-------------------ねぇ、今から晴れるよ!-------------------
空飛ぶ羽根と引き換えに 繋ぎ合う手を選んだ僕ら
没有选择飞翔的翅膀 而是选择十指相扣的我们
so la to bu ha ne to hi ki ka e e ni tsu na gi a u te o e la n da bo ku la
それでも空に魅せられて 夢を重ねるのは罪か
却仍然向往着天空 反复做着同样的梦 这有错吗
so re de mo so la ni mi se ra re te yu me o ka sa he ru no ha tsu mi ka
夏は秋の背中を見て その顔を思い浮かべる
夏天望着秋天的背影 心中浮现出了那面庞
na tsu ha a ki no se na ka o mi te so no ka o o o mo i wu ka pe ru
憧れなのか、恋なのか 叶わぬと知っていながら
我是在期待吗 这是爱情吗 明明知道无法实现
a ko ga re o no ka ko i o no ka ka na wa nu to shi tsu te i na ga ra
通り雨が通り雨と 木漏れ日たちが木漏れ日と
阵阵骤雨后迎来天晴 阳光从树叶的空隙间投来点点光影
to o i a me ga to o i a me to ko mo re bi ta chi ga ko mo re bi to
名乗るずっとずっとずっと前から あなたはあなたでいたんだろう?
在与你报名相知的很久很久很久以前 你便已经作为自己而存在了吧
na no ru zu tsu to zu tsu to zu tsu to ma e ka ra a na ta ha a na ta de i ta n da ro u
重力が眠りにつく 1000年に一度の今日
当大地渐渐失去了重力 在千年一遇的今天
ju u ryo ku ga re mu ri ni tsu ku se n ne n ni i chi do no kyo u
太陽の死角に立ち 僕らこの星を出よう
站在阳光无法触及的边缘 我们离开这颗星球吧
ta i yo u no shi ka ku ni ta chi bo ku ra ko no ho shi o de yo u
彼が眼を覚ました時 連れ戻せない場所へ
在他睁开眼的那一瞬间 向着那无法返回的地方
ka re ga me o sa ma shi ta to ki tsu re mo do se i ta i ba sho he
「せーの」で大地を蹴って ここではない星へ
齐声喊着「1、2..」脚蹬大地 向着其他行星前进
se no de da i chi o ke te ko ko de wa na i ho shi he
行こう
出发吧!
i ko u
夏風邪に焦る心が 夏をさらに早送るよ
因热伤风而倍感浮躁的这颗心 越发地想要赶紧度过夏天
na tsu ka ze ni a se ru ko ko ro ga na tsu o sa ra ni ha ya o ku ru yo
めまぐるしい景色の中 君だけが止まって見えた
眼花缭乱的景色之中 却只有你驻足观赏
me ma gu ru shi i ke shi ki no na ka ki mi da ke ga to ma tsu te mi e ta
君と出会ったあの日から パタリと夜、夢は止んだよ
从与你邂逅的那天起 夜晚与梦境都砰然而止
ki mi to de a tsu ta a no hi ka ra pa ta ri to yo ru yu me ha ya n da yo
土の中で待ちこがれた 叶えるその時は今だ
在土壤中殷切地盼望 而梦想实现之时正是此刻
do no na ka de ma chi ko ga re ta ka na e ru so no to ki ha i ma da
重力が眠りにつく 1000年に一度の今日
当大地渐渐失去了重力 在千年一遇的今天
ju u ryo ku ga re mu ri ni tsu ku se n ne n ni i chi do no kyo u
花火の音に乗せ 僕らこの星を出よう
和着烟火之声的节奏 我们离开这颗星球吧
ha na bi no o ta ni no se bo ku ra ko no ho shi o de yo u
彼が眼を覚ました時 連れ戻せない場所へ
在他睁开眼的那一瞬间 向着那无法返回的地方
ka re ga me o sa ma shi ta to ki tsu re mo do se i ta i ba sho he
「せーの」で大地を蹴って ここではない星へ
齐声喊着「1、2..」脚蹬大地 向着其他行星前进
se no de da i chi o ke te ko ko de wa na i ho shi he
行こう
出发吧!
i ko u
もう少しで運命の向こう もう少しで文明の向こう
只差一步就是命运的方向 只差一步就是文明的方向
mo u su ko shi de u n me i no mu ko u mo u su ko shi de u n me i no mu ko u
もう少しで運命の向こう もう少しで
只差一步就是命运的方向 只差一步...
