Cảm giác này, thật lạ đúng không?
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè. [允悲]
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha! [笑cry]
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm! [阴险]
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi! [嘻嘻]
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè. [打call]
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dònh chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Tue, Mar 16, 2021#*1:08-1:09pm
2:48pm*Diary
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè. [允悲]
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha! [笑cry]
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm! [阴险]
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi! [嘻嘻]
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè. [打call]
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dònh chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Tue, Mar 16, 2021#*1:08-1:09pm
2:48pm*Diary
Gửi em, bầu trời bé nhỏ của tôi.
Tôi không giỏi trong chuyện yêu đương, cũng không giỏi viết lách, chắc em sẽ chẳng thể nào đọc được nhưng tôi sẽ thổi ký ức vào gió mây để gửi đến em.
Hiện tại đang là giữa đêm, ngẩn ngơ ngồi trước trang giấy trắng, khi tôi viết vội lá thư này thì có lẽ em đã chìm sâu trong giấc ngủ hoặc còn đang bận thả hồn vào những bản nhạc không lời du dương. Đây là lần đầu tiên tôi hút thuốc, vị đắng và chát của làn khói đặc khiến tôi ho sặc sụa. Hóa ra trên đời này, ngoài đôi lần nấc nghẹn mỗi khi nhớ về em thì vẫn còn có thứ khác khiến cho sống mũi tôi cay.
Những ngày sau chia tay,
Tôi thích ngắm cảnh mặt trời lặn khi ánh nắng dần buông lại phía sau những tòa cao ốc của thành phố, lẽ bởi như người ta thường nói "Hoàng hôn là ví dụ điển hình rằng kết thúc đôi lúc cũng đẹp" và hình như cảnh sắc mây trời cũng là minh chứng duy nhất cho lời khẳng định "vẫn có thứ tồn tại trên đời mãi". Chứng kiến bao lần đổ vỡ rồi hợp tan, trải qua muôn kiếp người thì mây trời vẫn còn đấy, kết thúc một ngày, mặt trời vẫn trở lại vào sáng hôm sau.
Tôi thích ngắm trăng đêm khi vầng sáng vẫn còn khuyết nửa. Cũng thích hái trộm lấy những vì tinh tú rồi gom lại một chỗ để vẽ lên nụ cười em bằng những lấp lánh vốn có từ thuở ban sơ.
Đến một ngày, những sai phạm hay thương tổn đã không còn quan trọng nữa. Tôi cũng không còn ngược xuôi kiếm tìm em trong góc phố nhỏ hay đợi chờ em ở phía cuối chân trời. Vì đôi ta giờ đã khác lối, niềm tin tôi từng cố chấp nay cũng vỡ tan rồi.
Em của tôi, tháng năm xa cách chắc cũng đủ nhiều để em không còn nghĩ về tôi với một trái tim đập loạn nhịp và thổn thức những lời yêu. Mong em không trách móc vì tôi cũng chẳng muốn nhớ quá nhiều về hơi ấm của phút giây vẫn kề cạnh, hay những ngày chúng ta rời bỏ nhau mà đi không một lần ngoảnh lại, những đêm quờ ngang chẳng níu nổi điều gì.
Đoạn tình ngày cũ rồi sẽ tan thành giọt nước, lững lờ nổi trôi nơi mặt hồ yên ả, sau này sẽ hòa vào biển, sóng vỗ khẽ lau mi em trong trẻo như bến bờ cát trắng.
Đã lâu không trò chuyện, hy vọng em cũng quên rồi, nỗi buồn tôi cũng đã giấu, lời cuối là chúc phúc thôi.
Ngày mai, khi trở về với guồng quay của cuộc sống, dù có tôi hay không, thì mong hãy yên vui và mạnh mẽ như em đã từng.

Tôi không giỏi trong chuyện yêu đương, cũng không giỏi viết lách, chắc em sẽ chẳng thể nào đọc được nhưng tôi sẽ thổi ký ức vào gió mây để gửi đến em.
