Weibo ngày 13/05/2020
Một ngày nào đó.
Một ngày nào đó của tuổi mười bảy, em sẽ nở nụ cười thật xinh với xuân xanh, với nắng hạ, với trời thu, với đông nhạt.
Một ngày nào đó của tuổi mười tám, em sẽ phải vùi đầu vào đèn sách mà ôn tập, trang bị cho mình một nền tảng thật tốt để trải qua cuộc chiến cuối cùng không nhìn vào ngoại hình.
Một ngày nào đó của tuổi mười chín, em sẽ thu dọn đồ đạc, thật tinh tươm và sạch sẽ, xách ba lô, kéo vali đến một vùng trời mới lạ mà em của tuổi mười sáu đã trót gọi là miền đất hứa; bỏ lại phía sau là gia đình và khoảng trời thanh xuân rực rỡ.
Một ngày nào đó của tuổi hai mươi, em đã biết trang điểm thật xinh, phân biệt được từng loại mỹ phẩm mà trước đó em mù tịt, chọn được màu son em thích, khoác lên mình chiếc váy em yêu, dặm lại lớp phấn trang điểm rồi một mình xúng xính lên phố.
Một ngày nào đó của tuổi hai mươi mốt, em đã quen được thật nhiều bạn mới nơi miền đất em chọn, có người ra đi, có người ở lại, có người xa lạ, có người thân quen. Với em thì thế nào cũng được. Bởi em thích nhộn nhịp, nhưng em lại càng thích một mình.
Một ngày nào đó của tuổi 22, công việc của em không được suôn sẻ. việc em làm bị sếp chê thậm tệ. Bản báo cáo em nộp bị sửa lung tung chỗ. Vậy là em bật khóc, nấp vào một góc kín khóc thật to. Vẫn dáng vẻ vùi đầu vào hai cánh tay, thu mình lại thật nhỏ. Chợt muốn gọi một cuộc điện thoại, nhưng em chẳng biết phải gọi cho ai.
Một ngày nào đó, váy xinh em mặc, son đỏ em tô, công việc suôn sẻ, những mối quan hệ xung quanh cũng làm em thấy hài lòng. Nhưng bạn bè bảo em rằng em vẫn còn thiếu sót đấy, vì em nào đã có một bờ vai để dựa vào mỗi khi em gục ngã. Em cười. Em không cần một vòng tay ôm trọn. Thời gian ấy, em để dành đọc sách hay làm những thứ mà em yêu. Rồi em chợt nhận ra, đã bao lâu rồi em không mua màu vẽ?
Một ngày nào đó, đứa bạn thân của em kết hôn rồi. Em trách móc nó vì lỡ bỏ em lại một mình, đã hứa với nhau là ba mươi tuổi mới xúng xính váy hoa rồi cơ mà, nhưng em vẫn không nhịn được mà nở một nụ cười thật tươi. Em mặc váy phù dâu, miệng chúc phúc cho bạn nhưng nước mắt vẫn tuôn không ngừng. Bạn ôm em thật chặt, ghé vào tai em thì thầm bảo: "Phù rể của chồng tao để ý mày rồi đấy". Em chỉ cười cười rồi cũng không để ý nữa.
Một ngày nào đó của tuổi ba mươi, em sẽ thế nào nhỉ? Tóc có còn buông dài, môi còn vệt son đỏ? Em cũng không biết nữa. Em chưa từng nghĩ xa đến thế. Nhưng em biết chắc một điều rằng, em của tuổi ba mươi vẫn sẽ cười thật xinh, vẹn nguyên nụ cười ngày em mười lăm tuổi. Em của khi đó đã biết chấp nhận hết thảy những tin yêu và cả lừa lọc, dối gian. Em của khi đó lúc nào cũng mỉm cười và nhìn thế gian bằng đôi mắt dịu dàng hết thảy. Em của khi đó chắc vẫn chưa biết cách mở lòng đón nhận thêm một ai cả, nhưng sự cảm thông và tình yêu dành cho thế gian này thì luôn nồng nàn, son sắt.
Em của những tháng năm đó, hình như chưa từng một lần nghĩ đến anh.
————————
Tác giả: Thu Hường
Một ngày nào đó.
Một ngày nào đó của tuổi mười bảy, em sẽ nở nụ cười thật xinh với xuân xanh, với nắng hạ, với trời thu, với đông nhạt.
Một ngày nào đó của tuổi mười tám, em sẽ phải vùi đầu vào đèn sách mà ôn tập, trang bị cho mình một nền tảng thật tốt để trải qua cuộc chiến cuối cùng không nhìn vào ngoại hình.
Một ngày nào đó của tuổi mười chín, em sẽ thu dọn đồ đạc, thật tinh tươm và sạch sẽ, xách ba lô, kéo vali đến một vùng trời mới lạ mà em của tuổi mười sáu đã trót gọi là miền đất hứa; bỏ lại phía sau là gia đình và khoảng trời thanh xuân rực rỡ.
Một ngày nào đó của tuổi hai mươi, em đã biết trang điểm thật xinh, phân biệt được từng loại mỹ phẩm mà trước đó em mù tịt, chọn được màu son em thích, khoác lên mình chiếc váy em yêu, dặm lại lớp phấn trang điểm rồi một mình xúng xính lên phố.
