兴凯湖
兴凯湖(亦作Hsing-k'ai hu或Xingkai Hu)史书记载,唐代称为湄沱湖,以盛产“湄沱之鲫”驰誉;又因湖形如“月琴”,故金代有“北琴海”之称;清代后改为兴凯湖,兴凯湖是中俄边界上的浅水湖。
兴凯为满语,兴凯湖,原为中国内湖,1860年中俄《北京条约》签定后,变成了中俄界湖。在黑龙江省东南部,位于黑龙江省鸡西市下属县级市密山市。距密山市35公里,北三分之一的面积为中国,南部属俄罗斯。 https://t.cn/R2Wx08X
兴凯湖(亦作Hsing-k'ai hu或Xingkai Hu)史书记载,唐代称为湄沱湖,以盛产“湄沱之鲫”驰誉;又因湖形如“月琴”,故金代有“北琴海”之称;清代后改为兴凯湖,兴凯湖是中俄边界上的浅水湖。
兴凯为满语,兴凯湖,原为中国内湖,1860年中俄《北京条约》签定后,变成了中俄界湖。在黑龙江省东南部,位于黑龙江省鸡西市下属县级市密山市。距密山市35公里,北三分之一的面积为中国,南部属俄罗斯。 https://t.cn/R2Wx08X
VIỆT NAM CÓ VĂN HÓA RIÊNG KHÔNG? HAY VĂN HÓA VIỆT NAM ĐỀU SAO CHÉP TỪ TRUNG QUỐC?
-----------
Bài viết dài, các bạn có thể click vào từng ảnh để xem cho trực quan nhé.
-----------
Là người Việt gốc Hoa, tôi cực cảm thấy bị xúc phạm về chủ đề này, đặc biệt khi tôi là người nghiên cứu về văn hóa Đông Á.
Nói Việt Nam không có văn hóa do đi sao chép từ Trung Hoa giống như việc cho rằng Nhật Bản và Triều Tiên cũng chẳng có văn hóa vậy. Những lớp Wafuku (kimono) đã tồn tại ở Nhật Bản trước cả Trung Quốc có Hanfu (Hán phục), và người Việt cũng mặc 5,6 lớp áo từ thời xưa. Không chỉ mỗi Nhật Bản, Việt Nam cũng có cả tấn sự khác biệt về phong cách để làm nên sự khác biệt trong văn hóa. Nói tất cả đều giống Hán phục giống kiểu nói Hanbok giống Thâm y(Aoqun) và Wafuku (kimono) giống Khúc cư (Quju) vậy.
Vậy, chúng ta liệt kê thôi nhỉ
1. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhuộm răng đen: Chỉ một bộ phận rất nhỏ người phía nam Trung Quốc có tục lệ này. Tại Việt Nam, nhuộm răng đen là biểu tượng của sắc đẹp, thậm chí tới các vị Hoàng Đế cũng nhuộm răng. Thời xưa không nhuộm răng cũng đồng nghĩa như không mặc quần ngày nay vậy.
2. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều xăm: Xăm mình được coi là tội phạm tại Trung Quốc và Nhật Bản. Tại Việt Nam xưa, xăm hình là yêu cầu đối với các quan Triều Đình, và chỉ có Hoàng Đế mới được xăm hình rồng. Sau đó nhà Minh sang xâm lược và xóa tan quan niệm đó đi, xăm mình sau đó bị cấm.
3. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhai trầu:Môi đỏ nhai trầu từng là biểu tượng sắc đẹp của người Việt, và trầu cũng thường được sử dụng làm của hồi môn. Thậm chí Hoàng Hậu cũng nhai trầu.
4. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính thường đi chân đất: Người Việt xưa cảm thấy thoải mái khi đi đi chân đất. Các quan triều đình trước thời Nguyễn đi chân đất để vào chầu. Hoàng Đế và Hoàng Hậu thường ngày cũng đi chân đất, tất nhiên là họ có đi giày/dép, nhưng chỉ vào những dịp đặc biệt mà thôi.
