#奶奶我愛你#*
#我最親愛的奶奶#*
#奶奶#*
Hôm nay, 28/3, giỗ Bà.
Sáng thức dậy hơi trễ so với dự định. Nếu là ngày thường, thì lên xe về thẳng Đà Lạt luôn cũng được, riêng hôm nay, nếu về, mình lại cảm thấy có lỗi, không yên trong lòng, vì tối qua 6:47pm ngang qua Gia Kiệm, có thể ghé thắp nhang trước rồi mà, nhưng chạy thẳng về Sài Gòn, dự tính sáng nay tầm 5h, anh sẽ chở mình ngược về Gia Kiệm, thắp nhang cho Bà và Ba, rồi 8h mình từ Gia Kiệm về Đà Lạt là vừa.
5 rưỡi sáng mới thức dậy, trễ giờ rồi. Mình nhắn tin nhờ đồng nghiệp làm thêm cho 2 tiếng đến 4h chiều, mới đủ thời gian thực hiện dự tính.
7h, tạm biệt nhỏ Âm Dương Méo, 7:02am xuất phát. 8:06am đến Biên Hòa, ghé quán nước ven đường ngồi nghỉ. Không hiểu sao "hiệu ứng buồn ngủ" lan truyền, mà ngồi sau lưng anh, quên mang dây "cột" mình, mình vẫn ngủ say sưa suốt nhiều đoạn đường. Gọi ly cafe và bạc xỉu, uống cho tỉnh táo hơn. 8:24am tiếp tục hành trình. 9:15am đến Gia Kiệm, ghé cây xăng Thanh Sơn đổ xăng, 9:27am đến Nghĩa Trang.
Thắp nhang, đọc kinh, cầu nguyện cho Bà và Ba, thắp nhang cho các ông bà cô chú anh chị "hàng xóm" của Ba với Bà, đến 10:01am ra về, 10:10am đến Trạm Dừng Chân Thống Nhất, xe Phương Trang đã đợi mình sẵn, 10:11am lên xe, lại tạm biệt nhau.
Lần tạm biệt này, cảm giác nhẹ nhàng hơn, bớt lưu luyến hơn một chút, vì buổi sáng đã đồng hành cùng nhau hơn hai tiếng, anh chở mình ngược về Gia Kiệm, cảm giác đoạn đường về lại Đà Lạt không có xa xôi nữa. Trước đó, còn ra mộ thăm Bà với Ba, cố ý đưa nhang cho anh thắp cho Ba với Bà, ý là "giới thiệu" đó. Từ bữa tối T2-1/3, lần đầu dẫn anh ghé Gia Kiệm, đã nói thầm trong đầu, nói về anh cho Ba và Bà biết rồi.
Không biết duyên phận nối kết bao lâu, chỉ biết khoảnh khắc hiện tại, anh đã trở nên quen thuộc, cảm giác thân thiết trong lòng mình rồi. Nghĩ về anh rất nhẹ nhàng, yên bình.
Tối Chủ nhật - 14/3 gặp lại ở Gia Kiệm, sáng hôm sau 10:30am ra thăm Bà với Ba, hôm đó, là ngày giỗ của Ba, sáng nay Chủ nhật - 28/3, lại cùng anh ra thăm Bà và Ba, hôm nay, là ngày giỗ của Bà.
Không dự tính có chuyến đi Sài Gòn hôm qua và hôm nay, chỉ nghĩ 15/3 về thăm Ba, nhưng duyên phận đã sắp đặt nhiều hơn, 28/3 cũng về được Gia Kiệm gặp Bà và Ba. Bao năm qua, rất ít về Gia Kiệm thăm Bà với Ba, giờ có anh rồi, được về nhiều hơn, cảm giác rất vui.