Một ngày nào đó của tuổi hai mươi mốt, em đã quen được thật nhiều bạn mới nơi miền đất em chọn, có người ra đi, có người ở lại, có người xa lạ, có người thân quen. Với em thì thế nào cũng được. Bởi em thích nhộn nhịp, nhưng em lại càng thích một mình.
Một ngày nào đó của tuổi 22, công việc của em không được suôn sẻ. việc em làm bị sếp chê thậm tệ. Bản báo cáo em nộp bị sửa lung tung chỗ. Vậy là em bật khóc, nấp vào một góc kín khóc thật to. Vẫn dáng vẻ vùi đầu vào hai cánh tay, thu mình lại thật nhỏ. Chợt muốn gọi một cuộc điện thoại, nhưng em chẳng biết phải gọi cho ai.
Một ngày nào đó, váy xinh em mặc, son đỏ em tô, công việc suôn sẻ, những mối quan hệ xung quanh cũng làm em thấy hài lòng. Nhưng bạn bè bảo em rằng em vẫn còn thiếu sót đấy, vì em nào đã có một bờ vai để dựa vào mỗi khi em gục ngã. Em cười. Em không cần một vòng tay ôm trọn. Thời gian ấy, em để dành đọc sách hay làm những thứ mà em yêu. Rồi em chợt nhận ra, đã bao lâu rồi em không mua màu vẽ?
Một ngày nào đó, đứa bạn thân của em kết hôn rồi. Em trách móc nó vì lỡ bỏ em lại một mình, đã hứa với nhau là ba mươi tuổi mới xúng xính váy hoa rồi cơ mà, nhưng em vẫn không nhịn được mà nở một nụ cười thật tươi. Em mặc váy phù dâu, miệng chúc phúc cho bạn nhưng nước mắt vẫn tuôn không ngừng. Bạn ôm em thật chặt, ghé vào tai em thì thầm bảo: "Phù rể của chồng tao để ý mày rồi đấy". Em chỉ cười cười rồi cũng không để ý nữa.
Một ngày nào đó của tuổi ba mươi, em sẽ thế nào nhỉ? Tóc có còn buông dài, môi còn vệt son đỏ? Em cũng không biết nữa. Em chưa từng nghĩ xa đến thế. Nhưng em biết chắc một điều rằng, em của tuổi ba mươi vẫn sẽ cười thật xinh, vẹn nguyên nụ cười ngày em mười lăm tuổi. Em của khi đó đã biết chấp nhận hết thảy những tin yêu và cả lừa lọc, dối gian. Em của khi đó lúc nào cũng mỉm cười và nhìn thế gian bằng đôi mắt dịu dàng hết thảy. Em của khi đó chắc vẫn chưa biết cách mở lòng đón nhận thêm một ai cả, nhưng sự cảm thông và tình yêu dành cho thế gian này thì luôn nồng nàn, son sắt.
Em của những tháng năm đó, hình như chưa từng một lần nghĩ đến anh.
————————
Tác giả: Thu Hường
#Coggles# 本季新上线的品牌,来自西班牙浪漫海岛,派对天堂Ibiza的一个小众品牌 De La Vali
品牌融入了自由奔放的气息,连衣裙精致且不失柔美,善用收腰的设计让连衣裙带点小性感。
本季新品常用缎面,印花,鲜明的色彩和少女感的泡泡袖。还有融入中国风的旗袍元素在缎面连衣裙中,轻松打造甜辣小姐姐风。[憧憬]
品牌融入了自由奔放的气息,连衣裙精致且不失柔美,善用收腰的设计让连衣裙带点小性感。
本季新品常用缎面,印花,鲜明的色彩和少女感的泡泡袖。还有融入中国风的旗袍元素在缎面连衣裙中,轻松打造甜辣小姐姐风。[憧憬]
一些我最近喜欢到不行的小众设计师品牌
本人自从想改变风格誓死不穿潮奢爆款后便一直向低调奢华白富美不断靠近 于是就产生了买设计师品牌的想法 不得不说 搁以前三四千块钱只能买一件gucci的t恤 现在能买超级重工的裙子 我巴不得穿越到去年的我给我自己来一脚 满满的设计感真的太美太显贵了 这可能就是嫁好风 我心目中有钱人家女孩的样子
(牌子:De la vali/area/self-portrait/shushutong等)最近发现淘宝的衣服好多都是打板这些设计师品牌的 要点脸...
本人自从想改变风格誓死不穿潮奢爆款后便一直向低调奢华白富美不断靠近 于是就产生了买设计师品牌的想法 不得不说 搁以前三四千块钱只能买一件gucci的t恤 现在能买超级重工的裙子 我巴不得穿越到去年的我给我自己来一脚 满满的设计感真的太美太显贵了 这可能就是嫁好风 我心目中有钱人家女孩的样子
(牌子:De la vali/area/self-portrait/shushutong等)最近发现淘宝的衣服好多都是打板这些设计师品牌的 要点脸...
✋热门推荐