[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.

AFORTUNADA DE SER MAESTRA, AUNQUE EN ESTOS TIEMPOS DE PANDEMIA TRABAJE EL DOBLE[心][鲜花]
幸运地成为老师,即使是在大流行时期都需要付出两倍的努力[爱你][鲜花][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心][心]

LUCKY TO BE A TEACHER, EVEN THOUGH IN THESE TIMES OF PANDEMIC WORK THE DOUBLE[心][鲜花][馋嘴] https://t.cn/Rp7nEgN

2020年7月10日 18:13PM(北京时间)
美国总统唐纳德·特朗普的星期五(10日)工作安排:

TRUMP’S FRIDAY -- The president will depart the White House at 9:30 a.m. en route to Miami. He will head to U.S. Southern Command in Doral, where he’ll receive a briefing on enhanced counternarcotics operations at 12:35 p.m. and deliver remarks. Afterward, he will head to Iglesia Doral Jesus Worship Center for a roundtable on supporting Venezuelans.

TRUMP will leave at 3:20 p.m. and fly to Fort Lauderdale, Fla., for an event at a private residence in Hillsboro Beach, Fla. He will depart at 6:35 p.m. and return to Washington, arriving back at the White House at 9:45 p.m.

美国政客新闻网剧本
POLITICO Playbook


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 一缕阳光有一缕阳光的明媚,一朵小花有一朵小花的美丽,每个人都有自己的快乐源泉。用一颗无尘的心,收藏时光的花香,装点一路风景;用一颗简单的心,面对变幻风云,静静微
  • 这两方面的作用都能使涡轮(尤其是高压涡轮)在更高温度下工作。人们还可以兼顾两方面的考量,同时提高发动机的性能和耐用性。
  • 今天早上一直停电 所以叫大家都休息了我自己在店里守到下午也一直没来电 本以为今天一天都不会来电了但是晚上七点接到通知来电了在群里叫员工去店里….发了几十分钟没有
  • 嘿嘿,确实没有比我更乐天的人了哈^ ^哦对了,最近换了语酱坐在我旁边(好吧其实坐了一个月了)她几乎每天都给我吹彩虹屁,(你好美这种)我真滴开心哈哈哈哈哈我十八岁
  • #蒋洋大盗[超话]# 四月初我比我的CP先动了心,六月初说再也不磕cp了,七月初的那天退了粉丝团哭得稀里哗啦;而今七月末我以为我在坠毁的航班中侥幸生存了,游荡了
  • 我想说我永远相信你,道阻且长,你从不缺乏“再来”的信念。[打call][打call][打call]对于我来说,小白球可能没有那么大的吸引力,但是我知道小白球对于
  • 你已经知道你家里和花园的方位,现在你要仔细地查出你个人的方位,这是对你个人有益处的方位,并且也会影响你室内家具的正确摆设位置。若这些“湿气重的房间”坐落在对你很
  • 向军功章的另一半——军人家属们致敬!向军功章的另一半——军人家属们致敬!
  • #柳智敏[超话]##阳光信用# [许愿星]#每日一善# 心若美好,岁月自当花开,总有一天,我们期许的岁月静好,也会在尘世的烟火里抵达,每天清晨醒来,你和阳光都在
  • 歌曲感受:歌曲很明确的表达了欺凌者的嚣张蛮横和被欺凌者的无助,伤心。错的是实施欺凌的人,我们要勇敢向欺凌者说不,抵制校园暴力。
  • 序章,是一本书的过去;自传,是人生的过去;昨天,是今天的过去;经历,是生活的过去;对错,是春秋的过去;好坏,是顿悟的过去。坐享多维交通,阡陌纵横,尽揽八方:地铁
  • 104.9 腾讯视频会员年卡~~114 哔哩哔哩大会员~~99 芒果TV会员年卡~~~~68 网易云会员年卡~~88 优酷会员年卡~~~~喜马拉雅会员 京东pl
  • 这两人大概最让我心动的是从来不营业,这很好,现在的CP粉也在成长,也在理智瞌,但是如果患得患失,那就痛苦了,因为不同框不代表没联系,还是自己的立场。感情的投入本
  • 这种拜年服,肚子大了,真的没办法穿[允悲][允悲]试了好多件,都不满意。老王提醒我,还是给三个孩子买一样的吧。
  • [苦涩]雅诗兰黛 小棕瓶眼霜3ml*5(¥179.9) 仙女之前找代买过,15ml的也要250+这次JD1号店好价直接179拿下同等分量[嘻嘻]主要成分是二裂酵
  • #羽生结弦[超话]#(粉上柚子的碎碎念,不知道在超话发是否合适,不合适哪位姐妹提醒删一下)在北奥时才入坑,在我生日那天宣布转职业,没有想到陪他的第一场比赛是最后
  • 如果选择了安逸舒适,就不必羡慕别人的精彩;如果你不相信努力,那么时光第一个就会辜负你。如果选择了安逸舒适,就不必羡慕别人的精彩;如果你不相信努力,那么时光第一个
  • 该研究对全球204个国家分析发现,饮酒对15-39岁的年轻人有重大的健康风险,而对于40岁及以上没有潜在健康问题的人群,少量饮酒反而有益。在该研究中,研究人员使
  • 详情请访问个税师(1+X个税计算)证书官网www.gssrz.com[打call]【诸葛七律•国文闲言】第五百五十期 五一假期的最后一天在工作中度过,早上八点动
  • [思考]图六御主的那句“___,______”倒是让我想到了蒙古上单的重要讲话[并不简单]最后,本章最爱的一句,来自图一罗慕路斯:“皆因条条大路,都通往浪漫。[