5. Nói về giày, phụ nữ Việt Nam xưa đi những đôi giày lộ gót: Khác với phụ nữ Trung Quốc, họ thường bó chân gót sen và coi đó là chuẩn mực của cái đẹp, còn phụ nữ Việt xưa tự hào khi khoe đôi chân của mình. Gót chân càng đẹp thì cái đẹp càng tăng. Đó là lý do những đôi giày lộ gót ra đời. Và vì người Việt thích đi chân đất, nên tục bó chân không tồn tại ở Việt Nam xưa.
6. Kiểu tóc ở mỗi thời đều khác Trung Quốc: Trong suốt thời Lý và Trần, mọi người thường để tóc ngắn, đàn ông thì thường cạo trọc, điều này đến do ảnh hưởng từ tôn giáo (Đạo Phật). Đối lập hẳn so với người Trung Quốc khi họ thường để tóc dài và búi thông qua các nghi thức Nho Giáo. Tất nhiên người Việt cũng búi tóc, nhưng không phổ biến như việc để tóc ngắn. Đến thời Lê, cả đàn ông và phụ nữ đều thích để mái tóc bồng bềnh. Tóc càng dài, càng mượt, thì con người càng đẹp, kể cả đối với đàn ông. Thế nên mọi người đều thả tóc, thậm chí một số người còn nuôi tóc chạm xuống đất, người Trung Quốc không thả tóc như người Việt. Trong văn hóa Á Đông, chỉ có thời Bình An tại Nhật (Heian Japan) và thời Lê tại Việt Nam thả tóc dài, trong khi người Triều Tiên và Trung Quốc buộc tóc lên. Tại thời Nguyễn, tóc búi và khăn xếp được ưa chuộng. Khăn xếp là vật cực kì độc đáo của người Việt mà không giống với bất kì phụ kiện tôn giáo nào khác. Tất nhiên, Trung Quốc không có khăn xếp hay đồ vật tương tự như vậy.
7. Cách ăn mặc của người Việt khác biệt với Trung Quốc do ảnh hưởng của khí hậu nhiệt đới: Nam nhân người Việt xưa thường mặc áo thâm (đồ tối màu). Tại thời Lý, người Việt thường mặc áo chéo cổ (Áo Giao Lĩnh). Ở thời Trần, người Việt mặc áo cổ tròn (Áo Viên Lĩnh), loại áo có nét giống áo Bối Tử Thời Tống, tuy nhiên áo Viên Lĩnh không có đai thắt ngang lưng, và đàn ông thì thường đóng khố thay vì mặc quân bên trong. Đến thời Lê, áo Trực Lĩnh khá phổ biến: không có váy gấp, cổ khá rộng, người mặc áo thường để lộ ngực, yếm do tiết trời nóng. Điều này không có nghĩa người Việt thích khoe thân, họ là một trong những dân tộc kín đáo nhất vùng Đông Á. Cái yếm (áo che ngực của phụ nữ xưa) được sử dụng để che đi bộ phận nhạy cảm của người phụ nữ. Cổ áo của người Trung Quốc thường cao lên đến tận cổ, phong cách này được du nhập vào Việt Nam khi nhà Nguyễn lên ngôi. Chịu ảnh hưởng từ nhà Minh bên Trung Quốc, tuy nhiên, cổ áo thời Nguyễn cũng ngắn hơn rất nhiều (Áo Ngũ Thân, áo lập lĩnh may bằng 5 khổ vải, thân áo dài quá đầu gối, tay áo hẹp). Đến thời kì Pháp thuộc, áo Ngũ Thân biến thành Áo Dài hiện đại với eo được ôm chặt. Áo dài không có liên quan gì đến áo Xường Xám/Sườn Xám/Áo dài Thượng Hại (Qipao) trừ việc chúng được sinh ra cùng thời, minh chứng cho việc ảnh hưởng phong cách may ôm của phương Tây.
8. Nội thất và phương tiện di chuyển của người Việt khác nhau: Người Việt di chuyển bằng voi, quan quân được khênh bằng võng. Người Việt thời nào cũng có sập, và ăn cơm đều phải dùng mâm để sắp.