mo u su ko shi de u n me i no mu ko u mo u su ko shi de
夢に僕らで帆を張って 来たるべき日のために夜を越え
为了梦想我们扬帆起航 为了明日的到来跨越无尽黑夜
yu me ni bo ku ra de ho o ha te ki ta ru be hi no ta me ni yo ru o ko e
いざ期待だけ満タンで あとはどうにかなるさと 肩を組んだ
满怀期待的上吧 我们肩并着肩 无论遇到什么困难总会有办法
i za ki ta i da ke ma n ta n de a to ha do u ni ka na ru sa to ka ta o ku n da
怖くないわけない でも止まんない
我们并非无所畏惧 但我们不会停止不前
ko wa ku na i wa ke na i de mo to ma n na i
ピンチの先回りしたって 僕らじゃしょうがない
即使危急捷足先登 我们的步伐也不受其左右
pi n chi no sa ki ma wa ri shi ta te bo ku ra ja sho ga na i
僕らの恋が言う 声が言う
我们的爱情在呼喊 我们的声音在回响
bo ku ra no ko i ga i u ko e ga i u
「行け」と言う
「出发吧!」
空飛ぶ羽根と引き換えに 繋ぎ合う手を選んだ僕ら
没有选择飞翔的翅膀 而是选择十指相扣的我们
so la to bu ha ne to hi ki ka e e ni tsu na gi a u te o e la n da bo ku la
それでも空に魅せられて 夢を重ねるのは罪か
却仍然向往着天空 反复做着同样的梦 这有错吗
so re de mo so la ni mi se ra re te yu me o ka sa he ru no ha tsu mi ka
夏は秋の背中を見て その顔を思い浮かべる
夏天望着秋天的背影 心中浮现出了那面庞
na tsu ha a ki no se na ka o mi te so no ka o o o mo i wu ka pe ru
憧れなのか、恋なのか 叶わぬと知っていながら
我是在期待吗 这是爱情吗 明明知道无法实现
a ko ga re o no ka ko i o no ka ka na wa nu to shi tsu te i na ga ra
通り雨が通り雨と 木漏れ日たちが木漏れ日と
阵阵骤雨后迎来天晴 阳光从树叶的空隙间投来点点光影
to o i a me ga to o i a me to ko mo re bi ta chi ga ko mo re bi to
名乗るずっとずっとずっと前から あなたはあなたでいたんだろう?
在与你报名相知的很久很久很久以前 你便已经作为自己而存在了吧
na no ru zu tsu to zu tsu to zu tsu to ma e ka ra a na ta ha a na ta de i ta n da ro u
重力が眠りにつく 1000年に一度の今日
当大地渐渐失去了重力 在千年一遇的今天
ju u ryo ku ga re mu ri ni tsu ku se n ne n ni i chi do no kyo u
太陽の死角に立ち 僕らこの星を出よう
站在阳光无法触及的边缘 我们离开这颗星球吧
ta i yo u no shi ka ku ni ta chi bo ku ra ko no ho shi o de yo u
彼が眼を覚ました時 連れ戻せない場所へ
在他睁开眼的那一瞬间 向着那无法返回的地方
ka re ga me o sa ma shi ta to ki tsu re mo do se i ta i ba sho he
「せーの」で大地を蹴って ここではない星へ
齐声喊着「1、2..」脚蹬大地 向着其他行星前进
se no de da i chi o ke te ko ko de wa na i ho shi he
行こう
出发吧!
i ko u
夏風邪に焦る心が 夏をさらに早送るよ
因热伤风而倍感浮躁的这颗心 越发地想要赶紧度过夏天
na tsu ka ze ni a se ru ko ko ro ga na tsu o sa ra ni ha ya o ku ru yo
めまぐるしい景色の中 君だけが止まって見えた
眼花缭乱的景色之中 却只有你驻足观赏
me ma gu ru shi i ke shi ki no na ka ki mi da ke ga to ma tsu te mi e ta
君と出会ったあの日から パタリと夜、夢は止んだよ
从与你邂逅的那天起 夜晚与梦境都砰然而止
ki mi to de a tsu ta a no hi ka ra pa ta ri to yo ru yu me ha ya n da yo
土の中で待ちこがれた 叶えるその時は今だ
在土壤中殷切地盼望 而梦想实现之时正是此刻
do no na ka de ma chi ko ga re ta ka na e ru so no to ki ha i ma da
重力が眠りにつく 1000年に一度の今日
当大地渐渐失去了重力 在千年一遇的今天
ju u ryo ku ga re mu ri ni tsu ku se n ne n ni i chi do no kyo u
花火の音に乗せ 僕らこの星を出よう
和着烟火之声的节奏 我们离开这颗星球吧
ha na bi no o ta ni no se bo ku ra ko no ho shi o de yo u
彼が眼を覚ました時 連れ戻せない場所へ
在他睁开眼的那一瞬间 向着那无法返回的地方
ka re ga me o sa ma shi ta to ki tsu re mo do se i ta i ba sho he
「せーの」で大地を蹴って ここではない星へ
齐声喊着「1、2..」脚蹬大地 向着其他行星前进
se no de da i chi o ke te ko ko de wa na i ho shi he
行こう
出发吧!
i ko u
もう少しで運命の向こう もう少しで文明の向こう
只差一步就是命运的方向 只差一步就是文明的方向
mo u su ko shi de u n me i no mu ko u mo u su ko shi de u n me i no mu ko u
もう少しで運命の向こう もう少しで
只差一步就是命运的方向 只差一步...
