Tự nhiên hồi khoảng hơn 3h đau bụng giật mình tỉnh dậy cái tỉnh ngủ cmnl, giờ hết bùn ngủ [悲伤][悲伤]
Buổi đim mà k ngủ thì hay nghĩ bậy bạ lắm, nên m lại lượn lờ coi buê đuê thôi chứ làm gì giờ :v
Bik dị hnay về kc chơi luôn cho rồi
Aiz za, thứ 2 rầu thiệt ó, cuối tháng nữa gòi
Tháng sau thì lại càng đáng sợ hơn nữa nè [苦涩]
Nghĩ tới đống báo cáo mà rầu á, stress thiệt luôn ó
K biết làm sao đây
Trc đây có lo lắng về công việc mới nhưng vẫn có người ở bên cạnh m
Giờ thì...
Hoy quên đi nhaaa
Khộ quá m thề là trc giờ m rất tự tin chưa bao giờ lật thuyền Khỉ Cá ó, mà giờ Hải bắp bò làm m lung lay dữ dội
Chời ơi ngày xưa Hải cưng nhắm
Giờ cũng cưng, nhưng mà ổng dậy thì thành "công" rồi =)))
Đm chơi chữ đỉnh ghia =)))))
Hải ơi Hải hại e gòy =))))
À thật ra trong lịch sử mười mấy năm làm fg của m thì m từng lật thuyền 1 lần gòy, chính là GinHiji chứ ai =))) lỗi tại má Ha chứ ai, bả ship ngược mà m đọc đại cái riết ship theo bả luôn :v
Còn lại thì chưa từng lật hoàn toàn nhỉ
Mí cp của Đào là tại vì có Đào nên ntn m cũng thích hết, nên hổng tính
Còn Khỉ Cá nếu nói thật thì bên nào m cũng chơi hết á
Thật ra m bik 1 phần nhỏ nguyên nhân tại sao giờ thuyền lung lay, 1 phần do Hải bự lên k nói, còn do Hyuk quá quá quá để ý đến điều fan muốn...
Khi ổng như thế, m gất nà buồn á [失望] m k muốn ổng như thế, m muốn ổng thả lỏng bản thân hơn nữa, ổng sống áp lực lắm, rất stress [失望]
Vì ổng bik fan bi giờ thích hình tượng gì nên ổng để vậy theo á, triệt lông nè trong khi hồi xưa ổng thích để nhông nhách nhắm chời, nhông chưn nữa =))) mà giờ ổng bảo ổng đi triệt laze sạch sẽ hết gòi :v
Ông Hải kiu phơi nắng đen chút có sao, thì ổng nói fan thích trắng hỏng thích đen nên ổng gáng giữ cho trắng :v
Dị ó, ổng làm vậy hoài nên càng ngày càng tương phản với cái sự dậy thì thành công của Hải =))))
Mà thêm nữa ổng dịu dàng cực, trong từng hành động luôn á nha, hông thích nói thích làm thôi, nên fan hay gọi nữ vương thụ, chứ m thấy ổng dịu dàng chăm bẵm lão Hải lắm chời, m gato nhắm nhuôn ó Hải ơi cho xin miếng đi [委屈][委屈][委屈]
Tự nhiên type mà nín thở luôn =))))
Bị đean hay gì k bik =))))
Type xong thở cái phù tự thấy bùn cười =)))) mà up lên đây m type xong bấm up lun, lười check lỗi =)))
Sắp sáng mợ nó ròi nên thôi thức luôn vậy haizzz

[别担心,我可以等。]

Phần 1.

"Làm người yêu anh nhé?"

"Vâng"

Cô nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với câu hỏi của Chu Diệc Nhiên. Diệc Nhiên cười rạng rỡ đưa tay ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của Giản An An vào lòng.

Bầu trời đêm đen lạnh lẽo, khác với trái tim ấm áp của họ trái tim của Cố Thành lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Anh dựa vào bức tường bên cạnh nhà cô, đưa tay ôm lấy gương mặt góc cạnh của mình anh biết mình thua rồi.

Cố Thành và Giản An An là thanh mai trúc mã, họ bên nhau 10 năm, anh cũng thích cô 10 năm. Hôm nay là sinh nhật của Giản An An, anh vốn định bày tỏ tình cảm với cô nhưng Chu Diệc Nhiên lại nhanh tay hơn. Anh bên cô 10 năm nhưng chưa có được cô lại phải nhìn người con gái anh yêu cùng một người mới quen nhau được 3 tháng ở bên nhau. Anh cười giễu cợt chính mình, rõ ràng là biết trước kết quả nhưng anh không cam lòng mới tiếp tục đi theo sau cô như vậy. Có lẽ đến lúc anh nên buông tay rồi, buông tay để cô rời đi, buông tay để anh quên đi đoạn tình cảm này.