9. Ẩm thực Việt Nam là độc nhất: Đồ ăn Việt có 3 vị: Việt, Pháp và Trung. Nước mắm Việt là độc nhất. Phở là món ăn kết hợp từ nước dùng, bánh và thịt. Ẩm thực Cung Đình Huế rất tinh tế và xa hoa.
11. Người Trung Quốc không thể đọc được chữ Nôm: Chữ Nôm được tạo ra như tiếng bản địa của Việt Nam, nó sử dụng hệ thống Hán Tự vì có rất nhiều từ mượn (giống Nhật Bản và Triều Tiên). Sau đó chữ Quốc Ngữ đã thay thế hệ thống chữ Nôm.
12. Đấu củng (dougong) được thay thể bởi Bảy/Kẻ: Bảy là cấu trúc đơn giản của Đấu củng, sử dụng từ thời Hậu Lê trở đi.
(Dùng bảy, kẻ đỡ mái hiên (chủ yếu thời Lê, Nguyễn) hoặc là hệ đấu-củng (Chủ yếu đến hết thời Lý, Trần dần bổ sung hoặc thay thế bằng bảy/kẻ). Cả hai phương pháp tồn tại song song tùy vào trình độ người thợ mà chọn lựa thi công. Hệ đấu-củng tương đối phức tạp,có độ bền cao, về khía cạnh thẩm mỹ thì trau chuốt và đẹp hơn nên yêu cầu tay nghề người thợ cao và tỉ mỉ trong công việc.)
13. Tín ngưỡng bản địa đa dạng và theo Đạo Mẫu: phổ biến nhất là Đạo Mẫu. Đây là tín ngưỡng tôn thờ hàng trăm vị Thần, chủ yếu là các Nữ Thần. Các vị Thánh Nữ được quan niệm có sức mạnh to lớn và thường đứng đầu trong hệ thống tín ngưỡng Đạo Mẫu.
14. Người Việt có rất nhiều vũ khí độc nhất: Nhà Minh đã mua rất nhiều vũ khí từ Triều Đại của người Việt. Vũ khí của người Việt nổi tiếng nhờ sở hữu hình dáng đẹp, thanh mảnh nhưng hiệu quả. Thêm nữa, các vũ khí cho vua quan toát lên sự oai phong khi chúng thường được mạ vàng, nạm ngọc.
Người Việt có rất nhiều các tác mẫu hình điêu khắc đẹp: Nổi tiếng nhất là mẫu hình gươm lửa thời Hậu Lê. Người Trung Quốc không hề có mẫu hình này trong lịch sử.
15. Văn hóa khởi nguyên của Việt Nam-Văn hóa Đông Sơn, là một trong những văn hóa của Dân tộc Bách Việt
Vậy tôi có cần liệt kệ nữa không, hay tôi nên dừng lại?
Tóm lại là nhân dân Đông lào Vô đối, nhanh cho vuông.
----------
ĐÉO AI THÈM ĂN CẮP CỦA CÁC BẠN ĐÂU. CÁI GÌ TỐT LÀ NHẬN VỀ MÌNH. SAO KHÔNG DÁM NHẬN CORONA VIRUS LÀ CỦA MÌNH ĐI. ĐỔ CHO MỸ LÀM GÌ?? https://t.cn/z82pHPH
-----------
Bài viết dài, các bạn có thể click vào từng ảnh để xem cho trực quan nhé.
-----------
Là người Việt gốc Hoa, tôi cực cảm thấy bị xúc phạm về chủ đề này, đặc biệt khi tôi là người nghiên cứu về văn hóa Đông Á.
Nói Việt Nam không có văn hóa do đi sao chép từ Trung Hoa giống như việc cho rằng Nhật Bản và Triều Tiên cũng chẳng có văn hóa vậy. Những lớp Wafuku (kimono) đã tồn tại ở Nhật Bản trước cả Trung Quốc có Hanfu (Hán phục), và người Việt cũng mặc 5,6 lớp áo từ thời xưa. Không chỉ mỗi Nhật Bản, Việt Nam cũng có cả tấn sự khác biệt về phong cách để làm nên sự khác biệt trong văn hóa. Nói tất cả đều giống Hán phục giống kiểu nói Hanbok giống Thâm y(Aoqun) và Wafuku (kimono) giống Khúc cư (Quju) vậy.
