Day 2:
[Ấn tượng ban đầu]
Gần 10 tháng trôi quá nên cũng không còn nhớ lần đầu thấy em bé là khi nào nữa. Có lẽ vẫn là từ chiếc vid tự sáng tác của em, cảm thấy mấy bài đấy rất ngốc nghếch nhưng lại hợp tai nghe nhiều thành tẩy não á. Nhưng để thật sự để í và lưu tâm thì là qua những chiếc vlog trên đảo nè, hồi đấy thấy em bé vừa có nhiều mặt trong tính cách lắm (of course giờ vẫn thấy vậy ^^) nào là ngốc nghếch lúc dắt chó (bóng bay) đi dạo hay lại có lúc yên tĩnh thích đọc sách rồi nhiều lúc nghệ thuật tràn đầy. Thấy em bé thú vị nên cứ xem em mãi, thế mà cũng đồng hành cùng nó 10 tháng òi.
[Ấn tượng hiện tại]
Em Mặc luôn toả ra năng lượng tích cực nè. Dạo gần đây xem livestream rồi xem nhiều phỏng vấn sẽ thấy e Mặc lúc nào cũng vui vẻ, yêu đời làm m vui lắm.
Vẫn là con người tràn đầy sự khó hiểu không theo quy luật nhưng biết rằng em đã trải quá những khó khăn gì, hiểu nhiều hơn về quá khứ của em vì thế mà thấy em đặc biệt thế nào và lún sâu hơn. Chỉ muốn nói là mỗi ngày em Mặc sẽ để lại một ấn tượng mới cho mình nên kể sao cho hết...
[Ấn tượng ban đầu]
Gần 10 tháng trôi quá nên cũng không còn nhớ lần đầu thấy em bé là khi nào nữa. Có lẽ vẫn là từ chiếc vid tự sáng tác của em, cảm thấy mấy bài đấy rất ngốc nghếch nhưng lại hợp tai nghe nhiều thành tẩy não á. Nhưng để thật sự để í và lưu tâm thì là qua những chiếc vlog trên đảo nè, hồi đấy thấy em bé vừa có nhiều mặt trong tính cách lắm (of course giờ vẫn thấy vậy ^^) nào là ngốc nghếch lúc dắt chó (bóng bay) đi dạo hay lại có lúc yên tĩnh thích đọc sách rồi nhiều lúc nghệ thuật tràn đầy. Thấy em bé thú vị nên cứ xem em mãi, thế mà cũng đồng hành cùng nó 10 tháng òi.
[Ấn tượng hiện tại]
Em Mặc luôn toả ra năng lượng tích cực nè. Dạo gần đây xem livestream rồi xem nhiều phỏng vấn sẽ thấy e Mặc lúc nào cũng vui vẻ, yêu đời làm m vui lắm.
Vẫn là con người tràn đầy sự khó hiểu không theo quy luật nhưng biết rằng em đã trải quá những khó khăn gì, hiểu nhiều hơn về quá khứ của em vì thế mà thấy em đặc biệt thế nào và lún sâu hơn. Chỉ muốn nói là mỗi ngày em Mặc sẽ để lại một ấn tượng mới cho mình nên kể sao cho hết...
Sao trong tôi còn thổn thức quá vậy nhỉ chỉ một tiếng tin nhắn vang lên mà trong đầu tôi lại không ngừng suy nghĩ xem liệu đó có phải bạn đấy hay không, buồn não nề mà giờ tôi cũng chả còn mặt mũi nào để hạ cái tôi mình xuống nữa dù sao mọi chuyện đã đi quá xa bạn ấy đang dần quên hình bóng của tôi rồi vả lại hiện giờ bạn ấy có rất mối quan tâm thì làm sao còn chỗ trống cho tôi trong đấy nữa đúng không? Mọi người nói rằng thời gian sẽ là cách quên đi tốt nhất mà tôi không biết liều thuốc này tôi phải dùng đến khi nào nữa. [顶]
Một ít cảm nhận về phim:
Kết phim quá day dứt, không biết mọi người cảm thấy thế nào nhưng với mình là vậy. Hạnh phúc quá ngắn ngủi, cuối cùng đối diện rồi lại phải kiềm nén, phân ly. Day dứt đến nỗi phải tua lại những phân cảnh hạnh phúc của nhân vật chính để vơi bớt, để cảm thấy được an ủi phần nào. Tập cuối buồn đến nỗi chỉ muốn tua qua và không muốn xem nhưng con người ai cũng phải đối diện với đại kết cục, như nhân vật Phương Hải Thị vậy. Nàng chạy vào cung Thiên Minh, Giám Minh đã đợi sẵn. Nàng buông thỏng người, ngồi xuống. Đã biết được quyết định của chàng, nàng cười đáp: ''Ta sẽ làm Hộc châu phu nhân''. Nàng thật tốt, nàng thật hiểu chuyện. Phương Giám Minh từng nói: '' Kiếp này ta sẽ không phụ nàng '' mà hắn đã phụ nàng rồi. Giám Minh lại nói: ''Nếu nàng xuất hiện sớm hơn, xuất hiện trong độ tuổi tươi đẹp nhất của ta thì tốt biết bao''. Có lẽ vậy, có lẽ nếu như thế thì Giám Minh đã có lựa chọn khác, đã ích kỷ hơn một chút, đã biết giữ hạnh phúc cho mình hơn một chút, đã không để nàng phải đau lòng như vậy, đã có thể công khai thân phận, đường đường chính chính, đã không phải đi đến bước đường cùng.