Không biết sang năm dự tính của má có thay đổi không, bốc mộ Ba và Bà về Đà Lạt, hay cải táng mộ nhỏ hơn, để Ba và Bà an nghỉ nơi Nghĩa Trang Tân Yên như bao năm nay? Đến lúc đó hỏi ý Ba và Bà vậy. Tưởng tượng, hình dung, không biết căn nhà của mình nơi Trung Giới, Ba và Bà có đang cùng sống ở nơi đó? Kí ức tuổi thơ, khi Ba và Bà còn sống, lúc mình còn bé xíu, vẫn hiện hữu trong tâm trí, rõ nét như mới ngày hôm qua. Căn nhà với hàng rào dâm bụt bịt kín phía trước cửa, cổng ở phía tay phải. Tết đó, Ba còn đốt pháo, rồi nhặt từng miếng pháo nhỏ cột dây thun lại cho mình chơi. Mình nhớ lúc đốt pháo, nghe pháo nổ, mình sợ. Mình nhớ, lúc đi qua ruộng rau muống nhà nhỏ Thủy hàng xóm, mình bị lọt xuống, chỉ thò được cái đầu lên, hô: "Ba ơi, cứu con!" Lại còn cả chuyện Ba đi tè ở gốc cây mãng cầu, đứng đó nhìn, thấy lạ lạ, lấy tay rờ thử nữa chứ. [笑cry]
Lúc Ba cho ngồi ở cái yên xe nhỏ gắn riêng trước chiếc xe đạp khung ngang, đạp chở đi chơi khắp nơi thì không nhớ lắm, nghe mọi người kể lại, ai cũng nói được Ba cưng vô cùng, đi đâu cũng vác theo. [嘻嘻] Lúc Ba dẫn đi chụp hình thì nhớ. Chú chụp hình đưa tay, nói mình làm kiểu, với lên cái cây hoa giả... Khoảnh khắc đó, nhớ rõ.
Tất cả kí ức, cả lúc ôm khung hình tiễn Ba ra Nghĩa Trang, với ý nghĩ "Sao cái khung này nó nặng thế?", đều nhớ, thật rõ. Đứa trẻ còn thiếu 2 tháng mới tròn 4 tuổi như mình khi ấy, mà khả năng ghi nhớ kĩ quá nhỉ. Còn cả ngày Ba mới mất, má nói: "Thủy thắp nhang, xin Ba, nói Ba về cho cái mùi gì thơm đi, về cho mùi gì mà thúi quá." Câu nói đó, khung cảnh đó, má ôm nhỏ em, đưa nhang mình thắp, nói mình khấn... Nhiều năm rồi chưa nghĩ lại, vẫn nhớ.
Còn cả những kí ức về Bà nữa.
Hồi bé chỉ muốn ở cạnh Bà thôi. Nghĩ, có Bà thương, lầ đủ rồi. Còn nghĩ, chưa đi làm có tiền được, thì đi ăn xin cũng được, nuôi Bà, ở với Bà thôi... Nhớ lúc 8 tuổi, Bà mới bị liệt vài ngày, Má lại la mình, mình khóc, chui vào chiếc giường nhỏ của Bà ngủ, nằm bên trái của Bà. Bà nằm cái gối nhỏ. Bà liệt, không cử động được rồi, vậy mà còn cố hết sức, giật cái gối ra, ú ớ đưa mình, ý là, cháu cưng của Bà, cháu nằm đi. Mình lại đỡ đầu Bà lên, kê gối vào cho Bà...
Ước gì được trở lại một khoảnh khắc như thế, được ôm Bà lần nữa, Bà ơi... Sao mà hồi đó không chịu thường xuyên ngủ cạnh Bà như hôm đó nhỉ? Để kí ức nhớ lại, ít quá ít... Còn một điều có lỗi với Bà, khi má chuyển giường, cho Bà ngủ phía sau nhà, má đi làm sớm, dặn mình đút bột cho Bà ăn, mình lười, đổ chén bột đi nữa chứ. Chuyện con nít thôi, nhưng nhớ mãi, hư quá, lười quá, không biết thương Bà gì cả, hối hận cả đời rồi thấy chưa?
Đợt hè đó, ai dẫn con Trâm lên Đà Lạt chơi 3 tháng rồi. Ngày nó về, cháu dắt nó xuống giường Bà ở nhà dưới, nói với Bà: "Bà ơi, con Trâm đi Đà Lạt chơi, giờ nó về thăm Bà nè." Bà nhìn nó, ráng nắm tay nó, Bà khóc...