mo u su ko shi de u n me i no mu ko u mo u su ko shi de
夢に僕らで帆を張って 来たるべき日のために夜を越え
为了梦想我们扬帆起航 为了明日的到来跨越无尽黑夜
yu me ni bo ku ra de ho o ha te ki ta ru be hi no ta me ni yo ru o ko e
いざ期待だけ満タンで あとはどうにかなるさと 肩を組んだ
满怀期待的上吧 我们肩并着肩 无论遇到什么困难总会有办法
i za ki ta i da ke ma n ta n de a to ha do u ni ka na ru sa to ka ta o ku n da
怖くないわけない でも止まんない
我们并非无所畏惧 但我们不会停止不前
ko wa ku na i wa ke na i de mo to ma n na i
ピンチの先回りしたって 僕らじゃしょうがない
即使危急捷足先登 我们的步伐也不受其左右
pi n chi no sa ki ma wa ri shi ta te bo ku ra ja sho ga na i
僕らの恋が言う 声が言う
我们的爱情在呼喊 我们的声音在回响
bo ku ra no ko i ga i u ko e ga i u
「行け」と言う
「出发吧!」
#水仁間#*
Thời gian cứ thế trôi đi. Những khoảnh khắc cùng sẻ chia, cùng nói cười, như lắng đọng lại. Đã chụp hình, quay video lại, vẫn muốn dùng ngôn từ miêu tả thêm lần nữa, để ghi vào Nhật kí.
Muốn có được một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn, mà mỗi một phút giây cả hai đều trân trọng nắm giữ, thật lòng quan tâm, cần đến sự tồn tại của đối phương. Và mình, mình cần người ấy yêu mình nhiều hơn, chăm lo, hy sinh cho mình, để mình có thể luôn vô tư như một đứa trẻ, tinh nghịch nói cười, nhìn cuộc sống với một màu hồng hạnh phúc nhất!
Mình có thể cảm giác được, trong lòng anh, mình rất quan trọng. Anh nghĩ đến mình, nhớ mình, quan tâm mình, lo lắng cho mình, nhiều thật nhiều. Nhưng mà mình vẫn còn muốn nhiều hơn nữa. Mình muốn, mình là duy nhất trong lòng anh.
Những khoảnh khắc bên nhau, đều thật đẹp.
8:58pm CN-14/3, gặp lại ở Nhà Thờ Dốc Mơ, anh đã đợi mình ở đó. Sang trưa T2-15/3, anh chở mình ra mộ thăm Ba và Bà, hôm đó là giỗ Ba. Rồi sau đó, đi bộ vào thăm nhà cũ, xong gần 12h, ghé nhà cô Thuật chơi, cô cho ăn đủ thứ trái cây, còn gói cho cả chuối và kem chuối, kem bơ, kem dâu mang về SG.
3:04pm tạm biệt cô Thuật, chạy vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi ghé thăm nhà cô Sáng. Nói chuyện với cô, gặp mẹ của cô, nhìn bà 94 tuổi vẫn khỏe mạnh tươi cười, thương bà quá bà ơi! Cô gói cho mấy gói lá vằn và khổ qua rừng để pha nước uống. Khổ qua rừng đắng lắm, nhưng mà rất ngon, mình đang uống nè. Bữa CN-21/3 từ SG về, quên đem về, anh mới đi gởi lên Đà Lạt cho mình hôm qua, sáng nay người ta giao địa chỉ chỗ làm, chiều nay 2pm lên thấy, mới nấu nước pha uống nè. Đắng, cực kỳ đắng, mà ngon.
Vị ngọt đến cuối cùng sau vị đắng, và cứ ngọt luôn mãi, giống như hạnh phúc ngọt ngào sẽ đến sau khó khăn thử thách. Tình yêu này, cũng cần vun đắp, và thu về hương vị ngọt ngào mãi mãi như thế! Chờ đợi! [可愛]
À, mảnh giấy ghi tên mình với địa chỉ để gởi lá vằn và khổ qua, phải chữ viết của anh không? Chắc vậy rồi. Nhìn chữ cũng đẹp - so với phái nam á. "Anh xấu xí!" Thích nói nhất câu này mỗi khi bên anh. Anh nghe riết, cười: "Ừ, nghe sao chỉ cần hiểu ngược lại là được." Ờ, hiểu người ta quá rồi mà, thích nói ngược, haha! [哈哈]
Chiều đó - T2-15/3, 5h xuất phát về Sài Gòn, 8:15pm đến nơi, căn phòng nhỏ quen thuộc, lần thứ 2 đến. Lần đầu, là 2 tuần trước đó - T2-1/3, khoảng gần 11h khuya, sau khi đến SG, đi ăn tối ở quán "Chị Củ" Trần Đình Xu.
Tối T2-15/3 thì ngược lại, 8:15pm về nhà trước, nghỉ ngơi, anh tặng cho mình chiếc bình giữ nhiệt dễ thương có in hình mình với dòng chữ "Nhân Thủy 01.03.2021" - mà mình mới sử dụng từ trưa hôm qua - T4-24/3.
Tiếp câu chuyện tối ấy, tặng mình món quà - bình giữ nhiệt, nói chuyện, nghỉ ngơi, 10:52pm xuất phát đi ăn khuya - quán Chay Chị Củ. Là ăn khuya, vì 5:25pm từ Gia Kiệm về SG, đã dừng ở gần Dầu Giây ăn chiều rồi, anh ăn cơm, mình ăn phở, còn chọc anh là phở nữa á, mình "chán cơm thèm phở", haha! [哈哈]
Bữa khuya đó ăn, thì thong thả hơn, không vội vã như lần đầu 1/3, vì có nhiều thời gian hơn. Anh ăn xong trước, mình vẫn còn đang thong thả ăn tiếp - món Bún Cà Ri, anh dám chọc ghẹo là quên mang tiền, để mình ở lại rửa chén, mình thì "hăm - dọa", là "Nhớ nghe chưa, hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", haha! [哈哈]
11:58pm về lại đến nhà, 1 ngày thật dài của mình và anh, Gia Kiệm - Sài Gòn, chuyến phiêu lưu thú vị.
