Bài viết hay, đáng suy ngẫm!
Anh bạn tôi kể: Vợ tôi không thích đeo nhẫn, có một lần đã đem hai chiếc nhẫn đặt trên bệ cửa sổ, bị dì dọn vệ sinh lau chùi rồi quét vào sọt rác ở kế bên luôn. Ngày hôm sau, vợ tôi đem túi rác đi bỏ.
Qua một tuần mới nhớ đến mấy chiếc nhẫn, hỏi dì dọn vệ sinh, rồi tức tốc chạy đến thùng rác ở tiểu khu lục tìm. Làm sao mà tìm được...
Hai chiếc nhẫn, một chiếc 26 phân, một chiếc 50 phân, tổng giá trị hơn 103 triệu. Vợ tôi lo đến phát cáu, tôi an ủi em:
- Em không thích đeo nhẫn, lỡ làm mất thì thôi...
Cô ngạc nhiên:
- Vì sao anh không giận ?
- Vì sao anh phải giận ?
- Mẹ em nếu làm rơi cái chén, bị bố em mắng. "Đầu óc để ở cái xó nào mà rơi bể cái chén đắt tiền thế hả!"
Tôi bỗng nhiên hiểu được, hóa ra trong mắt cô, đồ vật mà bị thiệt hại thì nhất định sẽ bị mắng. Cô cũng bất ngờ khi tôi chẳng nói gì!
Bởi khi tôi còn nhỏ, trong nhà có đồ gì đó bị phá hư, người trong nhà cũng chưa từng mắng chửi nhau.
Hồi học cấp 2, tôi chơi bóng đá bể kính cửa hàng xóm phải đền tiền, bố mẹ sang xin lỗi cho người sửa mà không mắng tôi một lời.
Mẹ tôi chiên đồ ăn, dầu ăn văng trúng tay mẹ, nóng quá nên lỡ tay làm rơi cái tô vỡ vụn, thức ăn vương vãi khắp nhà, bố tôi không mắng mẹ, chỉ chạy thật nhanh lấy thuốc trị bỏng.
Qua đó nghiệm ra: Kỹ năng thân mật, lòng trắc ẩn và yêu thương gia đình có hay không sẽ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ sau, sự tương tác của bố mẹ tốt hay xấu chính là tấm gương phản chiếu để con cái họ nhìn thấy khắc ghi trong lòng.
Sau khi kết hôn, họ sẽ sử dụng các phương pháp tương tự để hòa hợp với bạn đời và con cái.
Một cái màn hình điện thoại bị phá hỏng, chỉ mấy trăm ngàn sửa chữa lại xài được rồi cớ gì mà phải dằn vặt nhau!
Nhưng sẽ mất bao nhiêu tiền và bao nhiêu năm để sửa chữa một mối quan hệ đã bị rạn nứt và vết đau ám ảnh trong lòng nhau!
Bao Dung chứ Đừng Bung Dao với nhau nhé ❤️
Theo: Group này nó lạ lắm!
Anh bạn tôi kể: Vợ tôi không thích đeo nhẫn, có một lần đã đem hai chiếc nhẫn đặt trên bệ cửa sổ, bị dì dọn vệ sinh lau chùi rồi quét vào sọt rác ở kế bên luôn. Ngày hôm sau, vợ tôi đem túi rác đi bỏ.
Qua một tuần mới nhớ đến mấy chiếc nhẫn, hỏi dì dọn vệ sinh, rồi tức tốc chạy đến thùng rác ở tiểu khu lục tìm. Làm sao mà tìm được...
Hai chiếc nhẫn, một chiếc 26 phân, một chiếc 50 phân, tổng giá trị hơn 103 triệu. Vợ tôi lo đến phát cáu, tôi an ủi em:
- Em không thích đeo nhẫn, lỡ làm mất thì thôi...
Cô ngạc nhiên:
- Vì sao anh không giận ?
- Vì sao anh phải giận ?
- Mẹ em nếu làm rơi cái chén, bị bố em mắng. "Đầu óc để ở cái xó nào mà rơi bể cái chén đắt tiền thế hả!"