Vậy, chúng ta liệt kê thôi nhỉ
1. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhuộm răng đen: Chỉ một bộ phận rất nhỏ người phía nam Trung Quốc có tục lệ này. Tại Việt Nam, nhuộm răng đen là biểu tượng của sắc đẹp, thậm chí tới các vị Hoàng Đế cũng nhuộm răng. Thời xưa không nhuộm răng cũng đồng nghĩa như không mặc quần ngày nay vậy.
2. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều xăm: Xăm mình được coi là tội phạm tại Trung Quốc và Nhật Bản. Tại Việt Nam xưa, xăm hình là yêu cầu đối với các quan Triều Đình, và chỉ có Hoàng Đế mới được xăm hình rồng. Sau đó nhà Minh sang xâm lược và xóa tan quan niệm đó đi, xăm mình sau đó bị cấm.
3. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính đều nhai trầu:Môi đỏ nhai trầu từng là biểu tượng sắc đẹp của người Việt, và trầu cũng thường được sử dụng làm của hồi môn. Thậm chí Hoàng Hậu cũng nhai trầu.
4. Người Việt xưa ở mọi lứa tầng lớp, lứa tuổi, giới tính thường đi chân đất: Người Việt xưa cảm thấy thoải mái khi đi đi chân đất. Các quan triều đình trước thời Nguyễn đi chân đất để vào chầu. Hoàng Đế và Hoàng Hậu thường ngày cũng đi chân đất, tất nhiên là họ có đi giày/dép, nhưng chỉ vào những dịp đặc biệt mà thôi.
5. Nói về giày, phụ nữ Việt Nam xưa đi những đôi giày lộ gót: Khác với phụ nữ Trung Quốc, họ thường bó chân gót sen và coi đó là chuẩn mực của cái đẹp, còn phụ nữ Việt xưa tự hào khi khoe đôi chân của mình. Gót chân càng đẹp thì cái đẹp càng tăng. Đó là lý do những đôi giày lộ gót ra đời. Và vì người Việt thích đi chân đất, nên tục bó chân không tồn tại ở Việt Nam xưa.
6. Kiểu tóc ở mỗi thời đều khác Trung Quốc: Trong suốt thời Lý và Trần, mọi người thường để tóc ngắn, đàn ông thì thường cạo trọc, điều này đến do ảnh hưởng từ tôn giáo (Đạo Phật). Đối lập hẳn so với người Trung Quốc khi họ thường để tóc dài và búi thông qua các nghi thức Nho Giáo. Tất nhiên người Việt cũng búi tóc, nhưng không phổ biến như việc để tóc ngắn. Đến thời Lê, cả đàn ông và phụ nữ đều thích để mái tóc bồng bềnh. Tóc càng dài, càng mượt, thì con người càng đẹp, kể cả đối với đàn ông. Thế nên mọi người đều thả tóc, thậm chí một số người còn nuôi tóc chạm xuống đất, người Trung Quốc không thả tóc như người Việt. Trong văn hóa Á Đông, chỉ có thời Bình An tại Nhật (Heian Japan) và thời Lê tại Việt Nam thả tóc dài, trong khi người Triều Tiên và Trung Quốc buộc tóc lên. Tại thời Nguyễn, tóc búi và khăn xếp được ưa chuộng. Khăn xếp là vật cực kì độc đáo của người Việt mà không giống với bất kì phụ kiện tôn giáo nào khác. Tất nhiên, Trung Quốc không có khăn xếp hay đồ vật tương tự như vậy.
