Nắm bắt từng phút giây trong suốt quãng thời gian bên nhau ấy. 7 ngày, thời gian trôi qua thật ý nghĩa. Nắm bắt, trân trọng và lưu giữ.
Chỉ có anh nói yêu mình, mình chưa hề nói với anh 3 từ ấy.
Cảm giác bản thân giống như Uông Tử Lăng, chờ đến một thời điểm thích hợp, mới dùng thật nhiều ngôn ngữ để nói cho anh nghe 3 tiếng quan trọng ấy.
Tình cảm của lúc này, của hiện tại, chính là đang đi trên con đường Tình yêu. Bản thân thật sự rất trân trọng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ thời gian để nói lên 3 chữ quan trọng kia.
Điều mà mình gởi trao, hồi đáp lại cho anh lúc này, là nụ cười, là sự quan tâm.
Có thể bước bên nhau đến bao lâu, thì cứ bước.
Hạnh phúc, là do cả hai cùng vun đắp.
Vẫn chờ đợi sự quan tâm, lo lắng, hy sinh của anh nhiều hơn. Bản thân, sẽ không đáp lại nhiều như thế. Không phải vị kỷ, chỉ là, khi nhìn lại, sẽ cảm thấy được yêu nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn, sẽ không phải đau khổ, chỉ có niềm vui, hạnh phúc!
Gần 6am, anh lại chở ra Bến xe miền Tây.
Lần chở của sáng nay - CN-21/3 và T3-2/3 - cách nhau 19 ngày thời gian, so với lần chở của đầu tháng 7 năm ngoái - T5-2/7/2020, thân phận, vai trò, cảm tinh, hoàn toàn thay đổi. Khi ấy chỉ mỉm cười tạm biệt, nay lưu luyến chẳng nỡ rời xa...
Sự thay đổi này, không ai có thể ngờ trước được. Là nhân duyên ư? Rốt cuộc Nguyệt Lão có ý định se duyên như thế nào? Phần duyên này, là do mình và người ấy cùng xây tiếp tục, hay do số phận đã sắp đặt?
Tình yêu không tin vào nước mắt.
Tình yêu là do bản thân trân trọng và nắm bắt.
Tình yêu là khúc nhạc du dương lại da diết chẳng nỡ rời xa.
Cứ đẹp mãi như thế nhé, chúng ta của hiện tại.
Bích Thủy - Thành Nhân. [抱一抱][心]
珍惜身邊的每一個人,珍惜自己的每一段時光。[太阳][鮮花]
#水仁間#*
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛不相信眼淚#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Mar 21, 2021#*5:51am
6:21pm*Diary
***
Từ tối CN-14/3 đến hôm nay T7-20/3 luôn có anh ở bên, cùng nói cười, trò chuyện, cùng đi ăn, dạo chơi, cùng đi Gia Kiệm, Tây Ninh, Bình Mỹ... Tất cả mọi thời gian, khoảnh khắc đều thật đẹp, và muốn lưu giữ mãi.
Những đoạn clip anh và mình cùng lưu giữ, những bức hình dễ thương, cũng chưa nói rõ hết được tất cả tình cảm mà cả hai cùng gởi trao cho nhau.
Anh là niềm vui, là sự lưu luyến của mình. Ở bên anh, cảm giác rất ấm êm, bình dị, là một điều gì đó rất nhẹ nhàng, an bình. Không cuồng nhiệt, nhưng chính là hạnh phúc mà mình mong ước có được mãi mãi.
Hồi chiều anh nằm nhẹ trên chân mình, vuốt nhẹ mái tóc anh, anh nói, có những lúc anh yếu đuối, muốn được như đứa trẻ. Mình nói, sau này, 40 tuổi, 50 tuổi, hay 70 tuổi, chỉ cần anh muốn, mình đều sẽ làm như vậy cho anh. Tự nhiên, nói đến lời hứa đến 70 tuổi, nước mắt trào ra... Anh nhìn thấy, không hiểu chuyện gì, lo lắng, lau nước mắt, hỏi mình sao vậy, anh nói sai điều gì?...
