Em không sống để theo đuổi hạnh phúc, em chỉ muốn sống để chính mình cảm thấy hạnh phúc. Em không muốn suốt đời phải đuổi theo những điều thật giả hư ảo mà ai đó gọi tên là hạnh phúc.

Em không nghĩ sẽ lãng phí thời gian của mình vào những mối quan hệ mơ hồ không đáng. Em càng không thể trở thành cô gái sẽ bất chấp tất cả vì tình yêu mù quáng mà quên mất chính mình đã tổn thương nhiều thế nào.

Em khắc khe trong việc để một ai đó gần bên cạnh mình. Em dễ dàng với những mối quan hệ xã giao lại khó khăn với những người thân thiết. Em không quen đòi hỏi tình thương cũng chẳng mấy khi nghĩ đến mình sẽ nhận được gì. Nhưng em lại không phải kẻ lúc nào cũng chỉ biết cho đi. Em chẳng cao thượng được như thế. Em thương nhưng tình thương của em sòng phẳng. Em cho người ta cái họ muốn nhưng nếu họ không thể cho em thứ mà em muốn thì em sẽ rời đi. Em không biết níu giữ là gì, càng chẳng muốn dây dưa với những điều đã cũ hay vốn dĩ chẳng từng thuộc về dù chỉ là phút giây. Thứ tồn tại trong em là kỷ niệm, là ký ức là những gì em muốn mình lưu giữ nó chứ không phải là người đã không còn bên em hay không dành cho em. Em rạch ròi và rõ ràng đến vô tình.

Nhiều người nói em cô đơn cô độc như thế thì làm sao mà hiểu được hạnh phúc. Nhưng lạ là em lại thấy thế giới của mình càng ít người lại càng dễ cảm nhận hạnh phúc. Chắc có lẽ quan niệm của em về hạnh phúc cũng chẳng giống với ai.

Những mối quan hệ thật sự thân thiết đến mức thân tình của em vốn không nhiều nếu không phải nói là cực kì ít. Và quan hệ xã giao quen biết cũng ít không kém. Với em, niềm tin hay tình cảm, càng trao đi nhiều càng khó lấy lại. Lòng người thì nông sâu khó dò, em thì lại bận lo cho cuộc đời mình tốt đẹp thay vì lấy thước mà đo lòng người. Cuộc đời, chất lượng vẫn hơn số lượng, em quan niệm thế.

Ở cuộc đời này, em chỉ muốn vì chính mình mà sống, vì chính mình mà đối đãi, vì chính mình mà cố gắng. Hạnh phúc không phải là đích đến, mà nó chính là hành trình. Và em chỉ hi vọng trên từng chặng đường mà em đi, dưới mỗi bước chân em đều là hạnh phúc, đều là thanh thản không nuối tiếc.

cre pic: overwater

Thời gian gần đây, mình hay bất an, mình không rõ tại sao lại như vậy. Nó giống như việc bạn tưởng chừng bản thân biết rõ hiểu thấu rất nhiều việc nhưng cũng dường như bạn chẳng biết gì cả. Mọi thứ vừa rõ ràng cũng lại vừa mơ hồ. Cảm giác bất an mỗi ngày, mỗi ngày lớn lên thêm một chút trong tâm trí mình. Luôn tự nói với bản thân rằng là do mình nhạy cảm, là do mình nghĩ nhiều rồi. Nhưng, sự thật là nó cũng chẳng khiến mình khá hơn chút nào.

Thi thoảng mình hay bị như vậy, bỗng ở một giây phút nào đó giữa đường đời, có một loại xúc cảm khó gọi tên xâm chiếm lấy mình. Có lúc chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi vội tan. Cũng có lúc kéo dài đến vô tận tháng năm dài. Sự bất an này cũng vậy.