7. Cách ăn mặc của người Việt khác biệt với Trung Quốc do ảnh hưởng của khí hậu nhiệt đới: Nam nhân người Việt xưa thường mặc áo thâm (đồ tối màu). Tại thời Lý, người Việt thường mặc áo chéo cổ (Áo Giao Lĩnh). Ở thời Trần, người Việt mặc áo cổ tròn (Áo Viên Lĩnh), loại áo có nét giống áo Bối Tử Thời Tống, tuy nhiên áo Viên Lĩnh không có đai thắt ngang lưng, và đàn ông thì thường đóng khố thay vì mặc quân bên trong. Đến thời Lê, áo Trực Lĩnh khá phổ biến: không có váy gấp, cổ khá rộng, người mặc áo thường để lộ ngực, yếm do tiết trời nóng. Điều này không có nghĩa người Việt thích khoe thân, họ là một trong những dân tộc kín đáo nhất vùng Đông Á. Cái yếm (áo che ngực của phụ nữ xưa) được sử dụng để che đi bộ phận nhạy cảm của người phụ nữ. Cổ áo của người Trung Quốc thường cao lên đến tận cổ, phong cách này được du nhập vào Việt Nam khi nhà Nguyễn lên ngôi. Chịu ảnh hưởng từ nhà Minh bên Trung Quốc, tuy nhiên, cổ áo thời Nguyễn cũng ngắn hơn rất nhiều (Áo Ngũ Thân, áo lập lĩnh may bằng 5 khổ vải, thân áo dài quá đầu gối, tay áo hẹp). Đến thời kì Pháp thuộc, áo Ngũ Thân biến thành Áo Dài hiện đại với eo được ôm chặt. Áo dài không có liên quan gì đến áo Xường Xám/Sườn Xám/Áo dài Thượng Hại (Qipao) trừ việc chúng được sinh ra cùng thời, minh chứng cho việc ảnh hưởng phong cách may ôm của phương Tây.
8. Nội thất và phương tiện di chuyển của người Việt khác nhau: Người Việt di chuyển bằng voi, quan quân được khênh bằng võng. Người Việt thời nào cũng có sập, và ăn cơm đều phải dùng mâm để sắp.
9. Ẩm thực Việt Nam là độc nhất: Đồ ăn Việt có 3 vị: Việt, Pháp và Trung. Nước mắm Việt là độc nhất. Phở là món ăn kết hợp từ nước dùng, bánh và thịt. Ẩm thực Cung Đình Huế rất tinh tế và xa hoa.
11. Người Trung Quốc không thể đọc được chữ Nôm: Chữ Nôm được tạo ra như tiếng bản địa của Việt Nam, nó sử dụng hệ thống Hán Tự vì có rất nhiều từ mượn (giống Nhật Bản và Triều Tiên). Sau đó chữ Quốc Ngữ đã thay thế hệ thống chữ Nôm.
12. Đấu củng (dougong) được thay thể bởi Bảy/Kẻ: Bảy là cấu trúc đơn giản của Đấu củng, sử dụng từ thời Hậu Lê trở đi.
(Dùng bảy, kẻ đỡ mái hiên (chủ yếu thời Lê, Nguyễn) hoặc là hệ đấu-củng (Chủ yếu đến hết thời Lý, Trần dần bổ sung hoặc thay thế bằng bảy/kẻ). Cả hai phương pháp tồn tại song song tùy vào trình độ người thợ mà chọn lựa thi công. Hệ đấu-củng tương đối phức tạp,có độ bền cao, về khía cạnh thẩm mỹ thì trau chuốt và đẹp hơn nên yêu cầu tay nghề người thợ cao và tỉ mỉ trong công việc.)
13. Tín ngưỡng bản địa đa dạng và theo Đạo Mẫu: phổ biến nhất là Đạo Mẫu. Đây là tín ngưỡng tôn thờ hàng trăm vị Thần, chủ yếu là các Nữ Thần. Các vị Thánh Nữ được quan niệm có sức mạnh to lớn và thường đứng đầu trong hệ thống tín ngưỡng Đạo Mẫu.
14. Người Việt có rất nhiều vũ khí độc nhất: Nhà Minh đã mua rất nhiều vũ khí từ Triều Đại của người Việt. Vũ khí của người Việt nổi tiếng nhờ sở hữu hình dáng đẹp, thanh mảnh nhưng hiệu quả. Thêm nữa, các vũ khí cho vua quan toát lên sự oai phong khi chúng thường được mạ vàng, nạm ngọc.