Không. Là ước mơ đến 70 tuổi, được bên nhau bình yên như hiện tại... Nghĩ đến tương lai ấy, nước mắt rơi. Nước mắt lại đang rơi lần nữa, giây phút này, khi anh đang đàn cho mình nghe, còn mình đang viết những dòng nhật kí này đây... [心]
#水仁間#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sat, Mar 20, 2021#*
10:54pm*Diary
Chỉ có anh nói yêu mình, mình chưa hề nói với anh 3 từ ấy.
Cảm giác bản thân giống như Uông Tử Lăng, chờ đến một thời điểm thích hợp, mới dùng thật nhiều ngôn ngữ để nói cho anh nghe 3 tiếng quan trọng ấy.
Tình cảm của lúc này, của hiện tại, chính là đang đi trên con đường Tình yêu. Bản thân thật sự rất trân trọng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ thời gian để nói lên 3 chữ quan trọng kia.
Điều mà mình gởi trao, hồi đáp lại cho anh lúc này, là nụ cười, là sự quan tâm.
Có thể bước bên nhau đến bao lâu, thì cứ bước.
Hạnh phúc, là do cả hai cùng vun đắp.
Vẫn chờ đợi sự quan tâm, lo lắng, hy sinh của anh nhiều hơn. Bản thân, sẽ không đáp lại nhiều như thế. Không phải vị kỷ, chỉ là, khi nhìn lại, sẽ cảm thấy được yêu nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn, sẽ không phải đau khổ, chỉ có niềm vui, hạnh phúc!
Gần 6am, anh lại chở ra Bến xe miền Tây.
Lần chở của sáng nay - CN-21/3 và T3-2/3 - cách nhau 19 ngày thời gian, so với lần chở của đầu tháng 7 năm ngoái - T5-2/7/2020, thân phận, vai trò, cảm tinh, hoàn toàn thay đổi. Khi ấy chỉ mỉm cười tạm biệt, nay lưu luyến chẳng nỡ rời xa...
Sự thay đổi này, không ai có thể ngờ trước được. Là nhân duyên ư? Rốt cuộc Nguyệt Lão có ý định se duyên như thế nào? Phần duyên này, là do mình và người ấy cùng xây tiếp tục, hay do số phận đã sắp đặt?
Tình yêu không tin vào nước mắt.
Tình yêu là do bản thân trân trọng và nắm bắt.
Tình yêu là khúc nhạc du dương lại da diết chẳng nỡ rời xa.
Cứ đẹp mãi như thế nhé, chúng ta của hiện tại.
Bích Thủy - Thành Nhân. [抱一抱][心]
珍惜身邊的每一個人,珍惜自己的每一段時光。[太阳][鮮花]
#水仁間#*
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛不相信眼淚#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Mar 21, 2021#*5:51am
6:21pm*Diary
***
Từ tối CN-14/3 đến hôm nay T7-20/3 luôn có anh ở bên, cùng nói cười, trò chuyện, cùng đi ăn, dạo chơi, cùng đi Gia Kiệm, Tây Ninh, Bình Mỹ... Tất cả mọi thời gian, khoảnh khắc đều thật đẹp, và muốn lưu giữ mãi.
Những đoạn clip anh và mình cùng lưu giữ, những bức hình dễ thương, cũng chưa nói rõ hết được tất cả tình cảm mà cả hai cùng gởi trao cho nhau.
Anh là niềm vui, là sự lưu luyến của mình. Ở bên anh, cảm giác rất ấm êm, bình dị, là một điều gì đó rất nhẹ nhàng, an bình. Không cuồng nhiệt, nhưng chính là hạnh phúc mà mình mong ước có được mãi mãi.
