Viết trong một đêm tối muộn, cho những
phiền muộn đâu đó nóng vội, đâu đó dửng
dưng và đâu đó mệt nhoài,
Tự nhiên nhớ lại những câu chuyện trò bâng
quơ từ thuở xưa lơ xưa lắc. Hồi đó đứa bạn
cấp ba từng hỏi nó sau này muốn trở thành ai, nó lắc đầu bảo hông biết rồi về nhà trăn trở cả một đêm, để rồi hôm sau quay lại lớp, chạy lại khều đứa bạn rồi bảo "sau này tao sẽ
thành kẻ mộng mơ" Nó chợt nhớ ra ước mơ
hồi thuở học sinh của nó là trở thành nhà văn, sau những đêm thức tận hai ba giờ sáng ngấu nghiến hết hai cuốn Tam Quốc Chí hơn cả
ngàn trang hay đọc liền mạch bảy tập Harry
Porter trong vòng năm ngày trời.

Rồi tự nhiên một năm sau đó nó đậu khối A,
học kinh tế, chẳng liên quan gì cái mơ ước
mộng mơ hồi trước. Nó đi phỏng vấn câu lạc bộ truyền thông, đàn chị hỏi sau này ra
trường nó muốn làm gì, nó xin chị cho nhắm mắt lại ba mươi giây. Ba mươi giây đó nó
tưởng tượng nó mặc áo vest đóng thùng
chỉnh chu, tay cầm tập hồ sơ đầy tự hào như
trong phim kênh VTV3 mỗi chiều sáu giờ,
miệng cười thật sảng khoái. Nó mở mắt ra, trả lời "Dạ, em sẽ làm kẻ mộng mơ" Vừa dứt câu tự nhiên nó ủa lên trong lòng, chẳng hiểu sao nó lại trả lời ngu ngơ đến thế. Tối hôm đó nó
nhận được mail báo trúng tuyển cộng tác
viên câu lạc bộ truyền thông.
Năm trước, nó quyết định gap year sau ba
năm mài ghế tám tiếng mỗi ngày ở "xứ sở"
văn phòng. Nó chuẩn bị mọi thứ rồi nên nó tự tin lắm, nó nghỉ một cách quyết đoán rồi tự
do bay nhảy với mớ dự định hoa mỹ. Nhưng
nó chẳng dám kể ba mẹ vì biết chắc sẽ bị rầy la thiệt nhiều. Ấy rồi tự nhiên mẹ biết được,
gọi điện cho nó, mẹ chẳng thèm la như nó
nghĩ, mẹ chỉ hỏi tại sao nó lại quyết định như
thế, nó đứng giữa Sài Gòn rồi trả lời qua điện thoại "Dạ để làm kẻ mộng mơ á mẹ" Mẹ nó
im re, rồi bảo ráng nghen con.

Hồi nãy, tự nhiên đi làm về, dừng đèn đỏ ở
ngả tư, đứng song song với hai bạn trẻ chở
nhau trên chiếc xe cub tân thời, tự nhiên bạn ở trước ghé bên tai nói với bạn ở sau "Trên
đời này làm kẻ mộng mơ là sướng nhất"
Đèn đỏ chuyển đèn xanh, bất chợt nó trễ
nhịp, tiếng còi bim bim phía sau chợt làm nó
tỉnh giấc, à hoá ra đó đến giờ trong nó vẫn
thế, vẫn là kẻ sống mộng mơ giữa đời vội,
chậm vài nhịp với kẻ xuôi ngược, rồi mộng mơ...
Cre:St