Người Việt có rất nhiều các tác mẫu hình điêu khắc đẹp: Nổi tiếng nhất là mẫu hình gươm lửa thời Hậu Lê. Người Trung Quốc không hề có mẫu hình này trong lịch sử.
15. Văn hóa khởi nguyên của Việt Nam-Văn hóa Đông Sơn, là một trong những văn hóa của Dân tộc Bách Việt
Vậy tôi có cần liệt kệ nữa không, hay tôi nên dừng lại?
Tóm lại là nhân dân Đông lào Vô đối, nhanh cho vuông.
----------
ĐÉO AI THÈM ĂN CẮP CỦA CÁC BẠN ĐÂU. CÁI GÌ TỐT LÀ NHẬN VỀ MÌNH. SAO KHÔNG DÁM NHẬN CORONA VIRUS LÀ CỦA MÌNH ĐI. ĐỔ CHO MỸ LÀM GÌ?? https://t.cn/z82pHPH
★✩28/11/2017✩★
Ở Việt Nam thì giờ mới bước qua ngày 28 được vài phút thôi nhưng ở bên đó ngày 28 đã đến trước rồi đúng không và cả 2 điều đó nghĩa là với bé và cả với chị bé đã chính thức bước vào tuổi 17 rồi. ^^.
Thật tình muốn hét thật to "Happy Birthday Jackson Yee"!!!!
Thật đến giờ chị vẫn chưa tin được rằng cậu bé mình yêu mến mới 17 tuổi bé à. Xem game show, drama, quảng cáo này nọ và nghĩ rằng "lúc ấy bảo bảo mới 15, 16 tuổi" mà quên thực tế em cũng chả lớn hơn là bao nhiêu. [可爱]. Chị có chút luyến tiếc khi bé nhà chị lớn lên đó. Bé nhà chị trước nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu và vô cùng hiền lành nay bắt đầu ra dáng nam nhân soái ca này nọ rồi. Tuy luyến tiếc nhưng chị cũng mong ngóng cái dáng vẻ trưởng thành từng chút từng chút của bé và nói thật cũng mong ngóng mấy trò trêu fans của bé. Ai da, thật là mâu thuẫn quá đi. [嘻嘻]
Chị có xem được ở đâu đó người ta nói rằng bé của chị luôn tận dụng từng phút giây và không lãng phí chút thời gian nào của mình. Lúc tập luyện thì tập trung tập luyện, học bài thì sẽ chuyên tâm học bài và những lúc thảnh thơi sẽ tận hưởng sự tươi đẹp của cuộc sống. Nhưng chị biết, bé của chị cũng chỉ là một cậu nhóc như bao người khác. Cũng sẽ có lúc ngồi ngẩn ngơ nghĩ vu vơ vài thứ. Cũng sẽ có lúc mệt mỏi nằm dài không nghĩ ngợi gì cả. Và... cũng có nỗi buồn, lo lắng của mình. [皱眉] Bé con à, là người của công chúng rất mệt đúng không? Nhiều lúc sẽ không thể làm theo ý muốn, suy nghĩ của mình nhỉ. Vậy mà bé của chị đã đi trên con đường đó lâu như vậy rồi.
Tiểu Thiên Thiên à. Nay bé đã 17 tuổi rồi sắp trưởng thành rồi. Vậy nên chị mong bé có thể tùy ý thêm 1 chút, phá phách thêm 1 chút, nghịch ngợm thêm 1 chút, à, bồng bột 1 chút cũng không sao. Sao chị toàn xúi em đi theo con đường xấu vậy nhỉ [晕]??? Bởi vì một khi bước vào thế giới của người trưởng thành rồi thì chị biết chắc bé của chị sẽ khó có thể thoải mái như vậy được đâu. Chị hay nói vầy: "tuổi trẻ mà, bồng bột chút có sao". Vì vậy tiểu Thiên Thiên à, cứ vui vẻ đi ha, trời có sập xuống đã có tụi chị lo (trừ nắp vung nhé =)))
Nghiêm túc nào, chúc bé của chị bước sang tuổi 17 tràn đầy niềm vui, thuận lợi, hạnh phúc, hoàn thành được mọi mục tiêu và mong muốn của bản thân. Và, đặc biệt là mong bé có thể có nhiều thời gian bên gia đình, bạn bè hơn nhé. (Cơ mà đừng bỏ rơi tụi chị, đừng lặn mất dạng mất hút là được. Thời gian bế quan thì... im hơi bặt tiếng cũng không sao >.<)
Bé con à, sinh nhật vui vẻ nhé!~~~
#易烊千玺1128十七岁生日快乐#
Ở Việt Nam thì giờ mới bước qua ngày 28 được vài phút thôi nhưng ở bên đó ngày 28 đã đến trước rồi đúng không và cả 2 điều đó nghĩa là với bé và cả với chị bé đã chính thức bước vào tuổi 17 rồi. ^^.
