yú tú guǎng chāo qián dài
舆图广 超前代
jiǔ shí nián guó zuò fèi
九十年 国祚废
"【解释】元趄的疆域很广大,所统治的领土,超过了以前的每一个朝代。然而它只维持了短短九十年,就被农民起义推翻了。
〖启示〗元朝统一的历史意义,在于巩固和发展了多民族的统一国家,它使历来由少数民族地方政权统治的地区统一归于中央政府管辖之下,更加强了中央与地方、中原与边疆的联系及各民族间联系。"
舆图广 超前代
jiǔ shí nián guó zuò fèi
九十年 国祚废
"【解释】元趄的疆域很广大,所统治的领土,超过了以前的每一个朝代。然而它只维持了短短九十年,就被农民起义推翻了。
〖启示〗元朝统一的历史意义,在于巩固和发展了多民族的统一国家,它使历来由少数民族地方政权统治的地区统一归于中央政府管辖之下,更加强了中央与地方、中原与边疆的联系及各民族间联系。"
dòu yān shān yǒu yì fāng
窦燕山 有义方
jiāo wǔ zǐ míng jù yáng
教五子 名俱扬
"【解释】五代时,燕山人窦禹钧教育儿子很有方法,他教育的五个儿子都很有成就,同时科举成名。
〖启示〗仅仅教育,而没有好的方法也是不行的。好的方法就是严格而有道理。窦燕山能够使五个儿子和睦相处,都很孝敬父母、并且学业上都很有成就,是和他的教育方法分不开的。"
窦燕山 有义方
jiāo wǔ zǐ míng jù yáng
教五子 名俱扬
"【解释】五代时,燕山人窦禹钧教育儿子很有方法,他教育的五个儿子都很有成就,同时科举成名。
〖启示〗仅仅教育,而没有好的方法也是不行的。好的方法就是严格而有道理。窦燕山能够使五个儿子和睦相处,都很孝敬父母、并且学业上都很有成就,是和他的教育方法分不开的。"
#水仁間#*
Sáng nay anh mang Đậu Phụng với Âm Dương đi "tịnh thân", chiều mới mang về. Dương tội hơn Phụng, bị mổ sau, may vết thương ở bụng lại, ngấm thuốc mê, còn vật vờ chiều giờ. Phụng thì cứ bám hơi chị, chị nằm trong thùng giấy cũng vào nằm sát rạt, muốn bú ti cho bằng được. Chị đau quá, chị phải đạp ra, mà cũng không có sức để đạp nữa chứ. Thương 2 chị em ghê hà! [心]
Á mà Đậu Phụng tự nhiên bị "đau chân" 5 bữa rồi. Bữa T6-5/11, Thị Dương quậy, đi bắt nhỏ chim non ở đâu về, may mà anh thấy, cản kịp, cứu được nhỏ chim, lát sau anh mang ra chỗ có cây cối gần trường học nào đó, thả em nó đi.
Cũng vừa lúc Thị Dương bắt chim, là Văn Phụng té va vấp kẹt cái chân phải vào đâu đó, mà y hệt như bị lặt lẹo luôn, bữa đó ỉu xìu hà, cà lết cà lết thấy mà thương luôn, "nhìn thảm còn hơn chữ thảm nữa", anh tả vậy á, mà mình cũng thấy vậy. [允悲]
Bữa tối đó anh nâng niu cưng chiều, truyền khí cho Phụng, để mai là chân hết đau. Xong Phụng nhà ta lết nhích ra nệm, nằm ì xuống, kiểu như: "Tui bị thương rồi, tui đau quá, phải thương tui" á. Mà vẫn bị anh bắt xuống, không cho nằm chung nệm. [哈哈]
Qua bữa sau, chân thằng Phụng vẫn lặt, đi cà nhắc cà nhắc, có mỗi lúc ăn là anh nói nó "đi bình thường." [笑cry] Ăn xong thì lết lết cẳng chui xuống gầm máy giặt, kiểu như "xa lánh sự đời" để "dưỡng thương" á, nhìn vừa thương mà vừa tếu vô cùng. [允悲]
Thêm 3 bữa nay, thấy mặt tươi tỉnh hẳn, mà vẫn chưa thôi cà lết. Đến sáng nay thì lại bị "lên dĩa", thành thái giám rồi còn đâu, đời trai chưa kịp hình thành đã bị mất! Cạn ngôn luôn rồi mà! [允悲]
Vẫn cứ lết, chưa đi lại bình thường hẳn được, tội thằng Phụng quá hà. Giờ vừa đau "bi", vừa đau chân luôn hà. 5 ngày rồi, mai khỏe chân lại nha Văn Phụng ơi! Còn cả Thị Dương nữa, bị rạch bụng, thương quá! [心]
Tình hình dịch ngày càng lan rộng ra. Đầu tháng 11 đến giờ, Đà Lạt mở cửa cho khách du lịch lại, chủ yếu là khách Sài Gòn, mà anh vẫn chưa thu xếp lên thăm mình được. Sợ thêm vài bữa lại có lệnh phong tỏa Đà Lạt, thêm nửa năm không gặp, thật không biết phải thế nào đây! 00:00' ngày 29/11 này là tròn nửa năm không gặp luôn đó! [哼]
Mong sớm gặp lại đi. Anh nói thu xếp lên, mà không biết ngày nào trong tháng này. Càng chờ càng lo, sợ SG dịch, khách du lịch đang làm lây lan F0 ở Đà Lạt, rồi anh lên sẽ khó khăn hơn...
