Thiền & Thanh Tẩy
THIỀN TỪ BI, THIỀN NGUYÊN THỦY – Việc thực hành Maitri Bhavana là đơn giản nhất so với các pháp thiền khác nhưng mang lại thành công vang dội trong việc kiểm soát cảm xúc. Maitri Bhavana tác động tới thể Xác, thế Vía, thể Hạ Trí.
Bước 1:
Hãy nhắm mắt, bắt đầu đi vào trải nghiệm sự liên thông với Đấng Sáng Tạo.
Tập trung chú ý vào phổi cứ như thể chỉ có mỗi phổi mà thôi.
Cảm nhận lá phổi dãn rộng, khoan khoái chứa đầy dưỡng khí, thỏa mãn nhu cầu lớn nhất của cơ thể sống.
Không khí là tình yêu. Bạn hít tình yêu vào, giữ nó, tĩnh lặng, rất đầy đủ và từ từ thở ra.
Bình thường, bạn quên hơi thở, quên không khí, bạn như cái bị méo mó chứa đầy tạp niệm, trong thực hành Maitri Bhavana bạn cảm nhận sâu sắc khoái lạc của thở và dưỡng khí.
Khi đã thành thục, bất kỳ khi nào tâm khởi lên một cảm xúc tiêu cực, bạn chỉ cần nhớ lại thiền từ bi, bạn hít một hơi và tâm trí ổn định ngay tức khắc, cùng với nó, tim cũng đập điều hòa trở lại, bạn không gây tổn thương hay ô nhiễm hóa chất nội sinh cho bản thân mình và qua đó, làm phúc lạc tới môi trường.
Hãy chăm chú hít tình yêu để cảm nhận niềm hoan lạc sống.
Thoạt đầu, bạn không quen với việc hít thở sâu và chậm, quá nhiều dinh dưỡng đi vào sẽ làm bạn bị chóng mặt giống như bội thực sau bữa tiệc thịnh soạn. Không cần vội vã, cứ từ từ mỗi ngày một chút. Đầu tiên, chính bạn phải khỏe, phải đầy sinh khí rồi mới có gì đó để chia cho người khác.
Khi đã kiêng thịt, Maitri Bhavana thực sự là thuốc chữa cho tất cả các vấn đề lớn nhỏ, không ai có thể gây hại cho bạn được nữa. Đây cũng là Pháp cứu độ cho các bệnh hiểm nghèo. Trên khắp địa cầu, có rất nhiều trung tâm huấn luyện loại thiền này, nó có trong tất cả các kinh nghiệm tôn giáo khác nhau kể cả ở châu Mỹ.
Khi đã thuần thục bước 1, tới bước 2 là bạn có thể hỗ trợ tự chữa lành cho chúng sinh khác kể cả trong quá trình Thân Trung Ấm.
Trẻ em phải được huấn luyện kỹ năng này, tiếc rằng, nền giáo dục quá suy đồi.
Hãy nhớ: KHÔNG ĐẾM, KHÔNG NIỆM CHÚ.
Nguồn FB Cô Liên Hương
THIỀN TỪ BI, THIỀN NGUYÊN THỦY – Việc thực hành Maitri Bhavana là đơn giản nhất so với các pháp thiền khác nhưng mang lại thành công vang dội trong việc kiểm soát cảm xúc. Maitri Bhavana tác động tới thể Xác, thế Vía, thể Hạ Trí.
Bước 1:
Hãy nhắm mắt, bắt đầu đi vào trải nghiệm sự liên thông với Đấng Sáng Tạo.
Tập trung chú ý vào phổi cứ như thể chỉ có mỗi phổi mà thôi.
Cảm nhận lá phổi dãn rộng, khoan khoái chứa đầy dưỡng khí, thỏa mãn nhu cầu lớn nhất của cơ thể sống.
Không khí là tình yêu. Bạn hít tình yêu vào, giữ nó, tĩnh lặng, rất đầy đủ và từ từ thở ra.
Bình thường, bạn quên hơi thở, quên không khí, bạn như cái bị méo mó chứa đầy tạp niệm, trong thực hành Maitri Bhavana bạn cảm nhận sâu sắc khoái lạc của thở và dưỡng khí.
