Trong hành trình đi tìm lại cuộc đời mình và tìm lại tính cách mình đã đánh mất trước kia, mình đã đánh mất và bỏ qua rất nhiều người. Bởi vì họ không còn phù hợp với mình, bởi vì mình đã quyết tâm sẽ phải phũ phàng tránh xa những người tiêu cực, và cũng vì mình muốn cuộc sống mình tốt đẹp hơn. Dù là mối quan hệ kéo dài bao lâu đi chăng nữa thì nếu nó là sai lầm và nó kéo mình đi xuống thì mình buộc phải từ bỏ thôi, vì chính bản thân mình.
Lúc trước mình vì muốn làm hài lòng tất cả mọi người xung quanh mà mình luôn làm trái ý muốn bản thân, mình luôn sống cho người khác, sống để họ không soi mói nữa. Nhưng mà mình vẫn bị soi mói và bị ghét, vậy thì mình không cần làm bất cứ chuyện gì vì bất cứ ai nữa. Vì họ chẳng làm được gì cho mình ngoài buông ra những lời châm biếm và nói móc mình, và mình cũng chẳng nhận được gì từ họ. Mình bây giờ muốn được sống theo ý muốn của mình, được thể hiện cái tôi bẩm sinh của mình, mình không muốn cúi đầu trước những lời nói xấu sau lưng và trước những lời dèm pha từ bọn tiểu nhân nữa. Tại sao phải sống cho nó khi nó chẳng đem lại được lợi ích gì cho mình?
Trớ trêu thay, khi lên đại học mình mới dần dần tập sống cho bản thân và mặc kệ những lời nói xấu đó. Còn cấp 3 thì mình cứ mãi đi tìm và đi soi xem có ai còn nói xấu mình nữa không, rồi lại buồn tủi trong khi tụi nó hí hửng vì nói xấu mình. Nhưng không sao, dù sao cũng đã nhận ra rồi, và từ lúc nhận ra thì mình như một con bướm thoát kén để tự tỏa ra ánh sáng của riêng mình, và từ đó chẳng ai chạm tới được mình nữa. Mình dần mài giũa được bản thân để chống lại những thứ tiêu cực của cuộc đời mà không bị nó cuốn vào. Mình dần đúc kết thêm nhiều kinh nghiệm sống để được vui vẻ hạnh phúc. Mình học được nhiều thứ hay ho lắm. Và một điều quan trọng nữa là mình đã biết dừng lại để cảm nhận sự bình dị và yên ả của thế giới này. Mình nhận ra thế giới này tươi đẹp biết bao, và mình hạnh phúc, lần đầu mình cảm nhận được hạnh phúc thật sự từ việc cảm nhận cuộc sống. Mình biết ơn cuộc đời đã đem đến những điều bình yên cho mình mà mình lại không hề nhận ra. Rồi mình bắt đầu nhìn lại những thứ mình đang có và thấy được là mình may mắn lắm. Mình thật sự rất may mắn, may mắn vì những gì mình đang có và may mắn vì tâm mình đã bình tĩnh lại và nhận ra nhiều thứ tốt đẹp xung quanh. Cho nên mỗi ngày đối với mình là một sự trải nghiệm. Mình không hề buồn bã, cũng không để sự tức giận trong lòng quá lâu. Mình biết cách điều tiết tâm lí của mình.
Lúc trước mình vì muốn làm hài lòng tất cả mọi người xung quanh mà mình luôn làm trái ý muốn bản thân, mình luôn sống cho người khác, sống để họ không soi mói nữa. Nhưng mà mình vẫn bị soi mói và bị ghét, vậy thì mình không cần làm bất cứ chuyện gì vì bất cứ ai nữa. Vì họ chẳng làm được gì cho mình ngoài buông ra những lời châm biếm và nói móc mình, và mình cũng chẳng nhận được gì từ họ. Mình bây giờ muốn được sống theo ý muốn của mình, được thể hiện cái tôi bẩm sinh của mình, mình không muốn cúi đầu trước những lời nói xấu sau lưng và trước những lời dèm pha từ bọn tiểu nhân nữa. Tại sao phải sống cho nó khi nó chẳng đem lại được lợi ích gì cho mình?