Tôi bỗng nhiên hiểu được, hóa ra trong mắt cô, đồ vật mà bị thiệt hại thì nhất định sẽ bị mắng. Cô cũng bất ngờ khi tôi chẳng nói gì!
Bởi khi tôi còn nhỏ, trong nhà có đồ gì đó bị phá hư, người trong nhà cũng chưa từng mắng chửi nhau.
Hồi học cấp 2, tôi chơi bóng đá bể kính cửa hàng xóm phải đền tiền, bố mẹ sang xin lỗi cho người sửa mà không mắng tôi một lời.
Mẹ tôi chiên đồ ăn, dầu ăn văng trúng tay mẹ, nóng quá nên lỡ tay làm rơi cái tô vỡ vụn, thức ăn vương vãi khắp nhà, bố tôi không mắng mẹ, chỉ chạy thật nhanh lấy thuốc trị bỏng.
Qua đó nghiệm ra: Kỹ năng thân mật, lòng trắc ẩn và yêu thương gia đình có hay không sẽ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ sau, sự tương tác của bố mẹ tốt hay xấu chính là tấm gương phản chiếu để con cái họ nhìn thấy khắc ghi trong lòng.
Sau khi kết hôn, họ sẽ sử dụng các phương pháp tương tự để hòa hợp với bạn đời và con cái.
Một cái màn hình điện thoại bị phá hỏng, chỉ mấy trăm ngàn sửa chữa lại xài được rồi cớ gì mà phải dằn vặt nhau!
Nhưng sẽ mất bao nhiêu tiền và bao nhiêu năm để sửa chữa một mối quan hệ đã bị rạn nứt và vết đau ám ảnh trong lòng nhau!
Bao Dung chứ Đừng Bung Dao với nhau nhé ❤️
Theo: Group này nó lạ lắm!
#我親愛的媽媽和外婆#*
願我親愛的媽媽和外婆天天都平安喜樂![太阳][心]
Nay đi làm sớm, chiều 5h30 về đến nhà, thấy có khách, là người làm ngoài gara với cậu Đông vào ăn cơm, nên dắt xe vào, mình lên gác liền, lát sau ngủ một mạch tới 9h10 mới dậy, nên cả ngày chỉ mới nhìn Ngoại với má có một tí à.
Trước 8h má đã lên gác, má kể đúng là cứ buổi tối là Ngoại lại lẫn hơn, tối nay cũng đi về phía tủ bếp, mở cửa tủ, trong khi sáng nay thì bình thường, tự vào toilet như mọi ngày. Mong đến sáng thật, để Ngoại minh mẫn hơn, Ngoại ban ngày ngủ rồi, nên ban đêm cảm thấy thời gian dài lắm. Thức một mình, lại càng buồn, mong trời mau sáng hơn. Thương ghê! [心]
Love my home sweet home! [太阳][心]
Sáng nay 6:18am anh Nhân đã gọi điện "kêu" mình dậy. Ờ, tại gần 2 rưỡi "sáng" mới đi ngủ, mình "dọa", nếu mình đi làm trễ là biết tay, nên ảnh ráng dậy sớm, gọi mình dậy, rồi chập chờn ngủ tiếp. Đến khoảng 7:45am đặt đồ ăn sáng cho mình, mì Quảng với sữa bắp nè, 7:58am mình nhận hàng, mà phải 9 rưỡi gần 10h mình mới ăn, rồi nhịn tới giờ - 10h tối, đúng 12 tiếng rồi nè. [汗]
À, anh Nhân dễ ghét kia, order đồ ăn sáng cho mình xong, rồi ngủ khí thế đến 12h trưa, mình phải gọi mới chịu dậy, rồi ăn trưa gì đó, 1 rưỡi cúp máy, mình nhắm mắt nghỉ trưa một xíu, dậy xem Voice tiếp, tập 4.
Đến khoảng 4h chiều anh gọi, giữ máy đến khi mình tan ca, đi mua nước cam, ghé Thanh Đạm mua phở chay, rồi về nhà, đến khi đi "ngủ chiều" mới cụp máy nè.