Hồi chiều anh nằm nhẹ trên chân mình, vuốt nhẹ mái tóc anh, anh nói, có những lúc anh yếu đuối, muốn được như đứa trẻ. Mình nói, sau này, 40 tuổi, 50 tuổi, hay 70 tuổi, chỉ cần anh muốn, mình đều sẽ làm như vậy cho anh. Tự nhiên, nói đến lời hứa đến 70 tuổi, nước mắt trào ra... Anh nhìn thấy, không hiểu chuyện gì, lo lắng, lau nước mắt, hỏi mình sao vậy, anh nói sai điều gì?...
Không. Là ước mơ đến 70 tuổi, được bên nhau bình yên như hiện tại... Nghĩ đến tương lai ấy, nước mắt rơi. Nước mắt lại đang rơi lần nữa, giây phút này, khi anh đang đàn cho mình nghe, còn mình đang viết những dòng nhật kí này đây... [心]
#水仁間#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sat, Mar 20, 2021#*
10:54pm*Diary
thôi đừng
lần tới có bỏ tiền “ vẽ “ ra mấy cái liên hoan phim hay mấy cái giải thưởng này nọ thì _ bỏ qua 2 từ “ thế giới “ vào sau đi.... , nhầm , đuôi hộ cái
gớm nữa , cứ “ con hát mẹ khen hay “ , “ nước chảy chỗ trũng “ , “ lọt sàng xuống nia “ , “ đo bò làm chuồng “ , “ vừa đá bóng vừa thổi còi “ , bốc tay trái bỏ sang tay phải đâu lại vào đấy có tiền có quyền được ăn lại còn được nói thì cứ mẹ kẻ tung người hứng méo mấy cũng tròn thì ai mà chẳng làm được .
lần sau mấy cái giải thưởng mấy cục vàng mất công đúc qua đúc lại làm giàu cho “ ngành dịch vụ “ nước nhà thì bỏ cái từ “ thế giới “ khỏi mấy từ như Nobel , Grammy , Oscar , BAFTA , BBMAs , bla bla bla dot dot dot dot các kiểu các thứ ấy ra giùm cái nhé . cứ mèo khen mèo dài đuôi hoài riết rồi không chán hở ? mốt đổi tên thành NobeS&K Americar hay BAFand cho thực tế đi nhớ
rồi mấy đứa khác không có chuẩn mực của RIÊNG mình hay sao mà bỏ tiền bỏ sức cào cấu cho “ bằng đầu bằng cổ “ bằng được người thượng đẳng , ( chưa nói tới “ mị lực “ cái miếng bìa cứng màu xanh đối với một số hơi ( bị ) nhiều cá thể ) để rồi vẫn đéo được coi ra gì , để rồi thỉnh thoảng trên truyền thông lại lọt vào vùng hoạt động của thị giác vài cảnh “ đẹp “ : người châu Á ( somewhere in us & uk ) bị đánh bị bài xích bị hội đồng bị mấy thằng cao to da trắng mũi lõ đập cho như chó không ngóc đầu lên được nổi , để rồi trong mắt chúng nó , chúng mày cũng chỉ như bọn tao trong mắt chúng mày thôi , đéo hơn được nữa đâu - hỡi những đứa con giời sính ngoại thượng đẳng ạ ! theo tiếng gọi linh thiêng của đam mê khao khát mà đốt vợi vợi tiền xây dựng kiến thiết cho trời TÂY đi , vắt cho kiệt quệ chất xám đi rồi mang cái đầu chỉ còn tóc bạc và không gì khác ( bao gồm cả óc ) về quê hương đất nước sống nốt phần đời còn lại bằng tiền trợ cấp an sinh xã hội bằng tiền của những con người đồng - bào nghèo khổ bần hàn hạ đẳng của mình ấy ! sống vậy mới đáng mới hào nhoáng mới lẫy lừng danh giá mới cao tầng siêu cấp thượng đẳng ngàn năm vang bóng