“BẠN THÂN” trở thành “BẠN THÂN CŨ” khi nào?
Giữa bạn bè bình thường mới thể nhạt dần, còn giữa bạn thân thì chỉ có tuyệt giao luôn thôi.
Khi thế giới của hai người dần trở nên khác nhau, không còn điểm nào giao nhau nữa, mỗi khi gặp nhau cũng chỉ có thể nói đi nói lại những kỷ niệm đã qua làm đề tài chung.
Tới khi bạn tìm người đó nói chuyện thôi mà cũng phải cân nhắc từng câu từng chữ, tình bạn của hai bạn đã bắt đầu phai nhạt rồi.
Có lẽ xa nhau cũng chẳng cần có nguyên nhân, đơn giản chỉ vì khoảng cách giữa phương hướng khác nhau mà hai người hướng tới càng lúc càng lớn.
Bạn coi người ấy là duy nhất, mà người ấy lại coi là một trong đó.
Cậu không nghe, tớ không hỏi. Cậu không đáp, tớ không nói. Cậu không đến, tớ không qua.
Trong tình bạn, khoảnh khắc khiến người ta thổn thức là, lúc ban đầu, tớ coi cậu là tri kỷ, sau đó vì một số chuyện cậu khiến tớ thất vọng, thế là tớ tự thuyết phục bản thân, mối quan hệ giữa người với người vốn lúc nào cũng mỏng manh như thế, đặt cậu trở lại vị trí bạn bè bình thường, cố gắng cùng cậu duy trì vẻ hòa bình ngoài mặt này. Trong lòng tớ cả loạt tâm lí thay đổi, vậy mà cậu chẳng hề biết.
Càng lớn tôi càng cảm thấy, dường như tình bạn được người ta tôn vinh quá mức, nó và mãi mãi thực sự không thực sự liên quan đến nhau. Thay đổi một không gian, một thời gian khác, sẽ luôn có người ra đi, và cũng sẽ luôn có những người bạn ngay lập tức bước vào trái tim bạn xuất hiện, đi cùng bạn một đoạn đường hoặc dài, hoặc ngắn. Vậy nên, không nhất thiết phải nhớ mãi không quên, cũng không nhất thiết phải mãi chờ mong, hy vọng. Bạn cần tìm ra người đi cùng mình giữa những kẻ đi trên con đường ấy, chứ không phải cố gắng níu kéo một người đã cũ cùng bước.
Đại khái là cậu mặc những trang phục tớ chưa bao giờ nhìn thấy, chụp ảnh, đi chơi cùng những người tớ chưa bao giờ quen, cậu vui vẻ với một friendlist hoàn toàn mới, còn tớ chỉ là một đứa cứ ôm mãi quá khứ. Quá trình từ không gì không nói biến thành không gì để nói, tớ thừa nhận, tớ thực sự rất buồn, rất khó chịu.
Hai người im lặng quá lâu, ngay cả mở miệng thôi cũng cần dũng khí.
Chỉ có trẻ con mới có thể hỏi: “Sao cậu không để ý đến tớ?” Người lớn ai cũng biết ăn ý mà dần xa cách nhau.
Nguyên nhân khiến tất cả các mối quan hệ trở thành nhạt thực ra rất đơn giản, một người không nói, một người không hỏi.
Có hiểu lầm, không biết giải thích như thế nào, lười phải giải thích, không muốn giải thích, không liên lạc nữa.
Bởi bạn tốt nhất của tôi là cậu ấy, nhưng bạn tốt nhất của cậu ấy lại không phải tôi.
Rất đơn giản, tớ chủ động, cậu không đáp lại, không có cách nào tiếp tục nữa.
Bạn cũ không hiểu tình hình hiện tại của bạn, bạn mới không hiểu những tính tình, thói quen ngày xưa của bạn.
Bạn bè lâu không liên lạc, tớ không biết phải dùng lý do gì để quan tâm đến cuộc sống của cậu, tớ không biết phải dùng cớ gì để cậu bằng lòng nghe chút tâm sự của tớ. Tớ nhớ lắm những ngày xưa, dù tớ biết cuộc sống là không ngừng tiến về phía trước. Có lẽ tớ rất lâu rồi không liên lạc với cậu, xin đừng nghĩ tớ quá vô tình, xin đừng nghĩ rằng tớ có mới nới cũ, tớ chỉ sợ vừa mở miệng ra sẽ là những câu khách sáo khiến lòng xót xa.
Tình bạn của chúng tôi đã kết thúc vì tất cả điều đó.
2006: Quen biết và làm bạn, trải qua quãng thời gian tươi đẹp nhất hồi tiểu học ( cùng bàn nhau, cùng học bài, cùng truy bài, cùng ôn tập nhóm, cùng trực nhật, cùng đến nhà nhau học nhóm, rồi mỗi giờ ra chơi cùng nhau chơi những trò chơi ngây ngô trẻ nhỏ, cùng viết tên nhau lên chiếc lá bàng xà cừ gửi cho nhau những hồi ức, những lời chúc tốt đẹp nhất, ....rồi 1 chút tự ti suy nghĩ vu vơ vớ vẫn, 4 chúng ta dần xa cách nhau....)
2007: 1 đứa vào Nam, 1 đứa khác lớp, 2 đứa cùng lớp (mà lúc b buồn nhất t không thể mở lời động viên xin lỗi, mà b lại luôn là người rủ t đi chơi nhưng dường như t đã làm b thất vọng)
2008: mỗi đứa một lớp
2009-2015: không còn gặp mặt
2016: tìm kiếm nhau trên fb, trò chuyện những gì đã qua, cho nhau cái hẹn tụ họp mà chưa 1 lần thực hiện (người ở TP.HCM, người ở NĐ, người ở HN)
2017: người lấy chồng, người đi Nhật ( trước lúc đi b có về quê và gọi t gặp mặt nhưng lúc đó t ở xa không về được trong lòng đến tận giờ vẫn cảm thấy hối tiếc), người ở TP.HCM, người ở HN --) chúng ta không còn nói chuyện nữa, chỉ còn vài lời chúc kỷ niệm trên FB và những cái like ảnh của nhau....
2018-2021: chúng ta vẫn thế, vẫn còn cái gọi là khoảng cách, không thân cũng không cũ....không biết chúng ta có còn là bạn, có thực sự coi nhau là bạn không , giữa chúng ta chỉ còn lại những lời xã giao đối đáp.
Thật sự mong có thể quay về năm 2006, năm đó t sẽ dũng cảm hơn, sẽ là người giúp chúng ta gắn kết lại với nhau.
好朋友,对不起。。。。 NY - NT - BT - TNM

Đôi khi, chỉ cần một cái ôm, một ánh mắt, mọi thứ đều im lặng, đôi khi, chỉ cần một đoạn văn bản, một lần được nâng niu, nó sẽ để lại dấu ấn vĩnh viễn. Có một thứ tình yêu trong cuộc sống, không làm xáo trộn thế giới của nhau, nhưng đi trong sâu thẳm tâm hồn, không cản trở cuộc sống của nhau, chỉ âm vang trong cõi tâm linh.