Nay chưa gì mới 9:47pm đã gọi tìm mình rồi, chắc là ở nhà, chứ không có đi mút chỉ từ gần 4h chiều đến hơn 10 rưỡi tối như hôm qua, làm mình phải giận dỗi suốt 3 tiếng đồng hồ. [怒]
Sài Gòn vẫn duy trì giãn cách sau 12h khuya nay 29/6. Có lẽ phải tiếp tục như vậy thêm 15 hoặc 30 ngày nữa. Không biết một hay 2 tháng nữa mới được gặp đây, chứ hôm nay 28/6 là tròn 1 tháng không gặp trực tiếp rồi. 11h30 trưa 25/5 theo xe anh chở xuống SG, rồi 12h sáng ngày 28/5 mình lên xe về lại Đà Lạt. Một tháng trôi nhanh quá. Tình hình dịch Covid diễn biến phức tạp, lệnh phong tỏa từ 31/5 đến 29/6, vẫn còn tiếp diễn. Mong dịch bệnh sớm chấm dứt. Vẫn phải bình tĩnh mỗi ngày, hạ nỗi nhớ xuống, cho đến ngày được gặp lại trực tiếp! Cố lên nhé Sài Gòn! [太阳][心]
#碧水成仁#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Jun 28, 2021#*5:14pm
*10:16pm*Diary
願我親愛的媽媽和外婆天天都平安喜樂![太阳][心]
Nay đi làm sớm, chiều 5h30 về đến nhà, thấy có khách, là người làm ngoài gara với cậu Đông vào ăn cơm, nên dắt xe vào, mình lên gác liền, lát sau ngủ một mạch tới 9h10 mới dậy, nên cả ngày chỉ mới nhìn Ngoại với má có một tí à.
Trước 8h má đã lên gác, má kể đúng là cứ buổi tối là Ngoại lại lẫn hơn, tối nay cũng đi về phía tủ bếp, mở cửa tủ, trong khi sáng nay thì bình thường, tự vào toilet như mọi ngày. Mong đến sáng thật, để Ngoại minh mẫn hơn, Ngoại ban ngày ngủ rồi, nên ban đêm cảm thấy thời gian dài lắm. Thức một mình, lại càng buồn, mong trời mau sáng hơn. Thương ghê! [心]
Love my home sweet home! [太阳][心]
Sáng nay 6:18am anh Nhân đã gọi điện "kêu" mình dậy. Ờ, tại gần 2 rưỡi "sáng" mới đi ngủ, mình "dọa", nếu mình đi làm trễ là biết tay, nên ảnh ráng dậy sớm, gọi mình dậy, rồi chập chờn ngủ tiếp. Đến khoảng 7:45am đặt đồ ăn sáng cho mình, mì Quảng với sữa bắp nè, 7:58am mình nhận hàng, mà phải 9 rưỡi gần 10h mình mới ăn, rồi nhịn tới giờ - 10h tối, đúng 12 tiếng rồi nè. [汗]
À, anh Nhân dễ ghét kia, order đồ ăn sáng cho mình xong, rồi ngủ khí thế đến 12h trưa, mình phải gọi mới chịu dậy, rồi ăn trưa gì đó, 1 rưỡi cúp máy, mình nhắm mắt nghỉ trưa một xíu, dậy xem Voice tiếp, tập 4.
Đến khoảng 4h chiều anh gọi, giữ máy đến khi mình tan ca, đi mua nước cam, ghé Thanh Đạm mua phở chay, rồi về nhà, đến khi đi "ngủ chiều" mới cụp máy nè.