Hiện tại đang là giữa đêm, ngẩn ngơ ngồi trước trang giấy trắng, khi tôi viết vội lá thư này thì có lẽ em đã chìm sâu trong giấc ngủ hoặc còn đang bận thả hồn vào những bản nhạc không lời du dương. Đây là lần đầu tiên tôi hút thuốc, vị đắng và chát của làn khói đặc khiến tôi ho sặc sụa. Hóa ra trên đời này, ngoài đôi lần nấc nghẹn mỗi khi nhớ về em thì vẫn còn có thứ khác khiến cho sống mũi tôi cay.
Những ngày sau chia tay,
Tôi thích ngắm cảnh mặt trời lặn khi ánh nắng dần buông lại phía sau những tòa cao ốc của thành phố, lẽ bởi như người ta thường nói "Hoàng hôn là ví dụ điển hình rằng kết thúc đôi lúc cũng đẹp" và hình như cảnh sắc mây trời cũng là minh chứng duy nhất cho lời khẳng định "vẫn có thứ tồn tại trên đời mãi". Chứng kiến bao lần đổ vỡ rồi hợp tan, trải qua muôn kiếp người thì mây trời vẫn còn đấy, kết thúc một ngày, mặt trời vẫn trở lại vào sáng hôm sau.
Tôi thích ngắm trăng đêm khi vầng sáng vẫn còn khuyết nửa. Cũng thích hái trộm lấy những vì tinh tú rồi gom lại một chỗ để vẽ lên nụ cười em bằng những lấp lánh vốn có từ thuở ban sơ.
Đến một ngày, những sai phạm hay thương tổn đã không còn quan trọng nữa. Tôi cũng không còn ngược xuôi kiếm tìm em trong góc phố nhỏ hay đợi chờ em ở phía cuối chân trời. Vì đôi ta giờ đã khác lối, niềm tin tôi từng cố chấp nay cũng vỡ tan rồi.
Em của tôi, tháng năm xa cách chắc cũng đủ nhiều để em không còn nghĩ về tôi với một trái tim đập loạn nhịp và thổn thức những lời yêu. Mong em không trách móc vì tôi cũng chẳng muốn nhớ quá nhiều về hơi ấm của phút giây vẫn kề cạnh, hay những ngày chúng ta rời bỏ nhau mà đi không một lần ngoảnh lại, những đêm quờ ngang chẳng níu nổi điều gì.
Đoạn tình ngày cũ rồi sẽ tan thành giọt nước, lững lờ nổi trôi nơi mặt hồ yên ả, sau này sẽ hòa vào biển, sóng vỗ khẽ lau mi em trong trẻo như bến bờ cát trắng.
Đã lâu không trò chuyện, hy vọng em cũng quên rồi, nỗi buồn tôi cũng đã giấu, lời cuối là chúc phúc thôi.
Ngày mai, khi trở về với guồng quay của cuộc sống, dù có tôi hay không, thì mong hãy yên vui và mạnh mẽ như em đã từng.

• ối giời ơi là giời đất ơi ối các đồng bào ơi hời ~~~~
Bác Hồ đã từng tuyên bố rồi : “Dân tộc Việt Nam có một lòng nồng nàn yêu nước....”
mà một cách thể hiện tình yêu nước rõ ràng nhất là yêu Tiếng Việt
mà hình như theo bộ môn Mang Máng Học tao được học qua thì thuần Việt làm gì có từ “ Trà Xanh “ nhờ !!!!
ở vùng Đồng bằng Bắc Bộ hay còn được gọi là Đồng bằng châu thổ sông Hồng ( còn vì sao Bố tao biết đấy , inbox tao để thương lượng giá cả có số điện thoại Bố tao nhé !) ấy , mình chỉ có cây CHÈ XANH thôi các đồng bào ạ .
vậy nên lần sau nếu có chửi hay mỉa móc đứa nào “ CHÈ XANH “ ấy , thì đừng để nó tát lại vào mồm cho câu
- mở mồm ra lúc nào cũng yêu nước yêu nước , yêu nước mà không dùng tiếng nói dân tộc chỉ đú theo nước khác là nhanh . soi cái gương mà “ ngắm “ lại bản mặt mình xem , thế có được bằng một con “ chè xanh “ yêu nước không ? gớm nữa , vâng , các đồng bào thì kinh dzồiiii !