Ngày Bà mất, nhỏ Oanh con chú Thường còn dám đụng vào tay Bà, nói lạnh lắm, vậy mà mình, không dám chạm tay Bà.
Trước mặt mọi người, mình không hề khóc. Không một giọt nước mắt. Nhưng mà, không có ai, nằm một góc giường, bao nhiêu nước mắt tuôn rơi.
Năm đó, lớp 4. Bà mất, mình nghỉ học vài ngày. Còn nhớ, cô Sáng ghé qua, hỏi mình còn nghỉ vài ngày nữa à, đi học lại được chưa?...
Bao nhiêu năm qua, kí ức chỉ ở trong tâm trí. Lần đầu ghi lại.
Bà ơi, cháu thương Bà! Bao năm qua, cháu tưởng nỗi đau chia ly đã qua rồi. Nhưng không, chỉ là cháu không nghĩ đến, nơi cảm xúc như vơi đi, quên đi. Nước mắt của lúc này, vẫn là cảm giác của khi ấy. Nhớ lúc Tết được Bà lì xì xấp tiền 200 đồng. Nhớ lúc cháu với con Trâm lật chiếu chỗ giường Bà lên, chỉ chỉ, ý là Bà có nhiều tiền, Bà giấu tiền dưới chiếu. Nhớ lúc 2 đứa nghịch, cởi hết đồ chạy qua nhà cô Loan. Má gọi cô Loan, 2 đứa gọi theo, chớ phải gọi Bà Loan mới đúng, Bà Loan là bạn của Bà mà. Lúc đó, Bà hét to, gọi 2 đứa về, còn 2 đứa cứ cười hà hà, nghịch phá...
Cháu hạnh phúc lắm, vì có Bà. Cháu vẫn như xưa, muốn được sống cùng Bà nhất.
Nước mắt rơi thêm một lần. Cả khổ đau và hạnh phúc.
Khi đó nghĩ, sẽ gặp lại Bà chốn Thiên Đường. Bà ơi, cháu quên mặt Bà rồi, nhưng chắc chắn, Bà sẽ nhận ra cháu mà, phải không?
Cháu thương Bà, cháu nhớ Bà! [抱一抱][心]
#爸爸#*
#我親愛的奶奶和爸爸#*
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#最美的時光#*
#璀璨人生#*
#意義的禮物#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Mar 28, 2021#*7:01am (2)
9:20pm*Diary

#肖宇梁#
今日27,来个月度总结
说起这一个月,那是真的精彩绝伦啊
五天一小瓜,十天一大瓜
那叫一个声势浩大,跌宕起伏
谁看了不赞一句敬业

鉴于黑子们这般感天动地的敬业精神
本吃瓜群众不好好品一品这瓜似乎对不起他们的努力成果
于是迈上了漫长的考古之路
结果就是——

感谢黑子和水军孜孜不倦的努(an)力(li)
把本二次元从养老坑里拉起来睁眼看内娱
发现这颗沧海遗珠
在坑底建起了豪华大别墅

塌房?
那是不存在的,咱这房牢固得很

最后重点感谢这段缘分的牵线人 —— #终极笔记#
没错,这就是个安利博
俊男美女 拳拳到肉 解密探险 家族宿命 演技
人物鲜明,剧情合理
绝佳的下饭神剧[赞]
https://t.cn/A6chYwFV

thôi đừng
lần tới có bỏ tiền “ vẽ “ ra mấy cái liên hoan phim hay mấy cái giải thưởng này nọ thì _ bỏ qua 2 từ “ thế giới “ vào sau đi.... , nhầm , đuôi hộ cái
gớm nữa , cứ “ con hát mẹ khen hay “ , “ nước chảy chỗ trũng “ , “ lọt sàng xuống nia “ , “ đo bò làm chuồng “ , “ vừa đá bóng vừa thổi còi “ , bốc tay trái bỏ sang tay phải đâu lại vào đấy có tiền có quyền được ăn lại còn được nói thì cứ mẹ kẻ tung người hứng méo mấy cũng tròn thì ai mà chẳng làm được .