Xem lại đoạn clip "Hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", cười quá chừng. Anh chọc á, có mang tiền. Mà cũng khéo chọc thiệt, mình cười đau bụng luôn mà! [嘻嘻]
Từng chi tiết nhỏ nhất trong câu chuyện của Bích Thủy và Thành Nhân, cứ thế cùng nhau xây dựng nên.
À, sáng thứ 2 đó - 15/3, tặng anh con Bơ lớn, mang theo cả 2 đứa Bơ á, rồi CN-21/3 về, quên ở lại đó luôn, giờ anh đang giữ 2 đứa nó, mình hay gọi là "Hai con Bơ", mà thực tế là "Bơ trai, Bơ gái" à nha. Rồi nãy (khoảng 3:51pm T5-25/3) mới thấy đăng Nhật kí Zalo hai đứa nó bên nhau, gì mà: "Lạ lắm, nhìn là cười thôi." Hứ, dễ ghét, "Anh xấu xí! Em ghét anh!" [陰險][心]
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#最美的時光#*
#璀璨人生#*
#意義的禮物#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Mar 25, 2021#*3:52-8:04pm
4:54pm*Diary
***
Cảm giác này, thật lạ đúng không?
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè.
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha!
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm!
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi!
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè.
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dòng chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#Tue, Mar 16, 2021#*
2:48pm*Diary
Thời gian cứ thế trôi đi. Những khoảnh khắc cùng sẻ chia, cùng nói cười, như lắng đọng lại. Đã chụp hình, quay video lại, vẫn muốn dùng ngôn từ miêu tả thêm lần nữa, để ghi vào Nhật kí.
Muốn có được một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn, mà mỗi một phút giây cả hai đều trân trọng nắm giữ, thật lòng quan tâm, cần đến sự tồn tại của đối phương. Và mình, mình cần người ấy yêu mình nhiều hơn, chăm lo, hy sinh cho mình, để mình có thể luôn vô tư như một đứa trẻ, tinh nghịch nói cười, nhìn cuộc sống với một màu hồng hạnh phúc nhất!
Mình có thể cảm giác được, trong lòng anh, mình rất quan trọng. Anh nghĩ đến mình, nhớ mình, quan tâm mình, lo lắng cho mình, nhiều thật nhiều. Nhưng mà mình vẫn còn muốn nhiều hơn nữa. Mình muốn, mình là duy nhất trong lòng anh.
Những khoảnh khắc bên nhau, đều thật đẹp.
8:58pm CN-14/3, gặp lại ở Nhà Thờ Dốc Mơ, anh đã đợi mình ở đó. Sang trưa T2-15/3, anh chở mình ra mộ thăm Ba và Bà, hôm đó là giỗ Ba. Rồi sau đó, đi bộ vào thăm nhà cũ, xong gần 12h, ghé nhà cô Thuật chơi, cô cho ăn đủ thứ trái cây, còn gói cho cả chuối và kem chuối, kem bơ, kem dâu mang về SG.
3:04pm tạm biệt cô Thuật, chạy vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi ghé thăm nhà cô Sáng. Nói chuyện với cô, gặp mẹ của cô, nhìn bà 94 tuổi vẫn khỏe mạnh tươi cười, thương bà quá bà ơi! Cô gói cho mấy gói lá vằn và khổ qua rừng để pha nước uống. Khổ qua rừng đắng lắm, nhưng mà rất ngon, mình đang uống nè. Bữa CN-21/3 từ SG về, quên đem về, anh mới đi gởi lên Đà Lạt cho mình hôm qua, sáng nay người ta giao địa chỉ chỗ làm, chiều nay 2pm lên thấy, mới nấu nước pha uống nè. Đắng, cực kỳ đắng, mà ngon.
Vị ngọt đến cuối cùng sau vị đắng, và cứ ngọt luôn mãi, giống như hạnh phúc ngọt ngào sẽ đến sau khó khăn thử thách. Tình yêu này, cũng cần vun đắp, và thu về hương vị ngọt ngào mãi mãi như thế! Chờ đợi! [可愛]
À, mảnh giấy ghi tên mình với địa chỉ để gởi lá vằn và khổ qua, phải chữ viết của anh không? Chắc vậy rồi. Nhìn chữ cũng đẹp - so với phái nam á. "Anh xấu xí!" Thích nói nhất câu này mỗi khi bên anh. Anh nghe riết, cười: "Ừ, nghe sao chỉ cần hiểu ngược lại là được." Ờ, hiểu người ta quá rồi mà, thích nói ngược, haha! [哈哈]
Chiều đó - T2-15/3, 5h xuất phát về Sài Gòn, 8:15pm đến nơi, căn phòng nhỏ quen thuộc, lần thứ 2 đến. Lần đầu, là 2 tuần trước đó - T2-1/3, khoảng gần 11h khuya, sau khi đến SG, đi ăn tối ở quán "Chị Củ" Trần Đình Xu.