Chẳng biết là lần thứ bao nhiêu mình va phải nó. Xuất hiện không một lý do. Khiến mình mơ hồ suốt một đoạn thời gian. Và rồi một ngày đẹp trời sẽ biến mất. Nên mình thường lựa chọn không truy tìm nguyên nhân hay lý do của những xúc cảm lạ thường này. Mà mình lựa chọn hoà thuận và sống chung với nó, cho đến lúc nó muốn rời đi.

Và đi kèm với sự bất an có lẽ là khoảng thời gian mình nhạy cảm đến lạ. Bình thường đã là một kẻ hay nghĩ ngợi, vào những thời điểm như vậy thì mọi thứ dường như cứ thế over hơn rất rất nhiều. Mọi người xung quanh thường nói mình là một kẻ nhạy cảm đến đáng thương. Vì sao lại đáng thương?

Vì sự nhạy cảm của mình luôn khiến mình tự tổn thương bản thân, rất nhiều. Vì sự nhạy cảm của mình, khiến bản thân mình rơi vào cái hố sâu của stress không thể nào thoát ra được. Vì sự nhạy cảm của mình khiến mình chán ghét bản thân vô cùng.

Rất nhiều thời điểm, đứng trước vô số câu chuyện, mình luôn là người nhận ra vấn đề đầu tiên, chỉ là mình không chắc chắn về nó. Khi mọi người bảo rằng chỉ là do mình nhạy cảm, mình hoàn toàn, khẩn thiết mong cầu rằng thật sự chỉ là do mình nhạy cảm, chỉ là do mình suy nghĩ nhiều, tất cả là do mình, từ mình còn câu chuyện thật sự sẽ không đi theo hướng mà mình nghĩ.

Mình chẳng muốn bản thân nhạy cảm tí nào. Nó thật mệt. Nó khiến mình luôn phải một mình đối diện với những điều tồi tệ mơ hồ khi mà chưa một ai kịp nhận ra. Mình mệt mỏi. Thật sự rất mệt mỏi.

Mình luôn chán ghét việc phải nói với ai đó rằng mình không ổn tí nào cả. Mình chán ghét việc phải giải thích hay giải trình với bất kì ai về những việc mình làm. Mình là kẻ một khi đầu óc thanh thản thì sẽ không thể viết ra bất cứ một điều gì cả. Những ngày mình viết nhiều, đăng story thật nhiều, là những ngày mình cảm thấy bản thân mỏi mệt, cô đơn, trống rỗng và kiệt quệ. Chỉ có cách viết ra, chỉ có thể đem tất cả cảm xúc trong mình lúc ấy đặt vào từng con chữ thì mình mới nhẹ nhõm đi một chút ít nào đó.

Mình mệt quá.
Mình đau quá.
Mình chẳng biết phải làm thế nào nữa.
Mình sẽ không từ bỏ bản thân đâu.
Nhưng mình cũng không muốn tiếp tục nữa.
Mình làm sao thế này.

THÍCH THÌ ĐỌC, KHÔNG THÍCH THÌ LƯỚT QUA
Hình như viết từ 2016
Dài Vđ~
Gửi các cô gái, chàng trai sắp kết hôn hay có ý định kết hôn.
Chuyện tình yêu chính là ở thời điểm, càng không nên hứa hẹn và nên tỉnh táo, đúng người sai thời điểm, đúng thời điểm sai người, đúng người đúng thời điểm đều có thể xảy ra. Nên là, nếu có thể...
Là con gái hãy lấy người con trai yêu mình. Người con trai yêu bạn rồi sẽ thương bạn.
Là con trai hãy kết hôn với cô gái thương mình. Cô gái thương bạn, vì thiên chức người phụ nữ sẽ không rời đi như những người khác.