Khi đã thành thục, bất kỳ khi nào tâm khởi lên một cảm xúc tiêu cực, bạn chỉ cần nhớ lại thiền từ bi, bạn hít một hơi và tâm trí ổn định ngay tức khắc, cùng với nó, tim cũng đập điều hòa trở lại, bạn không gây tổn thương hay ô nhiễm hóa chất nội sinh cho bản thân mình và qua đó, làm phúc lạc tới môi trường.
Hãy chăm chú hít tình yêu để cảm nhận niềm hoan lạc sống.
Thoạt đầu, bạn không quen với việc hít thở sâu và chậm, quá nhiều dinh dưỡng đi vào sẽ làm bạn bị chóng mặt giống như bội thực sau bữa tiệc thịnh soạn. Không cần vội vã, cứ từ từ mỗi ngày một chút. Đầu tiên, chính bạn phải khỏe, phải đầy sinh khí rồi mới có gì đó để chia cho người khác.
Khi đã kiêng thịt, Maitri Bhavana thực sự là thuốc chữa cho tất cả các vấn đề lớn nhỏ, không ai có thể gây hại cho bạn được nữa. Đây cũng là Pháp cứu độ cho các bệnh hiểm nghèo. Trên khắp địa cầu, có rất nhiều trung tâm huấn luyện loại thiền này, nó có trong tất cả các kinh nghiệm tôn giáo khác nhau kể cả ở châu Mỹ.
Khi đã thuần thục bước 1, tới bước 2 là bạn có thể hỗ trợ tự chữa lành cho chúng sinh khác kể cả trong quá trình Thân Trung Ấm.
Trẻ em phải được huấn luyện kỹ năng này, tiếc rằng, nền giáo dục quá suy đồi.
Hãy nhớ: KHÔNG ĐẾM, KHÔNG NIỆM CHÚ.
Nguồn FB Cô Liên Hương
Người mẹ Trung Quốc sốc với nữ sinh Mỹ ở nhà mình.
Con gái của một người mẹ Trung Quốc đi học ở trường có chương trình trao đổi học sinh với một trường trung học cơ sở ở Hoa Kỳ, vì vậy có một nữ sinh người Mỹ đã đến sống ở nhà của bà. Trong những ngày tiếp xúc, cô bé này đã gây ấn tượng sâu sắc với bà.
Lần bất ngờ đầu tiên:
Lần đầu tiên gặp, cô bé cao hơn con gái tôi một cái đầu, da trắng bóc, dáng người cao gầy, cô bé nở nụ cười chân thành vô cùng lôi cuốn. Bữa sáng đầu tiên, tôi chuẩn bị bánh bao và hoành thánh Dương Châu, các cháu đều ăn rất vui vẻ, cô bé người Mỹ cũng dùng đũa, nói là muốn ‘nhập gia tùy tục’. Khi sắp ăn xong, cô bé nói với tôi: “Đây là bữa sáng ngon nhất mà cháu từng ăn, vô cùng cảm ơn cô!”. Cô bé này rất giỏi khen ngợi người khác, tôi hoàn toàn bất ngờ. Tôi nấu cho con gái ăn mười mấy năm cũng chưa từng được nghe con gái khen. Cảm giác khi được cô bé này khen ngợi thật sự rất tuyệt, khoảng cách giữa chúng tôi lập tức gần hơn không ít.
Lần bất ngờ thứ hai:
Vào bữa tối, tôi nấu những món như trứng chiên cà chua, sườn xào chua ngọt mà mình giỏi nhất, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện rất vui. Ăn xong, hai cháu đang nói chuyện, tôi bắt đầu dọn dẹp chén đũa, cô bé người Mỹ lập tức đứng dậy nói với tôi: “Cháu có thể giúp cô không ạ?”. Đây là lần thứ hai tôi bất ngờ, nhìn thấy sự chân thành của cô bé này, tôi vội nói: “Không cần đâu, hai đứa cứ nói chuyện đi”. Con gái tôi thấy mẹ bận rộn mười mấy năm quen rồi, còn cô bé này biết suy nghĩ cho người khác.