cứ thế đi , cứ bon chen lấn át dẫm đạp lên nhau mà sinh tồn đi rồi nghĩ cuộc đời này đéo ra gì y như cái nhân phẩm bốc mùi hôi thối buồn nôn của chính mình đi vậy , thế nhé
----
tái bút : giờ tao hiểu vì sao mà KÝ SINH TRÙNG của nước người thượng đẳng lại “ trúng “ OSCAR nhiều “ mục “ đến vậy rồi , vạch ra cho nhau xem “ ông mất chân giò bà thò nậm rượu “ thì nó lại chả NGON . đúng thật không thể - cách nào “ cảm thụ “ được xã hội luật pháp con người thượng đẳng bình đẳng dân chủ tự do ngôn luận là gì , chỉ biết là BLACKPINK ; nhìn thì lộng lẫy kiêu sa kiều diễm hoa lệ rốt cục cũng chỉ để phủ lên một cái “ cả - bộ - lòng “ hôi hám thối nát bốc mùi hóa dòi sinh bọ như một cái nhà-xác của KÝ SINH TRÙNG rồi : ))): )
lần tới có bỏ tiền “ vẽ “ ra mấy cái liên hoan phim hay mấy cái giải thưởng này nọ thì _ bỏ qua 2 từ “ thế giới “ vào sau đi.... , nhầm , đuôi hộ cái
gớm nữa , cứ “ con hát mẹ khen hay “ , “ nước chảy chỗ trũng “ , “ lọt sàng xuống nia “ , “ đo bò làm chuồng “ , “ vừa đá bóng vừa thổi còi “ , bốc tay trái bỏ sang tay phải đâu lại vào đấy có tiền có quyền được ăn lại còn được nói thì cứ mẹ kẻ tung người hứng méo mấy cũng tròn thì ai mà chẳng làm được .
lần sau mấy cái giải thưởng mấy cục vàng mất công đúc qua đúc lại làm giàu cho “ ngành dịch vụ “ nước nhà thì bỏ cái từ “ thế giới “ khỏi mấy từ như Nobel , Grammy , Oscar , BAFTA , BBMAs , bla bla bla dot dot dot dot các kiểu các thứ ấy ra giùm cái nhé . cứ mèo khen mèo dài đuôi hoài riết rồi không chán hở ? mốt đổi tên thành NobeS&K Americar hay BAFand cho thực tế đi nhớ
rồi mấy đứa khác không có chuẩn mực của RIÊNG mình hay sao mà bỏ tiền bỏ sức cào cấu cho “ bằng đầu bằng cổ “ bằng được người thượng đẳng , ( chưa nói tới “ mị lực “ cái miếng bìa cứng màu xanh đối với một số hơi ( bị ) nhiều cá thể ) để rồi vẫn đéo được coi ra gì , để rồi thỉnh thoảng trên truyền thông lại lọt vào vùng hoạt động của thị giác vài cảnh “ đẹp “ : người châu Á ( somewhere in us & uk ) bị đánh bị bài xích bị hội đồng bị mấy thằng cao to da trắng mũi lõ đập cho như chó không ngóc đầu lên được nổi , để rồi trong mắt chúng nó , chúng mày cũng chỉ như bọn tao trong mắt chúng mày thôi , đéo hơn được nữa đâu - hỡi những đứa con giời sính ngoại thượng đẳng ạ ! theo tiếng gọi linh thiêng của đam mê khao khát mà đốt vợi vợi tiền xây dựng kiến thiết cho trời TÂY đi , vắt cho kiệt quệ chất xám đi rồi mang cái đầu chỉ còn tóc bạc và không gì khác ( bao gồm cả óc ) về quê hương đất nước sống nốt phần đời còn lại bằng tiền trợ cấp an sinh xã hội bằng tiền của những con người đồng - bào nghèo khổ bần hàn hạ đẳng của mình ấy ! sống vậy mới đáng mới hào nhoáng mới lẫy lừng danh giá mới cao tầng siêu cấp thượng đẳng ngàn năm vang bóng