GỬI ANH
E sẽ yêu a và thuộc về anh khi e có đủ khả năng để tự chăm sóc cho con chúng ta về mọi thứ nếu không có anh .
Khi chưa có con, với anh e phải là ưu tiên. Nhưng có con rồi e chấp nhận là số 2, số 3. Vì e muốn những điều tốt đẹp nhất cho con chúng ta . Không nên bảo vệ nó mà nên cho nó va chạm và vấp ngã , rồi nên biết lúc nào đỡ con nó dậy, chăm lo và yêu thương. Con có thể có tất cả nhưng phải đổi lại cái gì đó. Bởi vì trên đời này không có ai cho không ai cái gì cả , bố mẹ rồi cũng già đi.
Em nghĩ quan trọng nhất với bản thân là người sinh ra mình và người mình sinh ra.
Đó là chuyện của gia đình mình . Còn bố mẹ a, bố mẹ e , tất cả đều như nhau không có bất cứ một sự thiên vị nào cả , vì bố mẹ a nuôi dưỡng dạy dỗ a như thế nào thì bố mẹ e cũng đã như vậy .Cùng yêu thương chăm sóc vừa là bổn phận vừa là trách nhiệm của phận làm con.
Nếu a ngoại tình giữa chúng ta không còn gì cả , kể cả trường hợp chúng ta đã có con . Vì e đã nói ở trên, e sẽ lấy a khi e có khả năng chăm sóc tốt cho con. Mặc dù sẽ thiếu thốn tình cảm nhưng e sẽ cố gắng cho con những thứ tốt đẹp nhất.
Dù gia đình hay bản thân e thế nào nếu a chưa tìm hiểu rõ ràng mà xúc phạm e và gia đình e thì vì mối quan hệ của chúng ta e có thể tha thứ cho a lần đầu nhưng sẽ không có lần thứ hai.
E cũng có thể đi làm , nuôi và chăm con, chăm lo cho bố mẹ nên nếu a có tính gia trưởng và nghĩ những công việc ở nhà e đều phải làm thì chúng ta không đi lâu được với nhau đâu . Có thể chúng ta sẽ chia lịch công việc nhà cho nhau hoặc có thể làm chung , a làm cái này e làm cái kia . Bởi đi làm ai cũng mệt và chăm lo cho con cái , gia đình còn mệt hơn. Những việc con trai có thể làm được thì e cũng làm được nên đừng có quan niệm " Trọng Nam Khinh Nữ " với e. Thật ra em vốn quen được nuông chiều, bảo vệ, nhưng sẽ chăm sóc anh thật tốt.
Sau này nếu có con cũng phải đối xử công bằng ,có thể a sẽ thích con trai nhưng e cũng thích con gái nên chúng ta hãy yêu thương chúng nó như nhau nhé.
Nếu a đánh e , e có thể đánh lại nhưng e sẽ không làm thế, bởi vì lúc đấy anh không xứng đáng . Em không thích người uống bia rượu và hút thuốc nhưng nếu vì công việc thì cũng không cản nổi . Chỉ cần a biết cân nhắc là được .
Có thể a đã biết hoặc không biết những chuyện e đã trải qua nhưng những chuyện e đang cố gắng bây giờ là để sau này chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp nhất.

Còn những người không có ý định kết hôn. Thật ra độc thân cũng không sao.
Nhưng tôi nghe nói kết hôn rồi ly hôn còn tốt hơn độc thân mãi.
Ít ra cũng được trải nghiệm đúng không? Dù sao thì cũng nên trải nghiệm chuyện đó.
Chẳng phải tốt hơn nên kết hôn sao?
Nếu có thể sống cùng nhau cả đời thì rất tốt nhưng kết hôn rồi ly hôn cũng không quá tệ :))
Đăng cho nó nhắc