Lần bất ngờ thứ ba:
Ngày hôm sau, cả nhà đã khá thân với nhau rồi. Tôi thấy hộ chiếu của cô bé đã rất cũ nên tò mò hỏi: “Cháu từng đi bao nhiêu nước rồi?”. Câu trả lời của cô bé khiến tôi bất ngờ lần thứ ba: “Đây là quyển hộ chiếu thứ 3 của cháu, cháu đã đi khoảng 30 nước rồi.” Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của tôi, cô bé giải thích: “Thường thì vào kỳ nghỉ, trường chúng cháu sẽ tổ chức cho học sinh vừa đi du lịch vừa học. Đây là lần đầu cháu đến Trung Quốc, chủ yếu là đi Thượng Hải, Nam Kinh, Bắc Kinh và Tây An”. 4 thành phố này được phụ huynh và giáo viên lựa chọn vì đại diện cho quá khứ và hiện tại của Trung Quốc. Tôi âm thầm bội phục, đồng thời hỏi cô bé: “Các cháu đi khắp thế giới như vậy, còn việc học thì sao?”. Phải biết rằng con của tôi dù vào kỳ nghỉ cũng phải chạy khắp các lớp học thêm. “Bình thường việc học của chúng cháu rất nặng, mỗi ngày về nhà phải làm bài tập suốt 5 tiếng”. “5 tiếng” này khiến con gái tôi bị sốc.
Tôi bắt đầu hiểu gia cảnh của cô bé: Bố làm ở công ty riêng, mẹ ở nhà nội trợ. Nhưng cháu nhấn mạnh rằng mẹ mình rất vất vả, phải đảm đương mọi việc thường ngày trong nhà cùng với việc chăm sóc bãi cỏ, bảo dưỡng hồ bơi, máy bay trực thăng; anh trai cô bé rửa chén và giúp mẹ làm vệ sinh; còn cháu thì chịu trách nhiệm chăm sóc cho hai chú chó và ba chú mèo trong nhà. Cả nhà mỗi người có một nhiệm vụ riêng rất rõ ràng.
Còn gia đình tôi thì: bố, mẹ phải đi làm, mẹ còn phải lo sinh hoạt cho cả nhà, các con thì không quan tâm đến việc gì khác ngoài học tập. Rõ ràng là có sự khác biệt rất lớn về nghĩa vụ và trách nhiệm trong gia đình.
Lần bất ngờ thứ tư:
Đây là bữa cơm cuối cùng chúng tôi ăn cùng nhau. Cô bé người Mỹ sắp phải rời khỏi Nam Kinh rồi, để cho cô bé thưởng thức những món ăn ngon nhất của Trung Quốc, chúng tôi đưa cô bé đến nhà hàng sang trọng nhất Nam Kinh có tên là Sư Tử Kiều và gọi món “gà hầm” xếp hàng đầu cả nước. Sau khi cô bé biết món này làm từ vi cá thì vô cùng kiên quyết từ chối: “Cháu không thể chấp nhận được món ăn này, động vật cần được bảo vệ”. Sau đó không bàn cãi thêm gì nữa, tôi đổ mồ hôi, đột nhiên cảm thấy nể phục.
Lần bất ngờ thứ năm:
Sau bữa cơm, các cháu hẹn nhau đi chơi ở khu vui chơi gần đó, ngoài con gái tôi và cô bé người Mỹ, chúng tôi còn mời thêm 2 người bạn thân của con gái tôi. Chơi xong, các cháu không ngừng nói với tôi: “Mẹ ơi, người Mỹ quá giỏi luôn! Vào đến khu trò chơi, hai đứa bạn của con đi chơi ngay, cái gì vui thì chơi cái đó. Còn bạn người Mỹ thì kéo con vừa đi vừa quan sát trò nào có lợi nhất, đi một vòng rồi mới chọn mục tiêu, bạn ấy thắng rất nhiều đồng xu, sau khi chia cho chúng con rồi mới đi tìm trò mà mình thích”.
