Cuối thu rồi. Đông chưa đến nhưng trời mưa như trút nước. Nẻo dường nho nhỏ toàn là tiếng mưa tiếng gió nghe tuy buồn mà bình yên. Tuổi 24 của tôi đều đều như tiếng mưa. Trải qua 23 mùa đông và đến giờ vẫn một mình như những mùa đông cũ. Những lúc đi dưới cả bầu trời mưa của thanh xuân ấy tôi thấy bình thản lạ. Cô đơn thì cô đơn, một mình thì một mình. Vào ngày mưa như thế này có khi chỉ mong ấm áp là đủ. Mọi xô bồ ồn ã tạm gác lại theo từng vạt mưa dài. Trong mưa mặt đường, con phố trong lành hơn; ngôi nhà nhỏ ấm cúng hơn; giấc ngủ nồng và sâu hơn...
Nguyệt ở đây bình yên chờ đợi mùa Đông 24 tuổi của mình!
Nguyệt ở đây bình yên chờ đợi mùa Đông 24 tuổi của mình!
Ngước lên là anh, nhìn xuống là anh, bên phải là anh, bên trái là anh, đằng sau là anh, phía trước là anh, trong tim là anh, trong mắt em là anh,...
Anh này...
Bao lâu rồi nhỉ ?
Em vẫn chưa quen đâu đấy !
Tự nhiên lại thế ?
Năm xưa, à không hôm qua, em còn được ở bên anh mà ? Sáng dậy, chưa kịp mở mắt theo thói quen em mò đến phòng anh, nhưng...sao lạnh thế này ???
Em bừng tỉnh...Anh đâu? " anh à, mới sáng em mệt lắm, không chơi trốn tìm được đâu ". Em gọi anh khan cả cổ, anh không cười khúc khích trong chăn như mọi lần nữa...Em bắt đầu sợ, em tìm anh, tìm tất cả mọi ngóc ngách trong phòng, cái hộp bé xíu bằng bàn tay em cũng không bỏ sót...
Anh ơi !!!
Em nhìn quanh, căn phòng rối tung, lạnh lẽo, chỉ còn duy nhất mảnh dấy ghi chú dán ở bàn làm việc : " Sehun này ! Anh xin lỗi em, xin lỗi em, xin lỗi em..."
Hoá ra những lời anh nó với em mấy tuần trước là thật, anh cả tháng nay luôn dặn dò em đủ thứ, còn hay nói " Sehun của anh đã lớn rồi nhỉ ? " lặp lại những 3 lần như là tự trấn an mình vậy. Vậy mà lúc đó em không nghĩ nhiều, chỉ cười rồi lại tỏ vẻ với anh : " Sehun lớn thật rồi, bây giờ em có thể bảo vệ anh đó, em đã cao hơn anh rồi cơ mà " Anh cười... nguyên 1 tháng đó em đòi gì anh cũng chiều, thậm chí anh còn cho e trèo lên giường của anh, mặc dù trước đó nhiều lần e cố gắng năn nỉ anh cho em chơi trên giường của anh, anh đều cấm, em đòi anh đi uống trà sữa với em anh liền đi còn trả tiền nữa, anh còn chủ động rủ em chụp hình, còn tặng em nón nữa...
Nhưng... em thật ngốc, em chỉ luôn nghĩ về nhưngx điều như vậy, mà quên mất rằng em từng nằng nặc đòi anh hứa dẫn em đến Thiên An Môn anh chỉ lặng im, cười gượng, mà không có bất cứ câu trả lời nào cả...
Đáng lí ra, em phải nhận ra sự khác biệt từ những cái đó... Em thật ngốc.
Đêm trước khi anh đi, anh đã gọi em sang phòng anh, rồi sau đó anh lặng im, chỉ nhìn em rồi cười, nhìn thật lâu lại cười, nhìn thật lâu mắt anh ươn ướt... Nhưng em lại ngây thơ nghĩ rằng đôi mắt anh lúc nào cũng long lanh, ươn ướt như vậy thật đáng yêu... Và em còn nhớ, đêm đó em đã khoe với anh rằng, em vừa đếm tiền tiết kiệm, rất nhiều đó, ngày mai sẽ dẫn anh đi uống trà sữa, nhất định là em bao... Nhưng em lại quên không để ý anh lúc đó chỉ cười mà không gật đầu hay đồng ý gì cả...
Em ngốc lắm đúng không anh ?
Giá như lúc đó em nói rằng: " Sehun chưa trưởng thành đâu, nên anh phải có trách nhiệm chăm sóc em đấy. " Giá như em để ý hơn về những hành động của anh, giá như em có thể....giá như em... giá như......