Trớ trêu thay, khi lên đại học mình mới dần dần tập sống cho bản thân và mặc kệ những lời nói xấu đó. Còn cấp 3 thì mình cứ mãi đi tìm và đi soi xem có ai còn nói xấu mình nữa không, rồi lại buồn tủi trong khi tụi nó hí hửng vì nói xấu mình. Nhưng không sao, dù sao cũng đã nhận ra rồi, và từ lúc nhận ra thì mình như một con bướm thoát kén để tự tỏa ra ánh sáng của riêng mình, và từ đó chẳng ai chạm tới được mình nữa. Mình dần mài giũa được bản thân để chống lại những thứ tiêu cực của cuộc đời mà không bị nó cuốn vào. Mình dần đúc kết thêm nhiều kinh nghiệm sống để được vui vẻ hạnh phúc. Mình học được nhiều thứ hay ho lắm. Và một điều quan trọng nữa là mình đã biết dừng lại để cảm nhận sự bình dị và yên ả của thế giới này. Mình nhận ra thế giới này tươi đẹp biết bao, và mình hạnh phúc, lần đầu mình cảm nhận được hạnh phúc thật sự từ việc cảm nhận cuộc sống. Mình biết ơn cuộc đời đã đem đến những điều bình yên cho mình mà mình lại không hề nhận ra. Rồi mình bắt đầu nhìn lại những thứ mình đang có và thấy được là mình may mắn lắm. Mình thật sự rất may mắn, may mắn vì những gì mình đang có và may mắn vì tâm mình đã bình tĩnh lại và nhận ra nhiều thứ tốt đẹp xung quanh. Cho nên mỗi ngày đối với mình là một sự trải nghiệm. Mình không hề buồn bã, cũng không để sự tức giận trong lòng quá lâu. Mình biết cách điều tiết tâm lí của mình.
11:20pm: Hubert lại có FB 24h mới. 6 phút trước - thời điểm 11:14pm, là mới đăng có 11 phút hà, như vậy là khoảng 11:01pm í, theo giờ VN nè.
Buổi họp mặt fans cùng Hubert ngày CN tới - 9/8 sẽ là lúc 11:15am giờ HK, là 10:15am giờ VN. Ghi nhớ để chuẩn bị nha, đừng để lỡ cơ hội tuyệt vời này, hihi! [太开心][心] - 11:22pm
#妳幸福嗎#*
#Are You Happy#*
#Sun, Aug 2, 2020#*
Pics PrtScr Hubert FB 24h: 11:15-11:17pm
11:22pm: Diary
#胡鸿钧[超话]#
----
只好說激動極了耶!超級超級開心又激動啦!期待期待啦!最愛你的,Hubert! ❤
1:46am 二零二零年八月二號*星期天
----
Khó mà diễn tả hết được sự "kích động" của mình lúc gần 2h sáng, khi nhận được mail phản hồi của Janet - Canada Hubert FC Admin, nói là mình đã đăng kí tham dự Hubert Online Meeting Event thành công, chứ không phải là trễ như mình nghĩ.
Thật sự quá vui luôn. Thời điểm đó - 1:40pm mình đang muốn khóc, vì nghĩ email phản hồi từ 26/7, hạn chót 31/7 là đăng kí lại lần 2, mình gởi mail cho Admin Hubert FC, hy vọng có ngoại lệ cho mình tham gia.
1:40am đang nhắn bên Hubert VN FC để "khóc ròng", thì Janet vào trả lời mình, nói đã check mail, làm mình vui quá chừng vui luôn.
Lúc xác định, chắc chắn được 100% mình có tên trong danh sách fans sẽ được gặp Hubert chủ nhật tới này - 9/8, mình hạnh phúc phát điên luôn, nhịp tim đập loạn nhịp, có chút khó thở trong vài giây, muốn hét tô lên vì vui mừng luôn, hihi!
Thật là tuyệt vời! Chờ đợi phút giây được "gặp" Hubert nào, hihi! [太开心]
À, hôm nay Hubert cập nhật khá nhiều tin FB 24h, mới nãy chụp màn hình lưu lại, là thấy 9 hình ảnh và clip nè. Còn cả FB, Insta và Weibo đều có cập nhật.