Lần này tôi không chỉ bất ngờ, mà còn chấn động, một cô bé còn nhỏ như vậy đã biết làm thế nào để có được lợi ích lớn nhất, lúc nào cũng suy nghĩ rất kỹ lưỡng, quả thật là quá “đáng sợ”. Con gái tôi nói một câu khiến tôi cứ suy nghĩ mãi: “Mẹ ơi, cứ thế này thì sau này chúng ta chỉ có thể làm công cho họ thôi.”
Suy ngẫm:
Chúng ta đang nuôi dạy con thế nào vậy? Quá mức yêu chiều, quá mức bao bọc, liên tục can dự, dẫn đến việc con của chúng ta vô dụng, vô tình. Giáo dục theo kiểu máy photocopy đã làm mất đi tinh thần, hạn chế sự sáng tạo của các cháu. Tự do là bản tính của trẻ nhỏ, tự nhiên là thiên tính của các cháu, kiềm hãm bản tính và thiên tính nghĩa là kiềm hãm sức sống và động lực trưởng thành của trẻ.
Nền giáo dục như thế nào mới thật sự có thể bồi dưỡng được nhân tài có sức sáng tạo đây?
_____
Nguồn bài: Ngọc Trúc
Nguồn FB Cô Liên Hương
Con gái của một người mẹ Trung Quốc đi học ở trường có chương trình trao đổi học sinh với một trường trung học cơ sở ở Hoa Kỳ, vì vậy có một nữ sinh người Mỹ đã đến sống ở nhà của bà. Trong những ngày tiếp xúc, cô bé này đã gây ấn tượng sâu sắc với bà.
Lần bất ngờ đầu tiên:
Lần đầu tiên gặp, cô bé cao hơn con gái tôi một cái đầu, da trắng bóc, dáng người cao gầy, cô bé nở nụ cười chân thành vô cùng lôi cuốn. Bữa sáng đầu tiên, tôi chuẩn bị bánh bao và hoành thánh Dương Châu, các cháu đều ăn rất vui vẻ, cô bé người Mỹ cũng dùng đũa, nói là muốn ‘nhập gia tùy tục’. Khi sắp ăn xong, cô bé nói với tôi: “Đây là bữa sáng ngon nhất mà cháu từng ăn, vô cùng cảm ơn cô!”. Cô bé này rất giỏi khen ngợi người khác, tôi hoàn toàn bất ngờ. Tôi nấu cho con gái ăn mười mấy năm cũng chưa từng được nghe con gái khen. Cảm giác khi được cô bé này khen ngợi thật sự rất tuyệt, khoảng cách giữa chúng tôi lập tức gần hơn không ít.
Lần bất ngờ thứ hai:
Vào bữa tối, tôi nấu những món như trứng chiên cà chua, sườn xào chua ngọt mà mình giỏi nhất, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện rất vui. Ăn xong, hai cháu đang nói chuyện, tôi bắt đầu dọn dẹp chén đũa, cô bé người Mỹ lập tức đứng dậy nói với tôi: “Cháu có thể giúp cô không ạ?”. Đây là lần thứ hai tôi bất ngờ, nhìn thấy sự chân thành của cô bé này, tôi vội nói: “Không cần đâu, hai đứa cứ nói chuyện đi”. Con gái tôi thấy mẹ bận rộn mười mấy năm quen rồi, còn cô bé này biết suy nghĩ cho người khác.
Lần bất ngờ thứ ba:
Ngày hôm sau, cả nhà đã khá thân với nhau rồi. Tôi thấy hộ chiếu của cô bé đã rất cũ nên tò mò hỏi: “Cháu từng đi bao nhiêu nước rồi?”. Câu trả lời của cô bé khiến tôi bất ngờ lần thứ ba: “Đây là quyển hộ chiếu thứ 3 của cháu, cháu đã đi khoảng 30 nước rồi.” Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của tôi, cô bé giải thích: “Thường thì vào kỳ nghỉ, trường chúng cháu sẽ tổ chức cho học sinh vừa đi du lịch vừa học. Đây là lần đầu cháu đến Trung Quốc, chủ yếu là đi Thượng Hải, Nam Kinh, Bắc Kinh và Tây An”. 4 thành phố này được phụ huynh và giáo viên lựa chọn vì đại diện cho quá khứ và hiện tại của Trung Quốc. Tôi âm thầm bội phục, đồng thời hỏi cô bé: “Các cháu đi khắp thế giới như vậy, còn việc học thì sao?”. Phải biết rằng con của tôi dù vào kỳ nghỉ cũng phải chạy khắp các lớp học thêm. “Bình thường việc học của chúng cháu rất nặng, mỗi ngày về nhà phải làm bài tập suốt 5 tiếng”. “5 tiếng” này khiến con gái tôi bị sốc.