lần sau mấy cái giải thưởng mấy cục vàng mất công đúc qua đúc lại làm giàu cho “ ngành dịch vụ “ nước nhà thì bỏ cái từ “ thế giới “ khỏi mấy từ như Nobel , Grammy , Oscar , BAFTA , BBMAs , bla bla bla dot dot dot dot các kiểu các thứ ấy ra giùm cái nhé . cứ mèo khen mèo dài đuôi hoài riết rồi không chán hở ? mốt đổi tên thành NobeS&K Americar hay BAFand cho thực tế đi nhớ
rồi mấy đứa khác không có chuẩn mực của RIÊNG mình hay sao mà bỏ tiền bỏ sức cào cấu cho “ bằng đầu bằng cổ “ bằng được người thượng đẳng , ( chưa nói tới “ mị lực “ cái miếng bìa cứng màu xanh đối với một số hơi ( bị ) nhiều cá thể ) để rồi vẫn đéo được coi ra gì , để rồi thỉnh thoảng trên truyền thông lại lọt vào vùng hoạt động của thị giác vài cảnh “ đẹp “ : người châu Á ( somewhere in us & uk ) bị đánh bị bài xích bị hội đồng bị mấy thằng cao to da trắng mũi lõ đập cho như chó không ngóc đầu lên được nổi , để rồi trong mắt chúng nó , chúng mày cũng chỉ như bọn tao trong mắt chúng mày thôi , đéo hơn được nữa đâu - hỡi những đứa con giời sính ngoại thượng đẳng ạ ! theo tiếng gọi linh thiêng của đam mê khao khát mà đốt vợi vợi tiền xây dựng kiến thiết cho trời TÂY đi , vắt cho kiệt quệ chất xám đi rồi mang cái đầu chỉ còn tóc bạc và không gì khác ( bao gồm cả óc ) về quê hương đất nước sống nốt phần đời còn lại bằng tiền trợ cấp an sinh xã hội bằng tiền của những con người đồng - bào nghèo khổ bần hàn hạ đẳng của mình ấy ! sống vậy mới đáng mới hào nhoáng mới lẫy lừng danh giá mới cao tầng siêu cấp thượng đẳng ngàn năm vang bóng
cứ thế đi , cứ bon chen lấn át dẫm đạp lên nhau mà sinh tồn đi rồi nghĩ cuộc đời này đéo ra gì y như cái nhân phẩm bốc mùi hôi thối buồn nôn của chính mình đi vậy , thế nhé
----
tái bút : giờ tao hiểu vì sao mà KÝ SINH TRÙNG của nước người thượng đẳng lại “ trúng “ OSCAR nhiều “ mục “ đến vậy rồi , vạch ra cho nhau xem “ ông mất chân giò bà thò nậm rượu “ thì nó lại chả NGON . đúng thật không thể - cách nào “ cảm thụ “ được xã hội luật pháp con người thượng đẳng bình đẳng dân chủ tự do ngôn luận là gì , chỉ biết là BLACKPINK ; nhìn thì lộng lẫy kiêu sa kiều diễm hoa lệ rốt cục cũng chỉ để phủ lên một cái “ cả - bộ - lòng “ hôi hám thối nát bốc mùi hóa dòi sinh bọ như một cái nhà-xác của KÝ SINH TRÙNG rồi : ))): )