Nay chưa gì mới 9:47pm đã gọi tìm mình rồi, chắc là ở nhà, chứ không có đi mút chỉ từ gần 4h chiều đến hơn 10 rưỡi tối như hôm qua, làm mình phải giận dỗi suốt 3 tiếng đồng hồ. [怒]
Sài Gòn vẫn duy trì giãn cách sau 12h khuya nay 29/6. Có lẽ phải tiếp tục như vậy thêm 15 hoặc 30 ngày nữa. Không biết một hay 2 tháng nữa mới được gặp đây, chứ hôm nay 28/6 là tròn 1 tháng không gặp trực tiếp rồi. 11h30 trưa 25/5 theo xe anh chở xuống SG, rồi 12h sáng ngày 28/5 mình lên xe về lại Đà Lạt. Một tháng trôi nhanh quá. Tình hình dịch Covid diễn biến phức tạp, lệnh phong tỏa từ 31/5 đến 29/6, vẫn còn tiếp diễn. Mong dịch bệnh sớm chấm dứt. Vẫn phải bình tĩnh mỗi ngày, hạ nỗi nhớ xuống, cho đến ngày được gặp lại trực tiếp! Cố lên nhé Sài Gòn! [太阳][心]
#碧水成仁#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Jun 28, 2021#*5:14pm
*10:16pm*Diary
#我親愛的媽媽和外婆#*
願我親愛的媽媽和外婆天天都平安喜樂![太阳][心]
Nay đi làm sớm, chiều 5h30 về đến nhà, thấy có khách, là người làm ngoài gara với cậu Đông vào ăn cơm, nên dắt xe vào, mình lên gác liền, lát sau ngủ một mạch tới 9h10 mới dậy, nên cả ngày chỉ mới nhìn Ngoại với má có một tí à.
Trước 8h má đã lên gác, má kể đúng là cứ buổi tối là Ngoại lại lẫn hơn, tối nay cũng đi về phía tủ bếp, mở cửa tủ, trong khi sáng nay thì bình thường, tự vào toilet như mọi ngày. Mong đến sáng thật, để Ngoại minh mẫn hơn, Ngoại ban ngày ngủ rồi, nên ban đêm cảm thấy thời gian dài lắm. Thức một mình, lại càng buồn, mong trời mau sáng hơn. Thương ghê! [心]
Love my home sweet home! [太阳][心]
Sáng nay 6:18am anh Nhân đã gọi điện "kêu" mình dậy. Ờ, tại gần 2 rưỡi "sáng" mới đi ngủ, mình "dọa", nếu mình đi làm trễ là biết tay, nên ảnh ráng dậy sớm, gọi mình dậy, rồi chập chờn ngủ tiếp. Đến khoảng 7:45am đặt đồ ăn sáng cho mình, mì Quảng với sữa bắp nè, 7:58am mình nhận hàng, mà phải 9 rưỡi gần 10h mình mới ăn, rồi nhịn tới giờ - 10h tối, đúng 12 tiếng rồi nè. [汗]
À, anh Nhân dễ ghét kia, order đồ ăn sáng cho mình xong, rồi ngủ khí thế đến 12h trưa, mình phải gọi mới chịu dậy, rồi ăn trưa gì đó, 1 rưỡi cúp máy, mình nhắm mắt nghỉ trưa một xíu, dậy xem Voice tiếp, tập 4.
Đến khoảng 4h chiều anh gọi, giữ máy đến khi mình tan ca, đi mua nước cam, ghé Thanh Đạm mua phở chay, rồi về nhà, đến khi đi "ngủ chiều" mới cụp máy nè.
Nay chưa gì mới 9:47pm đã gọi tìm mình rồi, chắc là ở nhà, chứ không có đi mút chỉ từ gần 4h chiều đến hơn 10 rưỡi tối như hôm qua, làm mình phải giận dỗi suốt 3 tiếng đồng hồ. [怒]
Sài Gòn vẫn duy trì giãn cách sau 12h khuya nay 29/6. Có lẽ phải tiếp tục như vậy thêm 15 hoặc 30 ngày nữa. Không biết một hay 2 tháng nữa mới được gặp đây, chứ hôm nay 28/6 là tròn 1 tháng không gặp trực tiếp rồi. 11h30 trưa 25/5 theo xe anh chở xuống SG, rồi 12h sáng ngày 28/5 mình lên xe về lại Đà Lạt. Một tháng trôi nhanh quá. Tình hình dịch Covid diễn biến phức tạp, lệnh phong tỏa từ 31/5 đến 29/6, vẫn còn tiếp diễn. Mong dịch bệnh sớm chấm dứt. Vẫn phải bình tĩnh mỗi ngày, hạ nỗi nhớ xuống, cho đến ngày được gặp lại trực tiếp! Cố lên nhé Sài Gòn! [太阳][心]
#碧水成仁#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Jun 28, 2021#*5:12pm
*10:16pm*Diary
願我親愛的媽媽和外婆天天都平安喜樂![太阳][心]
Nay đi làm sớm, chiều 5h30 về đến nhà, thấy có khách, là người làm ngoài gara với cậu Đông vào ăn cơm, nên dắt xe vào, mình lên gác liền, lát sau ngủ một mạch tới 9h10 mới dậy, nên cả ngày chỉ mới nhìn Ngoại với má có một tí à.