Yêu Hubert quá. Xem ra là có duyên với anh đó chứ, vì "nhanh" như vậy đã sắp có dịp "gặp mặt" rồi. Chủ nhật 9/8 sẽ chính thức "làm quen" nha, Hubert! Love you, Hubert! [太开心][心]
因為有最棒的你,才有最棒的我們歌迷們!最愛你的,Hubert! [太开心][心]
"無論結果如何 盡了力就可以了
今天的成績表 不代表你的一切
不要讓一次的考試 斷定你人生的成敗
加油! "
"或許我們不能改變世界,但至少我們可以不被世界改變。讓我們將愛帶到更多和更遠的地方。"
#胡鴻鈞#*
#真愛無悔#*
#愛#*
#愛在陽光燦爛時#*
#凡人不懂愛#*
#妳幸福嗎#*
#Are You Happy#*
#Sun, Aug 2, 2020#*
10:39pm: Diary
#胡鸿钧[超话]# https://t.cn/R2WJvx9
Buổi họp mặt fans cùng Hubert ngày CN tới - 9/8 sẽ là lúc 11:15am giờ HK, là 10:15am giờ VN. Ghi nhớ để chuẩn bị nha, đừng để lỡ cơ hội tuyệt vời này, hihi! [太开心][心] - 11:22pm
#妳幸福嗎#*
#Are You Happy#*
#Sun, Aug 2, 2020#*
Pics PrtScr Hubert FB 24h: 11:15-11:17pm
11:22pm: Diary
#胡鸿钧[超话]#
----
只好說激動極了耶!超級超級開心又激動啦!期待期待啦!最愛你的,Hubert! ❤
1:46am 二零二零年八月二號*星期天
----
Khó mà diễn tả hết được sự "kích động" của mình lúc gần 2h sáng, khi nhận được mail phản hồi của Janet - Canada Hubert FC Admin, nói là mình đã đăng kí tham dự Hubert Online Meeting Event thành công, chứ không phải là trễ như mình nghĩ.
Thật sự quá vui luôn. Thời điểm đó - 1:40pm mình đang muốn khóc, vì nghĩ email phản hồi từ 26/7, hạn chót 31/7 là đăng kí lại lần 2, mình gởi mail cho Admin Hubert FC, hy vọng có ngoại lệ cho mình tham gia.
1:40am đang nhắn bên Hubert VN FC để "khóc ròng", thì Janet vào trả lời mình, nói đã check mail, làm mình vui quá chừng vui luôn.
Lúc xác định, chắc chắn được 100% mình có tên trong danh sách fans sẽ được gặp Hubert chủ nhật tới này - 9/8, mình hạnh phúc phát điên luôn, nhịp tim đập loạn nhịp, có chút khó thở trong vài giây, muốn hét tô lên vì vui mừng luôn, hihi!
Thật là tuyệt vời! Chờ đợi phút giây được "gặp" Hubert nào, hihi! [太开心]
À, hôm nay Hubert cập nhật khá nhiều tin FB 24h, mới nãy chụp màn hình lưu lại, là thấy 9 hình ảnh và clip nè. Còn cả FB, Insta và Weibo đều có cập nhật.
Yêu Hubert quá. Xem ra là có duyên với anh đó chứ, vì "nhanh" như vậy đã sắp có dịp "gặp mặt" rồi. Chủ nhật 9/8 sẽ chính thức "làm quen" nha, Hubert! Love you, Hubert! [太开心][心]
因為有最棒的你,才有最棒的我們歌迷們!最愛你的,Hubert! [太开心][心]
"無論結果如何 盡了力就可以了
今天的成績表 不代表你的一切
不要讓一次的考試 斷定你人生的成敗
加油! "
"或許我們不能改變世界,但至少我們可以不被世界改變。讓我們將愛帶到更多和更遠的地方。"
#胡鴻鈞#*
#真愛無悔#*
#愛#*
#愛在陽光燦爛時#*
#凡人不懂愛#*
#妳幸福嗎#*
#Are You Happy#*
#Sun, Aug 2, 2020#*
10:39pm: Diary
#胡鸿钧[超话]# https://t.cn/R2WJvx9
Em không sống để theo đuổi hạnh phúc, em chỉ muốn sống để chính mình cảm thấy hạnh phúc. Em không muốn suốt đời phải đuổi theo những điều thật giả hư ảo mà ai đó gọi tên là hạnh phúc.
Em không nghĩ sẽ lãng phí thời gian của mình vào những mối quan hệ mơ hồ không đáng. Em càng không thể trở thành cô gái sẽ bất chấp tất cả vì tình yêu mù quáng mà quên mất chính mình đã tổn thương nhiều thế nào.