***

"Anh Thành đâu rồi ạ?"

Sau khi tiễn bạn bè và Chu Diệc Nhiên về cô vào nhà nhưng không nhìn thấy Cố Thành, chỉ thấy mẹ cô đang loay hoay dọn đồ đạc. Cô vừa dọn phụ vừa hỏi mẹ.

"Lúc nãy mẹ thấy sắc mặt thằng bé không tốt lắm, nó vừa giúp mẹ dọn đồ vào rồi về rồi."

Về rồi? Mọi năm anh đều tặng quà sinh nhật cho cô cuối cùng còn đưa cô đi xem pháo hoa. Anh bị sao thế nhỉ?

"Mẹ con qua nhà xem anh ấy thế nào."

"Ừ, tiện thể đem một ít canh gà mẹ vừa nấu cho bố con cho thằng bé một ít. Vừa nãy mẹ thấy nó không ăn nhiều lắm."

"Vâng ạ."

Cô cầm hộp canh mẹ vừa đưa chạy ù ra khỏi nhà. Nhà anh ở phía dưới lầu, cô và anh cũng không phải là dạng con nhà giàu gì đó chỉ là gia đình đủ ăn, phí sinh hoạt thì cũng là tự đi làm mà có. Từ nhỏ, bố mẹ cô hay vắng nhà vì công việc từ đó cô cũng thân với gia đình nhà anh, thường xuyên ăn cơm, thường xuyên cùng anh đi học. Cố Thành từ nhỏ đã xuất sắc hơn người khác, tính anh dịu dàng, ôn nhu lại thêm gương mặt đẹp trai, năm nào cũng đứng nhất toàn thành phố cho nên cũng là đối tượng nhiều người yêu thích.

Còn cô chỉ là một cô gái nhỏ nhoi từ nhỏ đã bám theo anh, nhưng anh lại không hề cảm thấy phiền ngược lại còn luôn chăm sóc cho cô. Cho nên ngoài bố mẹ ra thì Cố Thành chính là chỗ dựa duy nhất của cô. Năm nay cô thi đậu được Đại học Bắc Kinh cũng là nhờ anh kèm cặp cô.

Giản An An đứng trước cửa nhà anh gõ hai tiếng.

"Em đến đây làm gì?" Cố Thành ra mở cửa ngạc nhiên nhìn cô.

"Đưa canh cho anh." Nói rồi cô tự nhiên đi vào nhà.

Đi qua căn bếp thấy mẹ Cố Thành đang làm bánh cô đi đến cười nói.

"Bánh mới cô làm ạ."

"Tiểu An đấy à, lại đây nếm thử xem."

"Wow, ngon thật. Bánh cô làm là ngon nhất."

Cô mỉm cười nịnh nọt khiến mẹ của Cố Thành cười đến ngoắc cả miệng, vỗ nhẹ lên trán cô.

"Dẻo miệng. Hai đứa ở nhà chơi nhé mẹ đem đồ ăn sang cho bố."

"Vâng ạ." Cả hai đồng thanh đáp.

Bố của Cố Thành là công nhân trong xưởng gỗ, chú Cố hiện đang bị bệnh nặng phải nhập viện điều trị nên hầu hết thời gian của Cố Thành ngoài việc học ra anh còn đi làm bán thời gian rất nhiều nơi, khi rảnh lại vào giúp mẹ trông cửa hàng bánh ở góc phố nhỏ , có khi còn thức đêm thay mẹ chăm sóc bố. Chú Cố là kinh tế chính của gia đình nên vừa đổ bệnh mọi thứ Cố Thành đều phải gánh vác, đôi khi cô đem tiền dành dụm của mình cho anh lại bị anh từ chối nhận nên nhiều lần cô len lén bỏ nó vào ví của anh. Cố Thành là vậy lúc nào cũng muốn tự mình gánh vác hết mọi thứ.

"Em có muốn ăn một chút không?" Cố Thành đem canh trên tay cô múc vào bát.

"Không đâu, lúc nãy em ăn no rồi. Đúng rồi, anh vẫn chưa đưa quà cho em đấy."

Tay anh khựng lại một lúc rồi tiếp tục múc canh.

"Anh quên chuẩn bị quà cho em rồi." Anh lạnh nhạt trả lời.

Giản An An nhìn anh lạnh nhạt nhưng không hiểu lý do tại sao, Cố Thành là người kĩ tính sao anh có thể quên được.

"Anh Thành, anh giận em sao? Hôm nay anh không khỏe trong người sao?"

Vừa nói cô vừa đưa tay định áp lên trán anh lại bị anh tránh né, bàn tay cô hụt hẫng rồi rút về.