Anh này, mấy năm trôi qua rồi đấy, nhưng em vẫn chưa chấp nhận lời xin lỗi của anh đâu...
Anh có giỏi thì đến tìm em đi, tìm em để nói xin lỗi đi...
Em chờ !
Em chờ anh đến năm 35 tuổi...
Thời gian trôi nhanh lắm đấy, mau mau tìm em đi.
#Sehun
Pic: coppy
Anh này...
Bao lâu rồi nhỉ ?
Em vẫn chưa quen đâu đấy !
Tự nhiên lại thế ?
Năm xưa, à không hôm qua, em còn được ở bên anh mà ? Sáng dậy, chưa kịp mở mắt theo thói quen em mò đến phòng anh, nhưng...sao lạnh thế này ???
Em bừng tỉnh...Anh đâu? " anh à, mới sáng em mệt lắm, không chơi trốn tìm được đâu ". Em gọi anh khan cả cổ, anh không cười khúc khích trong chăn như mọi lần nữa...Em bắt đầu sợ, em tìm anh, tìm tất cả mọi ngóc ngách trong phòng, cái hộp bé xíu bằng bàn tay em cũng không bỏ sót...
Anh ơi !!!
Em nhìn quanh, căn phòng rối tung, lạnh lẽo, chỉ còn duy nhất mảnh dấy ghi chú dán ở bàn làm việc : " Sehun này ! Anh xin lỗi em, xin lỗi em, xin lỗi em..."
Hoá ra những lời anh nó với em mấy tuần trước là thật, anh cả tháng nay luôn dặn dò em đủ thứ, còn hay nói " Sehun của anh đã lớn rồi nhỉ ? " lặp lại những 3 lần như là tự trấn an mình vậy. Vậy mà lúc đó em không nghĩ nhiều, chỉ cười rồi lại tỏ vẻ với anh : " Sehun lớn thật rồi, bây giờ em có thể bảo vệ anh đó, em đã cao hơn anh rồi cơ mà " Anh cười... nguyên 1 tháng đó em đòi gì anh cũng chiều, thậm chí anh còn cho e trèo lên giường của anh, mặc dù trước đó nhiều lần e cố gắng năn nỉ anh cho em chơi trên giường của anh, anh đều cấm, em đòi anh đi uống trà sữa với em anh liền đi còn trả tiền nữa, anh còn chủ động rủ em chụp hình, còn tặng em nón nữa...
Nhưng... em thật ngốc, em chỉ luôn nghĩ về nhưngx điều như vậy, mà quên mất rằng em từng nằng nặc đòi anh hứa dẫn em đến Thiên An Môn anh chỉ lặng im, cười gượng, mà không có bất cứ câu trả lời nào cả...
Đáng lí ra, em phải nhận ra sự khác biệt từ những cái đó... Em thật ngốc.
Đêm trước khi anh đi, anh đã gọi em sang phòng anh, rồi sau đó anh lặng im, chỉ nhìn em rồi cười, nhìn thật lâu lại cười, nhìn thật lâu mắt anh ươn ướt... Nhưng em lại ngây thơ nghĩ rằng đôi mắt anh lúc nào cũng long lanh, ươn ướt như vậy thật đáng yêu... Và em còn nhớ, đêm đó em đã khoe với anh rằng, em vừa đếm tiền tiết kiệm, rất nhiều đó, ngày mai sẽ dẫn anh đi uống trà sữa, nhất định là em bao... Nhưng em lại quên không để ý anh lúc đó chỉ cười mà không gật đầu hay đồng ý gì cả...
Em ngốc lắm đúng không anh ?
Giá như lúc đó em nói rằng: " Sehun chưa trưởng thành đâu, nên anh phải có trách nhiệm chăm sóc em đấy. " Giá như em để ý hơn về những hành động của anh, giá như em có thể....giá như em... giá như......
Anh này, mấy năm trôi qua rồi đấy, nhưng em vẫn chưa chấp nhận lời xin lỗi của anh đâu...
Anh có giỏi thì đến tìm em đi, tìm em để nói xin lỗi đi...
Em chờ !
Em chờ anh đến năm 35 tuổi...
Thời gian trôi nhanh lắm đấy, mau mau tìm em đi.
#Sehun
Pic: coppy
#王源#Tiểu Thiên Sứ,chào e ngày mới!
