buổi khuya. Mỗi nơi có sự sinh hoạt riêng biệt của nó, những nơi làm việc phi lợi nhuận có khi không có thời gian cố định. Ví dụ như việc bảo trợ an sinh xã hội như hiện nay, các nhóm hội từ thiện nào có thời gian cố định, cũng phải chia ca ra làm ngày làm đêm. Nếu không phải là việc công ích mà là công việc chính thức, làm công ăn lương, làm theo ca thì cũng có ca tối cơ mà. Tuỳ vào tính chất công việc, nếu cảm thông được thì ổn, còn không cảm thông được thì việc ai nấy làm. Nên việc của mình không phải mới ngày hôm qua bắt đầu, mà nó đã có trong khoảng thời gian trước đó, trước khi mình quen với em và nói đúng hơn là trước khi mình tham gia nhóm. Còn đúng hơn nữa thì từ xa xưa đã là như vậy về sự sinh hoạt của đạo quán xưa.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nhóm có việc chỉ là đột xuất và rất lâu mới có một ngày chứ đâu phải mỗi tuần hay mỗi ngày. Việc hôm qua em làm cho mình cảm thấy em không ủng hộ mình việc gì cả, cho dù đó là con đường mình đang đi và là của riêng mình. Mình không hề bắt em phải theo mình đi chung con đường nhưng mình lại không thích cách của em không cho mình đi con đường mình muốn đi. Nếu đem so sánh về sở thích thì có thể tạm xem việc em thích chụp hình và việc mình thích sinh hoạt nhóm thì nó cũng là sở thích cá nhân. Nhưng xét ra hai khía cạnh nếu em có thể không chụp hình thì em không tổn hại và mất mát gì. Còn đối với mình nếu không có con đường mình chọn thì đó là điều mất mát khá lớn.
Con đường tâm linh, ai hiểu thì nó sẽ là một con đường dài để học hỏi. Còn như không hiểu thì đó chỉ là sự tò mò và biết cho vui qua các điều mới lạ chưa được nghe, chưa được biết. Mình không trách em nhưng mình chỉ buồn là em vốn không hiểu mình, không hiểu thì càng đi chung càng làm cho em mệt mỏi. Vì công việc hay những gì liên quan đến điều em không thích sẽ làm cho em thấy không hài lòng, đồng thời cũng làm cho mình mệt mỏi. Rồi cuối cùng lại đến một vấn đề cũng là giận dỗi rồi chia ly. Bởi vì “chúng ta không hợp” hay “anh không thay đổi, còn em thì đã quá mệt” hoặc là “chịu đựng nhau như vậy đủ rồi”…
Nói chứ việc chia ly là một việc không thể nói được là làm được, điều này nó phải cần một điều được gọi là hết duyên. Đến lúc hết duyên tự nhiên sẽ dứt và và giây phút đó, phải coi việc đó lại tồi tệ đến mức nào hay nó chỉ là hiểu và chấp nhận sự thật. Tình yêu vốn dĩ là có, mà tình yêu lại không có sự thấu hiểu và tin tưởng để có cái gọi là tôn trọng nhau.
Yêu không phải lúc nào cũng kè kè bên nhau, cũng như mấy tháng qua mình cùng em cũng đang yêu đấy chứ. Và cũng chính em nói mới nói lúc chiều. Nếu mấy tháng kẹt ở Sài Gòn chắc là chia tay sớm rồi, ở chung với nhau dễ chán nhau là chuyện thường ở huyện đó mà. Nên thôi, bây giờ cứ yêu đi, đến khi nào, chuyện gì, điều gì xảy ra rồi tính tiếp chứ không nói trước được điều gì. Chuyện ngày mai để ngày mai tính vậy. Túm cái vái lại là nhớ em rồi, nhớ thì nói nhớ, giận thì nói giận, thật tâm mình mà sống thôi. Không hỏi thẹn với lòng là được .