Tôi bắt đầu hiểu gia cảnh của cô bé: Bố làm ở công ty riêng, mẹ ở nhà nội trợ. Nhưng cháu nhấn mạnh rằng mẹ mình rất vất vả, phải đảm đương mọi việc thường ngày trong nhà cùng với việc chăm sóc bãi cỏ, bảo dưỡng hồ bơi, máy bay trực thăng; anh trai cô bé rửa chén và giúp mẹ làm vệ sinh; còn cháu thì chịu trách nhiệm chăm sóc cho hai chú chó và ba chú mèo trong nhà. Cả nhà mỗi người có một nhiệm vụ riêng rất rõ ràng.
Còn gia đình tôi thì: bố, mẹ phải đi làm, mẹ còn phải lo sinh hoạt cho cả nhà, các con thì không quan tâm đến việc gì khác ngoài học tập. Rõ ràng là có sự khác biệt rất lớn về nghĩa vụ và trách nhiệm trong gia đình.
Lần bất ngờ thứ tư:
Đây là bữa cơm cuối cùng chúng tôi ăn cùng nhau. Cô bé người Mỹ sắp phải rời khỏi Nam Kinh rồi, để cho cô bé thưởng thức những món ăn ngon nhất của Trung Quốc, chúng tôi đưa cô bé đến nhà hàng sang trọng nhất Nam Kinh có tên là Sư Tử Kiều và gọi món “gà hầm” xếp hàng đầu cả nước. Sau khi cô bé biết món này làm từ vi cá thì vô cùng kiên quyết từ chối: “Cháu không thể chấp nhận được món ăn này, động vật cần được bảo vệ”. Sau đó không bàn cãi thêm gì nữa, tôi đổ mồ hôi, đột nhiên cảm thấy nể phục.
Lần bất ngờ thứ năm:
Sau bữa cơm, các cháu hẹn nhau đi chơi ở khu vui chơi gần đó, ngoài con gái tôi và cô bé người Mỹ, chúng tôi còn mời thêm 2 người bạn thân của con gái tôi. Chơi xong, các cháu không ngừng nói với tôi: “Mẹ ơi, người Mỹ quá giỏi luôn! Vào đến khu trò chơi, hai đứa bạn của con đi chơi ngay, cái gì vui thì chơi cái đó. Còn bạn người Mỹ thì kéo con vừa đi vừa quan sát trò nào có lợi nhất, đi một vòng rồi mới chọn mục tiêu, bạn ấy thắng rất nhiều đồng xu, sau khi chia cho chúng con rồi mới đi tìm trò mà mình thích”.
Lần này tôi không chỉ bất ngờ, mà còn chấn động, một cô bé còn nhỏ như vậy đã biết làm thế nào để có được lợi ích lớn nhất, lúc nào cũng suy nghĩ rất kỹ lưỡng, quả thật là quá “đáng sợ”. Con gái tôi nói một câu khiến tôi cứ suy nghĩ mãi: “Mẹ ơi, cứ thế này thì sau này chúng ta chỉ có thể làm công cho họ thôi.”
Suy ngẫm:
Chúng ta đang nuôi dạy con thế nào vậy? Quá mức yêu chiều, quá mức bao bọc, liên tục can dự, dẫn đến việc con của chúng ta vô dụng, vô tình. Giáo dục theo kiểu máy photocopy đã làm mất đi tinh thần, hạn chế sự sáng tạo của các cháu. Tự do là bản tính của trẻ nhỏ, tự nhiên là thiên tính của các cháu, kiềm hãm bản tính và thiên tính nghĩa là kiềm hãm sức sống và động lực trưởng thành của trẻ.