Mấy ngày nghỉ lễ vừa qua e thế nào? Nghỉ ngơi có tốt k? Có vui vẻ k? Được bên gđ chắc là vui rồi
Cậu bé à? C biết e sẽ k đọc được những lời c nói với e,nhưng c vẫn muốn nói ra suy nghĩ trong lòng mình. Quá khứ c k kịp có mặt để đi cùng e nhưng tương lai c nhất định sẽ bên e,ủng hộ e,c sẽ hoà mình vào gđ TTV nói riêng và sẽ là 1 TDT nói chung để làm hậu phương vững chắc cho e! Cậu bé, dù trong nhóm e cả 3 c đều rất yêu quý và ngưỡng mộ. Nhưng c lại đặc biệt để ý đến e hơn 1 chút. 1 cậu bé có đôi mắt như chứa ngàn vì sao,1 cậu bé có nụ cười ấm áp,1 cậu bé vô tư,hồn nhiên,hoạt bát...cậu bé có tâm hồn trong sáng như 1 tờ giấy trắng...! Cậu bé kiên cường vượt qua bao khó khăn,vất vả,vượt qua bao lời chỉ trích ngày ngày k ngừng cố gắng nỗ lực để hoàn thiện bản thân. Vương Nguyên à? E có biết e là niềm tự hào của c! Dù e là ngày xưa hay là e của bây giờ thì tâm hồn e vẫn như thế,e vẫn luôn là đứa bé ngoan,lương thiện...C biết e muốn là 1 idol hoàn hảo nhất,tốt nhất...nhưng so với dáng vẻ nghiêm túc trưởng thành của e,thì c lại ước e hãy thả lỏng bản thân mình 1 chút,c muốn thấy e cười thật nhiều như lúc trước...vô tư như lúc trước! E đừng khiến bản thân mình áp lực quá nhé! Cố gắng ăn nhiều vào,nghỉ ngơi nhiều 1 chút để mập thêm 1 chút.
Những lúc mệt mỏi thì hãy nhớ trên mọi con đường e đi luôn luôn có bọn c kề bên,e k phải cô đơn bước đi 1 mình!
C cũng mong e và 2 ng a e tốt sẽ vui vẻ bên nhau đi qua nhiều cái 10 năm,sát cánh bên nhau,giữ vững sơ tâm thủa ban đầu!
Ngày mới nhiều niềm vui nhé cậu bé! @TFBOYS-王源
Mấy ngày nghỉ lễ vừa qua e thế nào? Nghỉ ngơi có tốt k? Có vui vẻ k? Được bên gđ chắc là vui rồi
Cậu bé à? C biết e sẽ k đọc được những lời c nói với e,nhưng c vẫn muốn nói ra suy nghĩ trong lòng mình. Quá khứ c k kịp có mặt để đi cùng e nhưng tương lai c nhất định sẽ bên e,ủng hộ e,c sẽ hoà mình vào gđ TTV nói riêng và sẽ là 1 TDT nói chung để làm hậu phương vững chắc cho e! Cậu bé, dù trong nhóm e cả 3 c đều rất yêu quý và ngưỡng mộ. Nhưng c lại đặc biệt để ý đến e hơn 1 chút. 1 cậu bé có đôi mắt như chứa ngàn vì sao,1 cậu bé có nụ cười ấm áp,1 cậu bé vô tư,hồn nhiên,hoạt bát...cậu bé có tâm hồn trong sáng như 1 tờ giấy trắng...! Cậu bé kiên cường vượt qua bao khó khăn,vất vả,vượt qua bao lời chỉ trích ngày ngày k ngừng cố gắng nỗ lực để hoàn thiện bản thân. Vương Nguyên à? E có biết e là niềm tự hào của c! Dù e là ngày xưa hay là e của bây giờ thì tâm hồn e vẫn như thế,e vẫn luôn là đứa bé ngoan,lương thiện...C biết e muốn là 1 idol hoàn hảo nhất,tốt nhất...nhưng so với dáng vẻ nghiêm túc trưởng thành của e,thì c lại ước e hãy thả lỏng bản thân mình 1 chút,c muốn thấy e cười thật nhiều như lúc trước...vô tư như lúc trước! E đừng khiến bản thân mình áp lực quá nhé! Cố gắng ăn nhiều vào,nghỉ ngơi nhiều 1 chút để mập thêm 1 chút.
Những lúc mệt mỏi thì hãy nhớ trên mọi con đường e đi luôn luôn có bọn c kề bên,e k phải cô đơn bước đi 1 mình!
C cũng mong e và 2 ng a e tốt sẽ vui vẻ bên nhau đi qua nhiều cái 10 năm,sát cánh bên nhau,giữ vững sơ tâm thủa ban đầu!
Ngày mới nhiều niềm vui nhé cậu bé! @TFBOYS-王源
✋热门推荐