Hồi sáng này lông mi dính vào mắt nên cứ ngồi soi gương cả buổi để lấy ra. Y như rằng trưa lại ngủ mơ.
Mơ thấy em.
Cũng k nhớ nổi mấy cái khác, chỉ nhớ m đã nhìn em thật lâu và khen, lông mi em đẹp quá!
Em ngẩng đầu cười với m.
Hết òi =))))))
Dù ngắn nhưng mơ thấy em là 1 giấc mơ đẹp, nên phải lưu lại :))))
Mơ thấy em.
Cũng k nhớ nổi mấy cái khác, chỉ nhớ m đã nhìn em thật lâu và khen, lông mi em đẹp quá!
Em ngẩng đầu cười với m.
Hết òi =))))))
Dù ngắn nhưng mơ thấy em là 1 giấc mơ đẹp, nên phải lưu lại :))))
Bị ra rìa thực sự .tôi k bao giờ quen với sự nhường nhịn 1 cách vô lí như thế. nhiều lúc ở trong một ngôi nhà . có tên , có họ là ruột thịt đấy nhưng đôi khi họ nói ra những từ làm mình buồn thật sự . Mình không bao giờ nghĩ ra được có những ngày họ lại nói ra những câu đấy .
Nếu bình thường khi tôi nóingười ngoài hơn người nhà không ai tin . Vì có ai nhìn , nghe được những gì từ gia đình của mình đâu .Dù ngươi ta có khách sáo với tôi , có sai với tôi nhưng họ sòng phẳng vì hojv đâu có vướng chữ tình chữ hiếu với tôi mà . Tôi cũng chả nhớ hôm nay là lần thứ bao nhiêu mình phải khóc rồi nữa . Người ta thường nói tôi ích kyr. Đúng . không sai .
Nếu bình thường khi tôi nóingười ngoài hơn người nhà không ai tin . Vì có ai nhìn , nghe được những gì từ gia đình của mình đâu .Dù ngươi ta có khách sáo với tôi , có sai với tôi nhưng họ sòng phẳng vì hojv đâu có vướng chữ tình chữ hiếu với tôi mà . Tôi cũng chả nhớ hôm nay là lần thứ bao nhiêu mình phải khóc rồi nữa . Người ta thường nói tôi ích kyr. Đúng . không sai .
Tôi biết, mối quan hệ nào cũng có thời hạn của nó.
Chỉ là những tin nhắn qua Facebook, Zalo cứ dần thưa đi. Ngày trước, khi họ yếu đuối và chán nản, tôi và họ đã xem nhau như tri kỉ. Nhưng một ngày khác, bước ra khỏi nỗi buồn, họ nghĩ mình cần phải ra đi…
Họ bỏ lại tôi và những hộp thư đã vắng từ bao giờ. Tôi có buồn đâu.
Tôi thấy vui, vì mình được là kẻ đi buôn nỗi buồn, bán giúp người ta chút cô đơn
Chỉ là những tin nhắn qua Facebook, Zalo cứ dần thưa đi. Ngày trước, khi họ yếu đuối và chán nản, tôi và họ đã xem nhau như tri kỉ. Nhưng một ngày khác, bước ra khỏi nỗi buồn, họ nghĩ mình cần phải ra đi…
Họ bỏ lại tôi và những hộp thư đã vắng từ bao giờ. Tôi có buồn đâu.
Tôi thấy vui, vì mình được là kẻ đi buôn nỗi buồn, bán giúp người ta chút cô đơn
✋热门推荐