Dù phim bình ổn cảm xúc người xem bằng cái kết có hậu cho cặp nam nữ 8, nhìn lại chặng đường gặp nhau của Hải Thị - Phương Chư, Đế Húc - Đề Lan, để Phương Chư còn sống và thành đế sư nhưng không thể thỏa mãn mong đợi của con dân mà lại khắc họa sự nuối tiếc, day dứt hơn rất nhiều. Người tuy còn nhưng không thể tiến lên một bước, tưởng gần mà cách trở trùng khơi.
Dương Mịch nói rất đúng: Hải Thị yêu Giám Minh chứ Dương Mịch không yêu người, vì yêu như vậy khổ quá. Phải coi hết phim rồi mới hiểu được, mới thấm được, mới đồng cảm được. Cả chặng đường, đằng gái quá vất vả, đến kết cuộc vẫn gánh trọng trách trên vai. Mịch tỷ càng về cuối đóng càng đạt, ánh mắt chất chứa mọi lời thoại. OST được đầu tư bài bản, bài nào cũng hay và hợp từng khung cảnh một. Có lẽ hay nhất, mang màu sắc vui tươi nhất là Túy gian hoa. Lâu rồi mới có một bộ phim hay như vậy, đọc bình giải mới thấy nét tinh tế trong từng phân cảnh. Không quá dài như Tam sinh, không quá dễ chán như Phù Dao. Sau Tình Xuyên của Cung Tỏa Tâm Ngọc thì Mịch tỷ quả thật xuất sắc với Hải Thị.
- '' Núi cao cao, trăng nho nhỏ
Trăng nho nhỏ, sáng vằng vặc
Ta nhớ người ở phương xa
Một ngày không gặp, lòng ta lặng lẽ ''-#电视剧斛珠夫人# https://t.cn/R2WJvx9
Kết phim quá day dứt, không biết mọi người cảm thấy thế nào nhưng với mình là vậy. Hạnh phúc quá ngắn ngủi, cuối cùng đối diện rồi lại phải kiềm nén, phân ly. Day dứt đến nỗi phải tua lại những phân cảnh hạnh phúc của nhân vật chính để vơi bớt, để cảm thấy được an ủi phần nào. Tập cuối buồn đến nỗi chỉ muốn tua qua và không muốn xem nhưng con người ai cũng phải đối diện với đại kết cục, như nhân vật Phương Hải Thị vậy. Nàng chạy vào cung Thiên Minh, Giám Minh đã đợi sẵn. Nàng buông thỏng người, ngồi xuống. Đã biết được quyết định của chàng, nàng cười đáp: ''Ta sẽ làm Hộc châu phu nhân''. Nàng thật tốt, nàng thật hiểu chuyện. Phương Giám Minh từng nói: '' Kiếp này ta sẽ không phụ nàng '' mà hắn đã phụ nàng rồi. Giám Minh lại nói: ''Nếu nàng xuất hiện sớm hơn, xuất hiện trong độ tuổi tươi đẹp nhất của ta thì tốt biết bao''. Có lẽ vậy, có lẽ nếu như thế thì Giám Minh đã có lựa chọn khác, đã ích kỷ hơn một chút, đã biết giữ hạnh phúc cho mình hơn một chút, đã không để nàng phải đau lòng như vậy, đã có thể công khai thân phận, đường đường chính chính, đã không phải đi đến bước đường cùng.
Dù phim bình ổn cảm xúc người xem bằng cái kết có hậu cho cặp nam nữ 8, nhìn lại chặng đường gặp nhau của Hải Thị - Phương Chư, Đế Húc - Đề Lan, để Phương Chư còn sống và thành đế sư nhưng không thể thỏa mãn mong đợi của con dân mà lại khắc họa sự nuối tiếc, day dứt hơn rất nhiều. Người tuy còn nhưng không thể tiến lên một bước, tưởng gần mà cách trở trùng khơi.
Dương Mịch nói rất đúng: Hải Thị yêu Giám Minh chứ Dương Mịch không yêu người, vì yêu như vậy khổ quá. Phải coi hết phim rồi mới hiểu được, mới thấm được, mới đồng cảm được. Cả chặng đường, đằng gái quá vất vả, đến kết cuộc vẫn gánh trọng trách trên vai. Mịch tỷ càng về cuối đóng càng đạt, ánh mắt chất chứa mọi lời thoại. OST được đầu tư bài bản, bài nào cũng hay và hợp từng khung cảnh một. Có lẽ hay nhất, mang màu sắc vui tươi nhất là Túy gian hoa. Lâu rồi mới có một bộ phim hay như vậy, đọc bình giải mới thấy nét tinh tế trong từng phân cảnh. Không quá dài như Tam sinh, không quá dễ chán như Phù Dao. Sau Tình Xuyên của Cung Tỏa Tâm Ngọc thì Mịch tỷ quả thật xuất sắc với Hải Thị.
- '' Núi cao cao, trăng nho nhỏ
Trăng nho nhỏ, sáng vằng vặc
Ta nhớ người ở phương xa
Một ngày không gặp, lòng ta lặng lẽ ''-#电视剧斛珠夫人# https://t.cn/R2WJvx9
✋热门推荐