发布     👍 0 举报 写留言 🖊   
✋热门推荐
  • ”结果,这些人是来找宗萨仁波切祈福的。 “我们发愿,当众生生病的时候,我愿意是他的药;当众生要过河的时候,我愿意是他的桥;当众生要写东西的时候,我愿意是他的纸和
  • 在《哪吒闹海》上映20年后,5个“北漂”年轻人将电影里第432号镜头的一帧画面作为乐队LOGO——他们将自刎的哪吒印在衣服上,印在旗帜上,南征北战,高喊着:“即
  • #帕梅拉Pamela[超话]##今天帕梅拉了没# Day158连续9天打卡 这月没脸偷懒太多次断断续续的掉秤又断断续续的平台期…每晚照镜子明显看到小基数的维度变
  • 万宁·恒大双海湾历经无数个日夜的雕琢,梦想中的新家正在稳步“成长”相信您对自己未来的家期待已久,时时刻刻关心它的每一点变化,特此向您播报项目最新工程进度,与您一
  • 从人与人之间的借贷,再到机构与企业之间的借贷;从私人所有的商业银行再到监管者用来调控的中央银行,我们可以看到经济发展也就是从简简单单的承诺开始的,金融的背后也就
  • 他在记载“圣驾御前”近侍机构时,记有御药房、御茶房,还有尚冠、尚衣、尚履、管净(出恭之事)等诸色内臣,却偏偏没有一个管皇帝吃饭的“御膳房”;倒是有一个“大庖厨”
  • ❤️ 220401 Kevin官咖发帖【大家好. 我是Kevin Oh.】亲爱的各位Attic粉丝们,此前一直犹豫着该怎么开口说,本想要准备充分之后先告诉大家的
  • 其实Selina从去年九月就已经开始和男友交往,今年三月份才被拍到,SHE的好姐妹Ella调侃狗仔队太不关心Selina了,Ella还祝福Selina,称她的男
  • 。。
  • 此外,李建春、皮敏、何晶、何华、王蓉芳等作家和阅读爱好者,也分享了自己喜欢的作品,并畅谈了读书感受和体会。此外,李建春、皮敏、何晶、何华、王蓉芳等作家和阅读爱好
  • 这一年不太一样,我好像慢慢找到了自己有沉淀、有反思、有目标人啊 经历一些事情之后果然会成长不想长大 还不是要长大 谁能打得过时间啊我们都要在平安、健康的基础上努
  • 突然,那小胖孩二话不说就给大秉在身后来了一个老虎锁喉,大秉死命挣扎——两人一看就是因为啥闹急眼的情况,要命的是大秉这菜鸡牙不好,掐架的时候嘴里还咬着一个压舌板(
  • 长沙按照省委、省政府强省会战略“1+N”政策对标对表,力争“头年打开局面,三年初见成效,五年取得重大成果”将以创建国家中心城市、打造“三个高地”引领区、建设宜居
  • #盛夏未来#终于知道为什么有人冲着磊子和子枫cp看的,会说盛夏未来是爱情诈骗[允悲][允悲][允悲],磊子喜欢的至始至终没有出镜得Ming是个男孩子啊[允悲][
  • 【#尝尝宁波人自己研发的樱桃# 】短柄、红妃、黑珍珠……目前流行于宁波市面上的樱桃品种很多,但宁波人自己研发出来的樱桃,你吃过吗?耐啃又不会柴,有点后悔没多买几
  • 2008年-2013年每年坚持资助10名汶川地震灾区的孩子;7年来她先后组织开展“一帮一助学”资助贫困学生、携手福利院爱心助残、文化遗产保护、走进社区志愿服务等
  • 搞个置顶吧这里【燕鳞】也可以叫燕老师 最近在ES坑里 是个剑三6年老咸鱼光遇万年养老选手明日方舟戒败复吸秃头刀客塔平平无奇宗P饿死喵喵爱好人(mako 小咪 栗
  • #保利发展# 今天拉涨它要走出自己的特色,相比其他的地产来说,他没有大涨也没有大跌,也不随大流,就目前的形式,关注这三点1.地产近期主要是地产政策松绑预期,炒作
  • 它蕴含了LG专研成分Refining Complex,对皮肤温和无刺激,去除老废角质的同时养护角质层,搭配后天气丹系列的天气精萃,天气白瑛精萃等主要核心成分,使
  •   怎么说呢,就是说,如果要让方一诺走成长路线,那么漫漫的几十集,可以让她逐步地成长;但是一直看到30集,你如果非要说她有变化,其实乏善可陈,所以几十集的观感看