Tối T2-15/3 thì ngược lại, 8:15pm về nhà trước, nghỉ ngơi, anh tặng cho mình chiếc bình giữ nhiệt dễ thương có in hình mình với dòng chữ "Nhân Thủy 01.03.2021" - mà mình mới sử dụng từ trưa hôm qua - T4-24/3.
Tiếp câu chuyện tối ấy, tặng mình món quà - bình giữ nhiệt, nói chuyện, nghỉ ngơi, 10:52pm xuất phát đi ăn khuya - quán Chay Chị Củ. Là ăn khuya, vì 5:25pm từ Gia Kiệm về SG, đã dừng ở gần Dầu Giây ăn chiều rồi, anh ăn cơm, mình ăn phở, còn chọc anh là phở nữa á, mình "chán cơm thèm phở", haha! [哈哈]
Bữa khuya đó ăn, thì thong thả hơn, không vội vã như lần đầu 1/3, vì có nhiều thời gian hơn. Anh ăn xong trước, mình vẫn còn đang thong thả ăn tiếp - món Bún Cà Ri, anh dám chọc ghẹo là quên mang tiền, để mình ở lại rửa chén, mình thì "hăm - dọa", là "Nhớ nghe chưa, hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", haha! [哈哈]
11:58pm về lại đến nhà, 1 ngày thật dài của mình và anh, Gia Kiệm - Sài Gòn, chuyến phiêu lưu thú vị.
Xem lại đoạn clip "Hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", cười quá chừng. Anh chọc á, có mang tiền. Mà cũng khéo chọc thiệt, mình cười đau bụng luôn mà! [嘻嘻]
Từng chi tiết nhỏ nhất trong câu chuyện của Bích Thủy và Thành Nhân, cứ thế cùng nhau xây dựng nên.
À, sáng thứ 2 đó - 15/3, tặng anh con Bơ lớn, mang theo cả 2 đứa Bơ á, rồi CN-21/3 về, quên ở lại đó luôn, giờ anh đang giữ 2 đứa nó, mình hay gọi là "Hai con Bơ", mà thực tế là "Bơ trai, Bơ gái" à nha. Rồi nãy (khoảng 3:51pm T5-25/3) mới thấy đăng Nhật kí Zalo hai đứa nó bên nhau, gì mà: "Lạ lắm, nhìn là cười thôi." Hứ, dễ ghét, "Anh xấu xí! Em ghét anh!" [陰險][心]
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#最美的時光#*
#璀璨人生#*
#意義的禮物#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Mar 25, 2021#*3:52-8:04pm
4:54pm*Diary
***
Cảm giác này, thật lạ đúng không?
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè.
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha!
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm!
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi!
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè.
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dòng chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#Tue, Mar 16, 2021#*
2:48pm*Diary
#水仁間#*
Thời gian cứ thế trôi đi. Những khoảnh khắc cùng sẻ chia, cùng nói cười, như lắng đọng lại. Đã chụp hình, quay video lại, vẫn muốn dùng ngôn từ miêu tả thêm lần nữa, để ghi vào Nhật kí.
Muốn có được một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn, mà mỗi một phút giây cả hai đều trân trọng nắm giữ, thật lòng quan tâm, cần đến sự tồn tại của đối phương. Và mình, mình cần người ấy yêu mình nhiều hơn, chăm lo, hy sinh cho mình, để mình có thể luôn vô tư như một đứa trẻ, tinh nghịch nói cười, nhìn cuộc sống với một màu hồng hạnh phúc nhất!
Mình có thể cảm giác được, trong lòng anh, mình rất quan trọng. Anh nghĩ đến mình, nhớ mình, quan tâm mình, lo lắng cho mình, nhiều thật nhiều. Nhưng mà mình vẫn còn muốn nhiều hơn nữa. Mình muốn, mình là duy nhất trong lòng anh.
Những khoảnh khắc bên nhau, đều thật đẹp.
8:58pm CN-14/3, gặp lại ở Nhà Thờ Dốc Mơ, anh đã đợi mình ở đó. Sang trưa T2-15/3, anh chở mình ra mộ thăm Ba và Bà, hôm đó là giỗ Ba. Rồi sau đó, đi bộ vào thăm nhà cũ, xong gần 12h, ghé nhà cô Thuật chơi, cô cho ăn đủ thứ trái cây, còn gói cho cả chuối và kem chuối, kem bơ, kem dâu mang về SG.
3:04pm tạm biệt cô Thuật, chạy vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi ghé thăm nhà cô Sáng. Nói chuyện với cô, gặp mẹ của cô, nhìn bà 94 tuổi vẫn khỏe mạnh tươi cười, thương bà quá bà ơi! Cô gói cho mấy gói lá vằn và khổ qua rừng để pha nước uống. Khổ qua rừng đắng lắm, nhưng mà rất ngon, mình đang uống nè. Bữa CN-21/3 từ SG về, quên đem về, anh mới đi gởi lên Đà Lạt cho mình hôm qua, sáng nay người ta giao địa chỉ chỗ làm, chiều nay 2pm lên thấy, mới nấu nước pha uống nè. Đắng, cực kỳ đắng, mà ngon.