Nền giáo dục như thế nào mới thật sự có thể bồi dưỡng được nhân tài có sức sáng tạo đây?
_____
Nguồn bài: Ngọc Trúc
Nguồn FB Cô Liên Hương
CHĂM SÓC DA VỚI THẢO MỘC.
Công thức này đặc trị mụn [đối với mụn nhỏ và mụn tấy đỏ nhưng không loét], làm sáng da, mờ đáng kể tàn hương, giảm dầu nhờn, giảm thiểu lỗ chân lông thô. Ngoài ra còn dùng rau này ngâm chân bị khớp, sưng ngón chân, nấm ăn chân…
3 CÁCH LÀM TONER:
Cách 1 làm bằng rau tươi: lưu ý 100g = 1 lạng
- Mua 30g rau mùi tây [parsley].
- Mua 10g rau xô thơm [sage]
- Rửa sạch trước, sau bỏ cuộng chỉ lấy lá, nhặt hết lá già lá úa lá giập nát rồi thái nhỏ.
- Trong một nồi con, cho rau đã băm vào 180ml nước, đun sôi rồi hạ lửa nhỏ 10’ thì bắc ra để nguội.
- Lọc qua giấy lọc chuyên dụng, cho vào lọ xịt phun sương cỡ 100ml, thêm 2 thìa café dấm táo hữu cơ.
Cách 2 làm bằng rau khô:
- Mua lọ rau khô chừng 2-8g dùng dần [siêu thị nào cũng có]. Lấy 1 thìa café lá khô [tỷ lệ 1 phần xô thơm 2 phần mùi tây] cho vào cối nhỏ và chà thành bột.
- Cho bột rau vào cốc nhỏ, chế 100ml nước sôi như hãm trà rồi đặt cốc vào nồi chưng cách thủy chừng 10’.
- Lọc qua giấy chuyên dụng, cho vào lọ xịt phun sương 100ml, thêm dấm táo hữu cơ.
***** Sẽ tốt hơn nếu thêm vào mỗi chai vài giọt tinh dầu của chúng. Bạn có thể mua trên mạng tìm từ khóa Parsley Seed Essential Oil và Clary Saga Essential Oil.
Cách 3 thêm nghệ.
Nếu thêm nghệ thì toner sẽ có màu vàng và không bôi ban ngày được. Để cho dễ dùng, bạn ngâm bột nghệ vào dấm táo, sau đó dùng dấm vừa để ăn vừa để làm toner. Trong ảnh là chai dấm nghệ hữu cơ của Úc.
CÁCH DÙNG ĐƠN GIẢN:
- Khi dùng, rửa mặt sạch, xịt thẳng lên da, vỗ nhẹ hoặc thấm vào bông lau mặt
- Với vùng mụn, 1 ngày bôi 2 lần.
- Để làm sáng da và tàn nhang 1 ngày bôi 2 lần như toner trước khi bôi kem đêm.
- Để giảm dầu 1 ngày bôi 2 lần vào vùng chữ T [trán, mũi, cằm] trước khi dùng sản phẩm dưỡng oil-free.
Mùi tây và xô thơm là kháng sinh tự nhiên, khử trùng, giải độc, chống viêm khớp, kích thích tuần hoàn, kích thích tiêu hóa. Xô thơm kháng nấm rất tốt.
Làm bằng lá mùi tươi cho thành phẩm có mùi dễ chịu hơn lá khô còn với xô thơm thì lá khô cho mùi thơm hơn.
Trong hình là lọ Parsley hữu cơ khô 2g, giá khoảng 180 ngàn. Parsley và Sage tươi có thể mua ở Metro, 1 túi 10 ngàn, sấy khô dùng cả năm không hết. Cách sấy lạnh tôi đã hướng dẫn, xem cả hình comment trong link này https://t.cn/A6OgMx28
Để ngâm chân hoặc ngâm toàn thân thì không dùng dấm mà thay bằng muối. Tốt nhất là muối khoáng này https://t.cn/A6OgMx2Q
Lọ nhỏ trong hình comment là thành phẩm tôi nấu lúc chiều, chính xác màu xanh đậm hơn, sau khi cho dấm thì nhạt đi như vậy.