cứ thế đi , cứ bon chen lấn át dẫm đạp lên nhau mà sinh tồn đi rồi nghĩ cuộc đời này đéo ra gì y như cái nhân phẩm bốc mùi hôi thối buồn nôn của chính mình đi vậy , thế nhé
----
tái bút : giờ tao hiểu vì sao mà KÝ SINH TRÙNG của nước người thượng đẳng lại “ trúng “ OSCAR nhiều “ mục “ đến vậy rồi , vạch ra cho nhau xem “ ông mất chân giò bà thò nậm rượu “ thì nó lại chả NGON . đúng thật không thể - cách nào “ cảm thụ “ được xã hội luật pháp con người thượng đẳng bình đẳng dân chủ tự do ngôn luận là gì , chỉ biết là BLACKPINK ; nhìn thì lộng lẫy kiêu sa kiều diễm hoa lệ rốt cục cũng chỉ để phủ lên một cái “ cả - bộ - lòng “ hôi hám thối nát bốc mùi hóa dòi sinh bọ như một cái nhà-xác của KÝ SINH TRÙNG rồi : ))): )
Nãy mình chơi ở nhà Thùy từ khoảng 5h15 đến 6h15, thì Vương qua. Thế là Thùy rủ chơi bài tính điểm, ai thua mời cafe. Ờ, điểm bằng 0 sau 7 ván là mình đây, haha! [笑cry] Thùy cao nhất, 14 điểm, Vương 7 điểm. Tối đi ăn với vợ chồng Thảo và bé Salem dễ thương xong, 9h05' trước khi về, mình hẹn 2/9 đi cafe, vì có Đan Thi ở nhà. Thùy nói 2/9 người ta lại đi chơi đông, nên né ra, cuối tuần vậy. Ừa, cuối tuần này nha, hihi! [可爱]
À, 7h13' mình Thùy với Vương đến quán nướng Mậu Dịch ở Trần Hưng Đạo, Thảo hẹn bên đó. Khoảng hơn 5' sau vợ chồng Thảo dẫn bé Salem đến.
Cùng gọi món ăn, trò chuyện, vui ghê. Ở quán có 1 bạn mèo đen tự nhiên nhảy lên ngồi cạnh mình và Vương, dễ thương hết sức hà. Mèo cái, nên mê trai á. Ngồi "meo" lên 1 tiếng, mà đưa tay khều hướng Vương cơ, haha! [哈哈]
Buổi chiều tối quá tuyệt. Rất vui!
Sau này có dịp hẹn gặp thường xuyên nha các bạn.
10 năm rồi mà nhìn Thùy với Thảo vẫn xinh như ngày nào. Hồi đó mình ngưỡng mộ 2 bạn xinh đẹp này lắm. Mấy năm nay mình mới có "tự tin" nghĩ rằng mình cũng xinh, trẻ đẹp không kém nè, haha! [笑而不语]
"T lũy thừa 3", Thủy Thùy Thảo đều trẻ đẹp y hệt thiếu nữ 18 hết ha, hihi, yeah! [嘻嘻][耶]
#My Lovely Friends#*
#TTV Channel#*
#丹詩#*
#1A1B1C#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Aug 31, 2020#*7:27pm
"TTV Channel" - Cụng ly nào, yeah! [嘻嘻][耶]
#10:00pm#*Diary.
-----
Ngày cuối của tháng 8/2020, "TTV Channel" lại tập hợp nè, từ T7-15/8 đến hôm nay, 2 tuần lẻ 2 ngày hehe! [嘻嘻]
À mà hôm nay có thêm Thảo nhe. Mình, Vương, Thùy, Thảo là bạn từ hồi ở Cao Đẳng Nghề Đà Lạt, khóa tháng 10/2007 đến tháng 7/2010. Mình, Thùy, Vương từ cuối năm ngoái đến giờ, hay gặp nhau, còn Thảo hôm nay mình mới gặp lại, sau gần tròn 10 năm.