Vị ngọt đến cuối cùng sau vị đắng, và cứ ngọt luôn mãi, giống như hạnh phúc ngọt ngào sẽ đến sau khó khăn thử thách. Tình yêu này, cũng cần vun đắp, và thu về hương vị ngọt ngào mãi mãi như thế! Chờ đợi! [可愛]
À, mảnh giấy ghi tên mình với địa chỉ để gởi lá vằn và khổ qua, phải chữ viết của anh không? Chắc vậy rồi. Nhìn chữ cũng đẹp - so với phái nam á. "Anh xấu xí!" Thích nói nhất câu này mỗi khi bên anh. Anh nghe riết, cười: "Ừ, nghe sao chỉ cần hiểu ngược lại là được." Ờ, hiểu người ta quá rồi mà, thích nói ngược, haha! [哈哈]
Chiều đó - T2-15/3, 5h xuất phát về Sài Gòn, 8:15pm đến nơi, căn phòng nhỏ quen thuộc, lần thứ 2 đến. Lần đầu, là 2 tuần trước đó - T2-1/3, khoảng gần 11h khuya, sau khi đến SG, đi ăn tối ở quán "Chị Củ" Trần Đình Xu.
Tối T2-15/3 thì ngược lại, 8:15pm về nhà trước, nghỉ ngơi, anh tặng cho mình chiếc bình giữ nhiệt dễ thương có in hình mình với dòng chữ "Nhân Thủy 01.03.2021" - mà mình mới sử dụng từ trưa hôm qua - T4-24/3.
Tiếp câu chuyện tối ấy, tặng mình món quà - bình giữ nhiệt, nói chuyện, nghỉ ngơi, 10:52pm xuất phát đi ăn khuya - quán Chay Chị Củ. Là ăn khuya, vì 5:25pm từ Gia Kiệm về SG, đã dừng ở gần Dầu Giây ăn chiều rồi, anh ăn cơm, mình ăn phở, còn chọc anh là phở nữa á, mình "chán cơm thèm phở", haha! [哈哈]
Bữa khuya đó ăn, thì thong thả hơn, không vội vã như lần đầu 1/3, vì có nhiều thời gian hơn. Anh ăn xong trước, mình vẫn còn đang thong thả ăn tiếp - món Bún Cà Ri, anh dám chọc ghẹo là quên mang tiền, để mình ở lại rửa chén, mình thì "hăm - dọa", là "Nhớ nghe chưa, hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", haha! [哈哈]
11:58pm về lại đến nhà, 1 ngày thật dài của mình và anh, Gia Kiệm - Sài Gòn, chuyến phiêu lưu thú vị.
Xem lại đoạn clip "Hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", cười quá chừng. Anh chọc á, có mang tiền. Mà cũng khéo chọc thiệt, mình cười đau bụng luôn mà! [嘻嘻]
Từng chi tiết nhỏ nhất trong câu chuyện của Bích Thủy và Thành Nhân, cứ thế cùng nhau xây dựng nên.
À, sáng thứ 2 đó - 15/3, tặng anh con Bơ lớn, mang theo cả 2 đứa Bơ á, rồi CN-21/3 về, quên ở lại đó luôn, giờ anh đang giữ 2 đứa nó, mình hay gọi là "Hai con Bơ", mà thực tế là "Bơ trai, Bơ gái" à nha. Rồi nãy (khoảng 3:51pm T5-25/3) mới thấy đăng Nhật kí Zalo hai đứa nó bên nhau, gì mà: "Lạ lắm, nhìn là cười thôi." Hứ, dễ ghét, "Anh xấu xí! Em ghét anh!" [陰險][心]
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#最美的時光#*
#璀璨人生#*
#意義的禮物#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Mar 25, 2021#*8:04pm
4:54pm*Diary
***
Cảm giác này, thật lạ đúng không?
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè.
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha!
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm!
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi!
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè.
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dòng chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#Tue, Mar 16, 2021#*
2:48pm*Diary
Thời gian cứ thế trôi đi. Những khoảnh khắc cùng sẻ chia, cùng nói cười, như lắng đọng lại. Đã chụp hình, quay video lại, vẫn muốn dùng ngôn từ miêu tả thêm lần nữa, để ghi vào Nhật kí.
Muốn có được một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn, mà mỗi một phút giây cả hai đều trân trọng nắm giữ, thật lòng quan tâm, cần đến sự tồn tại của đối phương. Và mình, mình cần người ấy yêu mình nhiều hơn, chăm lo, hy sinh cho mình, để mình có thể luôn vô tư như một đứa trẻ, tinh nghịch nói cười, nhìn cuộc sống với một màu hồng hạnh phúc nhất!
Mình có thể cảm giác được, trong lòng anh, mình rất quan trọng. Anh nghĩ đến mình, nhớ mình, quan tâm mình, lo lắng cho mình, nhiều thật nhiều. Nhưng mà mình vẫn còn muốn nhiều hơn nữa. Mình muốn, mình là duy nhất trong lòng anh.
Những khoảnh khắc bên nhau, đều thật đẹp.
8:58pm CN-14/3, gặp lại ở Nhà Thờ Dốc Mơ, anh đã đợi mình ở đó. Sang trưa T2-15/3, anh chở mình ra mộ thăm Ba và Bà, hôm đó là giỗ Ba. Rồi sau đó, đi bộ vào thăm nhà cũ, xong gần 12h, ghé nhà cô Thuật chơi, cô cho ăn đủ thứ trái cây, còn gói cho cả chuối và kem chuối, kem bơ, kem dâu mang về SG.