Những Chuỗi Ngày Yêu Xa Nhớ
Vào một ngày cuối mùa thu nhạt nắng
Chiếc lá buồn ngồi thầm lặng buồn thiu
Gió heo may trôi lãng đãng dập dìu
Mà lá sợ sẽ rồi xa cây mãi
Cây lạnh lùng chẳng ngước đầu nhìn lại
Mà lòng đau, máu rỉ #xé nát lòng[悲伤][悲伤][悲伤][悲伤]
Xa lá rồi cây cũng xơ xác lắm[睡][睡][睡][睡][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗]
Cô đơn buồn trơ trọi giữa mùa đông
Chiếc lá cuối cùng vàng võ thu phong
Cây cố níu bằng giọt nhựa sau cùng
Đêm trôi qua rồi lá vàng cũng rụng
Lòng bẽ bàng, cây ngơ ngác, đau thương[委屈][委屈][委屈][委屈]
Lá trôi đi nhằn nhọc suốt canh trường
Lòng uất hận [泪][泪][泪][泪][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心]cây không lần cố giữ
Rồi nhớ về những ngày xuân quá khứ
Lá chết đi, tan biến, giữa hận sầu[苦涩][苦涩][苦涩][苦涩][泪][泪][泪][泪][失望][失望][失望][失望]
Nhưng suốt đời lá nào có biết đâu[酸][酸][酸][酸]
Cây thức trắng trong đêm thâu gió trở[抱一抱][抱一抱][抱一抱][抱一抱]
Cố sức mình nhọc nhằn từng hơi thở[千古玦尘][千古玦尘][千古玦尘][千古玦尘]
Nhưng vẫn đâu xoay chuyển được duyên đời
Chết tâm hồn, đông khơi nỗi chơi vơi
Cây đơn côi một mùa không bóng lá
Giấu trong lòng thẳm sâu tình băng giá[失望][失望][失望][失望]
Ôm nỗi buồn muôn thuở [泪][泪][泪][泪]?????????? thành đôi
Ms ngọc
www.sachxua.info
Chiếc lá buồn ngồi thầm lặng buồn thiu
Gió heo may trôi lãng đãng dập dìu
Mà lá sợ sẽ rồi xa cây mãi
Cây lạnh lùng chẳng ngước đầu nhìn lại
Mà lòng đau, máu rỉ #xé nát lòng[悲伤][悲伤][悲伤][悲伤]
Xa lá rồi cây cũng xơ xác lắm[睡][睡][睡][睡][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗]
Cô đơn buồn trơ trọi giữa mùa đông
Chiếc lá cuối cùng vàng võ thu phong
Cây cố níu bằng giọt nhựa sau cùng
Đêm trôi qua rồi lá vàng cũng rụng
Lòng bẽ bàng, cây ngơ ngác, đau thương[委屈][委屈][委屈][委屈]
Lá trôi đi nhằn nhọc suốt canh trường
Lòng uất hận [泪][泪][泪][泪][单身狗][单身狗][单身狗][单身狗][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心][给你小心心]cây không lần cố giữ
Rồi nhớ về những ngày xuân quá khứ
Lá chết đi, tan biến, giữa hận sầu[苦涩][苦涩][苦涩][苦涩][泪][泪][泪][泪][失望][失望][失望][失望]
Nhưng suốt đời lá nào có biết đâu[酸][酸][酸][酸]
Cây thức trắng trong đêm thâu gió trở[抱一抱][抱一抱][抱一抱][抱一抱]
Cố sức mình nhọc nhằn từng hơi thở[千古玦尘][千古玦尘][千古玦尘][千古玦尘]
Nhưng vẫn đâu xoay chuyển được duyên đời
Chết tâm hồn, đông khơi nỗi chơi vơi
Cây đơn côi một mùa không bóng lá
Giấu trong lòng thẳm sâu tình băng giá[失望][失望][失望][失望]
Ôm nỗi buồn muôn thuở [泪][泪][泪][泪]?????????? thành đôi
Ms ngọc
www.sachxua.info
#王源[超话]# #王源新专辑夏野了# #帕莎眼镜品牌代言人王源# #王源明日创作计划召集人#
Trưởng thành không đồng nghĩa với nhất định phải đi tìm kiếm kết quả và chân tướng của mỗi một sự việc, trưởng thành cũng tất nhiên đi kèm với lo lắng và mẫn cảm, chỉ có một con đường giải quyết duy nhất, chính là đứng lên, bước ra, đi làm việc mình nên làm, việc mình thích, việc mình có thể làm. Hành động, chính là biện pháp tiêu hóa tốt nhất.
- VƯƠNG NGUYÊN -
Trưởng thành không đồng nghĩa với nhất định phải đi tìm kiếm kết quả và chân tướng của mỗi một sự việc, trưởng thành cũng tất nhiên đi kèm với lo lắng và mẫn cảm, chỉ có một con đường giải quyết duy nhất, chính là đứng lên, bước ra, đi làm việc mình nên làm, việc mình thích, việc mình có thể làm. Hành động, chính là biện pháp tiêu hóa tốt nhất.
- VƯƠNG NGUYÊN -
✋热门推荐