Nguồn fb cô Liên Hương
Công thức này đặc trị mụn [đối với mụn nhỏ và mụn tấy đỏ nhưng không loét], làm sáng da, mờ đáng kể tàn hương, giảm dầu nhờn, giảm thiểu lỗ chân lông thô. Ngoài ra còn dùng rau này ngâm chân bị khớp, sưng ngón chân, nấm ăn chân…
3 CÁCH LÀM TONER:
Cách 1 làm bằng rau tươi: lưu ý 100g = 1 lạng
- Mua 30g rau mùi tây [parsley].
- Mua 10g rau xô thơm [sage]
- Rửa sạch trước, sau bỏ cuộng chỉ lấy lá, nhặt hết lá già lá úa lá giập nát rồi thái nhỏ.
- Trong một nồi con, cho rau đã băm vào 180ml nước, đun sôi rồi hạ lửa nhỏ 10’ thì bắc ra để nguội.
- Lọc qua giấy lọc chuyên dụng, cho vào lọ xịt phun sương cỡ 100ml, thêm 2 thìa café dấm táo hữu cơ.
Cách 2 làm bằng rau khô:
- Mua lọ rau khô chừng 2-8g dùng dần [siêu thị nào cũng có]. Lấy 1 thìa café lá khô [tỷ lệ 1 phần xô thơm 2 phần mùi tây] cho vào cối nhỏ và chà thành bột.
- Cho bột rau vào cốc nhỏ, chế 100ml nước sôi như hãm trà rồi đặt cốc vào nồi chưng cách thủy chừng 10’.
- Lọc qua giấy chuyên dụng, cho vào lọ xịt phun sương 100ml, thêm dấm táo hữu cơ.
***** Sẽ tốt hơn nếu thêm vào mỗi chai vài giọt tinh dầu của chúng. Bạn có thể mua trên mạng tìm từ khóa Parsley Seed Essential Oil và Clary Saga Essential Oil.
Cách 3 thêm nghệ.
Nếu thêm nghệ thì toner sẽ có màu vàng và không bôi ban ngày được. Để cho dễ dùng, bạn ngâm bột nghệ vào dấm táo, sau đó dùng dấm vừa để ăn vừa để làm toner. Trong ảnh là chai dấm nghệ hữu cơ của Úc.
CÁCH DÙNG ĐƠN GIẢN:
- Khi dùng, rửa mặt sạch, xịt thẳng lên da, vỗ nhẹ hoặc thấm vào bông lau mặt
- Với vùng mụn, 1 ngày bôi 2 lần.
- Để làm sáng da và tàn nhang 1 ngày bôi 2 lần như toner trước khi bôi kem đêm.
- Để giảm dầu 1 ngày bôi 2 lần vào vùng chữ T [trán, mũi, cằm] trước khi dùng sản phẩm dưỡng oil-free.
Mùi tây và xô thơm là kháng sinh tự nhiên, khử trùng, giải độc, chống viêm khớp, kích thích tuần hoàn, kích thích tiêu hóa. Xô thơm kháng nấm rất tốt.
Làm bằng lá mùi tươi cho thành phẩm có mùi dễ chịu hơn lá khô còn với xô thơm thì lá khô cho mùi thơm hơn.
Trong hình là lọ Parsley hữu cơ khô 2g, giá khoảng 180 ngàn. Parsley và Sage tươi có thể mua ở Metro, 1 túi 10 ngàn, sấy khô dùng cả năm không hết. Cách sấy lạnh tôi đã hướng dẫn, xem cả hình comment trong link này https://t.cn/A6OgMx28
Để ngâm chân hoặc ngâm toàn thân thì không dùng dấm mà thay bằng muối. Tốt nhất là muối khoáng này https://t.cn/A6OgMx2Q
Lọ nhỏ trong hình comment là thành phẩm tôi nấu lúc chiều, chính xác màu xanh đậm hơn, sau khi cho dấm thì nhạt đi như vậy.
Nguồn fb cô Liên Hương
✋热门推荐