3:04pm tạm biệt cô Thuật, chạy vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi ghé thăm nhà cô Sáng. Nói chuyện với cô, gặp mẹ của cô, nhìn bà 94 tuổi vẫn khỏe mạnh tươi cười, thương bà quá bà ơi! Cô gói cho mấy gói lá vằn và khổ qua rừng để pha nước uống. Khổ qua rừng đắng lắm, nhưng mà rất ngon, mình đang uống nè. Bữa CN-21/3 từ SG về, quên đem về, anh mới đi gởi lên Đà Lạt cho mình hôm qua, sáng nay người ta giao địa chỉ chỗ làm, chiều nay 2pm lên thấy, mới nấu nước pha uống nè. Đắng, cực kỳ đắng, mà ngon.
Vị ngọt đến cuối cùng sau vị đắng, và cứ ngọt luôn mãi, giống như hạnh phúc ngọt ngào sẽ đến sau khó khăn thử thách. Tình yêu này, cũng cần vun đắp, và thu về hương vị ngọt ngào mãi mãi như thế! Chờ đợi! [可愛]
À, mảnh giấy ghi tên mình với địa chỉ để gởi lá vằn và khổ qua, phải chữ viết của anh không? Chắc vậy rồi. Nhìn chữ cũng đẹp - so với phái nam á. "Anh xấu xí!" Thích nói nhất câu này mỗi khi bên anh. Anh nghe riết, cười: "Ừ, nghe sao chỉ cần hiểu ngược lại là được." Ờ, hiểu người ta quá rồi mà, thích nói ngược, haha! [哈哈]
Chiều đó - T2-15/3, 5h xuất phát về Sài Gòn, 8:15pm đến nơi, căn phòng nhỏ quen thuộc, lần thứ 2 đến. Lần đầu, là 2 tuần trước đó - T2-1/3, khoảng gần 11h khuya, sau khi đến SG, đi ăn tối ở quán "Chị Củ" Trần Đình Xu.
Tối T2-15/3 thì ngược lại, 8:15pm về nhà trước, nghỉ ngơi, anh tặng cho mình chiếc bình giữ nhiệt dễ thương có in hình mình với dòng chữ "Nhân Thủy 01.03.2021" - mà mình mới sử dụng từ trưa hôm qua - T4-24/3.
Tiếp câu chuyện tối ấy, tặng mình món quà - bình giữ nhiệt, nói chuyện, nghỉ ngơi, 10:52pm xuất phát đi ăn khuya - quán Chay Chị Củ. Là ăn khuya, vì 5:25pm từ Gia Kiệm về SG, đã dừng ở gần Dầu Giây ăn chiều rồi, anh ăn cơm, mình ăn phở, còn chọc anh là phở nữa á, mình "chán cơm thèm phở", haha! [哈哈]
Bữa khuya đó ăn, thì thong thả hơn, không vội vã như lần đầu 1/3, vì có nhiều thời gian hơn. Anh ăn xong trước, mình vẫn còn đang thong thả ăn tiếp - món Bún Cà Ri, anh dám chọc ghẹo là quên mang tiền, để mình ở lại rửa chén, mình thì "hăm - dọa", là "Nhớ nghe chưa, hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", haha! [哈哈]
11:58pm về lại đến nhà, 1 ngày thật dài của mình và anh, Gia Kiệm - Sài Gòn, chuyến phiêu lưu thú vị.
Xem lại đoạn clip "Hết tiền tiêu người yêu ta cũng bán", cười quá chừng. Anh chọc á, có mang tiền. Mà cũng khéo chọc thiệt, mình cười đau bụng luôn mà! [嘻嘻]
Từng chi tiết nhỏ nhất trong câu chuyện của Bích Thủy và Thành Nhân, cứ thế cùng nhau xây dựng nên.
À, sáng thứ 2 đó - 15/3, tặng anh con Bơ lớn, mang theo cả 2 đứa Bơ á, rồi CN-21/3 về, quên ở lại đó luôn, giờ anh đang giữ 2 đứa nó, mình hay gọi là "Hai con Bơ", mà thực tế là "Bơ trai, Bơ gái" à nha. Rồi nãy (khoảng 3:51pm T5-25/3) mới thấy đăng Nhật kí Zalo hai đứa nó bên nhau, gì mà: "Lạ lắm, nhìn là cười thôi." Hứ, dễ ghét, "Anh xấu xí! Em ghét anh!" [陰險][心]
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#最美的時光#*
#璀璨人生#*
#意義的禮物#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Thu, Mar 25, 2021#*8:04pm
4:54pm*Diary
***
Cảm giác này, thật lạ đúng không?
Chiều nay anh đi làm, chở mình đến quán cafe Bằng Lăng Tím này, ngồi chờ anh làm về, đến đón.
Anh có công việc của anh, không thể vì mình mà nghỉ làm nhiều ngày, nên cảm giác ngồi đây chờ anh làm về, thật đẹp.
Không thích đợi anh ở nhà. Thích ở bên cafe cơ. Nhìn không gian quán xung quanh, nhiều khách ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện nhộn nhịp, vậy vui hơn.