còn xong tao sẽ share lại với caption
dân ta có một lòng lồng làn yêu lước .... yêu chứ , yêu kinh lắm chứ . yêu mà đến mức phải phẫn nộ chửi bới móc mỉa chòi chỉa sỉ vả bài xích nhau hơn cả con chó nuôi trong nhà ( nếu có ) cơ mà ! chả nuôi nhau ngày đéo nào , chả cho nhau cái lìn gì , nhưng lại rất thích cắp đ*t ngồi lên đầu nhau “ giảng giải đạo lý cuộc đời “ cơ . đến lúc cho nhau ngã úp mặt vào đất Mẹ dập mồm xịt lốp hàng tiền đạo thì lại “ ngửa mặt lên trời hận đời vô đối “ . “ đàn “ nào thì cũng là những niềm đau nếu không học mà đã thích đú đởn với những loại đàn khó nhé . còn tao thì không dám sủa mạnh không bị “ dân chuyên đàn .... “ nó vả lại cho .... ngoài móp alo thì biết đâu , bụng lại “ thay mặt “ mũi tiên phong đi đầu ! ngu chứ hông có dại ạ nha !
• kiểu tạo hình “ mái chiến binh “ này đã đủ để đỡ trọn tát vả gạch đá sau “ đôi dòng đơn sơ “ trên này chưa ạ ?
Bác Hồ đã từng tuyên bố rồi : “Dân tộc Việt Nam có một lòng nồng nàn yêu nước....”
mà một cách thể hiện tình yêu nước rõ ràng nhất là yêu Tiếng Việt
mà hình như theo bộ môn Mang Máng Học tao được học qua thì thuần Việt làm gì có từ “ Trà Xanh “ nhờ !!!!
ở vùng Đồng bằng Bắc Bộ hay còn được gọi là Đồng bằng châu thổ sông Hồng ( còn vì sao Bố tao biết đấy , inbox tao để thương lượng giá cả có số điện thoại Bố tao nhé !) ấy , mình chỉ có cây CHÈ XANH thôi các đồng bào ạ .
vậy nên lần sau nếu có chửi hay mỉa móc đứa nào “ CHÈ XANH “ ấy , thì đừng để nó tát lại vào mồm cho câu
- mở mồm ra lúc nào cũng yêu nước yêu nước , yêu nước mà không dùng tiếng nói dân tộc chỉ đú theo nước khác là nhanh . soi cái gương mà “ ngắm “ lại bản mặt mình xem , thế có được bằng một con “ chè xanh “ yêu nước không ? gớm nữa , vâng , các đồng bào thì kinh dzồiiii !
còn xong tao sẽ share lại với caption
dân ta có một lòng lồng làn yêu lước .... yêu chứ , yêu kinh lắm chứ . yêu mà đến mức phải phẫn nộ chửi bới móc mỉa chòi chỉa sỉ vả bài xích nhau hơn cả con chó nuôi trong nhà ( nếu có ) cơ mà ! chả nuôi nhau ngày đéo nào , chả cho nhau cái lìn gì , nhưng lại rất thích cắp đ*t ngồi lên đầu nhau “ giảng giải đạo lý cuộc đời “ cơ . đến lúc cho nhau ngã úp mặt vào đất Mẹ dập mồm xịt lốp hàng tiền đạo thì lại “ ngửa mặt lên trời hận đời vô đối “ . “ đàn “ nào thì cũng là những niềm đau nếu không học mà đã thích đú đởn với những loại đàn khó nhé . còn tao thì không dám sủa mạnh không bị “ dân chuyên đàn .... “ nó vả lại cho .... ngoài móp alo thì biết đâu , bụng lại “ thay mặt “ mũi tiên phong đi đầu ! ngu chứ hông có dại ạ nha !
• kiểu tạo hình “ mái chiến binh “ này đã đủ để đỡ trọn tát vả gạch đá sau “ đôi dòng đơn sơ “ trên này chưa ạ ?
✋热门推荐