Rốt cuộc giờ phút nào mới gặp lại, sau nửa năm dài đằng đẵng đây?... [心]
#十一月#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Nov 9, 2021#*10:53-10:54pm
*11:36pm*Diary
***
Sáng nay anh mang Đậu Phụng với Âm Dương đi "tịnh thân", chiều mới mang về. Dương tội hơn Phụng, bị mổ sau, may vết thương ở bụng lại, ngấm thuốc mê, còn vật vờ chiều giờ. Phụng thì cứ bám hơi chị, chị nằm trong thùng giấy cũng vào nằm sát rạt, muốn bú ti cho bằng được. Chị đau quá, chị phải đạp ra, mà cũng không có sức để đạp nữa chứ. Thương 2 chị em ghê hà! [心]
Á mà Đậu Phụng tự nhiên bị "đau chân" 5 bữa rồi. Bữa T6-5/11, Thị Dương quậy, đi bắt nhỏ chim non ở đâu về, may mà anh thấy, cản kịp, cứu được nhỏ chim, lát sau anh mang ra chỗ có cây cối gần trường học nào đó, thả em nó đi.
Cũng vừa lúc Thị Dương bắt chim, là Văn Phụng té va vấp kẹt cái chân phải vào đâu đó, mà y hệt như bị lặt lẹo luôn, bữa đó ỉu xìu hà, cà lết cà lết thấy mà thương luôn, "nhìn thảm còn hơn chữ thảm nữa", anh tả vậy á, mà mình cũng thấy vậy. [允悲]
Bữa tối đó anh nâng niu cưng chiều, truyền khí cho Phụng, để mai là chân hết đau. Xong Phụng nhà ta lết nhích ra nệm, nằm ì xuống, kiểu như: "Tui bị thương rồi, tui đau quá, phải thương tui" á. Mà vẫn bị anh bắt xuống, không cho nằm chung nệm. [哈哈]
Qua bữa sau, chân thằng Phụng vẫn lặt, đi cà nhắc cà nhắc, có mỗi lúc ăn là anh nói nó "đi bình thường." [笑cry] Ăn xong thì lết lết cẳng chui xuống gầm máy giặt, kiểu như "xa lánh sự đời" để "dưỡng thương" á, nhìn vừa thương mà vừa tếu vô cùng. [允悲]
Thêm 3 bữa nay, thấy mặt tươi tỉnh hẳn, mà vẫn chưa thôi cà lết. Đến sáng nay thì lại bị "lên dĩa", thành thái giám rồi còn đâu, đời trai chưa kịp hình thành đã bị mất! Cạn ngôn luôn rồi mà! [允悲]
Vẫn cứ lết, chưa đi lại bình thường hẳn được, tội thằng Phụng quá hà. Giờ vừa đau "bi", vừa đau chân luôn hà. 5 ngày rồi, mai khỏe chân lại nha Văn Phụng ơi! Còn cả Thị Dương nữa, bị rạch bụng, thương quá! [心]
Tình hình dịch ngày càng lan rộng ra. Đầu tháng 11 đến giờ, Đà Lạt mở cửa cho khách du lịch lại, chủ yếu là khách Sài Gòn, mà anh vẫn chưa thu xếp lên thăm mình được. Sợ thêm vài bữa lại có lệnh phong tỏa Đà Lạt, thêm nửa năm không gặp, thật không biết phải thế nào đây! 00:00' ngày 29/11 này là tròn nửa năm không gặp luôn đó! [哼]
Mong sớm gặp lại đi. Anh nói thu xếp lên, mà không biết ngày nào trong tháng này. Càng chờ càng lo, sợ SG dịch, khách du lịch đang làm lây lan F0 ở Đà Lạt, rồi anh lên sẽ khó khăn hơn...
Rốt cuộc giờ phút nào mới gặp lại, sau nửa năm dài đằng đẵng đây?... [心]
#十一月#*
#碧水成仁#*
#范成仁#*
#Happy Everyday#*
#Tue, Nov 9, 2021#*10:53-10:54pm
*11:36pm*Diary
***
✋热门推荐