9h tối CN-14/3, xe dừng ở Nhà Thờ Dốc Mơ, vừa bước xuống xe, anh Nhân đã đứng đó đợi mình. Lấy đồ xuống xe cho mình, hôn nhẹ lên trán mình. Cảm giác rất nhẹ nhàng.
Chở mình về Khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mát xa đầu cho mình, vuốt nhẹ mái tóc... Tất cả cử chỉ hành động, đều thật ấm áp.
À mà mình đòi uống chanh đá, nói đi mua, về lại là ly chanh dây nóng, chua lè.
Biết, quan tâm, nghĩ uống nóng sẽ tốt. Nhưng chọn đúng ly chanh dây chua hết sảy, haha!
Qua hôm sau, là hôm qua - T2-15/3 nè, anh chở mình ra Nghĩa Trang thắp nhang cho Ba với Bà và các ngôi mộ xung quanh. Xong 11:50am ghé nhà cô Thuật thăm, đưa quà má gởi, rồi đưa phong bì, nhờ cô xin Lễ cho Ba với Bà. Hôn qua giỗ Ba mà. 28/3 giỗ Bà.
Ở chơi nhà cô Thuật vui quá, đến tận 3:04pm mới chào cô, mang theo 1 thùng chuối bự với 1 bịch kem gần 20 gói các loại chuối, dâu, bơ mà cô gói tặng, ghé vào Đền Đức Mẹ vài phút, rồi qua nhà cô Sáng thăm, gởi quà cho cô.
Nói chuyện một lúc, cô Sáng lại gói cho mình mấy gói khổ qua rừng với lá vằn, để về pha nước uống. Gặp Bà và cô, mừng quá. Bà 94 tuổi, dễ thương y như Ngoại mình vậy, thương quá!
Đến 4:48pm, chào tạm biệt cô, xuất phát về SG. Lần thứ 2 ngồi xe máy anh chở, đi tuyến đường Gia Kiệm - Sài Gòn, cảm giác thật thân quen.
8pm đến SG, nghỉ ngơi, viết Nhật kí, 10:50pm anh chở đi ăn khuya, quán quen, đến lần thứ 2 rồi mà. Quán Chay Chị Củ ở Trần Đình Xu. Lần trước - T2-1/3, 9:40pm đến SG, ghé quán ăn liền, rồi mới về nhà. Hôm qua anh dám chọc mình, là quên mang tiền đi. Chủ quán quen quá, nói cho thiếu luôn. Anh ghẹo thêm, là "Cho nhỏ này ở lại rửa chén." Ờ, được đó! Đến lúc về, hóa ra có mang tiền. Hay lắm!
Cả sáng nay ở nhà, nhận "quà" mình đặt, được ship đến. Hehe, 3 cặp áo: Yêu thương, Vác dao rượt và Chọi dép đều đã đến tay, còn cả "Bạch tuột mặt quạu" cũng đến luôn rồi, vui ghê hihi!
Trưa 12:30pm đi ăn ở quán Chay Hỷ Phát, đã mặc cặp áo đầu tiên rồi nè.
Ăn xong, anh chở ngược về nhà, anh lấy đồ đi làm, thả mình ở quán Cafe này, gọi món Trà Đào Cam Sả quen thuộc. Nay anh làm trong Chung cư, mát mẻ, vậy cũng đỡ. Ở ngoài trời, lại muốn gọi cho anh một ly nước tương tự, như hôm bữa í. Nay anh tặng nhiều "quà" cho mình lắm rồi, mà còn nữa, còn cuốn Album "Love For You" với 100 tấm hình dễ thương của cả 2 nữa, chờ đợi quá!
Chiều nay anh nói sẽ dắt mình đi Chùa, ở Quận 12 thì phải. Rồi tối 2 đứa cùng đi dạo, xem phim. Thật là lãng mạn quá đi.
Nãy lúc đi ăn, mình nói, mọi lần xuống SG, toàn đi bộ, đi xe buýt, grab... Giờ có "xe ôm" riêng rồi. Anh nói, phải gọi là "tài xế riêng". Rồi nói qua chuyện mấy ông xe ôm, đúng là có tiếng không có miếng, có được ôm đâu. Ừ, haha! Mình kể anh nghe chuyện: Xe đạp: Đi không em? - Không. Xe máy: Đi không em? - Đi. - Chị cho em xin 5 nghìn. => Nghe xong không cười phá lên mới lạ. Ờ, xe ôm trá hình, haha! [哈哈]
À, tối qua về đến nhà, anh tặng quà cho mình, là chiếc bình giữ nhiệt, in hình mình, với dòng chữ "Nhân Thuỷ 01.03.2021". Ờ, chính xác thế đó. Dấu hỏi không ở trên chữ "U", bị mình "chỉnh chính tả" từ lúc nhận quà luôn, haha! [嘻嘻]
Câu chuyện mình và anh đang viết, đơn giản như thế đó. Mỗi một phút giây của hiện tại, cùng nhau nắm bắt là được.
Thời gian nhẹ nhàng, vui vẻ, ấm áp, ngọt ngào! [可爱][心]
#Tue, Mar 16, 2021#*
2:48pm*Diary
✋热门推荐