"Anh thấy hơi mệt, trễ rồi anh đưa em về nhà."

"Em..."

Cô chưa kịp dứt câu anh đã kéo cô ra ngoài, anh đi trước cô bước phía sau anh. Lúc này cô bất chợt nhớ đến lúc nhỏ anh vẫn thường theo sau cô như thế này, nhìn bóng lưng cô độc của anh không hiểu sao cô lại thấy đau lòng. Bàn tay nhỏ bất giác kéo góc áo của anh, không biết từ bao giờ nước mắt cô lại rơi.

Anh ngẩn người, lúng túng đưa tay lau nước mắt cho cô liên tục hỏi.

"Em sao vậy? Sao lại khóc? Anh..."

Cô đánh vào người anh từng cái, giọng nức nở oán trách anh.

"Sao anh lại phớt lờ em như vậy? Quà sinh nhật không có thì thôi, ngày cả pháo hoa một cây cũng không đốt cho em."

Anh bật cười, Giản An An đúng là biết cách hành hạ trái tim của anh. Muốn cách xa cô một chút lại bị sự đáng yêu của cô kéo về, khóc lóc đòi quà như thế này lần đầu tiên anh thấy.

"Được rồi đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Anh trêu em thôi sao lại không có quà, mau nín đi."

Nghe anh dỗ cô nín khóc, ánh mắt mong chờ món quà nhìn anh. Anh lắc đầu đưa tay lấy trong túi quần một chiếc hộp màu trắng tinh xảo.

"Quà của em."

Cô bất ngờ với món quà của anh, mọi năm anh không tặng sách thì cũng là những món đồ mà cô thích. Cô chưa từng nói là thích dây chuyền...

Đây vốn là món quà anh dự định bày tỏ sau đó tặng cho cô, anh nghĩ là không có cơ hội tặng nó tính là ngày mai sẽ tặng cô món quà khác. Nhưng Giản An An như vậy anh không đành lòng.

"Cái này... đắt quá rồi."

"Quà sinh nhật cũng là quà mừng em đậu Đại học Bắc Kinh. Thích không?"

Cô cười là hình mặt trăng mà cô thích.

"Thích. Cảm ơn anh Thành!"

"Thích là được rồi, mau vào nhà đi." Anh xoa mái tóc mềm mại của cô mỉm cười.

"Còn pháo hoa của em?"

Anh gõ nhẹ lên trán cô, "Đừng được voi đòi tiên, nhanh vào nhà đi ngủ đi."

"Hôm nay anh không phải anh Thành của em rồi. Tạm biệt."

Anh đứng trước cửa nhà cô mỉm cười, anh muốn buông cũng không buông được.

#七海Nana7mi[超话]#
我不太懂au们有什么好得意的

乃琳九千舰不过是昙花一现,更有含金量的是常驻舰长数,a手除了嘉然其他四个和阿梓完全是一个水平。

嘉然舰长多是因为上个月搞了一波大的活动,所以这个月的某一天嘉然舰长数减少三千多我并不会觉得很意外。

图中【只有】海子姐和阿梓舰长数是上升的。

数据来源https://t.cn/A6IgGlPZ


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • 谢楠二胎产子 吴京微博晒祝福
  • 河南问责安阳殷墟频遭盗掘,多部门共45人被追责
  • 葡萄牙发现百年沉船,载有明朝瓷器
  • 吴贵超中甲处子球!梅县垫底第3 主帅难逃下课命运 廖均健即将重回中超!
  • 光纖之父高錕逝世,眾表哀悼! 他為人、為學皆為楷模
  • 双喜临门!王蔷获中网正赛外卡
  • 宝成铁路客车停运风波:焦虑的北段和“富裕”的南段
  • 乐视影业蒸发74亿:贾跃亭出局 张艺谋与孙俪、邓超亏1.5亿
  • 朋友圈疯传“共享单车”认购系诈骗,别信!
  • 瑞典电视台回应节目公开辱华!中国人不懂幽默,用不着道歉...
  • 西安地铁原副总受贿179万获刑五年 曾帮“发小”中标工程;老人进秦岭捡板栗失联 6天后被找到但已不幸身亡;
  • 英雄联盟S8抽签仪式开幕在即,为LPL加油!
  • 人民日报评瑞典辱华事件:如此"幽默" 我们不接受
  • 冯潇霆发表长文,别用有色眼镜看人!中国足球加油
  • 迪丽热巴也走秀|哪个明星的时装周台步最ok?
  • 白宫将召开量子计算峰会 制定国家量子战略
  • 血性男儿 丁汝昌
  • 贷款两千要还15万 女子遭遇贷款诈骗
  • 综艺未来看 |幻乐之城上演铁甲之恋,这就是灌篮8.25台网同播
  • 上网6小时欠费1万8!