Em khắc khe trong việc để một ai đó gần bên cạnh mình. Em dễ dàng với những mối quan hệ xã giao lại khó khăn với những người thân thiết. Em không quen đòi hỏi tình thương cũng chẳng mấy khi nghĩ đến mình sẽ nhận được gì. Nhưng em lại không phải kẻ lúc nào cũng chỉ biết cho đi. Em chẳng cao thượng được như thế. Em thương nhưng tình thương của em sòng phẳng. Em cho người ta cái họ muốn nhưng nếu họ không thể cho em thứ mà em muốn thì em sẽ rời đi. Em không biết níu giữ là gì, càng chẳng muốn dây dưa với những điều đã cũ hay vốn dĩ chẳng từng thuộc về dù chỉ là phút giây. Thứ tồn tại trong em là kỷ niệm, là ký ức là những gì em muốn mình lưu giữ nó chứ không phải là người đã không còn bên em hay không dành cho em. Em rạch ròi và rõ ràng đến vô tình.
Nhiều người nói em cô đơn cô độc như thế thì làm sao mà hiểu được hạnh phúc. Nhưng lạ là em lại thấy thế giới của mình càng ít người lại càng dễ cảm nhận hạnh phúc. Chắc có lẽ quan niệm của em về hạnh phúc cũng chẳng giống với ai.
Những mối quan hệ thật sự thân thiết đến mức thân tình của em vốn không nhiều nếu không phải nói là cực kì ít. Và quan hệ xã giao quen biết cũng ít không kém. Với em, niềm tin hay tình cảm, càng trao đi nhiều càng khó lấy lại. Lòng người thì nông sâu khó dò, em thì lại bận lo cho cuộc đời mình tốt đẹp thay vì lấy thước mà đo lòng người. Cuộc đời, chất lượng vẫn hơn số lượng, em quan niệm thế.
Ở cuộc đời này, em chỉ muốn vì chính mình mà sống, vì chính mình mà đối đãi, vì chính mình mà cố gắng. Hạnh phúc không phải là đích đến, mà nó chính là hành trình. Và em chỉ hi vọng trên từng chặng đường mà em đi, dưới mỗi bước chân em đều là hạnh phúc, đều là thanh thản không nuối tiếc.
cre pic: overwater
Em không nghĩ sẽ lãng phí thời gian của mình vào những mối quan hệ mơ hồ không đáng. Em càng không thể trở thành cô gái sẽ bất chấp tất cả vì tình yêu mù quáng mà quên mất chính mình đã tổn thương nhiều thế nào.
Em khắc khe trong việc để một ai đó gần bên cạnh mình. Em dễ dàng với những mối quan hệ xã giao lại khó khăn với những người thân thiết. Em không quen đòi hỏi tình thương cũng chẳng mấy khi nghĩ đến mình sẽ nhận được gì. Nhưng em lại không phải kẻ lúc nào cũng chỉ biết cho đi. Em chẳng cao thượng được như thế. Em thương nhưng tình thương của em sòng phẳng. Em cho người ta cái họ muốn nhưng nếu họ không thể cho em thứ mà em muốn thì em sẽ rời đi. Em không biết níu giữ là gì, càng chẳng muốn dây dưa với những điều đã cũ hay vốn dĩ chẳng từng thuộc về dù chỉ là phút giây. Thứ tồn tại trong em là kỷ niệm, là ký ức là những gì em muốn mình lưu giữ nó chứ không phải là người đã không còn bên em hay không dành cho em. Em rạch ròi và rõ ràng đến vô tình.
Nhiều người nói em cô đơn cô độc như thế thì làm sao mà hiểu được hạnh phúc. Nhưng lạ là em lại thấy thế giới của mình càng ít người lại càng dễ cảm nhận hạnh phúc. Chắc có lẽ quan niệm của em về hạnh phúc cũng chẳng giống với ai.
Những mối quan hệ thật sự thân thiết đến mức thân tình của em vốn không nhiều nếu không phải nói là cực kì ít. Và quan hệ xã giao quen biết cũng ít không kém. Với em, niềm tin hay tình cảm, càng trao đi nhiều càng khó lấy lại. Lòng người thì nông sâu khó dò, em thì lại bận lo cho cuộc đời mình tốt đẹp thay vì lấy thước mà đo lòng người. Cuộc đời, chất lượng vẫn hơn số lượng, em quan niệm thế.
Ở cuộc đời này, em chỉ muốn vì chính mình mà sống, vì chính mình mà đối đãi, vì chính mình mà cố gắng. Hạnh phúc không phải là đích đến, mà nó chính là hành trình. Và em chỉ hi vọng trên từng chặng đường mà em đi, dưới mỗi bước chân em đều là hạnh phúc, đều là thanh thản không nuối tiếc.
cre pic: overwater
✋热门推荐