Trước 8h má đã lên gác, má kể đúng là cứ buổi tối là Ngoại lại lẫn hơn, tối nay cũng đi về phía tủ bếp, mở cửa tủ, trong khi sáng nay thì bình thường, tự vào toilet như mọi ngày. Mong đến sáng thật, để Ngoại minh mẫn hơn, Ngoại ban ngày ngủ rồi, nên ban đêm cảm thấy thời gian dài lắm. Thức một mình, lại càng buồn, mong trời mau sáng hơn. Thương ghê! [心]
Love my home sweet home! [太阳][心]
Sáng nay 6:18am anh Nhân đã gọi điện "kêu" mình dậy. Ờ, tại gần 2 rưỡi "sáng" mới đi ngủ, mình "dọa", nếu mình đi làm trễ là biết tay, nên ảnh ráng dậy sớm, gọi mình dậy, rồi chập chờn ngủ tiếp. Đến khoảng 7:45am đặt đồ ăn sáng cho mình, mì Quảng với sữa bắp nè, 7:58am mình nhận hàng, mà phải 9 rưỡi gần 10h mình mới ăn, rồi nhịn tới giờ - 10h tối, đúng 12 tiếng rồi nè. [汗]
À, anh Nhân dễ ghét kia, order đồ ăn sáng cho mình xong, rồi ngủ khí thế đến 12h trưa, mình phải gọi mới chịu dậy, rồi ăn trưa gì đó, 1 rưỡi cúp máy, mình nhắm mắt nghỉ trưa một xíu, dậy xem Voice tiếp, tập 4.
Đến khoảng 4h chiều anh gọi, giữ máy đến khi mình tan ca, đi mua nước cam, ghé Thanh Đạm mua phở chay, rồi về nhà, đến khi đi "ngủ chiều" mới cụp máy nè.
Nay chưa gì mới 9:47pm đã gọi tìm mình rồi, chắc là ở nhà, chứ không có đi mút chỉ từ gần 4h chiều đến hơn 10 rưỡi tối như hôm qua, làm mình phải giận dỗi suốt 3 tiếng đồng hồ. [怒]
Sài Gòn vẫn duy trì giãn cách sau 12h khuya nay 29/6. Có lẽ phải tiếp tục như vậy thêm 15 hoặc 30 ngày nữa. Không biết một hay 2 tháng nữa mới được gặp đây, chứ hôm nay 28/6 là tròn 1 tháng không gặp trực tiếp rồi. 11h30 trưa 25/5 theo xe anh chở xuống SG, rồi 12h sáng ngày 28/5 mình lên xe về lại Đà Lạt. Một tháng trôi nhanh quá. Tình hình dịch Covid diễn biến phức tạp, lệnh phong tỏa từ 31/5 đến 29/6, vẫn còn tiếp diễn. Mong dịch bệnh sớm chấm dứt. Vẫn phải bình tĩnh mỗi ngày, hạ nỗi nhớ xuống, cho đến ngày được gặp lại trực tiếp! Cố lên nhé Sài Gòn! [太阳][心]
#碧水成仁#*
#Home Sweet Home#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Jun 28, 2021#*5:12pm
*10:16pm*Diary
✋热门推荐