Hẹn 2h, mà 2h30 mình mới tới. 4 đứa nói chuyện tới 4h30, rồi về, hẹn tối đi ăn tiếp. 5h11 mình qua Thùy chơi cho biết nhà. Nói chuyện nãy giờ. Đợi lát gần 7h mình với Thùy ra quán ăn, hẹn hò tập 2 với Thảo Vương, hihi! [耶]
À mà 1h22 Thùy mới nhắn tin, hẹn cafe, có cả Thảo nữa. Cuộc hẹn chiều tối nay xem ra cũng là bất ngờ à nha. Vui vui quá nè, yeah! [可爱][耶]
Bé Đan Thi thì qua nội rồi. Mấy lần đều không gặp được Thi, nhớ Thi nè, hihi! [鲜花][心]
#八月份最後一天#*
#My Lovely Friends#*
#丹詩#*
#1A1B1C#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Aug 31, 2020#*
#6:11pm#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
À, 7h13' mình Thùy với Vương đến quán nướng Mậu Dịch ở Trần Hưng Đạo, Thảo hẹn bên đó. Khoảng hơn 5' sau vợ chồng Thảo dẫn bé Salem đến.
Cùng gọi món ăn, trò chuyện, vui ghê. Ở quán có 1 bạn mèo đen tự nhiên nhảy lên ngồi cạnh mình và Vương, dễ thương hết sức hà. Mèo cái, nên mê trai á. Ngồi "meo" lên 1 tiếng, mà đưa tay khều hướng Vương cơ, haha! [哈哈]
Buổi chiều tối quá tuyệt. Rất vui!
Sau này có dịp hẹn gặp thường xuyên nha các bạn.
10 năm rồi mà nhìn Thùy với Thảo vẫn xinh như ngày nào. Hồi đó mình ngưỡng mộ 2 bạn xinh đẹp này lắm. Mấy năm nay mình mới có "tự tin" nghĩ rằng mình cũng xinh, trẻ đẹp không kém nè, haha! [笑而不语]
"T lũy thừa 3", Thủy Thùy Thảo đều trẻ đẹp y hệt thiếu nữ 18 hết ha, hihi, yeah! [嘻嘻][耶]
#My Lovely Friends#*
#TTV Channel#*
#丹詩#*
#1A1B1C#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Aug 31, 2020#*7:27pm
"TTV Channel" - Cụng ly nào, yeah! [嘻嘻][耶]
#10:00pm#*Diary.
-----
Ngày cuối của tháng 8/2020, "TTV Channel" lại tập hợp nè, từ T7-15/8 đến hôm nay, 2 tuần lẻ 2 ngày hehe! [嘻嘻]
À mà hôm nay có thêm Thảo nhe. Mình, Vương, Thùy, Thảo là bạn từ hồi ở Cao Đẳng Nghề Đà Lạt, khóa tháng 10/2007 đến tháng 7/2010. Mình, Thùy, Vương từ cuối năm ngoái đến giờ, hay gặp nhau, còn Thảo hôm nay mình mới gặp lại, sau gần tròn 10 năm.
Hẹn 2h, mà 2h30 mình mới tới. 4 đứa nói chuyện tới 4h30, rồi về, hẹn tối đi ăn tiếp. 5h11 mình qua Thùy chơi cho biết nhà. Nói chuyện nãy giờ. Đợi lát gần 7h mình với Thùy ra quán ăn, hẹn hò tập 2 với Thảo Vương, hihi! [耶]
À mà 1h22 Thùy mới nhắn tin, hẹn cafe, có cả Thảo nữa. Cuộc hẹn chiều tối nay xem ra cũng là bất ngờ à nha. Vui vui quá nè, yeah! [可爱][耶]
Bé Đan Thi thì qua nội rồi. Mấy lần đều không gặp được Thi, nhớ Thi nè, hihi! [鲜花][心]
#八月份最後一天#*
#My Lovely Friends#*
#丹詩#*
#1A1B1C#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Mon, Aug 31, 2020#*
#6:11pm#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
✋热门推荐