Thật tình muốn hét thật to "Happy Birthday Jackson Yee"!!!!
Thật đến giờ chị vẫn chưa tin được rằng cậu bé mình yêu mến mới 17 tuổi bé à. Xem game show, drama, quảng cáo này nọ và nghĩ rằng "lúc ấy bảo bảo mới 15, 16 tuổi" mà quên thực tế em cũng chả lớn hơn là bao nhiêu. [可爱]. Chị có chút luyến tiếc khi bé nhà chị lớn lên đó. Bé nhà chị trước nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu và vô cùng hiền lành nay bắt đầu ra dáng nam nhân soái ca này nọ rồi. Tuy luyến tiếc nhưng chị cũng mong ngóng cái dáng vẻ trưởng thành từng chút từng chút của bé và nói thật cũng mong ngóng mấy trò trêu fans của bé. Ai da, thật là mâu thuẫn quá đi. [嘻嘻]
Chị có xem được ở đâu đó người ta nói rằng bé của chị luôn tận dụng từng phút giây và không lãng phí chút thời gian nào của mình. Lúc tập luyện thì tập trung tập luyện, học bài thì sẽ chuyên tâm học bài và những lúc thảnh thơi sẽ tận hưởng sự tươi đẹp của cuộc sống. Nhưng chị biết, bé của chị cũng chỉ là một cậu nhóc như bao người khác. Cũng sẽ có lúc ngồi ngẩn ngơ nghĩ vu vơ vài thứ. Cũng sẽ có lúc mệt mỏi nằm dài không nghĩ ngợi gì cả. Và... cũng có nỗi buồn, lo lắng của mình. [皱眉] Bé con à, là người của công chúng rất mệt đúng không? Nhiều lúc sẽ không thể làm theo ý muốn, suy nghĩ của mình nhỉ. Vậy mà bé của chị đã đi trên con đường đó lâu như vậy rồi.
Tiểu Thiên Thiên à. Nay bé đã 17 tuổi rồi sắp trưởng thành rồi. Vậy nên chị mong bé có thể tùy ý thêm 1 chút, phá phách thêm 1 chút, nghịch ngợm thêm 1 chút, à, bồng bột 1 chút cũng không sao. Sao chị toàn xúi em đi theo con đường xấu vậy nhỉ [晕]??? Bởi vì một khi bước vào thế giới của người trưởng thành rồi thì chị biết chắc bé của chị sẽ khó có thể thoải mái như vậy được đâu. Chị hay nói vầy: "tuổi trẻ mà, bồng bột chút có sao". Vì vậy tiểu Thiên Thiên à, cứ vui vẻ đi ha, trời có sập xuống đã có tụi chị lo (trừ nắp vung nhé =)))
Nghiêm túc nào, chúc bé của chị bước sang tuổi 17 tràn đầy niềm vui, thuận lợi, hạnh phúc, hoàn thành được mọi mục tiêu và mong muốn của bản thân. Và, đặc biệt là mong bé có thể có nhiều thời gian bên gia đình, bạn bè hơn nhé. (Cơ mà đừng bỏ rơi tụi chị, đừng lặn mất dạng mất hút là được. Thời gian bế quan thì... im hơi bặt tiếng cũng không sao >.<)
Bé con à, sinh nhật vui vẻ nhé!~~~
#易烊千玺1128十七岁生日快乐#
✋热门推荐