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 打了几年王者荣耀才真正明白,生活就像一场大型的判断选择游戏,思考或是抱怨别人都是不可取的选择,遇到小人敬着走遇到高手学着来,当你踏实发育还能尽心尽责,哪怕输了至
  • To RM:JK:金南俊xi 这七年辛苦了 还承担着其他6个人的份肯定更辛苦 真的非常感谢 永远的队长V:南俊有时候是最了解我的人 对我非常重要 但我感觉我好像
  • 方法:1、选定数据区的任意单元格。解读:选定的单元格必须是数据区域内的任意单元格,否则会提示错误。
  • 将于9日下午5点(北京时间)正式发行的威神V首张正规专辑《Awaken The World》作为首张迷你专辑《Take Off》和第二张迷你专辑《Take Ov
  • 当然了,乙卯并不是有事业心才热爱工作的,他(她)是为了享受工作带来的财富和地位,享受高品质的生活!乙卯人秀气(按说乙木应该是娘炮类型,可是乙卯到了极致,一点儿也
  • [太开心]诸葛亮知人七法:酒财约会考察是否廉洁守信。#杨迪# 诸葛亮知人七法:酒财约会考察是否廉洁守信。
  • #民生萧息#【CAAI云论坛杭州站来啦!目前,组织开展了“联百校、转千果”科惠行动2020高校科技成果云推介活动,在湖北工业大学、武汉工程大学举办了两次专场,共
  • 今晚0点就要付定.金了[酷]预售:5月25日00:00:00— 5月31日21:59:59定金支付时间: 5月25号 00:00:00—5月31号 21:59:
  • 谢谢你们爱我的每个人! 最近又给几个朋友分享了自认为的好吃的~发出快递那一刻朋友就陆续给我电话微信,我们被彼此惦记着真好。我很幸运的认识了一些朋友,没有利益,平
  • 当佛陀告诫我们诸行无常时,你觉得生命还很长,总应该及时行乐,学佛修行是老了后的事;当佛陀开示我们因果轮回时,你觉得那都是传说不实,把这辈子活够本再说;当佛陀揭示
  • ”李沄璋说,虽然日本在历史建筑方面的研究实力很强,但他始终找不到那份归属感,他十分渴望在祖国的传统建筑中,确定自己的建筑哲学和设计特色。从传统文化中汲取养分,在
  • [心][耶][鼓掌][鲜花]你终于脱离我们单身族的行列啦![心][耶][鼓掌][鲜花]你终于脱离我们单身族的行列啦!
  • 哪怕我与胖子最风生水起的那几年,你的球队也给我们制造了足够的麻烦。蒂姆,你是个真正的混蛋,知道吗,如果没有你,或许我与那胖子的成就将不仅仅是三连冠,而是四连冠。
  • 本题中A项加点字拼音分别为:chǎng、shāng、gōng、mián;B项加点字拼音为:juān、hún、guàng、gǎn;C项加点字拼音分别为:pén、n
  • 珠海白蕉镇三去海鲈鱼,咸淡水养殖核心产区,活鱼加工,刺少肉多,肉质细腻无腥气,预先调味,解冻开袋即烹,非常方便切好吃i,2个规格可选,一份立减10元,两份立减3
  • 前路浩浩荡荡,万事尽可期待[心]晚上好啊[心]说大事专用[阴险]1⃣️:我的jr终于不负期望左等右等的到啦[哈哈]2⃣️:小区里走哪都是一博啊[飞镖黄跳舞]我要
  • @朱一龙 #朱一龙瘦了# #朱一龙叛逆者# #朱一龙林楠笙# #电视剧叛逆者# zyl我已经五个多月没有在任何账号上写过任何小作文了,好像我的备忘录里依然会有随
  • 【谯城区观堂镇:志愿者帮困难户排忧解难】#江淮·暖新闻# “今天正是种玉米的好时候,咱们村张士立家没有劳动力,咱们一起去看看吧!”观堂镇谯陵寺村新时代文明实践志
  • 5月直播带货榜单出炉,老罗仅排在第25位,居然不如“二驴”薇娅一个月卖掉22亿 由Wemedia发布的数据显示,5月前五十总GMV为123.47亿元,也就是说头
  • ?怎么会呢!