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 比如想要花就自己去买花 难受了就自己去买甜点 别期待男人 每个人的生活轨迹不一致 不要让别人以你想爱的方式来爱你 也不要自以为你很爱别人而且我和他在一起真的好放
  • 通过合法的亲子鉴定,可以为亲子关系的认定提供科学依据,避免了冤假错案的发生,保障了当事人的权益。因为眼睛已经经过了一次创伤,承受不起二次的切开,尤其是全切双眼皮
  • 南昌&景德镇美食在我心中的排序no.1皮蛋瓦罐汤 超级无敌鲜no.2油条麻糍 这两样放在一起就不可能难吃no.3打平火的炸鱼和绿豆汤 炸鱼的皮特别好吃
  • #宝妈分享# #孕产知识# #去美国生小孩的好处# #为什么去美国生小孩##想记录下此刻 #怀孕 #辅助生殖 #孕产 #怀孕那些事 #孕产知识 #胎儿 #推荐一
  • 黄英(下) 田中貢太郎 間もなく主人が出てきた。果して陶であった。馬はひどく喜んで別れてからの後の話をして、とうとうそこに泊った。馬は陶に、 「姉さんも待ちか
  • 已经看完10集啦[doge][doge]之源实属不易[冲刺][冲刺][冲刺]我唯一锲而不舍,愿意以自己的生命去努力的,只不过是保守我个人的心怀意念,在我有生之日
  • 越想越不对劲,感觉自己的信息被泄露了我和lhc去的时候兴高采烈,回来的时候是自行车也蹬不动了,手里的奶茶也不香了,我炸了另外这个豆乳蛋挞的蛋挞液不好吃,这个芋泥
  • 【中国古塔,不倒的灵魂】在平原上,在古木间,在长河之畔,在高山之巅……中国古塔,总是遗世独立、脱俗超凡,自成一景、直刺云天。一年前,当我登上开封东南的古繁台,
  • 同时,豹5还依托比亚迪在新能源领域的深厚积累,打造专属以电为主的串并联架构,实现了城市SUV的油耗水平和舒适性,为硬派SUV市场树立了全新的标杆。与用户共创未来
  • 今天独自去看了你想活出怎样的人生,两个小时下来,结束时脑子里只有一句话,宫崎骏是入世的梦想家。你像夜空中的那轮清澈的庐州月,深深的烙在我们心上,给迷路的我们指超
  • 因为这个模式是国内首例,在国际上也比较少,一开始大家是很难认同这个战略方向的,陈东升在形成共识方面也费了很多功夫,开了大量的研讨会,最后直接把董事会开到美国,带
  • 再加上比亚迪年初发起的“电比油低”更是在经济性上把传统燃油车打得“体无完肤”;驾乘体验更不用说了,一边是传统燃油车到达瓶颈,另一边是新能源汽车在性能和智能化创新
  • #成毅王权富贵#cy#成毅#♡ ҉☆ ҉/ |‌ ‌ ‌   /  ;   。|  : ╭◜◝ ͡ ◜◝╮  |   'i,  ૮₍ ⸝⸝´ ˘ `⸝⸝
  • 1、西安高新区个人隐私亲子鉴定想要找亲子鉴定机构可以到秦西生物做西安高新区亲子鉴定咨询,机构地址:陕西省西安市雁塔区科技路1号紫薇龙腾新世界1号楼1703室服务
  • 最后,该教师找到了女子的父母,他们说,我没有收到你的钱,你有问题去找我女儿,或者上告法院,经咨询律师,认为找不到该女子,难以处理,即使找到该女子,如果其名下没有
  • 这是明显的清退不力,违背了诚实守信的公序良俗;违反了多方见证的多元退出通道协议,违反了民法典有关条款,涉嫌违法行为;玖富的公信力消失殆尽,出借人要不回来钱,怎么
  • ”廖小红听到她的低语,惊喜地说道,“陆总十五岁,不就是你十四岁?”子曰:“於止知其所止,可以人而不如鸟乎?
  • #鹿晗[超话]#今天4月20号啦这天来的真的非常非常快,想写一封长长的信但又不知道如何开口,我想,你现在身边应该有很多人陪你过生日,录制现场也有很多粉丝跟你说生
  • #每日一善[超话]#[奥特曼]#阳光信用#[奥特曼] #每日一善#静坐常思己过,闲谈莫论人非,能受苦乃为志士,肯吃亏不是痴人,敬君子方显有德,怕小人不算无能,退
  • 我看到这辈子都没见过的我哥的样子,充满褶皱的,是一个被攥紧又吹开的塑料袋。眼下是淡青色的瘢痕,眼角挂着半干未干已经成块的泪痕,嘴角又被他咬破了,新的伤口混着上